Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của dân tộc. Bạn đến nhà với tư cách là khách Bài thơ này cho thấy giá trị của tình bạn. Các tác phẩm đã học trong lớp văn học lớp bảy.

Hôm nay download.vn sẽ cung cấpBài văn mẫu lớp 7: Phân tích đoạn thơ đi thăm bạngồm dàn bài và 15 bài văn mẫu, mời các bạn cùng tham khảo sau đây.

Phân tích dàn ý bài thơ Thăm bạn

I. Lễ khai trương

– Giới thiệu sơ lược về tác giả Nguyễn Khuyến (những nét tiêu biểu về cuộc đời, sự nghiệp sáng tác…)

-Giới thiệu bài thơ “Em Đến Nhà Anh” (khái quát về sự ra đời, giá trị nội dung và nghệ thuật…)

Hai. Nội dung bài đăng

1. Câu đầu tiên: giới thiệu bạn bè ghé thăm

– Thời gian: “Đã lâu lắm rồi”, nghĩa là lâu lắm rồi bạn mới ghé thăm.

– Lời chào: Bác, bạn bè đầy thân thiết.

– Giọng điệu: Thể hiện lòng mến khách cởi mở, chân thành thể hiện chất trữ tình.

– Cả hai vế câu: Sóng như reo vui, như chào đón cởi mở, chân thành.

=>Dòng mở đầu như một lời mời chân tình, tự nhiên.

2. 6 câu tiếp theo: Cảnh vào thăm nhà nhà thơ

Nhà thơ đã tạo ra một tình huống khó xử khi bạn đến thăm:

– Bạn còn trẻ khi bạn đi vắng- Không ai đưa bạn đi mua thức ăn cho bạn.

– chợ quê xưa – nghĩa là xa xôi, đi chợ mất nhiều thời gian, không có người ở nhà đón.

– Trong nhà không có gì hết:

  • Ao sâu – Câu cá khéo léo: Cá khó bắt mời bạn.
  • Mang thai, cà tím mới, rốn mới, dưa hoa — bạn không thể ăn rau và trái cây ở nhà.
  • Miếng trầu – Ngay cả điều quan trọng nhất (miếng trầu là đầu câu chuyện) cũng không có.
  • =>Qua những hình ảnh trên, nhà thơ muốn miêu tả một cuộc sống thanh đạm không lo cơm ăn áo mặc.

    —nhưng sự thiếu thốn ấy không làm nhà thơ buồn mà tràn đầy niềm lạc quan yêu đời: được thể hiện qua giọng văn hóm hỉnh, hóm hỉnh.

    3. Câu cuối: tình bạn thân thiết

    <3

    – “Tôi và tôi”:

    • Từ “ta” đầu tiên: nhân vật trữ tình-chủ thể
    • “ta” thứ hai: bạn-khách
    • Từ với thể hiện mối quan hệ song song, mật thiết dường như không có khoảng cách.
    • =>Bài thơ khẳng định tình cảm gắn bó thân thiết của hai người bạn và sự hiểu nhau sâu sắc về tâm hồn, không phân biệt của cải vật chất.

      Ba. Kết thúc

      Khẳng định lại giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ “Bạn đến thăm”.

      Phân tích bài thơ Về thăm bạn – Văn mẫu 1

      Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của dân tộc. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là “Bạn đến thăm”. Bài thơ ca ngợi tình bạn chân chính và thân thiết:

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      “Đã lâu” là một thời gian dài trước đây khi bạn của Ruan đến thăm. Điều này làm nhà thơ rất vui, rất hạnh phúc. Cộng với cách xưng hô “Chú”, có thể thấy họ rất thân thiết. Câu đầu như reo mừng, mở cửa đón khách.

      Tuy nhiên, lúc này nhà thơ cũng đang ở trong một hoàn cảnh hết sức khó khăn. Con cái đi vắng, không có người đưa bạn đi mua sắm, vui chơi vì chợ quá xa. Tưởng chừng như vậy chưa đủ, nhà thơ còn liệt kê “ao sâu – sáng chài”, “cây cối tỉa tót, cà bung đọt, bầu vừa rốn, dưa ra hoa”. Ngay cả trầu cau cũng không phải là thứ quan trọng nhất, bởi có câu “miếng trầu là đầu câu chuyện”. Nghèo đói đã bị đẩy đến cùng cực. Nhưng sự thiếu thốn ấy không làm nhà thơ buồn mà tràn đầy lạc quan, yêu đời. Giọng thơ hóm hỉnh, nhưng lạc quan yêu đời.

      Vật chất tuy khan hiếm nhưng tình bạn là quý nhất. Câu cuối như một lời khẳng định tình bạn thân thiết của nguyễn khuyến: “Bạn đến chơi nhà với tôi”. Bà Huyện Thanh Quan cũng dùng những cụm từ như “ta với ta” trong đoạn vượt đèo:

      “Dừng dừng lại, núi sông trời cao, một mảnh tình riêng sẽ cùng ta dạo bước”

      Đại từ “ta” ở đây chỉ cùng một người, chủ thể trữ tình, hoặc chính tác giả. Lúc này, Thanh Tuyền quận cô nương một mình ở nơi hoang vu. Giờ buổi tối gợi lên nỗi buồn và sự cô đơn, sợ hãi thời gian trôi qua. Không gian dù rộng lớn nhưng đầy những đồ vật vô tri, vô giác. Có hình ảnh con người sự sống nhưng rất âm thầm, nhỏ bé. Tiếng đời đều đều và gợi một nỗi buồn sâu thẳm. Một người cô đơn trước vũ trụ bao la. Nhớ quê hương, xót xa cho thân phận dân tộc, một mình đối diện với thiên nhiên rộng lớn.

      Ngược lại, trong thơ Nguyễn Khuyến, đại từ “ta” thứ nhất chỉ nhà thơ và đại từ “ta” thứ hai chỉ bạn. Từ “và” chỉ mối quan hệ song song, khăng khít. “Me and I” có nghĩa là tôi và bạn, chúng ta ở bên nhau. Cuộc sống tuy nghèo khó, khó khăn nhưng ở bên anh em thấy vui và hạnh phúc. Nhà thơ không cảm thấy cô đơn, buồn tủi mà vô cùng hân hoan vui sướng. Tình bạn thật đáng ngưỡng mộ, đáng khâm phục.

      Như vậy, “Bác đến thăm” đã khắc họa một tình bạn thật đáng ngưỡng mộ. Bài thơ này mang phong cách thơ Ruan Kunyan điển hình.

      Phân tích bài thơ Về thăm bạn – Mẫu 2

      Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của dân tộc. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông là “Bạn đến thăm”. Bài thơ ca ngợi tình bạn chân chính và thân thiết:

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Mở đầu bài thơ, tác giả giới thiệu về chuyến thăm của bạn. Cụm từ “trong một thời gian dài” đề cập đến thời gian và có nghĩa là bạn đã không ở đây trong một thời gian dài. Cách xưng hô “chú” thể hiện thái độ thân thiện, gần gũi giữa bạn bè với nhau. Giọng điệu thể hiện tấm lòng hiếu khách của nhân vật trữ tình một cách cởi mở, chân tình.

      Tiếp theo, Nguyễn Khuyến bắt đầu miêu tả hoàn cảnh sống nghèo khó của mình khi bạn đến thăm nhà. Khi “tuổi trẻ không có bạn” là khi không có ai đưa bạn đi mua đồ ăn và chiêu đãi bạn, tình huống rất xấu hổ. Còn “chợ xa” có nghĩa là chợ ở xa. Đi chợ mất nhiều thời gian và không có người ở nhà tiếp bạn. Trong nhà chẳng còn gì để bạn giải trí, ngoại trừ mấy món lạ. Tác giả đã liệt kê hàng loạt sự việc như “ao sâu – người khôn ăn cá”, “cây cối bứng gốc, cà bung, bầu mới nhú rốn, dưa đang đơm hoa”. Ngay cả trầu cau cũng không phải là thứ quan trọng nhất, bởi có câu “miếng trầu là đầu câu chuyện”. Có thể thấy nhà thơ muốn dùng những hình ảnh trên để diễn tả một cuộc sống thanh đạm, thiếu thốn về vật chất. Nhưng sự thiếu thốn ấy không làm nhà thơ buồn mà tràn đầy lạc quan, thể hiện lòng yêu đời qua những vần thơ hóm hỉnh, hóm hỉnh.

      Khổ thơ cuối là lời khẳng định tình bạn tri kỉ của nhà thơ. Dù thiếu thốn về vật chất nhưng bạn bè vẫn trân trọng tình nghĩa, vậy là đã quý lắm rồi. Cụm từ “anh với em” từng xuất hiện trong bài thơ “Qua đèo” của bà Quận Thanh Tuyền:

      “Dừng chân đứng lại trời núi non nước, tình chia ly em với anh”

      Ở đây hai đại từ “ông” trong “ông và tôi” đều chỉ nhà thơ. Bây giờ cô chỉ có một mình với chính mình, một mình và một mình. Loại cô đơn mà dường như không ai chia sẻ.

      Và trong thơ Nguyễn Khuyến, đại từ “ta” chỉ tác giả, tri kỷ. “Me and I” có nghĩa là tôi và bạn, chúng ta ở bên nhau. Từ “và” thể hiện mối quan hệ song hành, gắn bó dường như không có khoảng cách. Qua đó thể hiện tình bạn sâu sắc của nhà thơ. Dù trong hoàn cảnh nghèo khó, không có gì để tiếp đãi bạn bè, nhà thơ và người tri kỷ vẫn vui vẻ, hạnh phúc. Ở đây nhà thơ không buồn bã, cô đơn mà vui vẻ, ấm áp vì tình bạn thân thiết.

      Tình bạn của Nguyễn Khuyến trong bài thơ ấy là sự sẻ chia, đồng cảm và không màng giá trị vật chất. Bài thơ “Bạn đến thăm” là một kiệt tác vô song.

      Phân tích đoạn thơ về thăm bạn – mẫu 3

      Nguyễn Khuyến là nhà thơ tiêu biểu của thơ ca cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XIX. Ông có nhiều bài thơ hay, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

      Bài thơ “Bác đến chơi nhà” thể hiện nỗi nhớ bạn bè của tác giả, tình cảm này không phải vì vật chất mà xuất phát từ mối quan hệ thân thiết giữa đôi bên. Dù đến nhà làm khách, đối xử không có gì tốt đẹp nhưng tình bạn giữa hai người vẫn keo sơn, vì họ thực sự hiểu tấm chân tình của nhau.

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Câu thơ này khiến người đọc cảm nhận được tấm chân tình của tác giả và người bạn thân của mình. Ca ngợi tình bạn là điều không vì những điều tầm thường mà đánh mất sự cao thượng, chân thành.

      Đã lâu không gặp, bạn đã trở lại. Câu đầu tiên thể hiện sự gần gũi, vội vàng của tác giả khi gặp lại người bạn thân, đã lâu không về thăm, có thể vì bận công việc, có thể vì đường xa nên không thể gặp thường xuyên. .

      Mấy câu đầu của bài thơ khiến người đọc có cảm giác tác giả hụt hẫng, buồn, lo vì lâu ngày không có khách mà trong nhà cũng không có gì đãi khách. Đối với những thứ có sẵn trong trang trại, chẳng hạn như rau, quả bầu trồng trong vườn luôn luôn ăn được. Nhưng nhà tác giả không có ở đây, nên dùng miếng trầu tiếp khách cũng không tiếc. Bài thơ bày tỏ sự lí giải cho sự kém cỏi, thiếu sót khi tiếp khách quý một cách vô ích.

      Nhưng nếu đọc kỹ, chúng ta sẽ cảm thấy đây chỉ là một trò đùa vui, phóng đại mà tác giả Nguyễn Khuyến muốn giở trò đồi bại với bạn bè. Qua lời tự sự của tác giả, ta cũng cảm nhận được nét bình dị của làng quê Việt Nam xưa.

      Với nhịp thơ đều đặn, ngắt nhịp nhẹ nhàng, thể hiện những lời thủ thỉ nhẹ nhàng kèm theo nụ cười hóm hỉnh, vui tươi của tác giả. Đối lập với điều này là tấm lòng chân thành của tác giả đối với bạn bè của mình.

      Khổ thơ cuối thể hiện rõ tình cảm chân thành của tác giả đối với bạn bè. Đó là một tình bạn cao quý, được xây dựng trên nền tảng tình cảm sâu sắc không vì những điều nhỏ nhặt mà phai nhạt hay biến mất.

      Trong bài thơ của bà Quận Thanh Tuyền có câu “Ta có quan hệ với ta” thể hiện nỗi buồn, sự cô đơn của tác giả khi một mình đối mặt với nỗi cô đơn trong nội tâm. “Khách Đến Chơi” “Bạn Đến Chơi Với Tôi” của nguyễn khuyến hoàn toàn đối lập với tôi, tôi cho thấy tuy hai người là một nhưng lại là một vì rất thân và biết rất rõ về nhau. , thể hiện niềm vui của hai người bạn thân chung sống hòa thuận.

      Bài thơ thể hiện sự thành công của tác giả trong bút pháp trào phúng. Cách sử dụng ngôn ngữ rất tinh tế, độc đáo thể hiện tài năng diễn đạt tài hoa của tác giả. Nhịp thơ của tác giả vô cùng mềm mại, tinh tế thể hiện sự tĩnh lặng, tự nhiên, dung dị, khiến bài thơ trở nên rất hấp dẫn bởi ngôn ngữ uyển chuyển, từ ngữ mềm mại của tác giả.

      Đây là một bài thơ hay về tình bạn. Ca ngợi tình bạn trong sáng không đến với nhau vì vật chất hay hư vinh, thể hiện tình bạn trong sáng vĩnh cửu, tri kỷ. Tình bạn trải qua muôn vàn khó khăn không thể có được trong ngày một ngày hai. Vì vậy, họ không bao giờ đánh mất tình bạn thân thiết đáng quý chỉ vì những điều nhỏ nhặt.

      Đoạn thơ phân tích chuyến thăm của bạn – mẫu 4

      <3

      Là nhà thơ của cảm xúc, Nguyễn Khuyến cũng không ngoại lệ khi nói đến tình bạn. Những vần thơ bất hủ của ông là minh chứng hùng hồn khi nhắc đến bạn, tình bạn thơ thực sự. Bài thơ “Bạn Đến Chơi Nhà” của Nguyễn Khuyến đã thể hiện rất rõ điều này. Đây là bài thơ thành công và tiêu biểu nhất của ông, đồng thời cũng là bài thơ xuất sắc, tiêu biểu cho mặt bằng chung của thơ ca truyền thống Việt Nam.

      Bài thơ này ông viết là một kỷ niệm tuổi xưa nay hiếm của ông. Nó thể hiện cuộc hội ngộ của ông với người bạn gặp trong quan trường, nay ở vùng quê yên tĩnh nơi chôn rau cắt rốn. Những bài hát mượt mà, cao vút, tình cảm, hoài cổ, mặn mà, đầy tình người. Nó thể hiện một người đàn ông đơn giản, sống thật với cảm xúc của mình. Ca từ mở đầu như một lời cổ vũ, nó là khởi nguồn của mọi tình huống và cảm xúc trong bài hát.

      Gặp lại những người bạn cũ có thể khiến bạn choáng ngợp, đặc biệt là ở trong nước. Tình yêu này thật đáng quý. Vẫn nhớ về nhau, vẫn mong được về thăm nói chuyện sau bao vinh quang nơi thành phố này. Tuy mặn nồng nhưng trong văn án vẫn có nhiều chi tiết thú vị. Hôm nay đến thăm nhà bạn thật tuyệt, chúng ta đã xa cách đã nhiều năm mà tình khó phai, tác giả lâm vào cảnh bối rối: tuổi trẻ xa, chợ xa, ao sâu khó thay . Câu cá… danh sách tiếp tục.

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Mỉa mai và hài hước. Lời ca tự nhiên, tươi vui, trong trẻo tạo nên âm điệu sôi nổi, thể hiện lòng hiếu khách của gia chủ trước các vị khách quý. Dù cái gì cũng không thể thiếu, thậm chí không có lễ vật cơ bản nhất như miếng trầu, nhưng câu cuối thật bất ngờ, đầy hào hứng và cũng chứa đựng những cảm xúc dạt dào khó tả.

      Tình bạn này vượt xa những nghi thức nhỏ nhặt. Ba chữ: “Ta với ta” là tâm điểm, là tâm điểm của lớp học. Giọng điệu đột ngột thay đổi, thân mật, ngọt ngào. Không phải như hai chữ “ông với ông” trong đoạn Thanh Tuyền bà vượt đèo sao. Trong bài Qua đèo, câu trên thể hiện sự trống trải, hiu quạnh của một đất khách quê người, còn ba chữ “bạn đến chơi nhà” trong bài thể hiện tình bạn chân thành, thanh tao, trong sáng. Xét cho cùng, trước hoàn cảnh bất ngờ, thiếu thốn, nghèo khó của tác giả, nhà thơ đã thể hiện rất tinh tế sự nồng hậu, nồng hậu, hiếu khách của mình. Và đằng sau câu nói này là hai tình cảm chân thành, nhỏ nhẹ nhưng hóm hỉnh. Tình yêu là điều mà tác giả hướng tới và khao khát nhất, chỉ riêng tình yêu thôi cũng đủ làm nóng một cuộc trò chuyện hay gặp gỡ.

      Đoạn thơ này tạo ra một hình ảnh tình bạn không chất, chắc không thiếu mà cũng không đủ, rồi kết lại bằng một câu: “Bạn đến chơi nhà mình với bạn Bài thơ này không chỉ thể hiện tác giả mà còn là một triết lý, một bài học , định hướng về tiêu chuẩn: tình bạn trên hết, của cải, vật chất.

      Phân tích bài thơ bạn đến thăm – văn mẫu 5

      Trong ca dao có rất nhiều câu nói hay về tình bạn, một tình cảm thật đáng quý và thiêng liêng. Ruan Kunyan, một quan chức sống ở nông thôn, cảm thấy cô đơn và hoài cổ, và đã viết những bài thơ giàu cảm xúc khi gặp một ông già. Hãy cùng nghe những cảm xúc đó nhé:

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Bài thơ này gợi lên trong ta tấm lòng chân thành của nhà thơ nguyễn khuyến.

      Mở đầu bài thơ là lời chào, lời chào rất tự nhiên và hóm hỉnh: “Đã lâu không gặp, anh về rồi”. Bài thơ này giống như lời chào nồng nhiệt và thân thiện của Ruan Kunyan khi một người bạn đến thăm. “Đã lâu không gặp” có nghĩa là nhà thơ đã lâu không gặp, nay có dịp gặp lại, không khỏi vui mừng khôn xiết. Kể từ khi trở về từ ẩn thất, cô ấy suốt ngày chỉ nhìn vào những ngọn núi gần đó, kết bạn với Niao (do Ruan Ze thủ vai) và thổ lộ nỗi lòng của mình. Những lúc như thế này, tác giả luôn muốn có người tâm sự. Thật là một niềm vui mà người bạn đã đến với bạn.

      Nghe thôi đã thấy như nhà thơ tiếc bạn mới đến thăm mà không có gì để tiếp bạn. Đây là cách tiếp cận phóng đại và thi vị của gia đình Nguyễn Khuyến đối với đời sống vật chất. Tôi nói đùa với bạn bằng câu nói đó, với nụ cười đầy ẩn ý và thái độ “mong chờ” bạn ghé thăm. Hoặc tiết lộ sự ngạc nhiên của bạn trong lời giải thích đó. Hoàn cảnh sống của tác giả nơi sông núi rất bình dị, trong sáng và nỗi nhớ da diết.

      Nhịp thơ nhẹ nhàng như lời thủ thỉ, kèm theo nụ cười tinh nghịch của nhà thơ. Nguyễn Khuyến thể hiện sâu sắc tình cảm bạn bè bè bạn trong nhiều bài thơ:

      “Rượu ngon không có bạn tốt, không mua không có tiền, không mua bài thơ nghĩ muốn viết, ai biết? cùng một bài hát chết lặng Âm thanh Pipa”

      Nguyễn Khuyến và Dương Khuê qua bài thơ trên có thể thấy tình bạn của họ thân thiết đến nhường nào. Nếu hai người bên nhau, một ly rượu ngọt ngào, ướt át, chơi đàn, làm thơ… chỉ hai người. Thiếu một trong hai, “giường khác, treo cây đàn khác/ cây đàn khác, tiếng vĩ cầm cũng ngân nga”.

      Không chỉ tình bạn của Ruan Kun trong bài thơ này, mà cả trong dân gian, chúng ta đều cảm động trước tình bạn giữa Liu Ping và Yang Le. Tình cảm của nguyễn khuyến và người bạn của mình không có sự khác biệt về tuổi tác hay hoàn cảnh, sợi dây kết nối giữa họ là lòng nhân ái sẻ chia.

      Câu cuối thể hiện rõ tình cảm chân thành của Nguyễn Khuyến dành cho bạn. Có một cảm giác tôn nghiêm và cao quý, và sự đàng hoàng của xã hội đã bị tước bỏ, và những gì còn lại là một tình bạn thân thiết. Tình bạn ở đây được xây dựng trên cơ sở tình cảm gia đình. “Tôi đến đây chơi” – không có tất cả giá trị vật chất, chỉ có tôi và tôi. Đại từ ta được sử dụng rất hay, ta là một người, và chú và tôi, hai chúng ta. Anh và tôi biết nhau quá rõ. Bạn có biết hoàn cảnh của tôi, tôi phải sống như thế nào không? Những gì tôi nói với bạn chỉ là trái tim của tôi. Không câu nệ vật chất, nhưng có chung quan điểm coi thường vật chất, đề cao tình cảm. Ta với ta là thế nhưng trong bài thơ Qua đèo thì ngược lại, chính là trạng thái tâm hồn của tác giả gặp lại chính mình. Và điều tôi đang nói ở đây là hai người họ có mối liên hệ chặt chẽ với nhau. Tình bạn của họ thật cao quý và đẹp đẽ. Ta thấy nghệ thuật trào phúng của Nguyễn Khuyến hóm hỉnh, dịu dàng, tinh tế.

      Bài thơ này thể hiện thành công nghệ thuật trào phúng, ngôn ngữ được sử dụng độc đáo. Tuy là thơ Đường luật nhưng giản dị như ngôn ngữ đời thường. Quê hương được lồng vào lời thơ một cách tự nhiên, và sự kết hợp tài tình giữa ngôn ngữ làm cho lời thơ trở nên độc đáo và gần gũi như chính tình cảm của mình.

      Phân tích bài thơ bạn đến thăm – văn mẫu 6

      Từ xưa đến nay, tình bạn là đề tài thường xuyên được nhắc đến trong thơ ca Việt Nam. Đề tài viết về tình bạn không có gì mới nhưng mỗi người có cách nghĩ, cách cảm nhận riêng về tình bạn. Vì vậy, chủ đề về tình bạn giống nhau, nhưng cung bậc cảm xúc của bài thơ khác nhau, bối cảnh khác nhau và nội dung khác nhau. Trong số những bài thơ viết về tình bạn, bài thơ “Bạn Đến Nhà Mình” của tác giả Nguyễn Kun Yên là một tác phẩm tiêu biểu. Bài thơ là tiếng nói chân tình, không khoa trương của nhà thơ với người bạn của mình. Dù nhà nghèo nhưng tình bạn giữa hai người vẫn chân thành, ấm áp.

      Mở đầu bài thơ là lời tự sự, bộc bạch niềm vui của tác giả trước cuộc viếng thăm. Đã lâu rồi có nghĩa là một thời gian dài đã trôi qua, hôm nay nhà thơ mới được gặp lại bạn tại ngôi nhà của mình. Ồ! Thật vui biết bao khi gặp lại bạn mình sau bao ngày xa cách. Có lẽ từ khi nhà thơ trở về quê sống với thiên nhiên, cỏ cây, hoa lá, ông rất muốn gặp lại bạn bè, để giãi bày tâm sự cho thoải mái. Cuối cùng thì người bạn cũng đến, nhà thơ vui mừng đón tiếp người bạn của mình, kèm theo một câu đùa rất hóm hỉnh và đáng yêu:

      “Tuổi trẻ đi xa, chợ cũng xa. Bể sâu nước trong, vườn rộng mà thưa, gà khó đuổi, cải mọc mới, cà mới mọc đọt non, bầu vừa rụng rốn mọc ra hoa, dưa, lúc đón đầu, trầu không”

      Những câu thơ trên là tâm sự của tác giả khi đến thăm và không có gì chạnh lòng. Thanh niên ở xa, chợ xa, ao sâu, rộng lớn không thể thả lưới bắt cá, vườn rộng khó bắt gà. Bắp cải chưa nảy mầm, cà tím mới nhú, bầu vừa rụng rốn, mướp còn đơm bông. Tác giả đang giải thích những thiếu sót của mình cho một người bạn. Người đọc cũng có thể cảm nhận được cuộc sống thanh đạm, giản dị, đời thường của ông lão Ruan Qian, người luôn bám vào bản chất của mình. Ca từ gieo vần theo nhịp 4/3 làm cho lời thơ mềm mại, sinh động, dễ đi vào lòng người. Đoạn thơ này cũng cho thấy tác giả là người lạc quan yêu đời, yêu thiên nhiên, thiết tha gắn bó với thiên nhiên xanh tươi.

      “Trò chơi tiếp khách đầu tiên, không có chú chơi, tôi và tôi”

      Tưởng thiếu thốn như trên là quá đủ, nhưng đọc xong mới biết nhà thơ này đúng là một người vui tính, biết chọc ghẹo người khác. Khi bạn đến nhà, bạn sẽ không được tặng trầu. Đây có phải là một thiếu sót của tác giả hay một trò đùa với bạn bè của mình? Đó là khổ thơ cuối mà nhà thơ muốn nhấn mạnh. Dù thiếu thốn về vật chất nhưng tình bạn bè luôn đong đầy. Tình bạn ở đây dựa trên tình yêu chân chính chứ không phải những phù phiếm về vật chất. Nếu bạn của tác giả là người thích phồn vinh, giàu sang thì sẽ không bao giờ đến thăm nhà thơ ở một vùng quê nghèo.

      Ở tiết trước chúng ta đã bắt gặp cụm từ rất quen thuộc “ta với ta”. Câu này từng xuất hiện trong bài thơ “Qua đèo” của bà Huyện Thanh Tuyền, nhưng ý tứ trong bài thơ chỉ là sự cô đơn, lẻ loi. “Ta với ta” trong câu thơ của Nguyễn Khuyến được dùng để chỉ nhà thơ và bạn, tuy hai là một nhưng gắn bó không thể tách rời.

      “Bạn Đến Nhà Tôi Chơi” là một bài thơ hay và ý nghĩa miêu tả tình bạn của nhà thơ Nguyễn Côn. Tình bạn luôn là điều quý giá nhất, vượt qua giới hạn về thời gian, không gian và tiền bạc vật chất. Đoạn thơ thể hiện thành công phong cách trào phúng của tác giả. Ngôn ngữ giản dị, lôi cuốn độc đáo, dễ nghe, dễ nhớ. Ông xứng đáng được gọi là một nhà thơ của làng quê Việt Nam.

      Phân tích bài thơ bạn đến thăm – văn mẫu 7

      Thơ Nguyễn Khuyến không có nhiều khúc vui tươi, bởi lòng ông nặng trĩu trước cảnh đất nước lầm than, trước thói đời thất thường. Nhất là sau khi viên quan về quê, nỗi buồn trong thơ ông càng sâu. Vậy mà tấm thiệp bạn đến chơi nhà lại là một nốt nhạc vui bất ngờ thắp lên sự tài tình bên trong của bộ ba.

      Ẩn trong bài thơ là một tình bạn già thân thiết, keo sơn, gông cùm vượt qua mọi lễ nghi vụn vặt. Sự thiếu thốn về vật chất không thể lấn át được tình cảm chân thành ấm áp. Bài thơ sử dụng thể thất ngôn nhưng thay vì kết cấu tứ phần (đề, thực, luận, kết) thì mỗi phần có hai câu như thường lệ.

      Trong bài viết này, Nguyễn Khuyến chỉ dùng một câu làm câu chủ đề, chuyển câu thứ hai thành câu chủ đề. Không có ranh giới rõ ràng giữa phần thực và phần tham số. Bảy và tám câu, phần thứ bảy được đính kèm trong bài, và chỉ có phần thứ tám là kết luận. Sự phá cách này làm nên sự độc đáo trong cấu trúc của bài thơ, đồng thời nó chứng tỏ khả năng sáng tạo của nhà thơ.

      Đã lâu rồi tôi không về nhà. Câu mở đầu giản dị, tự nhiên, hệt như lời chào thân tình của hai người bạn tri kỷ lâu ngày không gặp. Tuổi già là tuổi người ta thường cảm thấy cô đơn nên mong có bạn bè để trút bầu tâm sự. Chính vì thế nhà thơ rất vui khi bạn đến thăm.

      Anh ấy gọi bạn là chú. Cách xưng hô giản dị, thân tình nhưng rất trân trọng, thể hiện sự gắn bó thân thiết giữa chủ và khách. Lời chào hỏi quen thuộc hàng ngày ấy sẽ trở thành tiền đề của đoạn thuyết minh tiếp theo: Đã lâu không gặp, nay thật hiếm có dịp về thăm họ hàng. Nhưng… thành thật mà nói, tôi hy vọng bạn có thể hiểu và tha thứ cho tôi!

      Sau khi Nguyễn tiến cử cởi bỏ quan phục, nàng trở về xứ nghèo mù mịt mùa màng không tươi tốt, nhưng nàng vẫn có một người bạn đến thăm, nhất định là tri kỷ; Thực sự cảm động, nhà thơ lấp đầy những thiếu thốn vật chất trong cuộc đời bằng những tình bạn giàu sang và quý giá.

      Theo nghi thức, khi có khách đến chơi, trước hết chủ nhà phải chuẩn bị trầu nước để tiếp khách. Bạn bè từ xa đến, lâu ngày không gặp sẽ mời cơm rượu. Có quán trên phố, nhưng tìm đâu ra ở vùng quê nguyễn khuyến? Cái hay của bài thơ bắt đầu từ ý các em đã về, chợ đã xa.

      Nhà thơ giải thích sự hiếu khách thờ ơ của mình đối với khách. Chỉ cười, bắt tay mà tâm sự trong lòng: “Nhà vắng chợ vắng, mình già yếu không đi được”, liệu có làm mất lòng đối phương? Nhưng bạn cũ có thể thông cảm, vì lý do chủ nhà đưa ra nghe có vẻ đúng. Ở nhà cái gì cũng có mà khó :

      “Ao sâu không câu được, vườn rộng cửa thưa, gà khó đuổi, cải đã mọc cây mới, cà đã nhú, bầu vừa rụng rốn, dưa đã hoa”

      Nghĩa đen, nhà thơ muốn giải thích với bạn: Cá nhiều mà ao sâu. Gà không thiếu, vườn rộng người thưa. Bắp cải, cà tím, bầu bí, mướp đều đang trong giai đoạn mang thai, còn đang chớm nụ, mới rụng rốn và đang trổ bông. Đó là, tất cả nổi bật, sắp tới và không sử dụng. Vì vậy, một bữa ăn ít thịt cá ít rau là điều không thể.

      Rồi chúng tôi nói chuyện với nhau bằng điếu thuốc, ly nước và miếng trầu. Nhưng bây giờ đến lượt miếng trầu, và tất cả đã kết thúc: cuộc chơi không bắt đầu bằng miếng trầu, mà xưa miếng trầu là đầu câu chuyện. Người đọc có thể hình dung rõ ràng vị quan già giờ đã là một thằng quê mùa đáng yêu và vụng về như thế nào.

      Nhưng xem xét kỹ hơn, người chủ không hề nghèo mà ngược lại, anh ta là một người giàu có. Bài thơ này hoàn toàn nói về hư vô, nhưng nó bao hàm hiện hữu. Nghèo đói vật chất hiện tại được thơ hóa thành sự giàu có trong tương lai. Có thể không thiếu cá, gà, cải, cà, bầu, mướp… Nhà thơ đối xử tốt với bạn, nội dung bài thơ chỉ là một cách độc đáo để ông lão giới thiệu với bạn cuộc sống thanh bình. Sau khi nghỉ hưu protein của tôi?

      Nhà thơ nói rằng bạn giả vờ giàu có, nhưng bạn thực sự nghèo, và bạn không thể che giấu sự nghèo khó! Anh biết tôi nghèo mà ở nơi xa anh vẫn về thăm tôi, đó là điều đáng quý lắm! Tuy nhiên, ẩn chứa trong lời nói khiêm tốn của Nguyễn Khuyến là niềm tự hào về sự nghèo khó. Mặc dù chúng ta nghèo thật, nhưng để thay đổi cái nghèo đó và trở nên giàu có không phải là điều dễ dàng! Trong những câu thơ trên có nụ cười hóm hỉnh mà thâm thúy của bậc đại Nho.

      Em đến với anh với anh là một kết thúc có hậu, là hồn thơ. Tôi đối với tôi có nghĩa là từ trái tim đến trái tim; bộ ba đến với những người bạn tâm giao. Sau đó, tất cả những nghi lễ này là tầm thường và vô nghĩa. Giữa chủ và khách có một mối quan hệ sâu sắc và cao quý, đó là điều quý giá mà vật chất không thể so sánh được. Tôi và ba tôi cất tiếng gợi cảm giác vui tươi, thân thiết. Bằng hữu xa cách lâu ngày mới hội ngộ, nay đi xa, vượt qua tuổi già bệnh tật, gặp nhau trong một ngày không gặp, thật là đáng khen.

      Còn gì quý hơn là ta và ngươi cùng nhau chơi trốn tìm, ẩn cư trong hoa viên, cùng hưởng chữ “Thiên Long”. Sự gần gũi và tương thích của các tâm hồn làm cho khách và chủ nhà trở thành một. Mọi thứ lịch sự đã bị xóa sạch. Chỉ có niềm vui và sự chân thành bao trùm tất cả. Tình bạn này vượt xa những nghi thức hiếu khách thông thường. Bạn đến nhà này không phải vì mâm cỗ đầy, mà để gặp nhau, để có thể nói chuyện, để thỏa mãn những mong mỏi của mình.

      Câu thơ này thể hiện tài nghệ sử dụng từ ngữ của Nguyễn Khuyến. Đáng chú ý nhất là cụm từ tôi và tôi. Đại từ ta trong tiếng Việt có cả dạng số ít và số nhiều. nguyễn khuyến có hai nghĩa: ta với ta là hai mà ta là một. Các từ có nối hai từ ta. Bạn ngồi bên nhà thơ, thủ thỉ, hai người thành một. Không có gì có thể thay đổi tình bạn trung thành của chúng tôi.

      Bài thơ thăm bạn là tiếng lòng của nhà thơ, đồng thời cũng là bức tranh khung cảnh đồng nội tràn đầy sức sống. Khu vườn với những luống cà, giàn mướp; mặt ao gợn sóng lăn tăn, tiếng gà xào xạc trưa hè… là hiện thân của sự giản dị, mộc mạc và tâm hồn sâu lắng. Màu xanh trong của nước hồ, màu xanh dịu dàng của bắp cải, màu tím của hoa cà, màu vàng tươi của mướp… đủ loại tươi mát, vui mắt và ấm lòng.

      Những điều nhỏ bé tưởng chừng như vô nghĩa lại có sức an ủi lớn lao đối với trái tim đang trĩu nặng nỗi đau cuộc đời của nhà thơ. Chào mừng khung cảnh sôi động khi bạn đến chơi nhà, có lẽ niềm vui của tam giác cũ cũng sẽ được nhân đôi.

      Bài thơ này nói về một tình bạn trong sáng và đẹp đẽ. Giọng thơ và hình ảnh tự nhiên như lời nói hàng ngày của một người nông dân chất phác, nhưng nó vẫn thể hiện rõ tài năng của Ruan Kunyan trong việc miêu tả phong cảnh và tình yêu. Cảnh và tình đan xen, hòa quyện và bổ sung cho nhau, tạo nên một bức tranh quê trong lành, tươi mát và ấm áp.

      Phân tích bài thơ bạn đến thăm – văn mẫu 8

      Trong văn học, tình bạn được coi là đề tài khơi nguồn cảm hứng cho các thi nhân. Tình bạn sâu nặng giữa Bá Nha và Tử Kỳ hòa trong tiếng nhạc, sự gắn bó thủy chung của Lí Bạch và Mạnh Hạo trong cảnh chia tay đẫm nước mắt ở Hoàng Hạc Lâu đã hơn một lần khiến chúng ta xúc động.

      Văn học trung đại Việt Nam cũng có những mối tình tay ba như thế, trong đó có tình bạn giữa Nguyễn Khuyến và Đương Khuê. “Bạn Đến Chơi Nhà” của Nguyễn Khuyến là một bài thơ độc đáo, đầy trí tuệ nhưng chan chứa tình bạn sâu sắc, thắm thiết.

      Nguyễn Khuyến quê ở tỉnh Hà Nam, hiệu là “Tan Ruan Yandu”, là một nhà thơ lớn của dân tộc Việt Nam. Bài thơ “Bạn Đến Chơi Nhà” được viết sau khi Nguyễn Côn về sống ở quê nhà, ca ngợi tình bạn bền chặt, trong sáng, chân thành giữa nhà thơ và những người bạn vượt lên trên mọi vật chất tầm thường. Mở đầu bài thơ là lời chào đầy xúc động của tác giả khi có người đến thăm: “Lâu ngày không gặp, bạn đã về rồi”

      Trạng ngữ chỉ thời gian “đã lâu” diễn tả cuộc hội ngộ của nhà thơ sau một thời gian dài vắng bóng, như một niềm vui, lấp đầy nỗi nhớ sau một thời gian dài vắng bóng. Đại từ giản dị “bác” thể hiện một cách tự nhiên thái độ thân thiết, gần gũi, niềm nở của nhà thơ với bạn bè. Ai mà không ngất ngây khi gặp lại người bạn chí cốt, một câu chào hỏi tự nhiên cũng đủ diễn tả niềm vui và hạnh phúc vô hạn khi bạn ghé thăm nguyễn khuyến.

      Sau lời mời thân tình ấy, tưởng sẽ là một bữa ăn thịnh soạn, ít nhất cũng phải có vài món thịnh soạn để tiếp đãi khách, nhưng chẳng có gì. Chủ nhà bỗng đổi giọng khi nhắc đến gia cảnh:

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Nguyễn Khuyến phóng đại cái không được một cách hóm hỉnh: ông cũng muốn có một bữa cơm ngon để tiếp đãi bạn bè, nhưng tiếc là con cái không có nhà, chẳng ai mách chợ. Nó quá xa nên anh không thể đến đó một mình. Lúc này, chủ nhà bắt đầu nghĩ ra món ăn trong nhà để chiêu đãi bạn, trớ trêu là nhà có cá mà ao sâu không câu được, nhà có gà mà vườn lại thưa thớt. .Có thể đuổi bắt, có thể ăn bắp cải, có thể ăn cà tím, có thể mang thai, có thể ăn dưa, và chúng vẫn đang phát triển.

      Nhà thơ rất yêu bạn, muốn tiếp đón bạn một cách ân cần, hào phóng, nhưng thực tế phũ phàng không cho phép ông làm điều đó. Ngay cả miếng trầu, nét đẹp văn hóa của người Việt, cũng bắt đầu mọi câu chuyện không có chủ, mở ra một cách nên thơ, như khẳng định tính tuyệt đối của sự không tồn tại.

      Qua ngôn từ hóm hỉnh của nhà thơ, tưởng chừng như gia đình ông rất nhiều thứ nhưng thực ra chẳng có gì. Cách diễn đạt đó không chỉ thể hiện một cách tinh tế hoàn cảnh của mình để bạn đọc hiểu và thông cảm mà còn là cách để nhà thơ nói lên cái nghèo khó, khó khăn của mình, ông bằng lòng với cuộc sống như vậy, dẫu nó có khốn khó. Nhưng thanh thản, bình lặng.

      Anh luôn yêu quý và trân trọng cuộc sống. Với 4/3 câu thơ, phép liệt kê, phép đối, tính từ, phủ định được sử dụng tạo âm hưởng nhịp nhàng, trầm tư, vừa thể hiện cuộc sống nghèo khó, xa hoa của ẩn sĩ, vừa thể hiện niềm vui, sự hóm hỉnh của người lương thiện. Vật chất thiếu thốn, bạn bè chân thành, nhiệt tình. Qua bài thơ này, bức tranh làng quê Việt Nam thật đẹp, thật yên bình, thật giản dị và thật gần gũi.

      Ở khổ thơ cuối, cảm xúc như lắng lại, mọi thứ vật chất đều lùi xa, chỉ còn lại tình bạn chân thành sâu nặng: “Bạn đến chơi nhà với tôi”. Từ “bác” lại xuất hiện thể hiện sự kính trọng, yêu mến của tác giả đối với vị khách đặc biệt này.

      Bạn từ phương xa đến, điều đáng quý hơn là bạn đến với tôi bằng sự chân thành và lòng biết ơn, không phải vì vật chất. Chính vì thế mà tình bạn giữa nhà thơ và thánh nhân càng trở nên cao đẹp và thiêng liêng, một tình bạn vượt lên trên mọi vật chất. Từ “ta” được lặp lại hai lần, là về anh, về em, về hai chúng ta. Hai con người khác biệt nhưng chung một trái tim, hòa hợp như không có khoảng cách, hai ta là một. Như một tiếng cười vỡ lòng, đoạn thơ khẳng định tình bạn trong sáng, giàu tình nghĩa của hai người bạn tri kỉ.

      Trong bài thơ “Bạn đến thăm”, nhà thơ đã sử dụng những cảnh tượng bất ngờ, ngôn ngữ giản dị, tự nhiên, giọng điệu hóm hỉnh khiến người đọc cảm nhận được tình bạn đẹp đẽ đáng trân trọng trong thơ ca Việt Nam. Tình bạn ấy cho đến ngày nay vẫn là một tấm gương sáng, đáng để chúng ta noi theo.

      Phân tích bài thơ bạn đến thăm – văn mẫu 9

      Tình bạn là chủ đề nổi bật trong thơ Nguyễn Khuyến. Ông có nhiều bài thơ hay viết về tình bạn như: Cây dương khóc, Lũ hỏi bạn… Trong đó, nổi tiếng nhất là bài “Chuyến thăm của bạn”. Bài thơ thể hiện tình bạn sâu sắc, gắn bó, qua đó giúp ta hiểu được nhân cách cao cả của Nguyễn Côn Ngôn.

      Niềm vui của sự thăm viếng: Lâu rồi tôi không đến nhà. Lời bài hát như tiếng reo hò, thể hiện niềm vui khi có bạn đến chơi nhà. Thời gian “đã lâu không gặp” không được xác định cụ thể, nhưng có lẽ nhà thơ đã lâu không gặp bạn. Chỉ có trạng ngữ chỉ thời gian được đặt ở đầu câu để diễn tả sự xa cách, nhớ nhung. Làm nổi bật niềm xúc động và niềm vui vô bờ bến của nhà thơ khi được gặp lại bạn.

      Cách xưng hô: “Bác” nhân hậu, kính trọng. Đặt câu thơ vào ngữ cảnh, Nguyên gợi ý rằng Tiếng ở ẩn nơi thôn quê, ít bạn bè giao lưu. Có lẽ việc về thăm người thân là niềm mong mỏi, khắc khoải chờ đợi trong lòng nhà thơ. Sau câu thơ anh ấp úng, người bạn cũ bật khóc.

      “Tôi muốn già đi một lần nữa và ba năm gặp nhau một lần”

      (Dương Quỳ khóc)

      Cách giới thiệu tự nhiên thể hiện niềm vui chân thành của nhà thơ khi được về thăm nhà. Tình huống tiếp theo của bạn:

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Thường quý nhân đến nhà là phúc quý. Người Việt Nam có phong tục bạn là người mới ăn trầu uống nước. Những người bạn tốt nhất của tôi đến từ xa, và tôi muốn đãi bạn một bữa ăn chu đáo. Dân gian ta cũng có câu: “Khách không bằng gà không bằng vịt”. Thế nhưng, nhà thơ lại rơi vào một hoàn cảnh vô cùng éo le: không có món ăn ngon, rau dưa chưa kịp thu hoạch. Ngay cả miếng trầu không cũng là đầu câu chuyện.

      Những tình huống bất hạnh được biểu thị theo chiều hướng đi lên: những thứ không có được được sắp xếp theo thứ tự không gian: từ xa đến gần (chợ-nhà vườn) từ thấp lên cao (vũng sâu-bắp cải, cà-vườn-nhà bầu ) . không. Sự thiếu thốn vật chất ở đây được đẩy đến mức khó tin.

      Trên thực tế, Ruan Kunyan đã sống một cuộc sống thanh đạm sau khi trở thành quan chức và nghỉ hưu. Nhưng với “Năm Lùn Nhà Cỏ” thì bỏ qua những bữa ăn được mời cũng chẳng sao. Nói “có khách không đậu từ đầu” là chưa đủ. Cho nên nhất định là phóng đại, chỉ là để giễu cợt, giống như bản tính hóm hỉnh của ông cụ Đàm Viên Duyên.

      Năm căn phòng cỏ thấp. Giọng điệu của câu thơ toát lên sự hóm hỉnh. Các từ láy (thời gian, trạng ngữ soái ca, mới mẻ, hiện tại,…), tính từ (sâu, đầy, rộng, thưa) được sử dụng nhuần nhuyễn, tự nhiên. Giúp tạo tiếng cười kín đáo, vui vẻ. Đằng sau mỗi câu thơ, ta như bắt gặp ánh mắt vui tươi, tinh nghịch của ông lão.

      Điều thú vị ở bài thơ này là tác giả nói không cá, không gà, không rau… nhưng dòng thơ vẫn gợi lên một bức tranh quê mộc mạc, thân quen mà đầy sức sống. Hình ảnh Nguyễn Khuyến trong bức tranh quê ấy thật có hồn. Anh sống hòa mình với thiên nhiên miệt vườn cổ kính.

      Anh ấy hào hứng dẫn bạn bè đi tham quan trang trại. Ngôi làng có núi và nước thấp này cũng là nơi anh ta duy trì sự cao quý của mình. Như vậy, bài thơ không chỉ gợi lên hình ảnh chân quê mộc mạc mà còn gợi lên một tình quê ấm áp, hồn hậu.

      Tóm lại, nhà thơ thể hiện lẽ sống trong sáng và tâm hồn cao thượng của Nho sĩ qua những vần thơ hài hước, trào phúng, vui tươi. Một người từ chối mọi trợ cấp của thực dân Pháp, lui về cố hương. Phương pháp của nhà thơ. Cuối bài lại xuất hiện từ “bác”, ân cần, kính trọng. Các từ “ta với ta” không gợi sự lẻ loi, lẻ loi, buồn bã như trong thơ Quận Thanh Tuyền mà gợi sự hòa quyện đan xen:

      “Bạn và tôi là hai, nhưng chúng ta là một, và chúng ta là một, nhưng chỉ là hai”

      Mình là nguyễn khuyến cũng là bạn. Nguyên động viên bạn không phải cao lương mỹ vị mà là tấm lòng chân thành. Với Nguyễn Khuyến, tình bạn tốt là tình bạn của tình cảm chân thành, không ràng buộc vật chất vụn vặt. Hơn nữa, tình bạn này phải vượt lên trên mọi thứ vật chất. Tình bạn của Nguyễn Khuyến còn cho ta cảm nghiệm về nhân cách cao cả và tâm hồn trong sáng của ba Nguyễn Yên Độ.

      <3

      “Có tiền có bạc mà đệ tử không có cơm ăn, không có ông đồ”

      Có thể thấy, bài thơ “Bạn đến nhà tôi chơi” của Nguyễn Côn Ngôn thể hiện tình bạn sâu sắc của tác giả.

      Phân tích bài thơ Về thăm bạn – Văn mẫu 10

      Đọc thơ Nguyễn, chúng ta không thấy nhiều bài tươi vui, bởi tâm trạng ông đầy ắp nỗi buồn trước những đau thương, hoạn nạn của đất nước và trước những xoay vần của cuộc đời. Nỗi đau buồn đã sâu sắc hơn kể từ khi anh ta đi trốn. Nhưng khi tôi đọc được rằng bạn đã đến nhà tôi, tôi đột nhiên rất vui. Ẩn chứa trong bài thơ là một tình bạn cao cả, một người tri kỷ vượt lên trên mọi khuôn phép của đời thường. Sự thiếu thốn về vật chất không thể lấn át được hơi ấm chân tình.

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Bài thơ được viết theo thể thất ngôn, một câu, nhưng diễn biến bài thơ khá bất ngờ, không tuân theo cấu trúc thông thường của thơ Đường (đề, thực, đề, kết). Có lẽ nó đặc biệt như chính tình bạn của họ vậy.

      Đã lâu không gặp, bạn đã trở lại. Những câu thơ mở đầu giản dị, tự nhiên như lời chào hỏi thân tình của hai người bạn tri kỉ lâu ngày không gặp. Tuổi già thường cảm thấy cô đơn nên người ta rất mong có bạn bè để tâm sự. Vì vậy, khi bạn bè đến thăm, đó là một bất ngờ thú vị. Cách xưng hô thân mật bác, cách xưng hô thân mật vừa có sự kính trọng, vừa thân mật, thể hiện sự tôn trọng giữa chủ và khách.

      Câu thơ này như một câu chúc quen thuộc hàng ngày: Lâu rồi em không có dịp vào thăm nhà anh, vui quá. Tôi, bạn không xa lạ gì, tôi hy vọng bạn có thể tha thứ cho tôi! Khi còn trong quan, bạn bè đến thăm là chuyện bình thường, nhưng nay đã ra khỏi quan, bạn bè đến thăm nhà, ông phải ở gần hơn, vì thói quen sinh hoạt của ông: khi thời cơ đến. khi anh ta giàu có, thật khó để đi vệ sinh. Nhà thơ chào bạn bằng tình bạn giàu có thay vì nghèo đói vật chất.

      Thông thường, theo nghi thức, dù là bà con hay cô bác, khi đến nhà đều được đãi trầu nước trước, sau mới đến cơm rượu. Nhưng sau lời chào, nguyễn khuyến đề cập đến hàng loạt khó khăn của gia đình. Nhà thơ dường như đang giải thích cho bạn hiểu về sự thiếu hiếu khách của mình. Ở phần hiện thực, hệ thống lập luận của ngôn ngữ thơ rất chặt chẽ và nhất quán trong một nhận định. Mọi thứ bạn cần, nhưng bạn không thể chờ đợi người bạn thân nhất của mình. Có ao và cá, vườn và gà, cà và cải, dưa và bầu, nhưng … bức tranh khu vườn tràn đầy sức sống và niềm vui. Cách sống mộc mạc, chăm chỉ, bình dị và đáng yêu. Một loài cây trong sáng và ấm áp tình người, tình người. Có cảm giác như nguyễn khuyến đang nắm tay một người bạn đi dạo vườn cây ăn trái, ao cá v.v… Mong bạn hiểu cho cuộc đời của anh ấy?

      Các từ láy (sâu, to, rộng, gầy), trạng ngữ tình thái (khôn ngoan, khó khăn), trạng ngữ biểu thị hành động liên tục (thai, mới, trung, hiện) bổ sung cho nhau một cách diệu kỳ, tài tình, giản dị và tự nhiên. Những từ này thể hiện một cuộc sống đơn giản, tự nhiên, tốt bụng và đáng yêu.

      Dân gian có câu: sơ khảo không có trầu cau. Lẽ nào anh Ruan San vẫn nghèo đến mức đó sao? Nhà thơ phóng đại sự nghèo khó của mình. Một vị quan cấp cao của triều Nguyễn vào ẩn dật, lấy chín mẫu ruộng làm nơi ở, không thể có “cơm trầu”. Rõ ràng đây là một trò đùa dí dỏm về phía bạn. Đồng thời, nó thể hiện một cuộc sống trong sáng, một tâm hồn cao thượng Nho giáo đã từ chối lương của giặc Pháp, lui về quê sống giản dị.

      Những điều bình thường nhất mang đến cho bạn đều không có, mà thay vào đó là những tình cảm chân thành và nồng cháy. Tình bạn của họ dựa trên tình cảm, tình yêu và sự tôn trọng. Vật liệu quan trọng nhưng không phải là tất cả. Đọc bài thơ của nguyễn khuyến bày tỏ tình cảm với bạn thật cảm động :

      “Em không còn hoạt động, nước đục buồn ta nhớ ngày nhập học, em với anh sớm hôm bên nhau…”

      (dương khê, nguyễn khuyến khóc)

      <3 Đúng vậy, ở bài thơ này, lớp vỏ vật chất dần được lột bỏ, để lộ ra viên ngọc sáng lấp lánh – đó chính là tâm hồn, là tình cảm cao quý của họ.

      Bạn đến chơi, tôi và tôi. Đoạn kết là một sự “bùng nổ” về tư tưởng và tình yêu. Kế đến, không cần một mâm cao lương mỹ vị đầy đủ mới vẽ nên hương vị đậm đà, miễn là có tấm lòng. Lời nói của ngươi lần thứ hai xuất hiện, không ngại từ xa tới, rất quý giá. Tình bạn là trên hết, không gì có thể mua được.

      Mong được chào đón bạn bằng một điều gì đó thật sang trọng, thật bất ngờ, nhưng chỉ có tôi và tôi. Họ hiểu nhau, họ là hai trong một, giống nhau là khinh vật chất, khinh gia đình, khinh tình bạn. Chú em tôi vừa gặp vừa trò chuyện. Cảm xúc của họ được thể hiện đầy đủ, viên mãn và lắng đọng.

      Tôi và tôi trong “Bà mối qua đèo” là cuộc gặp gỡ với chính tôi, với tâm trạng cô đơn, u uất của nữ ca sĩ. Còn tôi với tôi trong bài thơ này là sự gặp gỡ của hai tâm hồn, hai con người. nguyễn khuyến làm nhiều bài thơ về bác, bác đọc là hiểu ý:

      <3

      (Gửi chú Chu)

      “Bạn Đến Thăm” là một bài thơ hay viết về tình bạn, một tình bạn sâu nặng. Tâm hồn trong sáng cao thượng của hai con người chung sống hoà làm một, một lối sống cao thượng trọng nghĩa khí. Tình bạn của họ rất cảm động, không phải như Ruan Shengqian từng lên án, mà là tiền và đồ đệ – không đồ ăn, không rượu, không ông nội. Tình bạn cao cả ấy ngày nay vẫn sáng ngời mà tiêu biểu là Những người bạn.

      Kết thúc bài thơ, ai cũng cảm động trước tình bạn cao đẹp của họ. Những câu thơ giản dị, ước lệ nghệ thuật thơ hàm chứa nhiều tình cảm trìu mến đã làm nên nét độc đáo của bài thơ này.

      Phân tích bài thơ bạn đến thăm – văn mẫu 11

      Nguyễn Khuyến là nhà thơ tinh hoa của văn học trung đại. “Bạn Đến Thăm” là một bài thơ hay thể hiện tình bạn giữa nhà thơ và người tri kỷ.

      Đã lâu không gặp, khi về đến nhà, “Đã lâu không gặp”, khi nhà thơ nói câu này, chắc ông coi như lần cuối. “Bác” là cách xưng hô trìu mến, kính trọng như: “Bác già rồi cũng già đi. Bác biết, thôi, thế thôi. Đường đến tuổi già càng thêm chông gai.

      Câu tiếp theo thể hiện sự khó khăn của tình thế, đồng thời cũng thể hiện tiếng lòng: lâu không tới, giết càng nhiều người trước, ăn ngon. Bốn dòng tiếp theo, mỗi dòng cân nhắc điều gì có thể và sẽ không giúp bạn giải trí, gần như là các bài đánh giá sản phẩm tại nhà:

      “Vũng sâu bắt linh, vườn rộng cửa thưa gà khó đuổi. Cải mọc thành cây, cà bung đọt mới, bầu rụng rốn, mướp nở hoa.”

      Niềm vui của những dòng này là có tất cả, không có gì, không có gì. Có gà, có cá, có cải, có cà, có thai, có dưa, có ao, có vườn rau, có thể nói cũng là phú nhị đại! Có người nhận xét rằng những thứ gợi lên một cảm giác đồng quê rất thân thiện và ấm áp. Nhưng chẳng hề gì, vì chưa đúng thời điểm, đúng mùa. Ngay cả miếng trầu là đầu câu chuyện nhà thơ cũng không có. Về điểm này, tác giả không nghĩ vậy, nói ra cũng lạ:

      Mở đầu cuộc tiếp khách, trầu không có. Cái “không” ở đây của tác giả là cao trào, trong nước không thể có cây cau, cây cau, lát chanh chứ đừng nói đến một cặp vợ chồng, một người đàn ông “xấu đến tận cùng” như thế. nguyễn khuyen, làm sao bạn không có nó Nhưng Tất cả sự trống rỗng được phóng đại đến mức tối đa để minh họa cho thứ mà bạn luôn có sẵn – và đó là trái tim :

      Anh và em đến chơi nhé! “Ta với ta” quen nhau, “Ta với ta” yêu nhau, “Ta với ta” là tất cả! Phải chăng ở đây có ảnh hưởng của nguyên tắc hữu cơ về sự bất tương hỗ: đẩy cái “không” đến cùng để cái “có” chiếm toàn bộ trọng lượng của nó? Phải nói rằng việc đẩy “Lí” đến đường cùng đã đặt bài thơ vào một tình thế bấp bênh. Nếu bạn không có gì, làm thế nào bạn có thể thể hiện tình bạn của mình? Cái kết bất ngờ cân bằng mọi thứ, và lặp lại sự cân bằng.

      Vì vậy, đoạn kết có rất nhiều cảm xúc. Đoạn thơ này tự nhiên làm ta liên tưởng đến bài thơ ngắm trăng trong Nhật kí trong tù của Hồ Chí Minh:

      “Ngục không rượu không hoa, đêm khó sáng, người nhìn trăng sáng ngoài cửa, trăng nhìn thi nhân qua cửa sổ.”

      Nhà thơ Hồ Chí Minh cũng gặp cảnh tương tự: bạn trăng đến mà “ngục không rượu không hoa” biết làm sao? Giải pháp cuối cùng là từ tâm đến lòng: người trông trăng, trăng nhìn người, vượt qua mọi thiếu thốn. Sau đó tôi mới biết rằng giải pháp của Ruan Guanyin cũng là giải pháp vĩnh cửu của con người. Chẳng hạn như một đĩa cơm thịt cá mà quan hệ nguội lạnh, tiếp đón chiếu lệ thì để làm gì?

      Bài thơ này không nói gì, nhưng tấm lòng muốn đối xử tốt với bạn thì rất rõ ràng. Nhưng đó là một bài thơ vui, và bạn đọc đừng ngây thơ nghĩ rằng nhà thơ ngồi nói chuyện rồi tiễn bạn đi. Đừng nghĩ nhà thơ nguyễn khuyến giàu.

      Có thể bài thơ này là một câu nói đùa vui, một chút phóng đại trước bữa ăn là chưa đủ, hoặc cũng có thể là một cách để nhà thơ bày tỏ lòng thành của mình. Thật kỳ lạ, không có rượu trong thứ được cho là mời bạn ở đây, và mọi thứ từ đô phủ đến Hồ Chí Minh và nguyễn khuyến đều không thể cưỡng lại việc nhắc đến “rượu” trong các ngữ cảnh khác. Ngon không ngon các bạn đừng mua, không có tiền thì đừng mua! ” (Dương Quỳ khóc),

      “Rượu vang có tiếng…” (thu ẩm). Nhưng ai cũng biết một bát tám không nói lên tất cả, và độc giả chúng ta không thể hiểu hết được. Chắc trong mâm đã sẵn rượu! Cái lạ của bài thơ thể hiện ở những từ ngữ đời thường, tục ngữ: “Lâu ngày em không về, anh đi vắng, chợ đã xa… Cây trồng lại, cà bung, bầu vừa rụng rốn, mướp đang ra hoa… Anh với em qua chơi”.

      Lời bài hát tự nhiên có vẻ vô dụng. Đặc điểm thứ hai là tạo thế bấp bênh, sáu câu có cái không, rồi dùng hai câu kết thúc bất ngờ để cân bằng mọi thứ, xoay chuyển câu thơ vô nghĩa không quan trọng, đề cao “ta với ta” ấm áp, thân thiết.

      Phân tích bài thơ Thăm bạn – Văn mẫu 12

      Nguyễn Khuyến vừa là trào phúng, vừa là trữ tình. Anh thường dùng những đề tài rất quen thuộc để viết về cuộc sống nông thôn giản dị và thơ mộng. Tác phẩm “Người bạn đến chơi nhà” của ông như một dòng sông êm đềm trôi trên miền quê, in sâu vào lòng người đọc theo thời gian.

      Câu thơ này không chỉ thể hiện tình bạn sâu sắc của nhà thơ mà còn chứa đựng một quan niệm mới: tình bạn không dùng vào những chuyện tầm thường mà sự chân thành, thân thiết trong tình bạn mới đáng quý. Tác giả thể hiện quan điểm này cả trong nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.

      “Lâu lắm mới đến nhà bạn”, câu đầu tiên tóm tắt cảnh đón bạn cũ đến thăm. Tác giả bày tỏ niềm hân hoan, phấn khởi được đón tiếp vị khách quý đến nhà mình. Ngoài ra, cách xưng hô của nhà thơ đối với “bác” toát lên vẻ thân thiết, gắn bó chẳng khác gì người ruột thịt ở nhà. Tuy nhiên, sáu câu tiếp theo cho thấy sự bối rối, lúng túng của nhà thơ khi muốn ân cần với bạn như vậy nhưng tình thế thật khó xử.

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Phân tích nội dung và nghệ thuật của bài thơ bạn chơi nhà Nguyễn. Anh ấy muốn chào đón bạn nồng nhiệt, nhưng “trẻ” là người vô gia cư, và “thành phố” ở rất xa, nghĩ rằng cây anh ấy trồng là “cá khôn”, “gà khó đuổi”, và “cải bắp”, Súp lơ” còn nụ hoa, “Trái bầu vừa lọt lòng”, “dưa” cũng đã có hoa. Từ miền núi đến miền quê rồi lại đến miền quê, nhà thơ muốn bạn thưởng thức cho trọn vẹn nhưng không được.

      Kế tiếp, nguyễn khuyến xin tiếp bạn theo lệ thường, theo tục lệ “miếng trầu kể chuyện” thông thường, nhưng không thành. Chính trong những hoàn cảnh khó khăn như vậy, tình bạn chân thật và sâu sắc nhất lại tỏa sáng:

      “Vào chơi với em nào.” Câu thơ như tiếng cười sảng khoái của nhà thơ. Nó khác hẳn với hình ảnh “ta với ta” trong đoạn thơ của bà Quận Thanh Tuyền: “Một mảnh tình còn ta mà thuộc về ta”.

      Chỉ là một con người, một kiểu tâm trạng, vừa thể hiện nỗi cô đơn khi đối diện với chính mình, vừa thể hiện sự bé nhỏ của xứ lạ trước thiên nhiên rộng lớn. “Ta với ta” trong thơ Nguyễn Khuyến thể hiện sự hòa hợp, gắn bó, đồng nhất giữa hai người bạn, hai người trong một.

      Đồng thời cũng ngầm khẳng định tình bạn giữa cả hai không còn khoảng cách, e dè, ngại ngùng. Tình bạn chân chính không phải là mua bán của cải vật chất, mà là đối xử chân thành với nhau.

      Quan điểm của nguyễn khuyến về tình bạn cũng phù hợp với quan niệm mà nguyễn khuyến muốn phê phán trong bài thơ “Thói đời”:

      “Ông tôi không có tiền, không có tiền, không ăn, không rượu, không ông nội”

      Tiếp theo, mặc dù tác giả sử dụng thể thơ lục bát, ước lệ và phong cách Đường luật, nhưng kết hợp với nhịp 4/3 và ca từ giản dị nên bài thơ không hề cứng nhắc mà rất nhẹ nhàng đời thường. phát biểu. Và sự trớ trêu, song hành, cường điệu khiến tác phẩm như một lời tâm tình, đối thoại hóm hỉnh giữa tác giả và những người bạn của mình.

      Đồng thời, vận dụng nhuần nhuyễn các hình ảnh “Vườn Đại Thụ”, “Ao sâu”, “Cây đãi”… vừa khắc họa hình ảnh thôn quê thanh bình, yên ả trước mắt người đọc. , điều đó vừa cho thấy tài năng làm thơ về sự vật dân gian của nhà thơ Nguyễn Côn. Cũng chính những yếu tố này góp phần tạo nên thành công cho bài thơ, giúp thể hiện sự trân trọng, tình cảm của tác giả đối với tình bạn đẹp đẽ trong buổi chiều tà.

      Tình bạn không phải là một chủ đề mới nhưng tác giả đã viết nên một bài thơ cảm động bằng chính tài năng và ngôn ngữ của mình để lại trong lòng người những ấn tượng sâu sắc về tình bạn. đọc. Một tình bạn bỏ qua mọi phù phiếm vật chất, cao thượng và sâu sắc. Qua đó thể hiện tấm lòng biết ơn của người dân ngay thẳng, trung thực của nhà thơ.

      Phân tích bài thơ Về thăm bạn – Văn mẫu 13

      Có lẽ tình bạn là tình yêu giữa những con người xa lạ với nhau, cũng sâu đậm và đáng quý như tình yêu giữa con trai và con gái. Vì vậy, các nhà thơ cổ đại đã nhiều lần đưa tình bạn thiêng liêng vào các tác phẩm của họ. Trong số đó có bài thơ “Bạn Đến Nhà Chơi” của nhà thơ Nguyễn Khuyến, ông viết khi người bạn đường khê qua đời. Có thể thấy tình bạn như thế này thật thân thiết và đáng quý biết bao.

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Lời chào thân ái, tự nhiên nay đã thành thơ “Đã lâu không gặp”. Ta có thể thấy rõ niềm vui hân hoan khi gặp lại người bạn thân của tác giả. Niềm vui dường như không thể kìm nén trong giây lát. Cách gọi bác-tôi thể hiện sự thân mật, tự nhiên giữa những người bạn cũ nhiều năm không gặp. Câu đầu tiên, cũng là lời chào đầu tiên đã thể hiện trọn vẹn lòng biết ơn và niềm vui của tác giả trước sự viếng thăm của người bạn. Nhưng vừa chào hỏi xong, chủ nhà không ngờ lại lúng túng.

      Nói một cách dí dỏm và hài hước. Người xưa thường đãi khách bằng những sản vật địa phương. Nhưng trong trường hợp cụ thể này, hoàn cảnh sống đã khiến Nguyễn Khuyến phóng đại nhu cầu của mình đến nỗi không có gì tiếp bạn được, kể cả miếng trầu. Người xưa nói: “Miếng trầu là đầu câu chuyện”.

      Từ tiếp khách miếng trầu, đến bữa cơm thanh đạm cá, gà, dưa, bầu… chẳng có gì. Đoạn văn này còn thể hiện một sự thân thiết vượt trên cả tình bạn – tri kỷ, tình anh em, tác giả không ngại kể cho bạn bè nghe về những khó khăn của mình. Đây là tình bạn chân thành và thiêng liêng nhất.

      Câu kết vừa là câu kết, vừa là sự bộc lộ suy nghĩ, cảm xúc. Kế đến, chẳng cần cao lương mỹ vị, chẳng cần đĩa thức ăn phong phú, chỉ cần một ly rượu nhẹ và đong đầy tình cảm, cả hai đã có thể tận hưởng trọn vẹn niềm vui gặp nhau.

      Bạn đến chơi, tôi và tôi. Từ “bác” xuất hiện lần thứ hai đầy trân trọng và thân thuộc. “Em và tôi”, hai trong một. Bởi vì họ hiểu nhau, như thể hợp nhất thành một. Câu nói ấy cũng cho thấy không có cuộc sống, không cần quan tâm mà có bạn bè, tình thân cũng đủ khiến tác giả sung sướng khôn tả. Họ không có của cải vật chất, nhưng cái mà họ có là tình bạn quý giá gấp ngàn lần.

      Hai con người, hai hình hài khác nhau nhưng suy nghĩ, tình cảm của họ dường như hòa nhập và gắn bó mật thiết với nhau. Họ đến thăm nhau trên cơ sở của mối ràng buộc ràng buộc, tình bạn không thể tách rời và vĩnh cửu. Bài thơ như đang dạy chúng ta phải biết trân trọng, vun đắp cho tình bạn, hãy mở rộng tấm lòng với tất cả, đừng bao giờ để vật chất làm vấy bẩn, làm lu mờ giá trị thiêng liêng của tình bạn, tri kỷ. p>

      Tóm lại, bài “Bạn Đến Chơi Nhà” của nhà thơ nguyễn khuyến được viết theo thể thơ giản dị, không trang trí, cô đọng và rất tự nhiên. Qua đó ta thấy hồn thơ cao đẹp và tình bạn sâu sắc. Đó là tình bạn dựa trên sự hiểu biết, chia sẻ, cảm thông, tôn trọng lẫn nhau và không vụ lợi. Bài thơ này giúp chúng ta soi lại mình và nhắc nhở chúng ta đừng để vật chất đè nặng mà phải luôn giữ tình bạn tốt đẹp, trong sáng, thủy chung vốn là bản chất của người Việt Nam.

      Phân tích bài thơ bạn đến thăm – Văn mẫu 14

      “Sống trong kim cương còn hơn sống trong bạn bè”

      Câu ca dao này đề cao một tình cảm thiêng liêng đáng quý – tình bạn chân chính, thân thiết. Ruan Kunyan, một quan chức đã nghỉ hưu, sống một mình ở vùng nông thôn với cảm giác cô đơn và u uất, và tràn đầy cảm xúc khi gặp lại người bạn cũ. Hãy cùng lắng nghe giọng điệu chân chất, giản dị của nhà thơ nói với bạn:

      “Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”

      Bài thơ gợi cho ta những xúc cảm trước tấm lòng chân thành của nhà thơ Nguyễn Khuyến: một chút hồn nhiên, hóm hỉnh tự nhiên, tác giả mở đầu bằng dòng: “Đã lâu không gặp, tôi về”. Bài thơ này như một lời chào nồng nhiệt, thân tình, không chỉ bộc lộ niềm vui bất ngờ mà còn thể hiện sự kính trọng, yêu quý bạn. Đã lâu không gặp, nghĩa là đã lâu lắm rồi, cái thời mà nhà thơ chưa hề gặp lại em, nay có dịp gặp em, làm sao mà không xúc động, không vui cho được. Từ lúc trở về vui bầu bạn với sông núi, ông chỉ biết làm bạn với thiên nhiên. Lòng ông gắn bó với quê hương nên tâm hồn ông luôn khắc khoải. Những lúc ấy, không ai không muốn bạn bè trò chuyện, an ủi. Người bạn đã đến với anh – còn gì hạnh phúc hơn. Đang vui thì bất chợt nguyễn khuyến kể cho bạn nghe một câu chuyện cười hóm hỉnh và đáp ứng được mong đợi của bạn.

      Các câu tiếp theo diễn tả hoàn cảnh sống của tác giả: chợ thì xa, cha mẹ con đi vắng, ao sâu nước lớn, cá thì không bắt được, vườn rộng thì khó. bắt gà. Thậm chí không có cải, cà, bầu, dưa, đến một miếng trầu để tiếp khách. Tác giả đang giải thích và giải thích những thiếu sót của mình. Thực ra đây chỉ là câu nói phóng đại đùa giỡn với bạn, vừa thể hiện thái độ mong mỏi, chờ đợi. Và qua những lời tâm sự đó, ta cũng được biết thêm về cuộc sống của tác giả ở nông thôn: thanh đạm, giản dị và luôn gắn bó với nông thôn. Khổ thơ 4/3 có nhịp điệu đều đặn, mềm mại uyển chuyển như lời thủ thỉ, kèm theo nụ cười hóm hỉnh, sảng khoái của tác giả. Ngược lại với những từ “không” đó thực sự quý giá.

      Câu cuối thể hiện rõ tình cảm chân thành của tác giả dành cho bạn. Đây là một tình cảm thiêng liêng cao cả. Tình bạn ở đây được xây dựng trên nền tảng vững chắc của tình yêu đích thực, bất kể chất lượng ra sao. Bác lên đây chơi gì chỉ mình em với bác làm tôi nhớ đến câu kết của bài hát cô gái huyện Thanh Tuyền qua đèo, đứng trước cảnh đèo hiu quạnh, mang nặng buồn vui, nghĩ ngợi lung tung, cô không thể Không có ai để tâm sự, nên cô ấy quay sang trái tim của mình “tôi và tôi”. Chữ “ta với ta” mà nhà thơ họ Nguyễn đề nghị dùng để chỉ nhà thơ và bạn, tuy hai mà một, tuy một mà hai, gắn bó mật thiết với nhau, không gì có thể chia cắt được. Chỉ có bạn và tôi, nhưng có tất cả. Bởi tình bạn giữa tôi và anh là cao quý, không cần bất cứ điều kiện vật chất nào, thậm chí không cần miếng trầu như đầu câu chuyện để đón nhận em. Qua đó ta thấy nghệ thuật trào phúng của Nguyễn Côn Ngôn rất hóm hỉnh, nhẹ nhàng mà sâu sắc, tinh tế.

      Đoạn thơ này thể hiện thành công của tác giả trong phong cách trào phúng. Ngôn ngữ được sử dụng theo những cách độc đáo. Tuy là thơ Đường luật nhưng câu từ, câu văn giản dị như ngôn ngữ đời thường. Những bài thơ của anh chứa đựng những sản vật thôn quê và mang đậm hương vị địa phương. Ngôn ngữ quần chúng cộng thêm một âm (giá, xa, ngư, gà, hoa, ta) thể hiện rõ bản chất bình dị, nhân hậu của con người. Chính các yếu tố âm điệu, nhịp thơ phối hợp nhịp nhàng với nhau tạo thành một mạch thơ liên hoàn, uyển chuyển, tự nhiên, giống như tâm sự tình cảm của nhà thơ với bạn tri kỉ.

      Đây là một trong những bài thơ hay của nguyễn khuyến viết về tình bạn trong sáng. Đoạn thơ này làm nổi bật vẻ đẹp trong cuộc đời và thơ văn của Nguyễn Khuyến. Ông xứng đáng được gọi là nhà thơ của nông thôn Việt Nam. Tình bạn cao cả và vĩ đại của nhà thơ sẽ là bài học để chúng ta tìm về và cảm nhận những tình cảm thiêng liêng đáng quý ấy.

      Phân tích bài thơ Về thăm bạn – Ví dụ 15

      Nguyễn Khuyến hay còn gọi là tam nguyên yên đồ, là một trong những nhà thơ nổi tiếng nhất của Việt Nam. Thơ ông là sự kết hợp giữa vẻ đẹp tao nhã, tinh tế với vẻ đẹp tự nhiên, cô đọng, chân thành. Bạn đã đến mọi nhà là một bài thơ như vậy. Đây là bài thơ thể hiện tình bạn sâu sắc, đây cũng là một trong những đề tài sáng tác nổi bật của ông.

      Nội dung bài thơ là một tình bạn chân thành, thân thiết được bộc lộ qua một tình huống đón nhận hết sức bất ngờ và vui nhộn. Mở đầu bài thơ thể hiện sự gần gũi, thân thiết của mối quan hệ giữa hai người: “Lâu lắm mới về”. “Bác” rất tốt bụng, mộc mạc nhưng đáng kính. Cách tính thời gian của tác giả “Đã Lâu Không Gặp” cũng phần nào giải thích rằng Nguyễn Khuyến hay nghĩ đến bạn, mong gặp bạn nên nhớ lại đã bao lâu rồi không gặp nhau. Sau phần mở đầu, hàng loạt tình huống phức tạp và khó hiểu đã xảy ra.

      Đầu tiên là con vắng nhà, không ai đi chợ, biết đâu quê hương tác giả lại có những món ăn đơn giản chiêu đãi người thân, bạn bè? Nhưng ngược lại, có những món ăn ở nhà không thể làm thành đĩa đãi khách: vũng sâu, nước rộng nên “nghề câu”, vườn rộng khó câu. . Lấy gà. Ngay cả rau cũng không xuể: bầu vừa rụng rốn, cà tím vừa nhú, cải chưa mọc… Trong nhà có đủ thứ nhưng chẳng có gì. Sự thiếu vắng này thậm chí còn được đẩy lên một mức độ cao hơn: “Trầu ăn không đầu trận”. Trong văn hóa Việt Nam, miếng trầu là đầu câu chuyện, trong gia đình ai cũng có miếng trầu thơm, miếng trầu khô để tiếp đãi khách quý đến nhà. Nhưng những gì nguyen khuyến nghị về cơ bản là không có. Nhưng thực sự có phải như vậy không, một người chu đáo và cẩn thận như Ruan Kunyan có lẽ sẽ không để điều đó xảy ra. Tác giả đưa ra một tình huống khó khăn: con đi xa, chợ xa, nhớ nhà,… trái tim của tình bạn bị thử thách, thử thách này là thử thách đối với hai người, liệu đây có phải là một tình bạn đẹp? tình yêu

      Không phải là “ta với ta” cô đơn như chị Au, mà là “ta với ta” của tình bạn đẹp và sâu sắc. Không có khoảng cách giữa khách và chủ, và cả hai trở thành một. Dù có ít vật chất hơn nhưng điều quan trọng nhất còn lại là tình cảm gia đình và tình bạn thân thiết. Có thể buổi tiếp đón ấy không có cơm canh, trầu thơm nhưng vẫn rất vui, rất thân mật, rất thân mật. Đây là tình bạn thực sự.

      Bài thơ sử dụng nhuần nhuyễn cách hình dung để tạo ra một tình huống lôi cuốn bất ngờ, bộc lộ một loạt khuyết điểm mà từ đó không thể nói gì về cái nó có: một tình bạn chân thành và thân thiết. Lời bài hát đơn giản và mộc mạc, nhưng cũng rất điêu luyện. Sử dụng thêm thành ngữ, đầy cách diễn đạt hàng ngày: “thời, khôn, thai…” Sử dụng tốt từ “ta với ta”, tuy hai mà một, vừa là chủ thể, vừa là tân ngữ. Khung cảnh mộc mạc, dân dã, quen thuộc của một làng quê Việt Nam: ao cá, vườn rau.

      Bài thơ đạt được sự hài hòa về nội dung và điêu luyện về nghệ thuật. Tác phẩm khẳng định tình bạn là tình cảm thiêng liêng, cao quý mà chúng ta phải nâng niu, trân trọng. Điều quan trọng nhất trong tình bạn không phải là của cải vật chất mà là cách cư xử, đối xử với nhau. Nguyễn Khuyến quan niệm về tình bạn vẫn có ý nghĩa và giá trị lâu bền.

Kiểm tra tiếng Anh trực tuyến

Bạn đã biết trình độ tiếng Anh hiện tại của mình chưa?
Bắt đầu làm bài kiểm tra

Nhận tư vấn lộ trình từ ACET

Hãy để lại thông tin, tư vấn viên của ACET sẽ liên lạc với bạn trong thời gian sớm nhất.