Mỗi chuyến ra khơi huy hoàng, đằng sau những cánh buồm đỏ thắm sẽ là một con thuyền ọp ẹp. Bất cứ nơi nào bạn đi … luôn luôn chào đón.
Có một ngày thuyền ra đi không trở lại bến hiu hiu… Mong mỗi chiều hoàng hôn, biển thấy, vỗ sóng mong em thôi buồn.
Trên bến vắng lặng, ngày đêm đợi cánh buồm yêu tung cánh giữa biển khơi, con thuyền lãng du đã lạc về đâu? Ở nhà… sóng vẫn nói say.
Bến tàu thủy chung không bao giờ rung chuyển, dẫu đôi khi…biển giận dữ, thuyền mải miết lênh đênh nơi xứ lạ, sóng nói, bến êm đềm…không!
Rồi một ngày, con tàu trở về chốn cũ với xác chết, cánh buồm tả tơi, nép mình trong…
Đời này qua đời khác vẫn thế, biển có vuốt ve thuyền cũng không thấy bến bao dung…dù xuân có tàn phai!
Bài thơ: Trước biển – Nguyễn Lan Hương
Đứng lặng nhìn ra biển bao la xa xa, sao chỉ mình tôi đi chân trần trên bãi cát trắng mịn màng, chợt thấy mình bé nhỏ trước biển.
Nghe tiếng sóng ngàn năm mong cánh buồm xa, mặt trời lặn, mênh mông sóng đổ, đêm đầy ước nguyện.
Biển rộng làm sao ôm hết những dấu chân đã bị sóng cuốn đi, để rồi một mình với sóng gió biển khơi… Biển vẫn thế…
Bài thơ: Tình yêu của sóng và cát – Nguyễn Định Cường
Thân em là bãi cát, nằm bên bờ xa, không hững hờ gọi sóng hôn mãi
Lúc đầu tôi còn ngần ngại đáp lại bằng cái vẫy tay nhẹ, rồi sung sướng hôn hít, xoa xoa cả hai
Tôi đã đi qua một thời gian cô đơn và cô đơn-sóng gió tình yêu hôn tôi mãi mãi…hôn tôi mãi mãi…
Cho nên già trẻ không chịu già gửi câu hát cho tình mình.
Bài thơ: Bác có biết Lăng Bác – Nguyễn Thành Lai
Bạn đã nhìn thấy lăng mộ của cô ấy ở bờ biển phía đông, giống như một viên ngọc trai, bạn biết không? Đồi xanh, nước trong, cát vàng, nắng nhẹ, gió nhẹ, cho nàng tắm, cho nàng khỏa thân, bạn bè ghé qua, cùng tận hưởng những khoảnh khắc thiên thần khó quên!
Thơ: Nụ cười trên bến——Anh hùng Pan Hui
Anh tìm thấy nụ cười em trên bến, còn trinh nguyên, biển vội hồng tươi, vội gói tim anh… Đêm nay trả lại cho anh được không?
Vất vả bao ngày, cưỡi sóng gió, thuyền chở đầy cá khô, anh đón em về mở gói… Thấy nụ cười ấy vẫn trong veo như giọt sương chiều ôm lấy biển cả. ..
Và bến cá đã trở thành nơi ta gặp nhau mãi mãi!
Bài thơ: Biển quê hương-Yi Lâm
Cuối trời quê tôi biển lặng vì phù sa Mà êm đềm rộng lớn đón ngày nắng lên
Không có rặng dương, không có cát trắng, chỉ có bãi bồi và vẹt mọc, không để bùn cản đường nên không có thơ. Để tôi tỏa sáng và ngắm hoàng hôn
Ta còn rất nhiều ước muốn, cùng ngươi trải qua gió biển đông đền thờ ở đây, trong nước có một tuabin quay, hình dáng thẳng xoay tròn
Con thuyền trở về bến đầy khoang, khơi nguồn lợi của biển, trao tôm hùm cho cá lớn, làm ấm lòng ngư dân
<3
Biển quê em tuy không có đảo, cũng không thiếu bùn đất, nhưng nơi rừng thẳm này vẫn có những cánh cò tung cánh bay về, chan chứa bao niềm thương và nỗi nhớ!
Bài thơ: Lời Thì Thầm Của Biển – phan thu hà
Biển quê em đẹp phải không Nước xanh trong, gió hiu hiu, bờ cát dưới nắng, lời tình sâu lắng, vẫn là biển quê em… biển . ngày xưa
Bao nhiêu năm trôi qua, dù mưa hay nắng, cuộc đời trải qua thăng trầm, cả gió lẫn mưa, thăng trầm, hai phương trời, số phận không bao giờ quên biển quê hương
Biển ta sao mà yêu, vẫn xanh thế, có mặn không, tình chung thủy khôn tả nên biển mãi sâu
Bạn sẽ không bao giờ không yêu biển Đứng trước biển bạn vẫn cảm thấy mình bé nhỏ, bởi tình bạn với biển vẫn thế.
Em về, kỷ niệm xưa thì thầm cùng anh, hay thì thầm với biển hoàng hôn, nhuộm tím em sóng êm đềm, sao em còn tựa
Tình yêu và nỗi nhớ này là những lời rất riêng—thì thầm với biển sẽ theo anh luôn nhớ ngày có biển và anh trong ký ức
Bài thơ: Tôi và biển – Đỗ Tương
Tôi yêu biển từ khi còn nằm trong nôi, thì thầm lời mẹ bảo là tiếng sóng biển
Ta uống từng giọt muối trong bầu sữa của biển trời, từng giọt muối là tình trong lời cha muốn ra khơi
<3
Tình ta là biển, biển là tim, trong mắt em rực lửa yêu thương, anh luôn tìm kiếm
Ta cho ngươi sóng, ta cho ngươi lời ca! yêu bạn nhiều hơn!
Bài thơ: Chiều Thu Mây Tuyết Biển Pan
Tất cả chúng ta đều thích biển vào mùa thu. Từng con sóng vỗ bờ cát. Biển vẫn ngập tràn yêu thương. Như tình yêu của em không bao giờ thay đổi.
Mặt trời chiều có màu tím đậm trên nền mây. Gió thổi nhè nhẹ, làm tung bay mái tóc cô. Đêm trăng lung linh thật quyến rũ. Nước triều dâng đẩy dấu chân mềm.
Gió rì rào êm đềm, sóng vỗ nhè nhẹ. Cùng nhau dạo bước nghe biển hát. Những chú mòng biển đung đưa trong nắng nhạt. Xe cát cuối bãi.
Ban đêm nhìn ra biển bao la. Nhịp tim ngân nga bản tình ca. Đắm chìm trong Khu vườn tình yêu huyền thoại. Bản tình ca…nhuộm tím biển chiều thu…! ! !
Bài thơ: Tình thuyền và biển——Hoàng Minh Tuyền
<3
Trượt nhẹ bên mạn thuyền dán trôi theo gió biển, đôi khi biển ghen sao gió cứ theo thuyền
Con thuyền say gió, dòng sông quạnh hiu, biển cả biển khơi, nhớ con thuyền, đau lòng thay!
Biển cũng có lúc giận quá, mang bão về giận, ghen tị thuyền bên kia không đi tiếp, nằm bến đợi biển khóc!
Đừng ghen tị với biển nữa, hãy trả lại cho biển sự bình yên êm dịu và tình yêu, đầy hoài niệm. Sóng vỗ mạn tàu
Hôm nay trăng sáng rắc sóng vàng trên biển Ôm nhẹ thuyền thương thuyền, biển chan chứa tình Khi đi xa nhớ về biển này chờ…!
Thơ: Về với biển em – Đinh Khải
Biển vẫn thế, mênh mông xa xăm, con tàu say sưa nhìn xa chợt thấy một bóng người lặng lẽ bước trên boong, với bao việc phải làm.
Sóng vẫn vỗ bờ cồn cát, xóa dấu chân người vội vã qua, Chợt sau lưng có ai cất tiếng hát ngợi ca biển, sóng vỗ nhè nhẹ.
Chợt nhận ra em đã đi xa, sao không ở bên anh nhìn biển rộng bao la quay về, cùng nhau ra khơi, cưỡi sóng vui chơi…
sóng – xuân quỳnh
Phong phú và êm dịu
Ồn ào và yên tĩnh
Dòng sông không hiểu tôi
Tìm con sóng trong bể
Ôi làn sóng cũ
Vẫn là ngày hôm sau
Khát khao tình yêu
Sự hồi phục của lồng ngực em bé
Trước khi mọi con sóng vỡ tan
Anh nhớ em
Tôi nhớ biển
Sóng đến từ đâu?
Sóng nổi lên từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Tôi cũng không biết
Yêu nhau sóng dữ
Sóng trên mặt nước
Ôi sóng nhớ bờ
Đêm nay tôi không ngủ được
Trái tim anh nhớ em
trong mơ
Bắc
Ngay cả ở miền Nam
Mọi nơi
Cho bạn – một chiều
trong đại dương
Ngàn sóng
Ai không cập bến
Bất chấp khó khăn
Đời còn dài
Thời gian cứ thế trôi đi
Biển rộng trời cao
Mây vẫn bay
Làm thế nào để tan chảy
Thành trăm con sóng nhỏ
Trong biển tình yêu
Hàng ngàn năm để chinh phục
Thuyền và biển – xuân quỳnh
Tôi nói cho bạn biết
Chuyện con tàu và biển cả:
“Tôi không biết bắt đầu từ khi nào
Thuyền nghe biển
Hải âu tung cánh, sóng biếc
Đi thuyền khắp nơi
Con tàu mang nhiều hoài bão
Tình yêu vô biên trong đại dương
Lái thuyền suốt chặng đường không mệt
Biển còn xa… còn xa
Đêm trăng dịu dàng
Biển như một cô gái nhỏ
Hãy nói ra suy nghĩ của bạn
Sóng vỗ mạn thuyền
Đôi khi không có lý do
Vượt biển
(vì tình yêu vĩnh cửu
Nó sẽ không bao giờ đứng yên? )
Chỉ có tàu mới hiểu
Biển bao la
Chỉ có biển biết
Con thuyền đang hướng về đâu?
Những ngày ta không gặp nhau
Biển Đầu Bạc Mất Tích
Những ngày ta không gặp nhau
Tàu nát – hỏng
Nếu tôi bỏ cuộc trên thuyền
Biển chỉ là một cơn bão
Nếu anh phải xa em
Tôi chỉ còn một cơn bão.
Mắt Biển – huynh minh nhất
Tôi nhìn vào mắt biển
Một nụ cười như phút bình yên
Nhưng sâu thẳm bên trong là một làn sóng buồn
Sóng ngoài xa vỗ mạn tàu
Tôi đã thấy nước mắt mặn chát trên môi
Mùa thu trong trái tim bé nhỏ của tôi
Như mùi mặn nồng trong đêm lạnh
Anh giấu giếm điều gì bấy lâu nay
Anh nhìn em, ánh mắt của biển
Tôi thấy mình chết đuối trên biển
Đã bao ngày em lạnh sương mù
Sóng êm, tưởng đáy nhẹ tênh.
Xin lỗi, gửi cho tôi, Gió!
Hãy cho tôi nỗi đau của bạn
Để nước mắt buồn không còn ướt gối bao đêm
Hãy để tình xưa trôi vào dĩ vãng…
Chuyện tình giữa biển và sóng – Trần Ngọc Tuấn
Ngày xưa có biển, và sóng yêu nhau,
Người ta nói biển là mối tình đầu của sóng
. Buổi trưa sóng vỗ qua bãi cát nóng,
Biển thì thầm những bản tình ca muôn thuở.
Đã có lúc sóng cạn biến mất
Nhiều người đến để bày tỏ tình yêu với biển.
Biển sợ sóng sẽ không bao giờ trở lại
Vì vậy, bạn có thể hẹn hò với mặt trăng.
Tiếng vọng là biển tỏ tình,
Biển trong xanh không cần sóng.
Tình yêu chỉ đẹp khi không có sự lừa dối,
Và rời đi.
Tôi đã nói với bạn một lần.
Chuyện tình của chúng ta không đơn giản,
Tôi thích phiêu lưu, bạn lãng mạn,
Thời gian hẹn hò cũng dễ bị tổn thương.
Làn sóng bạc đầu tiên từ đó, phải không?
Biển bên kia vẫn xanh huyền bí?
Không, điều đó không đúng, ama không chung thủy,
Ngay cả khi Yinbo yêu sâu đậm
Tôi sẽ đưa bạn vào biển giun,
Nghe cánh đồng kể chuyện xưa.
Dù mối tình đầu không trong sáng
Tôi chỉ hy vọng bạn có một trái tim cho Lao Haixianzi!
Hồn của biển – huynh minh nhat
Tôi nghe biển đêm lạnh
Tránh xa làn sóng bạc đang lên
Chúng ta như một giấc mơ, như một giấc mơ, như một giấc mơ
Tìm kiếm gì ở một con mòng biển?
Bãi biển cát trắng ẩm
Tắm dưới ánh trăng
Tình say đắm ngoài khơi
Đậm đà mặn đắng
Cảm ơn bạn, tôi vẫn chưa hiểu
Tại sao phải cố quên?
Biển lặng đón bão nổi
Tình yêu hơi đau là gì?
Biển gợi nhớ chuyện xưa
Phụ nữ ly thân?
Đi lâu mỏi chân
Đưa hồn vào cõi hư vô!
Biển, núi, em và sóng – Đỗ Trung Quân
Cảm ơn con đường ven biển biết bao đôi lứa cùng nhau đi
Cảm ơn bạn đã vẫy tay chào
hang thùy dương thay lời thì thầm
Ta như núi, suốt đời tìm biển
Yêu đến tận chân trời
Tôi là sóng, nhưng xin đừng như sóng
Anh đã lao vào rồi, biển ơi đừng về
Anh như núi, niềm tin ngàn năm
Đừng nhìn lên khi bạn chạm vào đám mây
Tôi thích biển đập vào chân mình
Dù đôi khi vì sóng núi…
Cảm ơn em đã nhẹ nhàng bước đi bên anh
Biển ngoài kia xanh quá
Núi quá gần – sóng quá gần bạn
Tôi có đủ ngôn từ để bày tỏ tình yêu của mình.
Bãi biển – Ding Thứ dịu dàng
Không phải sóng nào cũng vỡ
Nó đang say đắm hôn cát!
Vâng, tôi biết có gió ngoài biển
Đưa sóng vào, rồi đẩy sóng ra xa hơn…
Đó không phải là chuyến tàu đêm
Tôi không ngủ vì ngọn hải đăng còn thức
Sâu trong biển mực
Nếu chỉ có một thân tàu thì đi đâu?
Cuối chân trời, nụ hôn của sao và biển
Anh lặng lẽ cúi đầu, không dám kêu lên.
Ngày mai sóng lại về, mỏi và nặng
Bên bờ thở trong giấc ngủ vô thức!
Ôi hoàng hôn!
Tại sao tôi có quầng thâm dưới mắt?
Biển hứa yêu Baisha ngàn năm!
Những cuộc phiêu lưu luôn làm cạn thuyền
Sóng không bao giờ lặng em ơi!
Biển xa, gió rất mạnh
Sao chiều lại nghe tiếng thở?
Không có nghĩa là lúc nào cũng nghe wave
Muôn vàn yêu thương dành cho cả bờ biển!
Nếu buồn hãy về với biển – dam huy dong
Nếu buồn hãy về với biển
Biển vẫn xanh như mối tình đầu
Giấu hết gió mưa vào tận đáy lòng
Biển lặng, biển hát phiêu lưu
Nếu buồn hãy về với biển
Quay lại bãi cát cũ để tìm tàn tích lâu đài
Bạn sẽ thấy cát mặn dưới chân
Tôi tưởng mình đã chạm vào dấu chân của ai đó
Nếu buồn hãy về với biển
Viết ước mơ của bạn lên vỏ sò
Viết tên bạn lên cát
Nơi chúng ta đã viết trong quá khứ
Nếu buồn hãy về với biển
Tôi sẽ gặp trăng ở đằng xa
Khi tỉnh dậy sẽ thấy bóng người
Tôi sẽ thấy trọn vẹn giấc mơ
My love – huynh minh nhat
Tình anh như sóng
Có lúc mặt trời dịu dàng
Biển lúc nào cũng lặng
Hãy để tình yêu của bạn được yên lặng tình yêu của tôi
Bãi cát trắng buồn chiều nay
Ánh trăng trên ngọn hải đăng bị lãng quên
Lật từng trang ký ức buồn
Đã lâu rồi anh không nhớ em
Còn đó những kỷ niệm ngọt ngào
Còn cả một trời thương nhớ
Lắng nghe tiếng sóng rì rào
Ca ngợi tình yêu, chỉ một lần…