Có lẽ ai cũng đã từng nghe đến “Truyện Hoa kiều” của Nguyễn Du. Nhưng có lẽ vẫn còn những người chưa hiểu hết về tác phẩm, đặc biệt là cụm từ “nhân duyên trời phú”. Sau đây là nội dung tóm tắt của Phân tích số phận, mong mọi người có thể hiểu rõ hơn về tác phẩm. Bài viết gồm hai phần: Phần 1 Phân tích thơ tình, Phần 2 Ba bài văn mẫu về tình yêu.

A. Phân tích số phận

Tôi. Tóm tắt câu chuyện tình yêu

Truyện kiều là một tác phẩm rất dài nên mình sẽ tóm tắt các đoạn trích về số phận, để mọi người nắm được nội dung của các đoạn trích

  1. Tìm hiểu nguồn gốc
  2. Đây là một trong những đoạn mở đầu miêu tả cuộc đời lang bạt khốn khổ của Thôi Kiều. Khi Wang Weng và nhà vua bị bắt vì tội vu khống, Cuiqiao phải bán mình làm vợ của một giáo viên để hối lộ các quan chức để cứu cha và anh trai của mình. Việc nhà yên ắng một lúc, Tân Kiều nghĩ về mối tình dang dở của họ. Trước hết, cô ấy nghĩ về những người thân yêu của mình, số phận của cô ấy vẫn ổn, nhưng cảm thấy tồi tệ đối với kim loại quý. Làm thế nào để người yêu bớt đau đớn, sau khi suy nghĩ, đêm qua cô quyết định mình nên trả giá Kim Jong thay cô.

    Trích từ câu 723 đến câu 756 truyện kiều.

    1. Tìm hiểu bố cục đoạn
    2. Gợi ý:

      Có thể chia đoạn trích thành hai đoạn ngắn:

      Đoạn 1 (14 câu đầu): thuý kiều “trao duyên” thuy văn.

      • kiều kể cho tôi nghe về nỗi bất hạnh của nàng.
      • Cảm ơn bạn vì một kỷ niệm yêu thương.
      • Đoạn 2 (20 câu còn lại): Tâm trạng của kiều sau khi “làm tình”.

        • kiều muốn “quay lại” để gặp lại người yêu.
        • Lòng trắc ẩn cho những người yêu nhau.
        • Nỗi tuyệt vọng của Kiều khi mâu thuẫn trong tâm hồn (tình yêu sâu nặng và sự chia ly vĩnh viễn) vẫn chưa thể hóa giải.
          1. Phân tích nghệ thuật xây dựng đối thoại và độc thoại nhân vật
          2. Đoạn trích là lời đối thoại hoàn chỉnh của một nhân vật. Nhưng tính chất cuộc nói chuyện thay đổi dần theo diễn biến tâm lý, tình cảm ở nước ngoài. Lúc đầu gọi là “chị”, nhưng từ câu 15 đến câu 26, Kiều cảm thấy hạnh phúc trong đời đã hết nên tự gọi mình là “âm minh nhân”, “bất nhân”, “linh hồn”. Từ dòng 27 đến cuối, Kiều quên nói với em cắt đến kim trong vắng, một cuộc đối thoại đau đớn với người tình tưởng tượng. Dòng 27-28 là lời than, dòng 29-30 là lời trống, dòng 31-32 là lời than, và dòng 33-34 là lời trống. Ở đây, độc thoại nội tâm được đánh dấu bằng sự vắng mặt của người đối thoại trực tiếp (thúy văn). Mặc dù Cuiyun vẫn ngồi đó nhưng những lời của Joe không nhằm vào cô ấy. Kiều bây giờ chỉ sống với mình, với người yêu nên lời lẽ hướng nội, bộc lộ nỗi đau quặn thắt của chính mình. Trong trạng thái đau khổ cùng cực, một người mất hết cảm giác về thực tại. Lời độc thoại có tác dụng bộc lộ tâm trạng ấy. Giọng thơ từ trong đau đớn bỗng biến thành tiếng kêu: ” Kim Lang ơi! Kim Lang ơi! – Thôi đi, tao đỡ mày rồi!”

            1. Nhận xét nghệ thuật ngôn ngữ trong đoạn trích
            2. Gợi ý: Nguyễn Du thể hiện sự tinh tế và nghệ thuật trong việc sử dụng ngôn ngữ.

              Thúy kiều xin cưới người chị không quen biết. Nhân vật dù trong sáng đến đâu thì yêu cầu này cũng quá đường đột, bởi đó là sự kiện cả đời người. Vì vậy, những lời của người ngoài hành tinh vừa là hy vọng vừa là sự bắt bớ. Để thể hiện sắc thái này, Nguyễn Du rất cẩn trọng trong việc lựa chọn từ ngữ cho ngôn ngữ nhân vật: “tin tưởng”, xin “ngồi dậy cho tôi lạy”, rồi “nói”,…

              Tin tôi đi, bạn sẽ lấy nó, ngồi dậy cho tôi và tôi sẽ nói.

              Kiều dùng “cậy” thay cho “nhờ”, vì “cậy” có nghĩa là khó bắt buộc người khác phải nghe theo mình thay vì từ chối; muốn gì được nấy, không có nghĩa ép buộc. Kiều dùng “chấp nhận” thay cho “chấp nhận”. “Chấp nhận” là chấp nhận một đề nghị làm điều gì đó không tự nguyện, hoặc điều gì đó khó từ chối. Từ “vâng” ở đây có ý nghi vấn lịch sự nhưng thực chất lại có sức thuyết phục: “keo keo tơ thừa keo lại mặc anh”. Từ “mặc bạn” rõ ràng có nghĩa là ép buộc.

              1. Đoạn trích thể hiện bi kịch tình yêu của Kiều như thế nào?
              2. Gợi ý:

                Bi kịch ở đây được hiểu là tâm trạng của một người ý thức rất rõ nỗi khổ của mình nhưng không thể thoát khỏi nó. Đối với Cuiqiao, bi kịch tình yêu là nỗi đau hoàn toàn khách quan khi chia tay. Qiao yêu vàng, mong muốn được yêu người đẹp nhất và thề kết hôn trăm năm, nhưng để cứu gia đình, cô phải ủng hộ tình yêu quý giá của mình. Ta biết sẽ đau khổ, cho ngươi một số phận, chỉ dùng kim quý an ủi tình yêu. Biết đau khổ, nhưng không thể thoát khỏi đau khổ. Đây chính là cội nguồn của những cảm xúc bi kịch của các nhân vật trong đoạn trích.

                1. Tiêu đề nhận xét
                2. Gợi ý:

                  Từ nghiệp trong giáo lý nhà Phật là Duyên khởi, sau này được hiểu rộng hơn là duyên số giữa hai người, thường là vợ chồng.

                  Nhân duyên là một khái niệm vô hình nên rất khó trao duyên, nhất là với người có tâm cơ sâu như Thôi Kiều. Cho đi tình yêu là sự hy sinh cao cả. Trước đó, Joe đã hy sinh tình yêu của mình để làm tròn bổn phận của một người con hiếu thảo: “Làm con, trước hết phải báo đáp ân đức của đời”. Ngày nay, cho đi là hy sinh tình yêu của mình vì hạnh phúc của những người mình yêu thương. Vì vậy, cách xử sự của Kiều càng làm cho hình tượng nhân vật trở nên cao quý, đẹp đẽ và đáng khâm phục hơn.

                  Trước hết, trước khi viết được bài văn phân tích hoàn chỉnh, chúng ta cần phải có một dàn ý chi tiết, dễ hiểu để có thể làm bài tốt hơn. Mình sẽ hướng dẫn các bạn lập dàn ý phân tích cho câu “có duyên”

                  Hai. Phác thảo mối quan hệ của bạn:

                  1. Mở đầu

                  Giới thiệu về tác giả Nguyễn Du và Kiều truyện: Nguyễn Du là một đại thi hào dân tộc, nổi tiếng trong văn hóa thế giới, và Kiều truyện được coi là kiệt tác văn học được dịch ra nhiều thứ tiếng. .

                  Nói về Danh ngôn của Nguyên: bao gồm ở đâu và bao nhiêu câu

                  2. Nội dung bài đăng

                  2.1 Niềm tin và sức thuyết phục của thuý kiều (12 câu thơ đầu)

                  Một. Hai câu đầu: Lời thỉnh cầu của Thôi Kiều

                  *Nói về tình yêu

                  – Tin tưởng: + là giọng điệu mạnh mẽ, gợi sự quằn quại, xót xa, khó nói><Ơn, mong (rõ ràng)

                  + cũng có nghĩa là mong đợi và giúp đỡ, nhưng trust mang một sắc thái bổ sung nghĩa là hy vọng và tin tưởng nhiệt thành

                  – Chấp nhận: Kiên trì, ép buộc, không thể từ chối ><Chấp nhận: Tự nguyện

                  *cử chỉ bắt tay

                  – Chào anh:

                  + là thái độ tôn trọng, kính trọng đối với cấp trên hoặc người mắc nợ.

                  *Nói về tình yêu

                  – Tin tưởng: + là giọng điệu mạnh mẽ, gợi sự quằn quại, xót xa, khó nói><Ơn, mong (rõ ràng)

                  + cũng có nghĩa là mong đợi và giúp đỡ, nhưng trust mang một sắc thái bổ sung nghĩa là hy vọng và tin tưởng nhiệt thành

                  – Chấp nhận: Kiên trì, ép buộc, không thể từ chối ><Chấp nhận: Tự nguyện

                  *cử chỉ bắt tay

                  – Chào anh:

                  + là thái độ tôn trọng, kính trọng đối với cấp trên hoặc người mắc nợ.

                  Hành + kiều tạo nên sự uy nghiêm, tôn nghiêm của điều sắp nói

                  →Bằng cách thể hiện trí thông minh của Cuiqiao

                  → Lời nói của Nguyễn Du tài tình

                  b.Mười câu tiếp theo: thuyết số phận của Kiều.

                  *4 câu tiếp theo: nói về mối tình với kim

                  – Thành ngữ: “Có đạo có tình”

                  – Hình ảnh: “Những Con Mối Còn Lại”

                  – Hành động: “Cổ động viên ước, nhận cúp”

                  → Sử dụng thành ngữ, truyền thuyết và giàu hình ảnh để miêu tả mối tình say đắm nhưng mong manh, dang dở nhưng bất hạnh của Cẩm Kiều

                  *Sáu câu sau: Cho tôi biết nguyên nhân số mệnh của tôi

                  – Gia đình kiều bào gặp biến cố lớn “não”

                  – Kiều buộc phải lựa chọn giữa hai con đường “hiếu” và “tình”, và Kiều phải chọn hy sinh tình yêu.

                  → Kiều kể lại hoàn cảnh đáng xấu hổ của mình để bạn ấy hiểu.

                  -“Thanh xuân của anh còn dài”

                  → Cô ấy còn trẻ, cô ấy còn cả tương lai

                  -“Tiết kiệm máu, không tiếc máu”

                  → Kiều đã thuyết phục tôi bằng chính tình cảm của mình.

                  – Thành ngữ “thịt nát xương khô” và “nụ cười không ngớt”: Đàm Kiều chết sung sướng

                  →Tôi đã chết ở nước ngoài để tỏ lòng biết ơn chân thành vì đã chấp nhận

                  ⇒ Cách lập luận rất chặt chẽ, thấu tình đạt lý cho thấy Thôi Kiều là người sắc sảo, tế nhị, có đức hy sinh, là người con hiếu thảo, trọng tình nghĩa.

                  ♦ Phụ đề:

                  – Nội dung: 12 đoạn đầu là diễn biến tình cảm phức tạp của Kiều khi kể chuyện tình

                  – Nghệ thuật: Sử dụng truyền thuyết, điển tích, thành ngữ dân gian, ngôn ngữ tinh tế, lập luận chính xác, thuyết phục, chặt chẽ.

                  2.2 kiều tặng quà và gợi ý (14 tiếp theo)

                  Một. Sáu câu đầu tiên: Quà lưu niệm ngoại giao của Trung Quốc ở nước ngoài

                  – Quà lưu niệm; cạnh, mây

                  → Một vật kỷ niệm đơn giản nhưng thần thánh gợi lên một quá khứ hạnh phúc.

                  – Cụm từ “giữ tin tức vì lợi ích chung”

                  + “của chung” thuộc kim, kiều nay cũng thuộc văn

                  +”Things of Faith” là những phần phụ gợi lên tình yêu thiêng liêng của Kim-Keough: hương trầm, âm nhạc

                  → Thể hiện sự hồi hộp của biển cả. Kiều chỉ có thể trao cho Vân mối tình dang dở chứ không thể trao hết mối tình xưa giữa nàng và Kim Trọng.

                  b. Tám câu tiếp: lời khuyên của Kiều

                  *Điềm báo về cái chết

                  – Hàng loạt từ ngữ, hình ảnh gợi sự chết chóc: gió vù vù, cô hồn, thân liễu rũ, cúc dại, oan hồn

                  → Điềm báo không lành về tương lai, tuyệt vọng tột cùng. Joe tưởng tượng ra cảnh cái chết oan uổng của chính mình, và chết trong hận thù. Hồn không siêu thoát vì nặng lời thề trong lòng

                  → Chúng tôi thấy được nỗi đau và sự tuyệt vọng của Qiao, đồng thời chứng minh được lòng trung thành và cống hiến của Qiao đối với kim loại quý

                  * thuý kiều đề nghị thuy văn

                  “Nghìn Trúc Cung”: Tri ân và phản hồi.

                  -“Xin giọt nước tràn ly”: Lau sạch cho cô ấy.

                  →Nỗi băn khoăn, day dứt trong lòng kiều bào. Lúc này, dường như kiều càng nhớ nàng, càng yêu kim.

                  ♦ Phụ đề:

                  – nội dung: 14 câu thơ tiếp theo là 1 mâu thuẫn lớn của tâm trạng của biển: Tặng em một kỷ vật nhưng lời nhắn gửi đầy đau đớn, giằng xé và cay đắng.

                  – Nghệ thuật: dùng từ, hình ảnh biểu cảm, độc thoại nội tâm.

                  2.3.Tám câu cuối: kiều nhớ kim trong đau đớn trở về thực tại

                  – Hình thức: Sự chuyển đổi của thơ từ đối thoại sang độc thoại

                  – Tâm trạng: Cô ý thức rất rõ về sự tồn tại của mình: “Tấm vỡ gương vỡ”, “Đời ngắn bạc mệnh”, “Bạc như vôi”, “Làng trôi hoa trôi”

                  → Hình ảnh khắc họa một số phận bi thương, dang dở, bất hạnh, lênh đênh

                  -Nghệ thuật tương phản: Quá khứ> <Món quà

                  → Thêm vào nỗi đau hiện tại của Joe.

                  – hành động

                  + tự nhận mình là “nữ giả”

                  +Cúi chào: cái cúi đầu xin lỗi, tạm biệt khác với cái cúi chào đầu tiên

                  + Hai lần gọi tên kim trong: tức giận, ngạt thở, đau khổ cho đến mê sảng.

                  → kiều quên nỗi đau của mình và nghĩ đến người khác, đây là một sự hy sinh cao cả

                  ♦ Phụ đề

                  – Nội dung: thuý kiều đau đớn khi nghĩ đến tình yêu và sự quan trọng của chính mình.

                  – Nghệ thuật: Sử dụng từ biểu cảm, điệp ngữ, thán từ, điệp ngữ.

                  3. Kết luận

                  – Tóm tắt nội dung và nghệ thuật của đoạn trích

                  – Bày tỏ suy nghĩ, cảm xúc: Đây là đoạn trích hay nhất, cảm động nhất trong truyện kiều mang lại nhiều cảm xúc cho người đọc

                  b.3 bài văn mẫu về phân tích mối quan hệ

                  Phân tích buổi học đầu tiên

                  Nguyễn Du là nhà thơ tài hoa và là niềm hạnh phúc của dân tộc Việt Nam. Ông đã để lại vô số tác phẩm tiêu biểu, trong đó có tác phẩm “Hoa kiều tiểu sử”. Qua cái tên “đoàn trường tân thành” là tiếng khóc thương tâm của những số phận lỗi lạc lỗi lạc trong xã hội phong kiến ​​suy vi xưa kia. Tác giả đã khắc họa tất cả những hình ảnh ở hải ngoại rất tinh tế, đồng thời khắc họa cuộc sống của các nhân vật ở hải ngoại một cách vô cùng thô thiển và khốn khổ. Không đâu thể hiện rõ điều này hơn trong đoạn trích Trao duyên, khi Việt kiều phải cam chịu từ bỏ hạnh phúc riêng tư, thầm kín của mình. Có lẽ đây là cảnh đau lòng nhất trong lịch sử văn học nhân loại.

                  Nội dung chung của đoạn trích là tình yêu giữa Thôi Kiều và Kim Chính thật đẹp và say đắm, Kim Chính phải về Liệt Dương dự tang lễ. Trong khi đó, tai họa ập đến với gia đình Cuiqiao. Của cải bị bọn tội phạm cướp đoạt. Cha và em của Thúy Kiều bị bắt và bị đánh đập. Quan đòi hối lộ “ba trăm lạng thôi”. Trước sự việc đau lòng đó, một người giàu lòng trắc ẩn và hy sinh như Thôi Kiều đã phải bán thân vì tiền để cứu cha và anh trai. Nhưng còn mối quan hệ với Jin Zhong thì sao? Cuiqiao rất buồn. Cuối cùng, cô ấy quyết định để tôi lấy kim loại quý cho cô ấy. Dựa vào chi tiết truyện thanh tâm tài tử, Nguyễn Du đã phục dựng lại cốt truyện thật sinh động. Khi bắt đầu cuộc trò chuyện, thay vì đi thẳng vào vấn đề, hãy tạo bầu không khí thật trang nghiêm.

                  “Thúy Vân chợt tỉnh giấc xuân” nửa đêm thấy em gái khóc nức nở. Fan đến và ân cần hỏi han. Cuiqiao thực sự khó nói, nhưng “hãy trao trái tim của bạn cho một người”. Yêu bố, cô ấy phản bội mình, yêu người yêu, cô ấy phải dựa vào bạn :

                  “Tin tôi đi, tôi sẽ làm được,”

                  Cho tôi ngồi dậy và tôi sẽ chào,

                  Giữa đường đứt mạch

                  Thất tình nổi hết cả người rồi em”.

                  Cái tinh tế của nguyễn du là thay vì dùng từ cảm ơn, ông lại dùng từ “tin cậy”, thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối của mình đối với người được nhờ mà người đó không thể chối từ. Không dừng lại ở đó, tác giả tiếp tục dùng từ “lạy” mà chị tôi chưa bao giờ dành cho tôi, chỉ để đánh đổi số phận của mình. Tình yêu với người thợ kim hoàn sâu nặng biết bao, thiêng liêng biết bao! Nửa đêm, Thúy Kiều rơm rớm nước mắt kể cho chị gái nghe câu chuyện này:

                  “Kể từ khi tôi gặp kim

                  Hòa ước ngày ấy, chén thề đêm ấy

                  Bất kỳ cơn bão nào

                  Kiều nhanh chóng kể lại sự việc đã xảy ra với mình, thuý văn cũng chứng kiến ​​và biết chuyện gặp chàng Kim trong một buổi chiều để làm sáng tỏ câu chuyện về lời thề nguyền với Kim Trọng. Gia đình hỗn loạn. Nhưng có một chi tiết mà một người đơn giản như Thụy Vân sẽ không bao giờ biết:

                  “Hai người yêu nhau”.

                  Qua những vần thơ, người ta cũng cảm nhận được sự keo kiệt của tác giả Nguyễn Du đối với xã hội phong kiến ​​xưa, nơi mà chữ hiếu, nghĩa tình không gì so sánh được. Một xã hội hết sức độc ác và tàn bạo, thậm chí còn chuốc lấy nỗi đau tột cùng khi buộc con người phải lựa chọn những lựa chọn mà họ không thể làm được. Còn Cuijiao phải từ bỏ tình yêu đẹp của mình và chọn cách hiếu thảo với cha mình, nhưng cô không thể thoát khỏi số phận nghiệt ngã như vậy. Vì vậy, hi sinh chữ yêu, coi như cô không tồn tại trên đời này. Từng lời cô thốt ra không phải là nước mắt mà là máu rỉ ra từ tận đáy lòng.

                  “Thanh xuân của tôi còn dài

                  Thay máu bằng máu

                  Dù thịt nát xương tan

                  Cười Cửu Tây còn thơm. “

                  Các chị nói “xuân xanh đến tuần sau“, mà chị bảo “tuổi xuân của em còn dài”, sao mà xót xa! Những lời thiêng liêng này xuất phát từ tận đáy lòng, cô muốn gửi tặng Tấn Chung, phần vì lo lắng cho anh, phần vì cô cũng mong anh tìm được hạnh phúc trong cuộc chia tay này. Khi bản thân cô ấy đau khổ không lối thoát và mang đầy vết sẹo, cô ấy vẫn có thể nghĩ đến người khác. Quả là một cô gái rất lương thiện, một cô gái xứng đáng được hạnh phúc, những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời. Biết tôi đồng ý, cô ấy tặng tôi một kỷ vật giữa cô ấy và kim:

                  “Rìa đám mây

                  Hãy giữ trật tự này, việc này là công khai. “

                  Dù sao thì tình cảm vẫn là thứ trừu tượng, nhưng kỷ niệm của tình yêu là điều hiển nhiên, vì vậy Thúy Kiều đã tặng cô ấy “Vân Pian Yuan“, điều này cũng rất đau lòng. Mỗi lời cô thốt ra đều cảm nhận được sự đau đớn tột cùng nên có thể thốt ra kiểu nặng nề. Thật là một cô gái tội nghiệp. Cô trao tình cảm cho tôi, tặng tôi những món quà lưu niệm nhưng lòng đầy oán hận, trái tim nghẹn ngào trách móc xã hội sao quá bất cẩn. Lời tố cáo rất hùng hồn vang tận trời xanh của Nguyễn Du.

                  Tình yêu của Thúy Kiều coi như đã chết. Nàng bảo tôi hãy thương lấy thứ và thương cho tâm hồn đau khổ của nàng trong cõi đời đen bạc này :

                  “Dù thế nào đi nữa,

                  Đốt lư hương, cf. key này.

                  Nhìn đồng cỏ,

                  Về nhà sau khi biết tin.

                  Hồn còn nặng lời thề

                  Cây liễu gãy, chùa vạn trúc mai.

                  Có lẽ khi phải lựa chọn, linh hồn của cô ấy đã chết rồi. Thúy Kiều tưởng mình chỉ là ma. Vô nghĩa của cô ấy sẽ xuất hiện trong hương và âm nhạc. Hồn ma vẫn mang nặng lời oan nghiệt nên dù “máu thịt không còn” nhưng hồn cô vẫn ôm ấp với “lá cỏ”, “làn gió…”. Tình yêu của những con người kém may mắn vẫn khiến cả vũ trụ phải sửng sốt. Đắm chìm trong đau khổ của tình yêu, cô quên mất rằng trước mặt cô là Cuiyun, với nỗi đau vàng son.

                  “Nghìn quân,”

                  Chỉ có rất nhiều mối quan hệ ngắn ngủi

                  Số phận như vôi!

                  Nước đã chảy qua làng. “

                  Tôi có thể cảm nhận được sự đau lòng trong từng lời cô ấy nói. Đứng trước nỗi đau thấu tim này, cô chỉ biết tự trách mình là người “hốt bạc” và “trồng hoa”. Trái tim cô đầy đau khổ, nhưng mỗi khi nghĩ đến những điều quý giá, cô luôn cảm thấy có lỗi vì đã giúp anh. Tất cả những điều này đã đưa cô ấy vào tình trạng suy sụp tinh thần.

                  “Ôi Kim Lãng! Này Kim Lang!

                  Dừng lại! Tôi đã root cho bạn kể từ đó! “

                  Cái “hữu tình” trong “Truyện Kiều” chính là “truyện dài” trong “tân thành trường”. Một cách tinh tế, Nguyễn Du đã cảm nhận được một hình ảnh rất cảm động trong câu chuyện của người thanh tam tài nên ông đã dựng lại câu chuyện tình này một cách thật xúc động và đầy tâm huyết. Tác giả khéo léo so sánh hai tính cách của hai chị em: bình thường và phi thường. Trong sự cố “bấp bênh” này, Thôi Doãn vô tư lự và hồn nhiên (đừng vội trách Thôi Vân, nhân vật này cũng là một bảo bối bí mật trong kiệt tác nghệ thuật của Ruan Du, chúng ta chưa xem qua. Có thời gian thảo luận ở đây), Thôi Kiều đã rất đau đớn. Cách miêu tả tài tình của tác giả khiến ta cảm thấy Thôi Kiều là người lương thiện, luôn nghĩ đến người khác mà hi sinh bản thân. Một nhân cách như vậy sinh ra đã giống như một đóa hoa vừa mới nở thì bị sóng dập nát. Như giấc mộng trong nhà chủ: đoạn văn này như máu rỉ ra từ đầu ngòi bút Nguyễn Du, như nước mắt thi nhân thấm qua trang giấy. Hơn hai trăm năm đã trôi qua mà nước mắt của đôi tình nhân ấy vẫn chưa cạn.

                  Giải bài 2

                  Tác giả Nguyễn Du là một nhà thơ nổi tiếng trong nền văn học Trung Quốc. Ông là nhà văn kiệt xuất đã góp phần tạo nên những thay đổi lớn lao trong dòng chảy văn học nước nhà. Nguyễn Du đã cùng với một nhóm các nhà văn nổi tiếng như Hồ Xuân Hương, Nguyễn Trà, Nguyễn Thắng Khiêm đã tạo nên những tượng đài thơ ca đáng khâm phục cho nền văn học nước nhà thời văn học trung đại. Một trong những tác phẩm làm nên tên tuổi của Nguyễn Du là tập truyện Đường trường tân thành hay còn gọi đơn giản là Truyện Kiều viết bằng chữ Nông. Đoạn trích “Nỗi lòng” là một trong những đoạn tiêu biểu trong tập truyện, thể hiện nỗi day dứt, đau đớn của một kiều nữ buộc lòng phải bán mình cứu cha, cầu xin em gái là Thôi Vân trả nợ. Những người đáng quý..

                  Được công nhận là kiệt tác văn học của nhân loại, “Hải ngoại ký” được viết theo thể thơ và kể về câu chuyện của học giả tài năng Trung Quốc Qingtan. Tác phẩm của Thanh Tâm không được biết đến cho đến khi Nguyễn Du biến cốt truyện trần tục này thành một tiếng khóc xé lòng, một lời than thở cho một cô gái có số phận trên khuôn mặt. Đoạn trích “Thượng giới” từ hồi 723 đến 756 của phần “Thuộc hạ” tái hiện cuộc đối thoại của chị em Thôi Vân Thôi Kiều. Gia đình sa sút, Thôi Kiều bán mình chuộc cha, biết mình không thể giữ lời thề trung thành với kim quý, đành phải trả lại tấm chân tình cho Thôi Vân, cảm ơn vì đã thực hiện lời hứa này. Trách nhiệm, giữ lời hứa với người yêu. Đoạn trích bắt đầu bằng hai dòng

                  Tin tôi đi, tôi sẽ chấp nhận

                  Cho tôi ngồi dậy và tôi sẽ chào

                  Ngay từ đầu, Nguyễn Du đã khiến người đọc bối rối khi đặt thuy kiều ở vị trí thấp hơn, trái ngược với cách xưng hô “chị, em”. Từ “cậy” đặt ở đầu câu thay cho từ “cám ơn” tạo cảm giác éo le, và sự tin tưởng tuyệt đối của người chị đối với người em, một sự tin tưởng không gì có thể chuộc lại được. Vốn dĩ Cuiqiao trong vai chị Cuiyun không cần “nói” hay “lạy” nhưng trong trường hợp đó, cô chấp nhận đặt mình vào thân phận của một kẻ hành khất, ăn xin, chỉ để giữ lời hứa với các quý. người đàn ông . Từ ’em’ được lặp lại hai lần, với các động từ mạnh ‘lạy’, ‘nói’, ‘dựa’ mở ra một trái tim đau đớn, báo trước một tương lai đen tối, phải cầu cứu, nương tựa, tìm kiếm lòng thương xót của Cuiyun không còn cách nào khác đành trở thành cấp trên “ngồi” cho nàng quỳ xuống, nhấn mạnh lại rằng cuộc đời thất thường, bấp bênh, lỡ duyên phận kiều nữ. Jo đã cầu xin cô ấy bằng tất cả sự chân thành và tha thiết của mình, đồng thời đặt lên vai cô ấy gánh nặng của niềm tin và hy vọng. Đối với Kiều hiện tại, không ai đáng tin bằng Thôi Vân, tình chị em lại mang tính chất bền bỉ nên đây trở thành hi vọng cuối cùng của Kiều khi buộc phải rời xa gia đình và không gặp được người mình yêu như ý nguyện.

                  thuý kiều bày tỏ tình cảm với anh bằng trái tim đầy vết thương rỉ máu:

                  Giữa đường đứt gánh tình yêu, tình cảm gia đình đeo đẳng từ khi gặp Kim, ngày đêm quạt gió, khi màn đêm buông xuống, thề rằng dù giông gió thế nào hay mưa, tôi không hiểu tình yêu giữa hai người.

                  Đến đây, độc giả có thể phần nào hiểu được chữ “tín” mà tác giả dùng ban đầu thực chất là chữ tín đối với Thôi Vân, một yêu cầu không thể từ chối buộc Thôi Vân phải chấp nhận. Cuiqiao là chị cả trong gia đình, cô ấy cần phải có trách nhiệm bảo vệ gia đình mình trong hoàn cảnh khó khăn như vậy. Cô sẵn sàng bán mình chuộc cha, quên mình vì chữ hiếu, sẵn sàng đánh mất số phận với người yêu nhưng cô không thể phản bội cha mẹ. Cô gái “đứt gánh tình yêu” không nỡ tan nát cõi lòng, đứng trước chữ tình và chữ hiếu, cô chỉ có thể hy vọng cô em gái Cuiyun có thể giúp mình đoạn tuyệt mối tình này. Từ “để tôi đi” như một lời hứa đầy trách nhiệm, với tấm lòng thiết tha, da diết. kieu thuy tâm sự với van về niềm đam mê kim:

                  Vì ngày ngày nhìn thấy vàng thỏa nguyện ước, đêm thề thốt không vướng bận, không biết đôi bên khôn ngoan.

                  Qua những câu thơ trên, có thể cảm nhận được nỗi khổ tâm của Thôi Kiều khi nhớ lại Tấn ngày xưa. Có lẽ đối với bản thân Cuiqiao, tình yêu dành cho Jin Zhong là tình yêu đẹp nhất, ấm áp nhất và khó quên nhất, nhưng với Cuiyun, tình yêu là trách nhiệm mà chị gái giao phó. Cuiqiao là người thông minh, cô hiểu được những lo lắng và khó khăn trong lòng chị gái nên quyết định làm thế nào để bộc bạch nỗi nhớ, để chị gái cảm thấy gần gũi và đồng cảm. Từ ngày gặp mặt đến ngày thề nguyện đính hôn. Với hình ảnh “Cánh quạt điều ước” và “Chiếc cốc lời thề”, điều cô muốn khẳng định chính là mối quan hệ giữa hai người là chân thành và sâu sắc. Jo luôn giả vờ như không sao, và cho cô ấy tình yêu, và trái tim cô ấy đau như cắt, bởi vì cô ấy không muốn bản thân mình mắc phải căn bệnh đó. Với sự hối hận, Jo chỉ còn biết thú nhận rằng gia đình khó khăn đột ngột đã khiến cô rơi vào tình cảnh bơ vơ. “Hãy hiểu hai mặt của tình yêu”, câu nói này không chỉ nói với chính mình, mà còn là cái cớ để Qiao trao tình yêu cho Cuiyun. Bản thân Joe không muốn hai chị em gặp khó khăn, nhưng vì cô ấy đã bán mình vì cha mẹ, bạn cũng nên giúp cô ấy tiếp tục mối quan hệ này. Dường như có một điều ước nhỏ nhoi trong lòng người đọc, mong muốn được sống một cuộc sống viên mãn nhất, đó là tình yêu, nhưng trớ trêu thay, cuộc đời bất hạnh lại không cho cô thực hiện được điều ước nhỏ nhoi đó. Kiều cũng đã chọn cách nương nhờ em gái một cách tế nhị nhất:

                  <3

                  Sự thật là Cuiqiao và Cuiyun gần như đã trưởng thành, và trong câu chuyện dựa vào Yun để tiếp tục mối tình dang dở, Cuiqiao nhanh chóng chọn điểm này để đánh vào tâm lý Cuiyun. Về lý thuyết, tình yêu máu thịt cũng là lý do hợp lý để Cuiyun phải chịu trách nhiệm thực hiện tâm nguyện chưa thành của mình. Đồng thời, kiều nữ cũng bày tỏ sự đau lòng khi nói về cái chết của mình: “Dù thịt nát xương tan/ Cười lên suối vẫn thơm”. Có lẽ, khi Joe quyết định chọn con đường bán thân cứu cha, anh cũng đã có một linh cảm không lành về tương lai đen tối của mình. Nếu không có những lời đàm tiếu, không có bi kịch gia đình, có lẽ giờ đây, Joe sẽ hạnh phúc vì tình yêu của mình. Từng lời chị nói ra càng khiến người ta thêm xót xa cho số phận nghiệt ngã của chị, không có gì đau đớn hơn số phận phải xa gia đình, phải từ bỏ tình yêu riêng tư. Trong trường hợp đó, cô ấy chỉ có thể dựa vào bạn, và sau này khi “thịt nát xương tan”, cô ấy vẫn có thể mỉm cười nhìn em gái và người yêu của mình được hạnh phúc viên mãn trọn vẹn. Một lời hứa đàng hoàng, trao cho cô ấy tình yêu mà cô hằng khao khát, trân trọng là đau đớn thấu xương, nhưng Jo chấp nhận lựa chọn làm hiếu để cứu cha, chỉ mong bạn đồng ý giúp cô tiếp tục mối quan hệ để cô không phản bội mình. . sự tôn trọng.

                  Hãy cho tôi một lời đính hôn, và nói với tôi những lời chân thành nhất từ ​​hải ngoại:

                  Bảo quản cạnh lát cắt trên đám mây đầy mê hoặc, được chia sẻ bởi dự án này. Dù cho có phải là người vợ, người chồng sẽ cảm thấy có lỗi với người đàn ông phụ bạc nhưng anh ấy sẽ không bao giờ quên điều đó. Người đã mất, còn một chút niềm tin, một chiếc chìa khóa để nguyền rủa hương.

                  Vòng, song mây, đàn, hương trầm nguyền rủa, kỷ vật mối tình đầu thuần khiết hoàn mỹ.

                  Những gì từng được coi là kỷ vật của gia tài vô giá của chị, giờ nhìn lại sao có thể nguôi ngoai nỗi đau mất mát. Nhưng hiện tại, Kim Jong không biết chuyện gì đang xảy ra, bởi vì anh ở phương trời xa, không có tin tức gì, anh đang chuẩn bị sống một cuộc đời lang thang, và anh không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai. và nỗi đau dâng lên đến tận cùng. , Điều này thường là” một chút cồn cào, một chút do dự. Lá bùa đã được trao nhưng đối tượng nhất quyết từ chối nên anh Joe vẫn muốn coi đó là “tài sản chung” của hai chị em. Nhiều người có thể cho rằng Thôi Kiều ích kỷ, bởi khi quyết định trao đi tình yêu, cô vẫn muốn giấu kín tình yêu trong lòng, nhưng điều này cũng dễ hiểu thôi, bởi sẽ chẳng ai đồng ý chia sẻ tình yêu của mình cho một người khác. “Dẫu đã thành vợ thành chồng cũng chẳng quên một người bạc mệnh”, lời khuyên của Thuý Kiều đối với người em gái là tuy lấy Kim Trọng trên danh nghĩa nhưng bản thân nàng cũng là người tình của chàng, em thôi. Hi vọng có một ngày hạnh phúc, đừng quên trái tim tôi, số phận nghiệt ngã đưa tôi đến cuối cùng, nhưng tôi thực sự không muốn rời đi. Ở góc độ tình cảm, rất dễ hiểu sự nhút nhát xen lẫn chút ích kỷ của Thôi Kiều, bởi Thôi Kiều cũng xuất phát từ tình yêu chân thành, từ trái tim của một cô gái buộc phải chia xa khi lần đầu tiên gặp gỡ tình yêu. Chỉ còn lại một số kỷ vật như vật ủy thác, như hiện vật minh chứng cho tình cảm của mình, không ai nỡ lòng trao cho người khác, dù là máu thịt.

                  Trả lại kỷ vật cho tôi, hồn kiều vẫn chưa nguôi, thật lòng chưa quên quý kim:

                  Sau này, dù có đốt lại chiếc lư hương kia, so sánh chiếc chìa khóa này, nhìn ngọn cỏ nhìn lá cây, nhìn làn gió thoảng, thì vẫn còn thời gian. Hồn còn mang nặng lời thề quyết định Thân liễu cung ngàn trúc mai. Yetaiyuan theo nghĩa đen, xin một cốc nước cho một người bạn.

                  Câu văn này chứa đầy nỗi uất ức cay đắng của những người Việt Nam ở nước ngoài đối với xã hội phong kiến ​​bất công đã bắt những người con gái của họ phải trở về cuộc sống đời thường, đoàn tụ với gia đình. Sống trong một xã hội bất công, người ta sẵn sàng vì tiền mà làm hại nhau, Việt kiều không dám nghĩ đến mưu cầu hạnh phúc cá nhân, chỉ dám chứng kiến ​​hạnh phúc của chị em, người yêu. Nhưng có lẽ chị đã dồn hết sự bế tắc và tâm trí của mình vào những từ ngữ “bếp lửa, ngọn cỏ, ngọn gió hiu quạnh, linh hồn, tấm thân tàn, người khuất mặt, người oan khuất”, một chuỗi từ mang nỗi cô đơn, chết chóc… Giọng điệu như một vết thương trong lòng người đọc. Chỉ là khi bị đẩy đến tình thế tuyệt vọng, một cô gái mười tám, tuổi trẻ đáng lẽ yêu đời đã nghĩ đến cái chết bi thảm, cái chết oan uổng, bế tắc. Nhưng bản thân cô gái chỉ muốn bình yên, thoát khỏi mọi tình yêu trần thế. Nhân hậu và giàu lòng thương xót nhưng lại sớm rơi vào dòng nước xoáy, bi kịch, chấp nhận phản bội thân mình để cứu cha nhưng lại nhớ đến tình nghĩa và lời thề ấy. Trong lúc nói chuyện với Cuiyun, Qiao không quên nhắn gửi Kim Jong, giọng điệu đầy chân thành và đau xót:

                  Giờ trâm gãy, kể sao cho đầy yêu thương. Đời lính thân phận ngắn ngủi, ngàn lần cúi đầu! Số mệnh bạc như vôi. Tôi đành để nước trôi hoa trôi làng xa. ơi kim lang! Ôi Kim Long! Thôi nào, tôi đã có lưng của bạn.

                  Có vẻ như cô ấy đang thực sự phàn nàn về Jin Jin, nhưng đây không phải là độc thoại, bởi vì người cô ấy yêu bây giờ không ở đó, và cô ấy không biết chuyện gì đang xảy ra với mình bây giờ. Với “gương vỡ”, “trâm gãy” và những hình ảnh cổ điển khác ám chỉ sự chia ly của vợ chồng, nàng nhận ra số phận nghiệt ngã của mình. Suy cho cùng, mục đích của sự thay đổi tình yêu này có lẽ là vì tình sâu nghĩa nặng của Joe dành cho Kim Trọng vẫn chưa dứt nên trong câu nói cuối cùng Joe luôn muốn nhắc lại chuyện hai người trước khi buộc phải cắt đứt mối lương duyên. Những kỷ niệm đẹp. Nó không mất nhiều thời gian. “Đa tình” giờ đã là dĩ vãng, và sự thật bây giờ chỉ là “có mấy số phận ngắn ngủi!”. Cùng với sự tiếc nuối tình yêu, tình cảm gia đình, nàng còn xót xa cho số phận bi thảm của mình, thân phận người phụ nữ yếu đuối trong xã hội xưa bị rẻ rúng, ngày nay còn “bạc như vôi”, “nước chảy hoa trôi”. Làng”, bơ vơ, bị số phận ruồng bỏ, vì không có tiếng nói, không có quyền quyết định, những tiếng gọi xé lòng “ô kim lang! “Không phải than thở mà là tiếng khóc tức giận. Cách gọi đàn ông chính là cách gọi chồng trong xã hội cũ. Có thể thấy tình cảm của Thôi Kiều vô cùng chân thành. Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, lời thề định mệnh của cô ấy. đêm nào cũng vậy. Nhiều độc giả cảm thấy thật nực cười, vì Thúy Kiều đã ban cho Thúy Vân sự quyến rũ, nhưng vẫn gọi đó là “sóng”, trong khoảnh khắc hồi tưởng bên nhau, Thúy Kiều có thể tạm quên đi nỗi đau. Cô phải đối mặt với nó, nhưng cảm giác tội lỗi vì người đàn ông chỉ là của riêng cô ấy Còn anh ấy, hai đôi yêu nhau, sự xuất hiện của những từ này không chỉ thể hiện khát vọng hạnh phúc của Thúy Kiều mà còn thể hiện tình sâu nghĩa nặng, một loại nét đẹp trong lòng người phụ nữ trong xã hội cổ đại.

                  Đoạn “mê đắm” có lẽ là đoạn thành công nhất của tác giả trong toàn tác phẩm, bởi nó như lột tả được hết những cung bậc cảm xúc mà kiều nữ đã trải qua kể từ khi quyết định bán mình cứu mình. Cha, cho đến khi phải rời xa người mình yêu. Một người phụ nữ hết lòng yêu thương nhau, chung thủy, có bàn tay sắc sảo nhưng số phận lận đận, long đong. Tác giả sử dụng bút pháp nghệ thuật khai thác tâm lý nhân vật, để nhân vật bộc lộ qua hành động, cử chỉ, gửi gắm đến người đọc niềm xót xa trước bi kịch tình yêu tan vỡ của người kiều nữ. Nhờ sự dí dỏm của tác giả, độc giả có thể cảm thông cho số phận trôi nổi của Thôi Kiều. Nguyễn Du cũng gửi gắm sự trân trọng, nâng niu người đẹp, coi trọng đạo hiếu, tình yêu thương, đồng thời lên án sự bất công, tàn ác của xã hội đẩy con người đến cảnh chia lìa, ly tán, hạnh phúc lứa đôi ly tán, ai đáng được hưởng hạnh phúc.

                  Giải quyết bài 3

                  Đối với mọi người, khi nhắc đến cái tên “Truyện Kiều” chắc không còn cảm thấy xa lạ. “Duyên phận” là một trong những tuyển tập tiêu biểu của kiệt tác này. Nói về “mối lương duyên”, Tan Dazeng viết: “Toàn bộ sách Hoa kiều không dài hơn đoạn miêu tả tình yêu là bao. Đoạn này thực sự rất buồn, nhưng đây là cách để hiểu toàn bộ câu chuyện.”

                  “Nhượng bộ” là câu thơ bắt đầu từ câu 723 đến câu 756 của “Hải ngoại kỷ sự”. Bộ phim miêu tả cảm giác đau đớn và giằng xé của Cuiqiao khi cô yêu cầu Cuiyun thay mặt cô kết hôn với Jin Zhong để làm tròn chữ “tình”. Chỉ tiêu đề và đoạn trích đã khơi dậy sự tò mò của người đọc. Chúng ta thường cho người khác vàng bạc, châu báu hay những thứ vật chất hữu hình khác, nhưng có mấy ai cho người khác những thứ không thể định nghĩa và không thể tưởng tượng nổi? “Quyến rũ” là một thứ khó giải thích thỏa đáng, và cũng khó định nghĩa. Nhưng hành động trao tình yêu của Cuiqiao, có điều gì đó không thể giải thích được?

                  Trong cuộc đời này, điều đau đớn nhất là phải từ bỏ người mình yêu, nhưng Cuiqiao lại bất lực. Cô phải hy sinh tình cảm cá nhân, bán thân chuộc cha và em trai. Vào đêm cuối cùng trước khi học sinh qua đời, Cuiqiao yêu cầu Cuiwen trả tiền cho Jin Zhong nghĩa là gì:

                  “Hãy tin tôi, tôi sẽ ngồi dậy và cúi đầu trước bạn và tôi sẽ nói”

                  Ai cũng biết hai từ “tin tưởng” và “cám ơn” là hai từ đồng nghĩa, nhưng trong trường hợp này tác giả lại thể hiện sự tinh tế khi sử dụng từ “tin cậy” ngoài ý nghĩa nhờ vả. Nếu muốn người khác giúp mình thì chữ “thư” còn hàm chứa sự tin tưởng, hi vọng đối với người được nhờ. Cuiqiao và Cuiyun vốn là chị em nên Cuiqiao đặt hết niềm tin vào chị gái, để cô tiếp tục duyên phận dang dở với Jin. Cách phát âm chữ “Xin” làm cho âm hưởng bài thơ nặng hơn, đồng thời cũng cho thấy tầm quan trọng của việc nhờ vả. Thông thường, khi ai đó yêu cầu chúng ta, chúng ta có quyền chấp nhận hoặc từ chối, nhưng trong trường hợp này, trần tục được đọc là một tình thế tiến thoái lưỡng nan không thể từ chối. “Tuân mệnh” buộc phải chấp nhận, không còn lựa chọn nào khác. Biết rằng mình đã đặt Cuiyun vào một tình huống khó xử và có thể sẽ mang lại cho Cuiyun nhiều bất lợi, cô ấy đã bày tỏ tình cảm của mình với cô ấy bằng một buổi lễ hoành tráng. “Wow” và “I’m sorry” là những phép xã giao trang trọng thường dùng với bề trên trong xã hội phong kiến, đồng thời hành động này cũng dành cho những ân nhân, những người có lòng tốt với mình. Nói đến đây, Cuiqiao đã coi Cuiyun là người mà cô ấy sẽ cưu mang cả đời nên dùng những lời này cũng là chuyện bình thường. Chuyện tình của cô đang diễn ra tốt đẹp cho đến khi tai họa ập đến :

                  “Giữa đường đứt bao tình cảm, dính vào gông xiềng đeo đẳng em”

                  “Gánh nặng tình yêu” bất ngờ bị “đứt gánh” giữa chừng, điều mà Cui Qiao không ngờ tới. Hình ảnh “nặng tình nào nặng gánh” là hình ảnh ẩn dụ cho tình yêu nồng nàn ấy. Đêm nay là đêm cuối cùng cô được ở nhà, bởi vì từ mai trở đi, cô sẽ trở thành thê thiếp của người khác, phản bội tình yêu đẹp đẽ của bạn thân, phản bội anh, tất cả những điều tốt đẹp trong quá khứ đều không thể tiếp tục. Nhưng Cuiqiao không phải là người không chung thủy, cô ấy đã dựa vào Cuiyun để “bung lụa thêm”. Có lẽ đối với Cuiqiao, tình yêu dành cho Jin Zhong được coi là một tình yêu đẹp, nhưng với Cuiyun thì khác, bởi Yun không hề có tình cảm với Jin và cũng chẳng liên quan gì đến anh. Tình yêu của Jin-Qiao. Nhưng bây giờ, cô ấy phải kết hôn với một người mà cô ấy không yêu, và cô ấy đang ở trong một tình huống khó xử. Dân gian có câu “dầu ép mỡ”. Chỉ Cuiyun mới có thể kết hôn với Jin thay vì Qiao, và chỉ Cuiyun mới có thể khiến cô ấy cảm thấy an toàn trong tình yêu. Cuiqiao để “Let you” quyết định, nhưng thực chất là ủy thác và buộc Cuiyun phải đồng ý giúp đỡ. Nếu nàng muốn kết hôn, hãy sử dụng một loại keo siêu dính làm từ máu chim để tiếp tục mối quan hệ của mình với Kim Trọng. Để tăng thêm tính thuyết phục, em gái của thúy kiều còn đưa ra những lời lẽ hết sức thuyết phục:

                  “Từ ngày gặp Kim, ta đã ước nguyện, đêm đó thề không mưa gió, hiếu thuận, song trí, bất nhị”

                  Cũng như bao cặp đôi khác, thuý kiều và kim trong yêu nhau một cách rất đỗi bình thường, giản dị và lãng mạn. Họ thường tặng quạt cho nhau, vì hai mặt của quạt được dán bằng giấy hoặc lụa tượng trưng cho sự gắn kết, hòa thuận, màu xanh ngọc bích và kim chỉ trong vắt. Thúy kiều đêm đưa quạt cho nhau. Từ “Đặng” được nói ba lần liên tiếp, điều này cho thấy mối quan hệ sâu sắc giữa hai người. “Cây quạt ước nguyện” và “Chén thề” khiến cô nhớ lại đêm thề nguyền thiêng liêng ấy:

                  “Thần tiên và Tiên nữ Thề thảo dược và Thanh kiếm vàng tóc mây chia đôi”

                  Lời thề “ngàn năm khắc chữ đồng trên xương” “gió mưa nào cũng không thành”. Sóng gió cuộc đời đẩy Thôi Kiều đến chỗ chỉ còn một chữ hiếu hay chữ tình. Với lòng hiếu thảo của con trai mình, Cuiqiao đã hy sinh hạnh phúc cá nhân của mình và chọn những nhân vật có lòng hiếu thảo và tình yêu thương, và cô đã cầu xin Cuiyun giúp mình. Trong xã hội phong kiến ​​suy đồi ngày xưa, ít ai đạt được hai chữ hiếu và tình, Thôi Kiều cũng vị tha như vậy, chỉ nghĩ đến người khác mà sẵn sàng gánh chịu mọi khổ đau dày vò. Cô chọn chữ hiếu cũng là hợp lý, bởi cô hiểu công ơn nuôi dưỡng cha mẹ cả đời nên thà chịu khổ, mong họ được ấm no hạnh phúc. Cuiqiao chân thành hy vọng rằng Cuiyun sẽ chấp nhận yêu cầu của cô ấy và cô ấy đã dùng những lý lẽ đúng đắn:

                  “Anh còn xuân dài, còn thấy tình máu thịt, không lời văng vẳng tuổi trẻ. Dù thân nát xương vẫn cười, suối vẫn thơm”

                  Cuiyun trẻ hơn Cuiqiao rất nhiều, tuổi xuân còn dài, Cuiyun là sự lựa chọn vô cùng chính xác để giúp Cuiqiao hoàn thành tâm nguyện. Hơn nữa, Thôi Kiều còn nhắc đến “tình ruột thịt”, tình chị em ruột thịt, Vân làm sao từ chối được. Ở một thế giới khác, Kiều vẫn hạnh phúc và mãn nguyện vì đã “sánh đôi” với tôi. Cảm giác ấy được Nguyễn Du diễn tả bằng “thịt nát xương khô” và “nụ cười không ngớt”, tuy nàng vẫn là một thiếu nữ mười tám tuổi còn rất trẻ trung, yêu đời nhưng cô ấy đã nghĩ đến việc sống trong một ngôi nhà mới. Ở âm phủ, cửu tuyền cũng được “thơm” bởi hạnh phúc của thủy vân và kim trong. Khi nói đến cái chết của chính mình, Cui Qiao đau khổ. Trái tim cô đầy hối hận, nhưng Cuiqiao phải trả lại cho cô kỷ vật tình yêu của mình.

                  “Bờ mây hữu tình còn giữ, công trình này sẻ chia. Dẫu lẽ ra là vợ, chồng có xót cho kẻ bạc tình nhưng lòng chẳng bao giờ quên. Mất đi một người đàn ông , còn chút niềm tin, bàn phím Còn hương xưa nguyền rủa.

                  Người ta nói mối tình đầu là mối tình đẹp nhất, khiến người ta nhớ lâu nhất nhưng ngược lại cũng là mối tình đau khổ nhất. Hóa ra mối tình đầu với chàng Kim Trọng đẹp đẽ, say đắm chẳng có gì sai, nay đã mất, Thúy Kiều làm sao không xót xa, day dứt? Chiếc vòng và tờ giấy ghi lời thề ước của hai người nay đã trở thành kỷ vật chung của Thúy Kiều, Kim Trong và Thúy Vân. Đây vốn là những kỷ vật liên quan đến những kỷ niệm riêng tư của chuyện tình Kim – Kiều, nhưng vì hoàn cảnh trớ trêu mà nó trở thành “tài sản chung”. Dường như không thể kìm lòng mình được nữa, cô bật khóc, tiếng khóc của một cô gái trẻ có số phận xấu số. Cô đau lòng đến mức trao tình yêu của mình cho người khác, nhưng cô không muốn, đó chỉ là do số phận ép buộc. Bó trầm hương đốt trong buổi lễ tuyên thệ, những giây phút quý giá khi gảy chiếc bút vàng, giờ đã là dĩ vãng – một thời đau thương và đáng tiếc. Sự mâu thuẫn giữa lý trí và tình cảm khiến cô muốn dành lấy chữ “duyên” cho mình. Mẹ đã hy sinh hạnh phúc cả đời mình và chọn chữ hiếu, vậy mẹ giữ chữ đời cũng là lẽ phải thôi phải không con? Cô tưởng tượng ra cảnh “vợ chồng” Cuiyun và Jin Zhong chung sống hạnh phúc, còn cô là “người bạc mệnh” với số phận nghiệt ngã, bất hạnh.

                  Mặc dù đã trao cho Cuiyun tình yêu của mình nhưng trái tim cô luôn bị ám ảnh bởi cái chết

                  Trong tương lai, bất kể điều gì, hãy thắp một nén hương và so sánh nó với chiếc chìa khóa này. Nhìn cỏ cây bên ngoài, nhìn gió thổi, nàng nhất định sẽ trở về. Linh hồn còn mang nặng lời thề, thân thể tan nát trong Liễu Miểu. Sân khấu đêm xa mặt, không nói, rót ly nước cho người lầm lỡ. “

                  Thông điệp của cô khiến người khác cảm thấy vô cùng ngột ngạt trong khoảnh khắc đau lòng ấy. Cô đã tưởng tượng ra bi kịch của chính mình, nhưng ngay cả khi đã trở thành một vị thần, cô vẫn mang theo lời thề và sự trang nghiêm của mình. Nàng nguyện “trăm năm khắc cốt ghi tâm”, cho dù Thôi Kiều muốn “đoạn tuyệt thân liễu” cũng mong báo đáp thanh xuân, cho dù thân nữ nhi yếu ớt không còn sống trên đời , cô vẫn sẽ dính vào lời thề tình yêu. Vì thế giới và thế giới ngầm là “mất thể diện” và “không nói nên lời”, Cuiqiao chỉ xin cô “rắc” một giọt nước cho tâm hồn bất chính và tội nghiệp của mình. Ngày thường, người ta thường “phun” cả cốc nước nhưng cô chỉ xin một giọt nước nhỏ để gột rửa ân oán.

                  Cô ấy hiểu rõ bản thân mình hơn bất cứ ai

                  “Trâm đã gãy gương vỡ, bảo sao xiết bao ân tình. Phận binh ngắn ngủi, triệu cung! Phận bạc như vôi, đành để nước chảy , cho hoa trôi xa làng .oi kim lang! Ôi Kim lang! Đừng làm thế, tao đã giúp mày rồi.”

                  Mọi cực hình hiện rõ trong từng câu, từng chữ. Với câu này, Nguyễn Du đã cho người khác thấy nghệ thuật miêu tả tâm hồn của ông điêu luyện đến nhường nào. Đoạn trích bộc lộ tấm lòng nhân hậu, thể hiện niềm cảm thông sâu sắc của nhà thơ đối với số phận người phụ nữ.

                  Mong rằng việc biên soạn Tục Ngữ có thể giúp mọi người hiểu rõ hơn về tài năng của đại thi hào Nguyễn Du

                  Bài viết liên quan:

Kiểm tra tiếng Anh trực tuyến

Bạn đã biết trình độ tiếng Anh hiện tại của mình chưa?
Bắt đầu làm bài kiểm tra

Nhận tư vấn lộ trình từ ACET

Hãy để lại thông tin, tư vấn viên của ACET sẽ liên lạc với bạn trong thời gian sớm nhất.