Mẹ là điểm tựa tinh thần vững chắc của mỗi người. Chúng ta cần yêu quý, kính trọng và biết ơn mẹ. Chính vì vậy hôm nay download.vn sẽ mang đến bài họcVăn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ về mẹ.
Nội dung chi tiết gồm 2 dàn bài và 29 bài văn mẫu lớp 7 được chúng tôi giới thiệu. Vui lòng tham khảo chi tiết bên dưới.
Hướng dẫn tìm ý tưởng về thiên chức làm mẹ
Tóm tắt những suy nghĩ dành cho người mẹ thân yêu của bạn
Dàn bài số 1
I. Lễ khai trương
Hướng dẫn, giới thiệu mẹ.
Hai. Nội dung bài đăng
1. Về Mẹ
- Tuổi tác, Nghề nghiệp
- Ngoại hình, tính cách
- Mẹ là nguồn động lực của mọi người.
- Mẹ là điểm tựa tinh thần vững chắc.
- Tình yêu của mẹ là sức mạnh của mọi người.
- Kỷ niệm: Lúc ốm mẹ chăm, lừa mẹ trốn học…
- Tình yêu: tình yêu, sự tôn trọng, niềm tự hào…
- Tên, tuổi và nghề nghiệp của mẹ.
- Đặc điểm ngoại hình: hình dáng cơ thể, khuôn mặt, đặc điểm ấn tượng nhất (ví dụ: bàn tay chai sạn, giọng nói nhẹ nhàng…)
- Tính cách: hiền lành, nghiêm khắc…
- Mẹ có công sinh thành nên mọi người.
- Mẹ là điểm tựa tinh thần, là người yêu thương, che chở của con.
- Những kỷ niệm đặc biệt như: chăm mẹ ốm, có lỗi với mẹ…
- Tình yêu dành cho mẹ: Yêu thương, kính trọng, tự hào…
2. Vai trò của người mẹ
3. Kỷ niệm và tình yêu dành cho Mẹ
Ba. Kết thúc
Khẳng định tình yêu của mẹ.
Dàn bài số 2
1. Lễ khai trương
Người hướng dẫn giới thiệu về người mẹ thân yêu của em: mẹ là nguồn cảm hứng vô tận cho sáng tạo nghệ thuật. Mẹ đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Đối với tôi, mẹ là điểm tựa tinh thần quý giá.
2. Nội dung bài đăng
A. Hồ sơ mẹ
Vai trò của người mẹ trong cuộc sống
Những kỷ niệm và tình yêu dành cho mẹ
3. Kết thúc
Nhắc lại tình cảm dành cho người mẹ thân yêu: Mẹ-mọi người là điểm tựa tinh thần vô cùng vững chắc trong hành trình gian nan vươn tới thành công. Từ sâu thẳm trái tim, tôi muốn gửi tất cả tình yêu thương của mình đến mẹ.
Viết một bài văn biểu cảm về mẹ
Ví dụ bài viết số 1
“—Mẹ ơi, trong bao diêm có con dế, mở ra xem, con yêu mẹ như con dế”
Những ngôn từ hồn nhiên, ngộ nghĩnh trong bài thơ “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh cho thấy tình mẫu tử thật thiêng liêng. Đúng là ai sống trên đời cũng mong được sống trong tình yêu thương của mẹ.
Đối với em, mẹ như một điểm tựa tinh thần vững chắc. Năm nay, mẹ tôi bốn mươi tuổi. Dáng mẹ khá mảnh mai. Mái tóc của cô được mẹ chải chuốt cẩn thận nên lúc nào cũng mềm mượt. Khuôn mặt đã hằn dấu vết của năm tháng. Làn da rám nắng sau những ngày lao động vất vả. Nhưng ánh mắt vẫn hiền, nụ cười vẫn rạng rỡ. Nhưng có lẽ, tôi thích nhất đôi bàn tay của mẹ. Anh ấy nắm tay tôi khi tôi còn nhỏ, chăm sóc tôi khi tôi ốm đau và an ủi tôi khi tôi buồn. Bàn tay anh đầy những vết chai, nhưng chúng chứa đầy hơi ấm và tình yêu.
Hàng ngày, mẹ dậy rất sớm để ra đồng làm việc. Công việc đồng áng tuy vất vả nhưng mẹ vẫn miệt mài. Dù không phải là một công việc trí óc như bác sĩ hay luật sư nhưng tôi luôn tự hào về những gì mẹ tôi làm. Vì mẹ tôi làm lụng vất vả để kiếm tiền nuôi tôi ăn học. Tôi thầm cảm ơn và biết ơn mẹ!
Mặc dù công việc rất bận nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc tôi. Bố tôi mất sớm, một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn. Điều này càng làm tôi khâm phục lòng can đảm của mẹ tôi hơn. Với tôi, mẹ là người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà. Mẹ không bao giờ phàn nàn về công việc khó khăn hay mệt mỏi. Vì vậy, tôi cố gắng giúp mẹ làm việc nhà. Dù vậy, tôi vẫn mắc lỗi khiến mẹ buồn lòng. Nhưng mẹ tôi không mắng mỏ mà nhẹ nhàng thuyết phục. Điều này khiến tôi nhận ra bài học của mình. Từ đó, tôi chăm học hơn và giúp mẹ việc nhà. Tôi đã hứa với bản thân mình rằng tôi sẽ là một đứa con trai tốt để làm cho mẹ tôi tự hào. Con cũng mong mẹ phụng dưỡng mẫu thân, mãi mãi vui vẻ.
Mẹ đóng vai trò quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Tình mẹ là vô cùng quý giá, giúp chúng ta vượt qua mọi nghịch cảnh trong cuộc sống và làm việc chăm chỉ hơn.
Ví dụ bài số 2
“Công cha như núi, nghĩa mẹ như nước trong nguồn, từ trong lòng chảy ra, kính mẹ kính cha, lấy đạo hiếu làm con. “
Cha mẹ đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Vì vậy, tôi luôn dành cho mẹ sự yêu thương và kính trọng.
Cha tôi là một người lính và đi rất nhiều nơi. Vì vậy, mẹ là người yêu thương tôi nhất. Năm nay, mẹ tôi đã bốn mươi tuổi. Khuôn mặt trông thật dịu dàng. Da dẻ hồng hào. Bàn tay nhỏ nhiều vết chai. Giọng mẹ trong trẻo và nhỏ nhẹ. Tóc mẹ rất dài, đen mượt như lụa.
Công việc của mẹ là giáo viên. Dù công việc bận rộn nhưng mẹ vẫn quan tâm đến hai em gái tôi. Tất cả việc nhà đều do mẹ tôi làm. Mỗi khi bố có thời gian về nhà, cả nhà lại sum họp bên mâm cơm mẹ nấu. Lúc đó tôi cảm thấy thật ấm áp và hạnh phúc.
Tôi có rất nhiều kỉ niệm với mẹ. Chiều cuối tuần cùng mẹ vào bếp. Hai mẹ con làm việc vui vẻ, trò chuyện vui vẻ. Hay khi cả nhà đi du lịch xa, mẹ luôn chuẩn bị chu đáo mọi thứ. Kể cả khi tôi ốm đau, mẹ cũng chăm sóc tôi từng li từng tí. Mẹ tôi nấu cháo cho tôi và giúp tôi uống thuốc. Đêm đêm mẹ canh cho con ngủ. Những khoảng thời gian đó càng khiến tôi cảm nhận được sự vất vả của mẹ. Tôi nhận ra tình yêu của mẹ dành cho tôi. Nó khiến tôi trưởng thành và yêu mẹ nhiều hơn.
Tình mẹ bao la như biển cả. Từ tận đáy lòng, con xin bày tỏ lòng biết ơn cao cả nhất đến mẹ. Tôi mong cô ấy sẽ luôn khỏe mạnh và hạnh phúc, và luôn ở bên tôi.
Ví dụ bài viết số 3
“Công cha như núi cao ngất trời, mẹ như nước biển Đông, núi cao biển rộng, chín chữ đảo ở trong lòng”
Đọc xong câu ca dao này em mới hiểu được công lao to lớn của cha mẹ. Từ đó, tôi càng kính trọng bố mẹ hơn. Đặc biệt là mẹ – người tôi yêu nhất trên đời.
Mẹ năm nay đã ngoài bốn mươi nhưng nhìn còn rất trẻ. Mẹ tôi cao. dáng người mảnh khảnh. Khuôn mặt mẹ rất nhân hậu, nụ cười hiền hậu. Da dẻ hồng hào. Còn đôi bàn tay của mẹ em, do cầm bút, cầm phấn nhiều năm nên bàn tay đã chai sần, trên các đầu ngón tay mọc dày những vết chai sần. Giọng mẹ trong trẻo và nhỏ nhẹ. Tóc mẹ dài, đen mượt. Đôi mắt mẹ luôn nhìn tôi trìu mến. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp và tuyệt vời nhất.
Ở nhà, mẹ luôn quan tâm, chăm sóc mọi người. Tôi vẫn còn nhớ khi còn nhỏ, sức khỏe của tôi rất kém. Tôi thường xuyên bị ốm. Khi đó, mẹ tôi đã chăm sóc tôi. Mẹ tôi nấu cháo cho tôi và giúp tôi uống thuốc. Đêm đêm mẹ canh cho con ngủ. Tôi đã cảm nghiệm được sự cần mẫn, hy sinh và tình yêu thương của mẹ dành cho tôi.
Nhưng cũng có lúc mẹ không vui. Lúc đó tuy là con gái nhưng tôi rất nghịch ngợm. Tôi thường chơi khăm các con tôi. Có lần, chúng tôi rủ nhau đến tiết thể dục để ra ngoài mua quà vặt. Nhưng thật không may, một nhóm người đã bị giáo viên bắt gặp. Vào cuối ngày, trong một giờ sinh hoạt, cô giáo phê bình chúng tôi trước cả lớp. Và cô ấy cũng nói rằng sẽ đến nói chuyện với bố mẹ em. Trên đường về, tôi rất lo lắng và ân hận. Nhưng khi về đến nhà, mẹ không mắng mỏ mà chỉ nhẹ nhàng dặn dò. Mẹ tôi cũng nói với tôi rằng cô ấy đã từng rất nghịch ngợm và khiến bà không hài lòng. Điều này khiến tôi nhận ra sai lầm của mình.
Từ đó em nguyện chăm chỉ học hành, giúp đỡ mẹ nhiều hơn nữa. Biết mẹ rất bận rộn với công việc nhưng tôi luôn cố gắng sống tự lập. Con mong mẹ luôn mạnh khỏe và hạnh phúc. Tôi hy vọng tôi có thể là niềm tự hào của mẹ tôi.
Tình mẹ thật đáng quý. Với tôi, mẹ như một điểm tựa không thể thiếu trong cuộc đời. Từ sâu thẳm trái tim, con muốn dành cho mẹ tình yêu thương chân thành nhất, sâu sắc nhất.
Ví dụ bài viết số 4
“Công cha như núi, mẹ như nước chảy trong nguồn, kính mẹ cha, dạy con hiếu thảo”
Trong gia đình, người tôi yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.
Mẹ tôi năm nay bốn mươi tuổi. Nhưng cô vẫn trẻ và đẹp. Dáng mẹ mảnh mai. Lông đen, mềm và rất dài. Làn da vẫn trắng mịn như ngày nào. Đôi mắt nhân hậu ấy luôn nhìn tôi trìu mến. bàn tay mềm mại. Mẹ tôi có khuôn mặt nhân hậu, ai nhìn vào cũng thấy xót xa. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất.
Mọi việc trong nhà đều do mẹ lo liệu. Từ giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa hay nấu ăn. Những lúc rảnh rỗi, mẹ sáng tạo ra những món ăn độc đáo để bố con tôi cùng thưởng thức và chiêm ngưỡng. Mẹ tôi cũng dạy tôi nấu một số món ăn đơn giản. Nhìn mẹ vất vả lo cho gia đình, tôi thấy thương mẹ.
Mẹ là một người phụ nữ dịu dàng. Tôi nhớ có một lần, trên đường đi học về, trời đổ mưa rất to. Vì chủ quan nên em không mang áo mưa, mà trường xa nhà. Khi tôi về nhà, tôi bị ốm. Thấy tôi như vậy, mẹ tôi rất lo lắng. Đêm đó, mẹ tôi ở bên cạnh chăm sóc tôi. Nhìn vẻ mặt lo lắng của mẹ lúc đó, tôi thấy áy náy lắm. Con không nghe mẹ dặn mặc áo mưa. Qua kỷ niệm ấy, tôi hiểu được những trăn trở, lo lắng của mẹ, tôi không còn bướng bỉnh nữa.
Thấu hiểu nỗi vất vả của mẹ, em nguyện ra sức học tập. Thỉnh thoảng, những lúc rảnh rỗi, tôi cũng giúp mẹ làm việc nhà. Mùng 8 tháng 3 này, tôi và bố lên kế hoạch tạo bất ngờ cho mẹ. Đó cũng là lời cảm ơn mẹ đã vất vả làm việc nhà trong thời gian này. Món quà bất ngờ là một bữa ăn do hai cha con tự tay chuẩn bị. Tôi chắc rằng mẹ sẽ rất cảm động với món quà này.
“Lòng mẹ bao la như biển cả” – tình mẹ bao la biết bao. Mẹ là điểm tựa lớn nhất giúp tôi vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Biểu tượng cảm xúc mẹ ngắn
Ví dụ bài viết số 1
“Trên đời không ai bằng mẹ, không ai bằng cha gánh nặng cuộc đời”. Cá nhân tôi, mẹ tôi là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi.
Năm nay, mẹ tôi bốn mươi hai tuổi. Mẹ tôi không cao lắm. Dáng người tương đối đầy đặn. Tóc mẹ vẫn dày và bóng mượt. Tôi dường như được thừa hưởng làn da trắng hồng từ mẹ. Nhìn mặt mẹ ai cũng thấy xót xa. Hàng xóm thường nói đó là một khuôn mặt tốt bụng. Mẹ tôi trước đây là giáo viên toán của một trường cấp hai trong huyện. Mặc dù cô ấy dạy toán nhưng mẹ cô ấy thì không. Cũng như bao người phụ nữ khác, các mẹ cũng yêu thích làm đẹp. Luôn luôn nên có một số bình hoa trong nhà. Những món mẹ nấu rất ngon. Và mẹ em cũng rất yêu thơ… điều khiến em thích thú và tự hào nhất khi được cùng các bạn là mỗi khi gặp bài toán khó em đều có thể nhờ mẹ giảng bài. Tôi rất nghiêm khắc khi giảng bài. Nhưng nhờ vậy mà tôi hiểu lớp hơn.
Ngoài ra, mẹ tôi còn là một bà nội trợ rất giỏi. Tất cả việc nhà đều do mẹ tôi làm. Mẹ thường làm những món ăn độc đáo để bố và tôi thưởng thức và đánh giá cao. Đầu bếp rất bận rộn. Nhưng những bữa cơm của gia đình nội tôi lúc nào cũng hãi hùng. Thỉnh thoảng, mẹ dạy tôi nấu vài món đơn giản. Vì mẹ cho rằng là con gái nên biết nấu vài món đơn giản để mẹ có thể tự lo cho bản thân. Tôi nghĩ lời dạy của mẹ bạn rất đúng.
Con mong mẹ luôn mạnh khỏe và sống hạnh phúc bên bố con con. Từ tận đáy lòng, con muốn gửi đến mẹ những lời yêu thương và kính trọng nhất.
Ví dụ bài số 2
“Trời không sáng, hoa không nở, tình không sầu, không mẹ hiền, đời đàn bà ở đâu, thi sĩ anh hùng hỏi ở đâu?”
(m.gook-ki)
Mẹ đóng vai trò quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Riêng tôi, mẹ là người tôi yêu quý nhất.
Năm nay, mẹ tôi bốn mươi hai tuổi. Tuy nhiên, dấu vết của năm tháng vẫn không thể xóa nhòa vẻ đẹp của cô. Mẹ không cao lắm. thân hình mảnh khảnh. Lông đen, mềm và rất dài. Làn da rám nắng, nhưng trông khỏe khoắn hơn. Mẹ tôi có khuôn mặt nhân hậu, ai nhìn vào cũng thấy xót xa. Mẹ tôi là một giáo viên vật lý. Công việc hàng ngày bận rộn. Nhưng mẹ vẫn sẽ dành thời gian chăm sóc cho tôi. Tôi thích ăn nhất là những món mẹ nấu.
Nhiều lúc tôi làm mẹ buồn. Nhưng tôi có kỷ niệm đẹp nhất về năm lớp sáu. Hôm đó, trên đường đi học về trời bắt đầu mưa to. Do chủ quan không mang theo áo mưa mà trường cũng khá xa nhà. Tôi phải đạp xe về nhà dưới trời mưa. Khi tôi về đến nhà, quần áo của tôi đã ướt sũng. Mẹ tôi nhìn thấy cảnh này không giận mà còn nhẹ nhàng bảo tôi đi tắm nước nóng để xua cảm lạnh. Tôi tuân lệnh mẹ. Đến tối, tôi bắt đầu thấy mệt và nóng. Nhìn vẻ mặt lo lắng của mẹ lúc đó, tôi thấy áy náy lắm. Vào buổi sáng, mẹ tôi yêu cầu tôi mang theo áo mưa, vì theo dự báo thời tiết, trời có thể mưa. Nhưng con lười và không nghe lời mẹ. Mẹ tôi đã thức cả đêm để chăm sóc tôi.
Sau ngày kỷ niệm tròn một năm đó, tôi cảm thấy mình hiểu rõ hơn sự vất vả của mẹ. Từ đó, tôi càng yêu và kính trọng mẹ nhiều hơn. Tôi cũng hiểu rằng tất cả những gì mẹ tôi làm đều xuất phát từ tình yêu thương và sự lo lắng cho tôi.
Mẹ – tiếng gọi yêu thương. Con mong mẹ luôn mạnh khỏe. Con sẽ học thật chăm chỉ để mẹ tự hào về con gái của mẹ.
Ví dụ bài viết số 3
Mẹ là điểm tựa lớn nhất giúp con người vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Trong gia đình, người tôi yêu thương nhất cũng chính là mẹ.
Mẹ tôi năm nay bốn mươi tuổi. Mẹ có khuôn mặt trái xoan. Da bị lốm đốm và tàn nhang. Làn da không còn trắng mịn như xưa. Mẹ không cao lắm. Dáng người tương đối đầy đặn. Bàn tay anh chai sạn sau bao ngày lao động vất vả. Mẹ tôi là bác sĩ. Công việc của mẹ hàng ngày rất bận rộn. Nhưng cô vẫn dành thời gian ở nhà nấu nướng cho cả nhà. Đối với mẹ, bữa tối là thời gian để cả gia đình đoàn tụ sau một ngày làm việc, học hành mệt mỏi. Vì vậy, bữa ăn luôn do mẹ tôi sắp xếp.
Nhớ lại thời thơ ấu, tôi đã nhiều lần lo lắng cho mẹ. Đó có lẽ là khi tôi bị ốm và mẹ tôi phải thức khuya để chăm sóc tôi. Có lẽ tôi đã quá bận rộn chơi với bạn bè của tôi và về nhà muộn. Đó có thể là khi tôi không học bài và bị điểm kém. Lần nào mẹ cũng nhẹ nhàng khuyên bảo.
Một hôm, sau giờ học, một nhóm bạn trong lớp rủ tôi đi chơi. Tôi không cần phải suy nghĩ về nó, nhưng tôi đồng ý. Mải chơi, đến lúc tôi nhận ra thì đã hơn chín giờ tối. Tôi cảm thấy rất sợ hãi và vội vã về nhà bằng xe đạp. Trên đường tối, tôi bất ngờ va vào một chiếc xe máy. Tôi ngã xuống và cảm thấy đau ở tứ chi. Người đi xe máy vội hỏi và gọi điện cho mẹ.
Nhìn vẻ mặt lo lắng của mẹ lúc đó, tôi thấy ân hận vô cùng. Tôi ôm mẹ và khóc. Mẹ chỉ xoa nhẹ đầu tôi và nói: “Không sao đâu con!”. Qua kỉ niệm ấy, con hiểu được tình thương của mẹ dành cho con. Kể từ đó, tôi chăm chỉ học tập và giúp mẹ làm việc nhà.
Tình mẹ bao la như biển cả. Nhờ Mẹ mà các con trưởng thành hơn. Con rất tự hào khi có mẹ ở bên và mong mẹ luôn mạnh khỏe, tiếp tục là chỗ dựa vững chắc của con.
Ví dụ bài viết số 4
“Trời chiều con khổ, mẹ vất vả Cả đời vất vả, nuôi con bằng bát cơm vàng bạc”
Mỗi lần đọc những câu thơ trên, em càng cảm nhận được tình yêu thương và đức hi sinh vô bờ bến của mẹ.
Mẹ – là tiếng nói vô cùng thiêng liêng mà mỗi người con luôn gọi ra từ trái tim. Tôi cũng thế. Mỗi ngày, từ khi mở mắt ra cho đến khi chìm vào giấc ngủ, mẹ là tiếng gọi con nhiều nhất. Vì con hiểu rằng dù có chuyện gì xảy ra thì mẹ vẫn luôn ở bên, luôn quan tâm, chăm sóc cho con.
Mẹ tôi là công nhân trong một xưởng may. Cũng như bao người, mẹ vất vả kiếm tiền lo cho con cái, gia đình. Ở nhà, mẹ chị còn nuôi thêm đàn gà, trồng thêm luống rau để đủ sống. Theo những gì tôi có thể nhớ, cô ấy không bao giờ mệt mỏi hay ốm yếu. Dù nắng mưa mẹ vẫn đi làm đúng giờ. Tôi không thích quần áo sang trọng, tôi không thích xem phim, tôi không thích ăn thịt, tôi không thích ăn bánh ngọt. Nhưng bây giờ, lớn lên, tôi hiểu rằng mẹ và tôi cũng thích ăn ngon mặc đẹp. Nhưng tình yêu của bạn đã vượt qua những điều đó và khiến tôi từ bỏ tất cả những điều tốt đẹp cho bạn.
Mẹ quan tâm, chăm sóc tôi rất tỉ mỉ. Đôi khi tôi thậm chí không nhận thấy những thay đổi của chính mình, nhưng mẹ tôi thì có. Dù tôi không xinh, học lực trung bình nhưng mẹ vẫn luôn ôm tôi vào lòng và nhẹ nhàng nói: Con gái của mẹ là nhất. Chính mẹ đã cho tôi niềm tin, cho tôi động lực để làm việc chăm chỉ và khiến tôi tiến bộ hơn mỗi ngày.
Mỗi khi nhìn thấy vết sơn hằn trên vai, vết chai trên tay và nếp nhăn quanh mắt mẹ. Em càng tự nhủ phải ngoan hơn, mau lớn để mẹ không phải vất vả. Hàng ngày sau giờ học, em thường giúp mẹ dọn dẹp, nấu cơm, rửa bát… Dù mẹ xin cho mẹ làm nhưng khi còn đi học, em vẫn nhất quyết đòi làm cùng mẹ. Hãy cho mẹ thêm thời gian để nằm dài và xem một bộ phim yêu thích.
Tôi yêu mẹ tôi rất nhiều và tôi biết mẹ cũng vậy. Mẹ mong thời gian trôi thật chậm, để con mãi là đứa trẻ, được bên mẹ mỗi sáng chiều.
Ví dụ bài viết số 5
“Đêm khuya ngoài phố mưa sao đường dài thênh thang, mẹ thương con hy sinh đời con, mong đời con luôn ấm êm”
Đó là câu hát nặng trĩu đau đớn trong bài hát “Mẹ tôi”. Những câu thơ này gợi lên trong tôi tình yêu thương và lòng kính mến đối với mẹ – một người mẹ luôn cần mẫn sớm hôm và hết lòng vì con cái.
Mẹ tôi là giáo viên tiểu học, năm nay bà bốn mươi tám tuổi. Mẹ cao và gầy, ai cũng nghĩ mẹ yếu ớt. Nhưng bên trong thân hình mảnh khảnh ấy lại ẩn chứa một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, đủ để nâng đỡ cả bầu trời cho nàng. Mẹ có mái tóc đen nhánh xõa ngang lưng. Mỗi khi tôi đi dạy về, mẹ tôi tết những bím tóc gọn gàng ở phía sau. Vì thức khuya soạn giáo án nên mắt mẹ yếu, suốt ngày phải đeo kính cận. Mẹ tôi có khuôn mặt tròn và phúc hậu với nụ cười dịu dàng. Đó là lý do tại sao mẹ có thể nhanh chóng khiến mọi cô gái và học sinh yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Bàn tay mẹ chai sần do cầm bút, cầm phấn nhiều năm, trên các đầu ngón tay có những vết chai sần sùi. Giọng nói của mẹ rất trong trẻo, nhỏ nhẹ, ai cũng thích nghe. Mỗi khi mẹ giảng bài, các em học sinh say sưa theo dõi.
Hàng ngày, mẹ tôi luôn tất bật soạn giáo án, soạn bài, dành nhiều thời gian hơn trên lớp để phụ đạo học sinh có hoàn cảnh khó khăn, sửa bài, họp phụ huynh. Tuy nhiên, mẹ tôi luôn ưu tiên dành nhiều thời gian cho tôi. Để con luôn cảm nhận được sự quan tâm, yêu thương và chăm sóc của mẹ dành cho con. Mỗi sáng, mẹ đánh thức tôi dậy, tôi cùng mẹ ăn sáng rồi mẹ chở tôi đến trường. Buổi chiều, tôi sẽ về nhà với mẹ. Buổi tối, tôi ngồi bên bàn mẹ học bài, soạn giáo án. Mỗi khi có gì không hiểu, mẹ lại dừng lại giải thích cho tôi hiểu. Khi mẹ tôi dạy kèm cho học sinh, tôi sẽ ngồi bên cạnh và lắng nghe. Đôi khi tôi cũng là người giúp việc cho mẹ, giúp mẹ lau bảng và phát vở. Bằng cách này, tôi ở bên mẹ từng giây phút mỗi ngày.
Một lần tôi bị điểm kém môn toán. Lý do là tôi đã không cẩn thận khi làm câu hỏi và đã viết sai câu trả lời. Hôm đó ai cũng ngạc nhiên, riêng thầy có chút thất vọng. Giờ ra chơi, tôi nghe lũ bạn xì xào, bài toán đơn giản thế mà con cô giáo làm sai thật, tôi không ngờ… Những lời nhận xét đó càng khiến tôi buồn hơn vì bị điểm kém. Tôi cảm thấy như mình đã làm ô nhục mẹ mình. Khổ nỗi, đêm đó tôi không ăn, nằm khóc trong phòng. Một lúc sau, mẹ tôi bước vào phòng, vuốt tóc tôi nhẹ nhàng và nói:
– Thôi, im đi, con gái tôi có gì đâu mà khóc. Đó chỉ là một sai lầm nhỏ. Tôi sẽ cẩn thận hơn vào lần tới. Được rồi.
Lúc đó tôi ôm mẹ mà khóc:
– Mẹ ơi con làm mẹ xấu hổ quá. Anh thật ngu ngốc…
– Không, không phải thế! – Mẹ ngắt lời tôi. Chờ cho đến khi bạn ngừng khóc, sau đó tiếp tục:
– Ai cũng mắc sai lầm. Tôi chỉ cần thừa nhận nó và sửa chữa nó. Các con tôi hiểu lỗi của mình nên tôi rất vui. Tôi cũng không xấu hổ về bạn. Tại sao bạn lại xấu hổ khi con bạn hối hận về lỗi lầm của mình.
-Nhưng con là con cô giáo mà lại trả lời sai mấy câu toán đơn giản như vậy…-Tôi ngập ngừng trả lời mẹ.
Mẹ nói:
——Chuyện gì đã xảy ra với con của giáo viên. Tôi vẫn là một cô bé lớp 7 bình thường với điểm cao và điểm thấp. Tôi nghĩ đó là điều bình thường và tôi không cảm thấy xấu hổ gì cả. Miễn là bạn luôn nỗ lực hết mình. bạn có hiểu tôi không?
– Tôi hiểu rồi! – Tôi vui vẻ trả lời mẹ.
Nói xong lập tức xuống bếp ăn cơm. Ở đó, cha tôi cũng đang đợi tôi với ánh mắt dịu dàng. Thế là vừa ăn vừa nói, nụ cười rạng rỡ trở lại trên khuôn mặt chưa kịp khô. Sau đó, tôi càng yêu mẹ nhiều hơn. Mỗi ngày, tôi luôn cố gắng làm việc chăm chỉ để mẹ vui lòng. Vì tôi muốn mẹ tự hào về tôi. Ngoài ra, những lúc rảnh rỗi em còn giúp mẹ làm việc nhà như quét nhà, nấu ăn, rửa bát, phơi quần áo… Để mẹ có thời gian nghỉ ngơi.
Con mong thời gian trôi thật chậm để mẹ luôn mạnh khỏe và ở bên con thật lâu. Nhưng tôi cũng mong thời gian trôi thật nhanh để tôi có thể lớn lên báo đáp, che chở cho mẹ và bù đắp những đau khổ mà mẹ đã cưu mang suốt bao năm qua. Tất cả những ước muốn đối lập đó đều bắt nguồn từ một điều – tình mẫu tử cháy bỏng trong tim tôi.
Đoạn văn biểu cảm về mẹ
Ví dụ bài viết số 1
Trong bài thơ “Thư gửi mẹ”, Diệp Thiền Ninh viết:
“Chỉ có em là niềm tin của anh, em là ánh sáng diệu kỳ, chỉ có em làm cho cuộc đời anh vững bền”
Mẹ đóng một vai trò rất quan trọng đối với tất cả mọi người. Đối với tôi, mẹ cũng là người tôi gắn bó nhất và yêu thương nhất.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi. Kết quả là mọi dấu vết của năm tháng như in hằn trên gương mặt mẹ. Khuôn mặt tròn phúc hậu. Làn da không còn trắng mịn như xưa mà đã lấm tấm những vết tàn nhang. Dáng mẹ khá bụ bẫm. Trên tay tôi có rất nhiều vết chai, tôi vẫn cố gắng từng ngày để dành những điều tốt đẹp nhất cho chị em.
Mẹ tôi là bác sĩ của một bệnh viện trong thành phố, hàng ngày bà rất bận rộn với công việc. Đôi khi có rất nhiều bệnh nhân đến nỗi cô phải ở lại bệnh viện qua đêm. Tôi yêu mẹ nên những lúc rảnh rỗi, tôi thường giúp mẹ làm việc nhà như nấu ăn, rửa bát, giặt quần áo, v.v. Dù rất bận công việc nhưng tôi không trực đêm ở bệnh viện. Trong viện, mẹ vẫn dành thời gian ở nhà nấu nướng cho cả nhà. Đối với mẹ, bữa tối là thời gian để cả gia đình quây quần, trò chuyện sau một ngày làm việc, học tập mệt mỏi. Nhưng lúc đó có lẽ là khoảng thời gian hạnh phúc nhất khi cả gia đình quây quần bên nhau, cùng ăn những món ngon mẹ nấu và trò chuyện rôm rả. Tôi nghĩ mẹ tôi là một người phụ nữ tuyệt vời, có thể trở thành một bác sĩ giỏi cũng như một người vợ và một người mẹ tốt.
Tôi vẫn còn nhớ những ký ức về thời thơ ấu của mình. Lúc đó tuy là con gái nhưng tôi rất nghịch ngợm. Năm lớp năm, tôi hay tham gia vào những trò đùa của bọn con trai. Một lần, khi tôi và người bạn trèo lên cây ổi để hái trộm ổi, chẳng may bị ngã. Kết quả là tôi bị gãy chân, phải bó bột và nằm trên giường trong một tháng. Khi cô giáo báo tin tôi bị tai nạn, mọi người trong gia đình rất lo lắng và vội vã đến bệnh viện thăm tôi. Nhưng tôi biết rằng người tôi lo lắng nhất chính là mẹ. Bố tôi nói mẹ tôi có các chú và dì trong bệnh viện phụ giúp mọi việc nhà và dành thời gian cho tôi. Tôi đã rất xúc động và rất tiếc khi nghe điều đó. Khi về đến nhà, tôi chạy đến bên mẹ và nói với mẹ rằng tôi yêu mẹ rất nhiều.
Sau ngày kỷ niệm một năm đó, tôi dường như đã trưởng thành hơn một chút. Em biết giúp mẹ việc nhà. Tôi cũng trở nên ngoan ngoãn và học hành chăm chỉ hơn. Dù sao thì tôi cũng hiểu rồi. Mẹ tôi luôn tha thứ và yêu thương tôi vô điều kiện.
Gia đình là hai tiếng gọi thiêng liêng. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi được sống trong một gia đình trọn vẹn với tình yêu thương của những người thân yêu, đặc biệt là mẹ. Trong thâm tâm tôi luôn dành cho mẹ tình yêu thương và kính trọng nhất.
Ví dụ bài số 2
Maxim Gorky đã từng viết:
“Trời không sáng, hoa không nở, đời thê lương không tình thương, không mẹ hiền, không anh hùng, thi nhân hỏi ở đâu?”
Đúng là mẹ đóng vai trò rất quan trọng đối với mọi người. Vì vậy, chúng ta hãy dành cho mẹ sự kính trọng và tình yêu thương.
Đối với tôi, mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi. Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi nhưng trông bà vẫn còn rất trẻ. Khuôn mặt mẹ rất nhân hậu, nụ cười hiền hậu. Da vẫn trắng. Bàn tay mẹ chai sần do cầm bút, cầm phấn nhiều năm, các đầu ngón tay mọc dày những vết chai sần. Giọng mẹ trong trẻo và nhỏ nhẹ. Tóc mẹ rất dài, đen mượt như lụa.
Mẹ tôi là y tá. Công việc của mẹ rất bận. Nhưng cô vẫn dành thời gian cho gia đình. Buổi tối mẹ thường về sớm nấu cơm cho cả nhà. Đối với mẹ, bữa tối rất quan trọng vì đó là lúc tất cả các thành viên đều có mặt. Từ ăn mặc đến học hành, mẹ cũng lo cho tôi hết mức. Khi còn nhỏ, mẹ tôi đã dạy tôi cách sống tự lập. Khi tôi lớn lên, mẹ dạy tôi ăn nói, cư xử. Mẹ cũng là “người bạn tốt” mà tôi có thể trò chuyện, chia sẻ.
Càng trưởng thành, tôi càng hạnh phúc và biết ơn nhiều hơn. Vì bé còn nằm trong lòng mẹ và được mẹ che chở từ tấm bé. Khi tôi sinh ra, mẹ đã cưu mang, nuôi nấng tôi khôn lớn. Nhờ dòng sữa ngọt ngào của mẹ mà con khôn lớn từng ngày. Từ những bước đi nhỏ đến những bước đi lớn, mẹ luôn dõi theo từng bước đi. Vì vậy, em đã tự hứa với lòng mình sẽ chăm chỉ học tập, ngoan ngoãn mãi mãi để mẹ vui lòng.
Mẹ – điểm tựa tinh thần vô cùng vững chắc cho mỗi người trên con đường gian khổ đi đến thành công. Từ sâu thẳm trái tim, tôi muốn gửi tất cả tình yêu thương của mình đến mẹ.
Ví dụ bài viết số 3
Mẹ là nguồn cảm hứng bất tận cho sáng tạo nghệ thuật. Mẹ đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Đối với tôi, mẹ là điểm tựa tinh thần quý giá.
Năm nay mẹ tôi bốn mươi tuổi. Nhưng tôi nghĩ mẹ vẫn còn trẻ. Mẹ có mái tóc đen dài ngang vai. Da vẫn trắng hồng. Hàm răng đều tăm tắp, trắng bóng và luôn mỉm cười với chúng tôi. Đôi mắt cô sáng như những vì sao trong đêm. Mẹ tôi không cao, hơi gầy, dáng đi nhanh nhẹn. Nhiều vết chai trên tay do nhiều năm lao động vất vả.
Mẹ tôi là một y tá và bận rộn với công việc. Tuy nhiên, cô vẫn quan tâm, chăm sóc mọi người trong gia đình. Với tôi, mẹ là người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà. Nhưng cô chưa bao giờ kêu ca vất vả hay mệt mỏi. Mỗi bữa ăn mẹ nấu đều chứa đựng tình yêu thương của mẹ.
Khi còn nhỏ tôi rất nghịch ngợm. Nhiều lần tôi mắc sai lầm khiến mẹ rất buồn. Lúc này mẹ không mắng mỏ mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Nó khiến tôi cảm thấy có lỗi, nhận ra lỗi lầm của mình và quyết tâm sửa chữa. Vào cuối tuần, mẹ tôi thường ở nhà. Lúc đó, mẹ tôi đã dạy tôi rất nhiều. Nấu ăn, rửa bát, lau nhà, giặt giũ… việc gì tôi cũng tự làm được. Vì thế, tôi biết cách sống tự lập hơn.
Nhờ mẹ mà con cũng trưởng thành. Tôi nhận ra tình yêu vô bờ bến của mẹ dành cho tôi. Kể từ đó, tôi đã làm việc chăm chỉ để mẹ tôi mãi mãi tự hào.
Ví dụ bài viết số 4
“Công cha như núi, mẹ như nước chảy trong nguồn, kính mẹ cha, dạy con hiếu thảo”
Ca khúc bày tỏ lòng biết ơn đối với đấng tạo hóa, đặc biệt là với người mẹ. Với tôi, mẹ là người quan trọng nhất trong gia đình.
Năm nay, mẹ tôi đã ngoài bốn mươi. Nhưng trông cô vẫn rất trẻ trung và xinh đẹp. Mẹ tôi cao. dáng người mảnh khảnh. Khuôn mặt mẹ rất nhân hậu, nụ cười hiền hậu. Da dẻ hồng hào. Bàn tay nhỏ nhiều vết chai. Tóc mẹ dài, đen mượt. Đôi mắt sáng như sao đêm, dịu dàng và ấm áp.
Mẹ tôi là một y tá và rất bận rộn với công việc. Mẹ tôi không chỉ giỏi sửa ống nước mà còn đảm đang việc nhà. Tất cả việc nhà đều do mẹ tôi làm. Tôi nghĩ mẹ tôi giống như một nữ siêu nhân toàn năng. Tôi hiểu sự vất vả của mẹ và tôi luôn cố gắng hết sức để giúp mẹ những công việc nhà như nấu ăn, rửa bát, giặt quần áo…
Dù bận rộn nhưng cô luôn quan tâm, chăm sóc mọi người. Tôi luôn cảm nhận được tình yêu thương của mẹ dành cho tôi. Khi tôi ốm, mẹ tôi chăm sóc tôi. Mẹ tôi nấu cháo cho tôi và giúp tôi uống thuốc. Đêm đêm mẹ canh cho con ngủ. Tôi càng cảm thấy sự vất vả của mẹ. Từ đó, tôi càng yêu và kính trọng mẹ nhiều hơn. Tôi cũng hiểu mọi việc cô ấy làm đều xuất phát từ tình yêu. Từ đó, em tự hứa với lòng mình phải chăm chỉ học tập, luôn ngoan ngoãn để mẹ vui lòng.
Mẹ tôi là một người rất quan trọng đối với tôi. Con mong mẹ luôn mạnh khỏe và hạnh phúc. Tôi muốn dành tình yêu chân thật từ tận đáy lòng mình cho mẹ.
Ví dụ bài viết số 5
Ai đó đã từng nói: “Tình mẫu tử là nguồn nghị lực giúp một người bình thường làm nên những điều phi thường”. Câu này giúp chúng ta nhận ra tầm quan trọng của người mẹ.
Mẹ tôi là giáo viên dạy tiếng Trung. Năm nay, mẹ tôi ba mươi tám tuổi. Tôi nghĩ mẹ tôi rất đẹp. Dáng mẹ mảnh mai. Mái tóc đen mềm mượt. Khuôn mặt có vẻ hạnh phúc. Răng đều và trắng. Mắt mẹ lúc nào cũng hiền. Anh ấy có nhiều vết chai trên tay. Mẹ là một người phụ nữ dịu dàng, đảm đang nhưng cũng rất nghiêm khắc.
Dạy học bận rộn. Tuy nhiên, cô vẫn quan tâm, chăm sóc mọi người trong gia đình. Mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Mỗi dịp kỷ niệm của trường, nhiều học sinh sẽ đến thăm. Nó khiến tôi rất tự hào.
Tôi còn nhớ hồi nhỏ tôi rất nghịch ngợm. Đôi khi, tôi mắc lỗi khiến mẹ rất phiền lòng. Nhưng mẹ tôi không mắng mỏ mà nhẹ nhàng thuyết phục. Khi tôi ốm, mẹ tôi chăm sóc tôi. Những lúc rảnh rỗi, mẹ tôi cũng dạy tôi nấu ăn, rửa bát hay giặt giũ. Mẹ tôi đã dạy tôi nhiều điều bổ ích. Tôi coi đó là hành trang quý giá của riêng mình.
Tôi cũng có những kỷ niệm đẹp với mẹ. Ngày đầu tiên đi học, mẹ cho tôi đến trường. Những lời động viên của mẹ khiến tôi tự tin hơn khi bước vào lớp. Tôi vẫn nhớ như in ánh mắt động viên và những cái ôm ấm áp của mẹ. Những ngày sau đó, mẹ luôn ở bên tôi. Mẹ tôi và tôi giống như những người bạn. Dù bằng cách nào, tôi có thể chia sẻ nó với mẹ tôi. Nhiều lúc nhìn mẹ vất vả, tôi thấy thương mẹ. Tôi cố gắng giúp cô ấy những công việc nhà đơn giản để cô ấy có thời gian nghỉ ngơi. Vào cuối tuần, hai mẹ con sẽ cùng nhau ra ngoài chơi. Con luôn mong mẹ khỏe mạnh và hạnh phúc.
Tình yêu của mẹ dành cho tôi rất lớn. Tôi biết ơn và biết ơn vì điều đó. Tôi tự nhủ phải cố gắng hoàn thiện bản thân để mẹ tự hào về tôi.
…Xem chi tiết trong tệp tải xuống bên dưới….