Nhận xét về “Từ người khác” của Du Youshi
Bài thơ này ghi lại khoảnh khắc say đắm của nhà thơ dưới ánh đèn của bữa tiệc. Đây không chỉ là cảm giác vui sướng, phấn khởi mà còn là phẩm chất cao quý của một người cộng sản muốn hòa nhập cuộc đời và cống hiến hết mình cho đời.
Đầu húy là nhà thơ lớn gắn bó với biết bao thế hệ người Việt Nam. Những vần thơ chứa đựng chí lí cao cả, nghĩa tình chân thành, niềm tin bất diệt vào tương lai có sức sống lâu bền trong lòng người đọc. Bài thơ này từ đó ghi lại khoảnh khắc say đắm khi nhà thơ bắt gặp ánh đèn của đảng soi đường. Đây không chỉ là tâm trạng vui tươi, phấn khởi mà còn là phẩm chất cao quý của một Đảng viên cộng sản muốn hòa nhập cuộc sống và cống hiến hết mình cho đời.
Ai cũng có những khoảnh khắc trọng đại và thiêng liêng trong đời. Với người mẹ ấy, một đứa con yêu dấu đã chào đời, biết nói và biết đi. Với những người yêu nhau, đó là lần đầu tiên họ gặp nhau mà giống như lần đầu tiên họ gặp nhau. Nhà thơ Hoàng đế Xuân có khoảnh khắc đó:
Từ yêu nhau, hoa nở mãi
Trong vườn thơm tâm hồn.
Hạnh phúc lớn nhất là khi bạn nhận ra con đường của chính mình và gặp được ánh sáng lý tưởng của đảng. Đây là một điều mới mẻ, đánh dấu một bước ngoặt lớn trong cuộc đời của người thanh niên giàu nhiệt huyết và yêu nước. Ông gia nhập đảng khi còn rất trẻ—17 tuổi, nhưng mối quan hệ của ông với cách mạng đã sớm tạo ra một sự thay đổi kỳ diệu trong tình cảm, trái tim và tư tưởng của ông.
Câu nói này khắc cốt ghi tâm
Mặt trời chân lý chiếu soi lòng người
Tâm hồn tôi là vườn hoa
Thơm ngào ngạt tiếng chim hót.
Từ ấy đặt ở đầu bài thơ như bức tường thành ngăn cách rõ ràng hai khoảng thời gian. Thời gian chia đôi cuộc đời nhà thơ trước và sau chữ cho ta sự khác biệt của một con người. Trước mặt từ đó là cuộc sống một đi không trở lại, cô đơn, tuyệt vọng và buồn chán.
Còn đâu ngày xưa tôi nhớ
Khóc để tìm lý do yêu đời
Vẫn chạy theo xu hướng xung quanh
Muốn thoát cũng không thoát được.
(nhắc nhở)
Đó không chỉ là tâm trạng của riêng nhà thơ mà cả một thế hệ thanh niên khi ấy vừa rời ghế nhà trường đã gặp ngay những cảnh đời trớ trêu. Họ bi quan và không xác định được phương hướng, hay lý tưởng rõ ràng cho bản thân. Đứng giữa hai luồng, chọn một luồng hoặc thả trôi.
Từ đó kết thúc chuỗi ngày dằn vặt, đau đớn, tăm tối và bắt đầu một cuộc sống mới đầy hy vọng. Nó bắt nguồn từ một sinh lực mạnh mẽ bên trong, từ một sự thức tỉnh kỳ diệu. Yếu tố ghi lại khoảnh khắc thay đổi đó với hình ảnh biểu tượng là mặt trời mùa hè, rực rỡ và rạng rỡ, chiếu rọi khắp mọi nơi và đặc biệt soi rọi những góc sâu thẳm nhất của tâm hồn, trí tuệ và tinh thần. Trí tuệ, ý thức. Mặt trời chân lí là hình ảnh ẩn dụ của lí tưởng Đảng, nó không chỉ có sức lay động, lay động, đánh thức nhận thức, lí trí của nhà thơ mà còn có sức lay động, lay động, đánh thức tình cảm, trái tim của nhà thơ. Nó dường như thay đổi chóng mặt, như một người sống trong bóng tối, tâm hồn khô khan, bỗng đèn xe bật sáng, như ngày mai, mọi thứ hiện ra, rõ ràng đến từng chi tiết, và cảm xúc dâng trào theo đó. . Niềm vui thực sự tràn ngập khi nhà thơ có một cuộc sống mới hạnh phúc và bận rộn:
Tâm hồn tôi là vườn hoa
Rất thơm và rất chim
Hình ảnh ấy càng thêm thơ mộng vào tâm hồn – một khu vườn đầy hoa, gợi tả đầy sức sống, sức sống dồi dào, sức sống màu mỡ. Nỗi xao xuyến, rạo rực sâu thẳm trong lòng nhà thơ được thể hiện một cách sinh động. Đó là cuộc sống của màu sắc, âm thanh và mùi vị, màu xanh thanh bình của lá và hoa, hương thơm của hoa và tiếng hót của chim chóc. Mọi âm vang của cuộc đời đều được nhà thơ chắt lọc, nuôi dưỡng sức sống tâm hồn. Nó được đẩy lên ngưỡng cao nhất. Bằng cách sử dụng các tính từ chỉ mức độ như nóng, sáng, rất, táo bạo, nhộn nhịp. Yếu tố này cho ta thấy niềm say mê, xuất thần của người chiến sĩ cộng sản khi anh theo đuổi ánh sáng lý tưởng của mình trong cuộc đời. Nó ghi lại một bước chuyển quan trọng của đời người nhưng nhà thơ không hề xúc động, giọng thơ vẫn nhẹ nhàng, dứt khoát nhưng chan chứa cảm xúc vui tươi, tha thiết, lan tỏa khắp nơi như một luồng sinh khí, chạm đến phần sâu lắng nhất.
Từ ẩy là biểu thị sự đổi đời, cao hơn là sự sống lại của con người. Từ đây, sức sống sẽ tăng lên bội phần, và tâm hồn sẽ như một khu vườn: trong sáng, hồn nhiên:
Rồi một ngày tôi nhìn thấy tôi
Nhẹ nhàng như chim chiền chiện.
Đồng bào say hát
Trên chín tầng trời.
Được trải qua những giây phút sung sướng và nhận ra những lý tưởng cao cả đã được chạm tới, người chiến sĩ cộng sản phải xác định một thái độ và hành động xứng đáng. Cuộc sống trước hết là tinh thần trách nhiệm. Nhà thơ chứ không phải cái tôi của người lính thể hiện mong muốn, ước muốn này:
Tôi thích tất cả mọi người
Đã phủ sóng hơn 100 địa điểm trên toàn tỉnh
Trả lại linh hồn tôi và bao linh hồn khốn khổ
Sự gần gũi của nhau củng cố rào cản của cuộc sống.
Cái cá nhân đến đây mất dần đi, nhường chỗ cho Cái tôi lớn hơn – cái tôi đối với cuộc sống và đối với mọi người. Lối sống ích kỷ, hẹp hòi đối với mọi người đã biến mất và con đường hội nhập đang rộng mở. Để đạt được điều này không phải dễ, cần phải đấu tranh, ngăn chặn và lựa chọn với tinh thần trách nhiệm chân thành và tự nguyện. Tôi – nhà thơ gắn bó với mọi người. Đó là một thái độ dứt khoát, mạnh mẽ được quyết định bởi những lý do rõ ràng. Gắn kết với mọi người đã xóa bỏ những hiềm khích oán giận trước đây đã lấp đầy tâm hồn tôi đồng thời tạo ra tình yêu thương và sự kết nối giữa mọi người. Đó là lòng nhân ái, sẻ chia nỗi đau, niềm vui, nỗi buồn của bao kiếp người. Tinh thần xung phong tạo nên lẽ sống, sự gần gũi và sức mạnh của quần chúng là mục tiêu cuối cùng của việc nâng cao phẩm chất của người cách mạng. Tình yêu cho phép mỗi người hòa nhập vào cuộc sống và trở thành con người của chính mình
Đoạn cuối tiếp tục nhấn mạnh tinh thần trách nhiệm của một con người cụ thể trước sự bao la của cuộc đời:
Tôi là con của hàng ngàn gia đình
Là em trai vạn kiếp
Anh ấy là em trai của Vạn Tử
Không có áo để nhột
Ba từ xuất hiện liên tiếp trong bài thơ như một lời khẳng định chắc nịch, dứt khoát, dứt khoát về sự hòa nhập tuyệt đối. Người quân tử từ thuở trung niên ai cũng rất khiêm tốn, không mất vẻ tự nhiên, là con nhà nòi, là anh của những mảnh đời cơ cực, là anh của những đứa trẻ nghèo đói. Mênh mông cuộc đời mà mỗi số phận tạo ra ở đây với những hoàn cảnh riêng là niềm hạnh phúc trong bài viết Con đi sớm con sẽ làm nô lệ, thậm chí bà vú để con chết đói để chăm sóc cho người và bao người khác. Nhà thơ đã tìm thấy lẽ sống của mình trong những mảnh đời bần cùng đó. Số lượng từ mở rộng dần từ một, từng, một trăm, một khối, vạn khối sự sống, đồng thời gắn kết tình cảm yêu thương, quan hệ gia đình giữa họ với nhau. Không còn là sự đồng cảm, mà ở trên, nhà thơ thấy mình là thành viên của một đại gia đình phải được truyền lại tình yêu thương và trách nhiệm với số phận của mình. Phải nỗ lực mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho gia đình và mọi người, đồng thời hướng dẫn và bảo vệ trẻ em. Phẩm chất của một nhà cách mạng được giác ngộ ở đây. Nhận thức tinh thần, quan hệ giữa người với người (được soi rọi bởi ánh sáng tướng của Đảng, nếu không có kinh nghiệm, người cộng sản-nhà thơ không thể có sự thay đổi lớn như vậy.
Câu này là khúc dạo đầu vui vẻ đầu tiên khi một người cộng sản gặp lý tưởng của đảng. Đó là lúc tâm hồn được đánh thức, đầu óc minh mẫn và nhận ra những trách nhiệm lớn lao của cuộc đời. Thơ hay là thơ kết hợp sâu sắc lý tưởng cộng sản, tình yêu nhân dân, niềm vui tương lai. Từ đó, nó tôn lên vẻ đẹp này và tạo nên sức hấp dẫn rất lớn đối với những ai thực sự theo đuổi lý tưởng. Nhà thơ đã truyền cho bao thế hệ nhiệt huyết và quyết tâm thực hiện khát vọng xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn hôm nay và mai sau.
Nguồn: Bộ sưu tập (mh)