Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, ngoài ngôi nhà đã sinh ra ta thân yêu, còn có một ngôi nhà thứ hai sản sinh tri thức, giúp ta hoàn thiện bản thân, đó chính là mái trường. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, dưới cùng một mái trường, ít quan tâm đến ngôi trường mình theo học, khi bước chân ra khỏi trường, lòng ta bồi hồi nhớ mong được trở về với người mẹ thứ hai được cha che chở. Để thỏa nỗi nhớ này, wiki cách làm mời các bạn cùng tham khảo những bài thơ hay khiến người xem hoài niệm về mái trường tốt đẹp.
Viết bài thơ hay về mái trường, cho người thưởng ngoạn gió xuân
1. trở lại trường học
Tuổi trẻ sôi nổi ngói nâu tường trắng, cậu thiếu niên mười lăm tuổi bước vào trường với chiếc rương nhỏ và tâm hồn ngọc bích.
Khi họ gần như vui vẻ như chương trình buổi chiều đầu tiên, họ đang tìm bạn để quan hệ tình dục trong khuôn viên trường và đi dạo giữa những bộ quần áo trắng tuyệt đẹp ở Đào Viên.
Bước chân non nớt, chùn bước, tim run, đủ thứ cảm xúc rụt rè của tuổi mười lăm, khép sách lại, đứng trong vòng tay ấm áp của cuộc đời, lặng nghe trái tim mới mở.
p>
Quay trở lại ngôi trường ấy, tâm trí tôi chỉ thoáng thấy những rung động lặng lẽ trong lồng ngực của cậu bé mười lăm tuổi với mái tóc mới mọc vào trường Trust Eye
Các em! Đối với trái tim tôi, đêm tựu trường không gì êm dịu hơn những ô cửa sổ mới sơn và thoang thoảng mùi hến.
2. Về lại trường cũ (Nguyễn Xuân)
Ta về trường cũ thăm lại trường xưa, em áo trắng nói cười hồn nhiên, ta nghe âm vang tiếng cười năm xưa, ngày ấy ta đã xa, nay ta đã xa tiếng thầy bây giờ em đi học lại ôi cô giáo tóc trên đầu bạc bao nhiêu nhịp cầu xây nay tóc cũng pha sương cô là tấm gương cho lớp trẻ noi theo.
3. Thăm thầy (trấn giang)
Tôi về thăm mái trường xưa. Thời gian còn vang vọng, tiếng thầy đường cũ còn lưng chừng, phấn trắng xưa còn đâu Ôi câu hát mưa chiều, bài giảng chiều tha thiết đưa con sáo sang sông, thầy ơi chiều không vất vả “Lời thầy trọn vẹn Niềm tin, yêu thương, em sẽ ghi nhớ nhiều điều…thầy!”
4. giáo viên
Sáng nay gió thổi mạnh, chợt nhìn thấy cô giáo tóc bạc trắng, cứ tự nhủ là bụi phấn mà sao bao nhiêu năm nay tim vẫn run? Bao nhiêu năm? Thầy… các bạn trong lớp ra về, thầy ở lại. Mái chèo kia là phấn trắng, anh là người lái đò cần cù, hãy cho chúng em định hướng tương lai
Thời gian ơi xin hãy ngừng lại, đừng để chúng con lại khoanh tay cúi đầu gọi tiếng Mẹ với niềm tin vững chắc.
5. Trước cổng trường nữ sinh
Tôi dựa vào chàng trai dưới gốc cây và đứng nhìn lũ trẻ ùa ra – đứng cạnh – và nhìn thấy tất cả những bức thư tình ùa vào nhau
Mười năm em còn phong bì gửi, nếu mất số nhà thì nhắn lại cho em ở cổng trường đó, em gái ra ngoài
Cô gái ấy bước ra… Mười năm rồi không gặp, chỉ có lũ trẻ cắp sách đến trường, dán chặt chiếc phong bì cũ của tuổi thơ yêu thương, cầm trên tay mà muốn cởi ra vua lụa
Để rồi mỗi chiều tan học, khi bận rộn với những cuộc hẹn, họ lại bắt gặp một người lơ ngơ đứng buồn, ánh mắt lơ đãng, ngỡ ngàng.
6. Nghỉ học
Từng có lớp học nhỏ màu vàng polizu trong dãy nhà nhỏ lá phong rung rinh mùa thu xưa chia sẻ năm tháng diệu kỳ
Khi đông về bông tuyết trắng óng ánh, má em hồng như hoa xuân tuổi đôi mươi, vui buồn như gió thoảng, nước mắt em như sương
Hè sắp về rực rỡ phố hoa, ai gửi tình trong gió mà có lối về
Có một mùa xuân chờ đợi dưới tuyết tan, ngàn chồi non xanh non chỉ chờ nắng vàng mới lên, cho đời muôn màu
Ở đó, bốn mùa như xuân, hoa đua nở, con người nồng hậu mến khách. Tôi chỉ ước tôi biết khi nào.
7. Tiếng trống trường
Từ việc vỗ tay dẫn nhịp của trẻ, trẻ lớn dần theo tiếng trống. Sân Fangyuan tiếng trống lấp lánh, âm thanh hay, âm thanh rực lửa
Những đứa trẻ bước vào trường nghe tiếng trống làm chúng tôi rưng rưng nước mắt để rồi sau giờ học chúng tôi mới nhận ra mình đang ở trong tiếng trống oai hùng.
Giọng văn gay gắt nhưng nhẹ nhàng, ta bối rối chưa hiểu hết, có niềm vui với đoạn văn vừa đọc xong, có nỗi buồn với bài toán chưa hoàn thành.
Sau tiếng trống vang lên, âm thanh nhỏ mà rất lớn, kết hợp hai màu xanh và bạc lại thấy mình luôn đổi thay với bóng hình đang chờ đợi phía xa…
Lớn lên, ngậm ngùi rời xa mái lớp, đứng trước nỗi đau vấp ngã, nghe tiếng trống ngày xưa, ta mãi trôi theo dòng đời hối thúc.
8. Mái Trường Cũ
Biết tuổi thơ có lặp lại hai lần không? Để tiếng trống chiều nay nghĩ về em thêm như lá bàng sau bão. Lặng lẽ chờ bóng hình tình xưa.
Tôi nhớ từng viên gạch rêu và con chim sẻ ngoài cửa sổ, những hàm số nằm rải rác trên trang vở, những câu văn lộn xộn.
<3
Nắng chơi sau hậu trường che đi nét chữ đẹp, mưa hờn dỗi mấy ngày không gặp, tóc đuôi gà vàng óng vẫn xoắn môi cong lên! …
Bài thơ chưa hết, thời gian dần phủ trắng trang giấy, lại đến mùa phượng đỏ, bụi phấn ngày càng trắng.
Trong cuộc sống, bạn bè luôn vắng bóng. Để từng bông cúc vàng trước ngõ làm lòng tôi nao nao. Vần thơ tuổi học trò ngân vang sắc thu vàng…
9. Về thăm trường xưa (Nguyễn Ngọc Minh)
Chiều nay em về thăm lại mái trường nguyễn trãi xưa nằm bên đường, mỗi chiều khung cửa lớp khuất sau cành liễu, khi ánh trăng rằm khẽ đung đưa bên Gió ngày hôm đó, chúng tôi rất vui khi được cùng bạn bè đi dạo. Em đến lớp với niềm tin ngời sáng, một mai em bay ngang trời, về lại trường xưa, thăm lại ghế đá ta cùng bạn ngồi đấu tranh cho hòa bình, làm thơ rằng, khi nào trường còn Như mộng hoa hoàng nhuộm vàng sân đình rực rỡ áo bay vào lòng như mây, trời chiều nay vương vấn mãi bóng hình thái tử Hứa Đế còn động lòng nhớ thương của sinh viên. Đẹp như tiên, cây liễu buồn nhớ bóng dáng cố nhân.
10. Trở lại thời học cũ
Về Huế thăm trường cũ, trường xưa rực rỡ nắng mai, dừng chân nhìn các em ngồi học, thấy các em đứng lặng lẽ giảng bài
Về Huế tôi về lại trường xưa, mái trường xưa, màu xanh lá phượng, tôi mơ thấy mình lạc lối như con thú giữa trường xa núi rừng, nuối tiếc lòng mình. tuổi thơ
p>
Ở ngôi trường thầy từng dạy, em học được giấc mơ phương Đông, hương sách sách, tà áo trắng, tim cánh diều bay lên trời.
Nhiều em ngạc nhiên khi thấy anh đến gặp tôi. Một tà áo trắng dịu dàng, lấm tấm vết mực, đẹp ngây thơ. Đôi mắt của một con nai, giữ một hình thiên thần.
Về Huế, về trường cũ, gió trong khuôn viên, mùi nước và bụi bên sông, giữa dòng người hối hả, tôi bàng hoàng bút mực đã vội hết
>
Vì đã xa tuổi trẻ ngông nghênh ấy, anh trở về với ký ức, lẫn với bàn ghế cũ kỹ, chưa bao giờ có cơ hội ngồi xuống thử cầm bút vẽ lại cuộc đời
Tôi đã trở lại và rất mong được ngồi ở cuối lớp. Bế con nhỏ ngước nhìn trước bảng lớp. Bàn tay của bạn có nhịp điệu đều đặn. Ấm lòng kẻ lững thững tìm về
Nguyện làm người tình trước ngõ, Cùng em về, qua ngõ xưa hoa bướm, vang tiếng nhạc, nhớ bốn mùa mộng
<3
11. Viết cho góc sân trường của tôi
Một lần nữa, tôi lại cầm bút làm thơ, theo lá bàng rơi thoảng rơi câu chữ, coi đó như hành trang, năm này qua năm khác, một góc trường lang thang trên cánh chim.
Ngày ngày nghe tiếng trống trường vui đùa, thỉnh thoảng giảng bài cũng không tệ… Bóng tà áo dài – một thoáng giữa mênh mông…
Cũng có những ngày thời tiết xấu, nắng gắt, mưa lạ, bãi gửi xe cũng động Bác, anh em lấy xe đi… Hehe. (cười)
Mùa hè nghe Lin Li hát, nhìn Phượng hồng em khoe áo mới… Thuở ấy, lưu bút mang lại nỗi buồn tốt nghiệp của mỗi lớp.
các mùa theo mùa Tâm trạng được tổ chức thành từng chương và đọc từng phần: Trách đời càng đau hơn: Cảm ơn đời đã cho anh cơm ăn áo mặc để anh vượt qua.
Nghĩ mà xem: Cười đi chú ơi! Con ơi… con bị mất vé tàu, nữ sinh đỏ mặt bật khóc, chạnh lòng.
<3
12. Mãi trong tim tôi, ngôi trường ấy
Ngày nào em còn bỡ ngỡ trước cổng trường, trường mới chẳng ngại ngùng gì
Những hàng cây sung, lá rộng như đang thì thầm mời bạn vào!
Rừng dương vẫy gọi hòa cùng tiếng chim bay hót thành bản tình ca chào đón những người bạn mới.
Nhưng bây giờ nó đã biến mất.
Trường học đã là một phần của tôi trong nhiều năm.
Cũng hàng cây sung và mấy cây bàng lớn giờ là người bạn tri kỉ hàng ngày của chúng tôi
<3
Khi hoa phượng nở đỏ rực cả vườn, cũng là lúc biết tin yêu và chia tay
Ồ! Ngôi trường thân yêu của tôi! Xin thầy cô chắp cánh cho con tung cánh bay cao trên đường đời.
Thời gian trôi nhanh, bao nhiêu năm xa trường nơi đất khách quê người.
Tôi mong một ngày nào đó được quay lại trường cũ để tìm lại chút kỉ niệm của thời mộng mơ.
Đừng bỏ lỡ thời gian! Đừng phủ kí ức, đừng phủ sương mù. Giữ nó trong trái tim tôi mãi mãi.
13. trường cũ
Đã lâu không về trường cũ, nhớ hàng cây, nhớ ghế đá thân thương, nhớ thầy, nhớ lớp, nhớ lớp quá, nhớ thời gian ơi, hãy về, mang người yêu về kỷ niệm Tôi ngồi đây, nghĩ về thầy Một khu vườn mãi mãi xanh tươi cho biết bao điều tiếp tục soi đường cho tôi hôm nay. Tôi nhớ những ngày thơ ấu với thầy cô và bạn bè xung quanh.
14. Về thăm trường xưa (dương tuấn)
Khi chia tay trong hạnh phúc, người thầy kính yêu của tôi, tôi chúc bạn một tương lai tươi sáng.
15. Mãi mãi (Liễu đỏ)
16. Trò chơi trường học cũ (thờ ngọn hải đăng)
Nhân dịp mùa lễ hội này, xin kính chúc các thầy cô giáo dồi dào sức khỏe, cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng người, giúp xã hội ngày càng tốt đẹp hơn. Cả nhân loại đều tôn trọng nghề nhà giáo.
17. Ta về thăm lại trường xưa (vu nga)
18. Về thăm mái trường xưa (tùng nguyên)
19. Trường cũ (Nhà quê)
20. Khuôn viên đầy nắng ấm
Cây điệp già xòe tán yêu, cành lá óng ánh cười, nắng chói chang khi đọc sách, sân vuông vắng lặng, chim hót, nghe 2000 âm lạnh.
Chúng em ngồi nghe thầy làm thơ, nắng về ngồi bên ngưỡng cửa Gió cũng biết yêu thơ, giọng thầy mát ngọt ngào thổi.
Cả lớp say sưa trong giai điệu cao thấp, mùa xuân hoa vàng quay cuồng rơi, chim bay từng đôi về miền xanh tắm nắng
<3
Khuôn viên rộng thênh thang, kiêu hãnh khoe sắc nắng ấm lời thơ thầy, nhịp vẫn trầm, nắng ấm thêm giọng thầy ấm.
Trên đây là những bài thơ hay về mái trường được wiki sưu tầm, hi vọng có thể gửi đến các bạn những kỉ niệm đẹp tuổi học trò. Xin cảm ơn tất cả các thầy cô đã dìu dắt chúng em trong suốt quãng đời học sinh, chắc chắn một điều mà khi ai đó hỏi chúng em có bao nhiêu kỉ niệm đẹp thì em xin nói toạc ra đó chính là mái trường. . .