Tắt đèn

Con chó cái đang nằm ngửa đột nhiên vẫy đuôi, tỏ vẻ vui mừng.

Chú gà trống cố lách qua cổng, mặt tái mét và buồn bã như một người sắp bị cầm tù.

Ha ha, anh chàng vỗ tay:

-à! Sư phụ đã trở lại! gì! Cô giáo đã về! …

Người bệnh phớt lờ họ, lặng lẽ chống nạng lên thanh ngang, gãi đầu gối nặng nề rồi bước lên bậc thềm. Rồi loạng choạng đến mép và lăn xuống tấm đệm rách nát.

Gà trống ngồi đối diện bế con trên tay, sờ trán chồng và hỏi:

– Bằng cách nào? Thầy có mệt không? Tại sao lại chậm như vậy? Trán đã rất nóng rồi!

Gà trống nằm im không trả lời. Con gà trống khăng khăng:

– Chắc thầy mệt lắm nhỉ? Bạn đã ở đâu từ sáng? Khoản vay đó là của ai?

Anh ấy gác tay lên trán, thở dài thườn thượt rồi cất giọng bệnh hoạn:

– Tôi đến nhà Ích.

– Anh có tiền không?

– Không có gì. Tôi cũng biết ông già đó bẩn như chó và tôi nợ ông ta rằng ông ta sẽ không làm gì tôi nữa. Nhưng vì bí quá nên đành nhắm mắt cho qua. Quả nhiên, vừa hỏi, hắn liền chửi ầm lên, sau đó uy hiếp: “Ba tấm khiên giữ đất làm nhà, ích lợi mười hai tiên tử. Tháng sáu năm nay kỳ hạn, năm tấm khiên sáu xu, nếu không trả được.” có tiền, anh ta sẽ trả cả nhà”. Nhà cửa, đất đai đã được cắm lên để xây dựng nhà vệ sinh.

Gà trống cau mày:

– Trời ơi! Cắm toàn bộ nhà và đất vào một nhà vệ sinh! Bạn nói chuyện như vậy, bạn có thế giới gì? …Tại sao ông chủ của bạn không đến xin tiền của chú bạn?

– Vâng! Tôi có một câu hỏi! Nhưng nó cũng không hoạt động. Đã từng cười nhạo đôi bạn, vai rộng vai cường tráng mà mấy nén bạc cũng không lay chuyển được…

Cô giậm chân xuống đất:

-Mẹ kiếp! Đó là bạn! Phúc thúc phá tường, cả đời này ta mượn mấy cái lỗ, còn có tâm tư giễu cợt như vậy, trách sao người ngoài! … Bây giờ chủ nhân của tôi có quyết tâm hay không?

Gà trống im lặng một lúc rồi lại thở dài:

– Tôi nói với bà già ở Làng Tuài…hay lang băm…

Anh ngập ngừng khi nói, như thể có thứ gì đó mắc kẹt trong cổ họng. Cố lên nào:

– Bán gì? Thầy tôi cứ nói, có ai ở đây mà sợ!

Gà trống kêu to:

– Hay em muốn bán rẻ anh ấy một chút?

Gà trống cũng rơi nước mắt. Cô cúi đầu, nhất thời không biết trả lời thế nào. Nghe xong bàng hoàng, cô bé giật củ khoai trên tay, đứng dậy van xin:

– Làm ơn! Tôi yêu em! Cô giáo yêu cầu tôi ở nhà và chơi với anh trai tôi. Tôi xin bạn! Tôi yêu em! Thầy đừng bán con.

Cậu từ từ nhổ miếng khoai tây trong miệng ra, ngoáy mũi khóc:

– Tôi không, làm ơn! Tôi không, thôi nào! Tôi không bán nó cho bạn! Bán đi!

Gà trống như gà trống, ai tủi thân lau nước mắt giả vờ không nói.

Còn kém như vật tế, một hai cái xin đừng bán, tội nghiệp.

Tôi không khỏi chạnh lòng trước những lời nói ngây thơ và buồn bã của cô bé ngoan. chị

Con gà trống gần như khịt mũi để an ủi tôi :

– Không! Tôi đang chỉ đùa thôi! Anh bán con rồi ai cưới con cho anh đi làm?

Cậu bé vui vẻ ngồi bên đống củ khoai tây, nhặt đi nhặt lại.

Không khí buồn tẻ bao trùm cả căn phòng, tiếng đập thình thịch từ bên trái nghe rõ

Vợ chồng đồng lòng.

Có tiếng chó sủa ngoài đường. Sau đó là tiếng quất vào tường đèn. Rồi giọng một người đàn ông hung dữ hỏi:

– Con đĩ có nhà không?

Gà đang gáy, bỗng cô bé chạy ra cổng đuổi chó. Chú gà trống cũng ngồi dậy nhìn ra sân.

Người cai trị tự hào nhảy cây thước bằng một sợi dây thừng dày, và trao cho anh ta cây thước và cây

Mạnh mẽ bước vào cửa. Cả hai vênh vang và cùng nhau nhảy lên cầu thang. Trên cao, tên cai lệ chĩa roi vào mặt gà trống và quát:

– Bộ sưu tập ở đâu? Tại sao không nộp? Người ta vào hỏi còn ngồi đó!

Con gà đứng loạng choạng. Khuôn mặt tái nhợt ban đầu đột nhiên trở nên nhợt nhạt. Run rẩy đưa tay lên gãi tai :

– Thưa ông, tôi không có.

Ông trị vì anh hùng bằng hai con mắt tròn xoe:

– Cả năm chỉ nhặt được hai xu bảy hào và giờ bạn chưa bao giờ nghĩ đến việc sở hữu một đồng?

Gà trống vừa thở hổn hển vừa làm điệu bộ van xin:

-Thưa bác, cháu đang bệnh không giải quyết kịp, xin bác để mai viết ạ. Thuế vẫn còn năm ngày để đăng!

-à! Thuế còn năm ngày nữa, vì vậy bạn không cần phải vội vàng, phải không?

đã hỏi, nhưng người cai trị không cho phép người bị hỏi có thời gian để giải thích. Rất nhanh, hắn chuyển roi sang tay trái, siết chặt năm ngón tay phải, nhét một chùm quả dâu vào trong ngực. Quyền anh chuyên nghiệp của công chúng khác với quyền anh bình thường. Gà trống chỉ nén được vài tiếng, không kêu lên được. Tên cai nắm lấy cổ con gà trống, quay lại và nói với tên cai;

– Sợi dây đâu? Buộc cổ nó. Có bất kỳ bộ sưu tập đã gửi nào vẫn đang chờ được gửi không?

Thình lình, hai người ôm nhau thành một quả bóng, mỗi người nắm lấy một cánh tay của con cặc, vặn ra sau lưng, rồi luồn dây thừng vào để siết chặt. Họ trói người nghèo như người nhà quê trói chó để làm thịt.

Anh ấy bắt đầu khóc:

Con nhỏ tự mãn, chạy đến bên quốc vương, chắp tay cúi đầu:

– Cúi đầu chào hai bạn! Tất cả các bạn tha thứ cho giáo viên của bạn. Hai người đừng trói thầy!

Người cầm quyền cầm roi quất vào mông mấy cái rồi quát:

– Hành động ngay!

Đứa bé bị đau. Nó lăn ra đất, quằn quại như gà gặp nước sôi. Cậu bé dần khóc to hơn.

Nhà vua nổi giận vung roi muốn trừng phạt cậu bé. Chú gà trống bồng con chạy vào:

– Được. Tôi xin bạn! Anh ấy đã tha cho tôi … họ vẫn còn là những đứa trẻ.

Những lời bao dung của người phụ nữ quyến rũ vẫn có tác dụng. Người cai ngục đã tha thứ cho cậu bé vô tội.

Nhìn lại, chồng bị trói chặt quá, con chuột nhăn nheo, bà gà lạ mắng:

– Gia đình tôi bị bệnh…xin hãy giúp tôi mở rộng nút thắt này!

Lần này, những lời cầu xin của cô đều vô ích, chỉ được đáp lại bởi sự uy nghiêm của người cai trị:

– Không phải nơi này! Mệt chưa chết! Nhưng có chết chồng cũng không trả.

Anh từ tốn xen vào:

– Nhưng tôi đau quá… Xin hãy giúp tôi thư giãn. Tôi sẽ không chạy trốn!

<3

– Cứng đầu với anh. Nếu bạn có tội, anh ta sẽ trói bạn lại. Bạn vẫn còn gắn bó với anh ta!

Gà trống nhìn thước bằng đôi mắt đỏ ngầu:

– Thôi, em cũng lạy anh! Tiền thuế ngày mai đủ rồi, sao lại hành hạ chồng tôi thế này? Nếu bạn đánh tôi, đánh tôi. Tôi sẵn sàng chịu bất kỳ tội lỗi nào. Bệnh tật của chồng tôi không phải là cái tội.

-à! Bạn có thách thức anh ta không? khịt mũi! Hãy xem anh ấy tôn trọng bạn khi anh ấy già đi! VÂNG! Anh ấy đang cố gắng để cho bạn biết! Thử thách này! Thử thách này! Thử thách này! ! !

Mỗi lần “thử thách” kiểu này thốt ra khỏi miệng sếp là cô lại nhận hai ba cú đấm vào ngực.

Cô ấy mất thăng bằng và ngã xuống đất. Đứa trẻ trong vòng tay mẹ gào khóc thảm thiết. Dần dà, cậu bé dần trốn vào góc nhìn trộm bố mẹ. Cả hai lặng lẽ nức nở.

Chánh pháp chỉ vào mặt gà trống:

– Tôi chưa từng gặp ai như bạn. Nếu nhà ai cũng lì lợm như nhà này, chắc thuế quốc gia sẽ đến. dừng lại! Dậy chạy đi lấy cho chồng đi, đừng ngồi đây nữa!

Rồi cả hai nắm lấy đầu dây mạnh dạn dắt con cặc xuống cầu thang. Đến cổng, anh chàng tội nghiệp quay lại nói với vợ:

– Anh để quên ở nhà, cho em quế ngay cạnh ông già…

  • ← Chương 3
  • → Chương 5

Kiểm tra tiếng Anh trực tuyến

Bạn đã biết trình độ tiếng Anh hiện tại của mình chưa?
Bắt đầu làm bài kiểm tra

Nhận tư vấn lộ trình từ ACET

Hãy để lại thông tin, tư vấn viên của ACET sẽ liên lạc với bạn trong thời gian sớm nhất.