Cao Bá là một nam tài kiệt xuất, nổi tiếng văn hay chữ tốt, được tôn là “hiền nhân”. Quá tài giỏi nhưng vì tính kiêu căng, ngạo mạn mà cuộc đời ông đầy gian truân…
Cao Bá Thuật (1809-1854) tự là Thần Chủ, tự là Cúc Đường, hiệu Thiện Thiện, quê ở làng Phú Thị, huyện Gia Lâm, tỉnh Bắc Ninh, nay là xã Phú Thị, huyện Gia Lâm, Hà Nội . Ông là nhà văn kiệt xuất của nước ta thế kỷ X. Baba nổi tiếng ham học từ nhỏ, được mọi người coi là thần đồng.
Theo từ điển văn học, Cao Bá Bảo là một người rất dũng cảm. Tuy sống trong cảnh nghèo khó nhưng anh luôn coi thường những kẻ luồn cúi ham làm giàu, và thường tin rằng mình có thể thay đổi vận mệnh. Khi trở thành quan chức, anh ấy muốn sử dụng tài năng của mình để giúp đỡ thế giới, nhưng sớm nhận ra rằng một số vấn đề không thể thay đổi.
Tào Bá Bá từ nhỏ đã là người thông minh, năm mười hai tuổi, Tào Bá Bá cùng các đàn anh trong lều đi thi. Khi còn học ở Beining, Cao Babao được biết đến với tài làm thơ thông minh, nhưng nét chữ của ông rất tệ.
Tính tình anh ấy kiêu ngạo và nghịch ngợm, nhưng đổi lại anh ấy học hành chăm chỉ, chăm chỉ học tập và kiên nhẫn học tập. Học tập và làm việc, thời gian nào anh cũng phải làm cho đến cùng.
Nét gà thì nhút nhát, Cao Babao quyết tâm luyện chữ đẹp
Một hôm, có một bà già hàng xóm đến hỏi:
Gia đình cô ấy có một vụ án oan muốn lên quan, cô giúp tôi viết đơn được không?
Cao Bá mừng rỡ reo lên:
Tôi thấy khó, nhưng tôi rất vui khi làm được.
Thư có lý lẽ rõ ràng, Cao Bá lấy lòng người lớn, phải xét nỗi oan của bà lão. Thảo nào chữ viết xấu đến nỗi quan viên không hiểu nên đã gọi lính đến đuổi cô ra khỏi thôn. Khi về đến nhà, cô kể một câu chuyện khiến Tào Bồ phải hối hận. Ông biết rằng dù văn hay đến đâu mà thiếu chữ cũng vô dụng. Từ đó, cậu dồn hết tâm sức để viết chữ đẹp.
Buổi sáng, ông cầm gậy vẽ hình lên cột nhà, tập viết cho cứng cáp. Mỗi tối, anh ấy viết 10 trang trước khi đi ngủ. Buồn ngủ quá, anh ấy buộc tóc lên mái nhà và mỗi lần anh ấy buồn ngủ lại bị nó kéo và phải thức dậy.
Anh chàng còn buộc chân vào thành bàn để không “vượt cạn”. Chữ viết có tiến bộ, cậu mượn sách viết chữ đẹp làm mẫu để luyện các loại chữ.
Nhờ vào sự kiên trì, nhẫn nại, sau một thời gian, Cao Bá vốn tính xấu đã nổi tiếng khắp huyện vì nét chữ đẹp.
Theo truyền thuyết, nét chữ của ông giống như “rồng bay phượng múa”, hiện được lưu giữ trong dòng chữ cuối cùng “Maian’s Tower” của Công chúa Dege, con gái của Vua Mingming.
Trong thời gian ở quê nhà, chữ viết tuyệt vời của Cao Baba đã vang dội khắp cả nước. Mọi người thường đến nhà ông treo câu đối, đặc biệt là vào dịp lễ hội mùa xuân.
Không chỉ có chữ đẹp, Tào Bá Ba còn nổi tiếng có tài làm thơ. Anh có thể “xuất khẩu thành thơ” và làm đối lập mọi lúc mọi nơi với tư duy rất chuẩn mực và nhạy bén. Ngay cả nhà vua hay người Đức cũng phải khâm phục tài năng văn chương của ông.
Nhà vua trực tiếp khen ngợi anh ta và người bạn của anh ta là Ruan Wenshao, nói: “Fan Xiangchao, hãy hét lên trước nhà Hán”, tức là những người hâm mộ như Ruan Wenshao và Cao Baba, không có thời đại nào trước nhà Hán.
Ngày mai/dkn/sentory/zingnews