tailieumoi.vn trân trọng giới thiệu tài liệu truyện ngụ ngôn chó sói và bầy cừu của tác giả La Phông-ten đến quý thầy cô và các em học sinh lớp 9, tài liệu gồm 4 trang đầy đủ. Văn bản đủ các tính năng chính như:
Nội dung được các giáo viên có nhiều năm kinh nghiệm giảng dạy sắp xếp cẩn thận giúp học sinh dễ dàng hệ thống hóa kiến thức và nắm vững nội dung truyện ngụ ngôn Laffont- Chó sói và bầy cừu trong môn ngữ văn lớp 10.
Mời bạn đọc tải và xem trọn bộ tài liệu Truyện ngụ ngôn sói và cừu lớp 9 môn ngữ văn 10:
Con sói và con cừu trong truyện ngụ ngôn của Lafeng – Mười
(mười đánh bóng cao)
Một. Nội dung công việc
Điều h. Mười phép so sánh về hình ảnh con sói và con cừu trong truyện ngụ ngôn Lafonton, chỉ ra điểm giống và khác nhau giữa hai hình tượng này trong tác phẩm của Lafonton (nhà văn) và Bouyfon (nhà bác học). Qua cách so sánh như vậy, tác giả hàm ý nhắn nhủ về đặc điểm của sáng tạo nghệ thuật: sáng tạo nghệ thuật bao giờ cũng mang đậm dấu ấn cá nhân và tầm nhìn riêng của tác giả.
b. Về công việc
1. Tác giả
hipolist ten (1828-1893) là nhà triết học, nhà sử học, nhà nghiên cứu văn học, viện sĩ Viện hàn lâm khoa học Pháp.
+ Tác giả nghiên cứu văn học nổi tiếng “la fonten và truyện ngụ ngôn” (1853).
2. Đang hoạt động
a. Thành phần
Văn bản “Chó sói và cừu trong truyện ngụ ngôn La Phông-ten” được trích từ Chương hai, Phần II của công trình khoa học nổi tiếng “La Phông-ten và truyện ngụ ngôn của ông”, xuất bản lần đầu năm 1853.
b. Bố cục
– Phần 1: (Từ đầu đến “rất tử tế”): Hình ảnh con cừu.
– Phần 2: (còn lại): Hình ảnh chó sói.
c, ý nghĩa tiêu đề
– Văn bản “Con sói và con cừu trong truyện ngụ ngôn La Phông-ten” là tên văn bản do người biên soạn sách giáo khoa đặt. Tên cho biết nội dung chính của văn bản: một bài bình luận về sói và cừu trong truyện ngụ ngôn của Laffonton.
d, giá trị nội dung
– Bằng cách so sánh hình ảnh con cừu và con chó sói trong truyện ngụ ngôn la phông với những câu thơ viết về hai con vật này của nhà bác học Buy-phông, h. Mười nêu bật những đặc điểm sáng tạo nghệ thuật mang đậm dấu ấn cách nhìn, cách nghĩ của nhà văn.
e, giá trị nghệ thuật
– Lập luận chặt chẽ, thuyết phục, dẫn chứng khoa học, trình bày, sắp xếp theo lối hành văn hấp dẫn
c. Hiểu văn bản
1. Hình ảnh con cừu của la font-ten và buy-font
Tập trung vào việc mua phông chữ
Theo tên phông chữ
– ngu và sợ
– Bị động, không biết tránh nguy, ngu.
=>Miêu tả chính xác đặc điểm cơ bản của động vật bằng con mắt của nhà tự nhiên học.
– Thân, hiền, tốt bụng, nhút nhát.
– Thật cảm động khi có tình mẹ.
=>Thể hiện những đặc điểm cơ bản của loài cừu, thể hiện lòng trắc ẩn và sự đồng cảm với động vật. Đặt con cừu vào một tình huống cụ thể và nhân hóa nó thành một con người có nhân cách, tình cảm…
2. Chó sói do la fon-ten va mua-phông.
Theo tên phông chữ
Tập trung vào việc mua phông chữ
– là bạo chúa của loài cừu.
– Một tên trộm, nghèo và bất hạnh.
– là một tên lưu manh bị đánh rất nhiều.
– Làm hài về sự ngu dốt.
=>=>Tạo ra một con sói cụ thể theo các đặc điểm cơ bản của sói, đói khát, tham vọng, lý luận và nói chuyện như một con người.
– Mặt mũi bẩn thỉu, dáng vẻ hoang dã, tiếng tru rợn người, mùi hôi thối kinh tởm, bản tính hư hỏng, ghét kết bạn.
– Ghê tởm, hại đời, chết vô ích.
– Tạo nên bi kịch về sự tàn bạo.
=>Quan sát khách quan, chính xác từ thực tế cuộc sống, theo thói quen sinh hoạt, đặc điểm tự nhiên của họ.
3. Sáng tạo của nghệ sĩ
Phương pháp so sánh, đối chiếu, giống và khác nhauSự khác biệt cơ bản trong cách đánh giá sự vật của nhà thơ và nhà khoa học.
+ Nhà khoa học: Qua quan sát, nghiên cứu, phân tích mô tả, tóm tắt chính xác, khách quan những đặc điểm cơ bản của từng loài.
+ Ngôi nhà nghệ sĩ: Dựa vào đặc tính cơ bản của từng loài, kết hợp với trí tưởng tượng và tình yêu động vật. Quan tâm đến đời sống tinh thần và trí tuệ của loài vật, để người đọc có ý nghĩa triết lý nhất định đối với cuộc sống và con người.
=>Nêu bật đặc điểm sáng tạo nghệ thuật: mang đậm dấu ấn cách quan sát, suy nghĩ riêng của nhà văn.
d.Sơ đồ tư duy
Phân tích sơ đồ tư duy về chó sói và cừu trong truyện ngụ ngôn la phông ten
Phân tích truyện ngụ ngôn chó sói và cừu của La phông ten
1. Giới thiệu:
– Giới thiệu tác giả, tác phẩm
– Nhà văn hippie là nhà thơ ngụ ngôn nổi tiếng của Pháp, ông sinh năm 1828, mất năm 1893, sinh thời là Viện sĩ Viện hàn lâm khoa học Pháp.
– Ông là nhà văn, nhà triết học, nhà nghiên cứu nổi tiếng người Pháp thế kỷ XX.
-Tác phẩm “Sói và cừu” là một tác phẩm nghệ thuật đẹp, có cốt truyện ngụ ngôn và nhiều ẩn dụ sâu sắc.
– Đoạn thơ để lại cho người đọc nhiều triết lý sâu sắc, phản ánh cuộc sống muôn màu muôn vẻ của luật nhân quả, thiện ác.
2. Văn bản:
– Khái quát nội dung tác phẩm: Nội dung bài thơ mượn hai nhân vật là sói và cừu. Hai con vật này đại diện cho hai thế lực. Một mặt, con sói là một bạo chúa, tàn ác, độc ác, mưu mô và quỷ quyệt. Một bên, con cừu là một đối tượng nghèo khó chịu nhiều đau khổ như một vật tế thần và hy sinh mạng sống của mình như một vật hiến tế.
– Phân tích hình tượng con cừu trong thơ Buy-phông và la-phông-tên để thấy rõ sự khác nhau giữa văn bản khoa học và văn nghệ thuật?
—Những con cừu được miêu tả trong phần đầu của bài thơ. Tác giả buy-phông đã nói rất rõ con cừu là con vật ngây thơ và trẻ con. Cừu rất nhút nhát nên thường sống thành đàn để bảo vệ lẫn nhau.
– Trong truyện ngụ ngôn la phông-10 tác giả nói về đời sống tinh thần của một con cừu hoàn toàn khác. Cừu là loài động vật rất yêu trẻ con, chỉ cần nghe thấy tiếng kêu của cừu con, bất kể cừu mẹ ở đâu, chúng sẽ lập tức chạy lại bảo vệ. – Cừu mẹ có tinh thần hi sinh, nhẫn nại cao. Nó có thể đứng bất động trong tuyết hàng giờ đồng hồ, cho đàn con của mình ăn trong giá lạnh.
-Qua hình ảnh thơ la phông ten, người đọc cảm nhận được cừu mẹ là người mẹ vĩ đại luôn hi sinh để bảo vệ đàn con thân yêu của mình.
+ Phân tích nhân vật Sói?
+ So sánh hai bài báo phổ thông khoa học của buy-phông và la-phông-ten, thấy rõ từ sói là gì?
– Trong văn bản buy-phông, sói là loài hung ác, thường rình rập để cướp bóc người khác. Khuôn mặt của sói toát lên vẻ thông minh, nhưng cũng gian xảo và xảo quyệt, đôi khi còn rùng rợn.
– nhà thơ la-phông-ten cởi mở hơn. Anh ta nhìn con sói với đôi mắt rộng mở và nhân văn hơn. Anh thấy con sói ngu ngốc như thế nào khi bị bắt nạt và đánh đập.
– So sánh những nhận xét toàn diện về hai bài thơ của buy-phông và hip-hop, tôi thấy sự khác biệt trong quan điểm cá nhân của hai tác giả.
——Nếu buy-phông quan tâm đến bản chất của sói và cừu nhiều hơn. Thời kỳ đồ đá thứ Mười quan tâm nhiều hơn đến đời sống tinh thần của hai loại vật này.
3. Kết thúc
-Bài thơ “Sói và cừu” là một kiệt tác nghệ thuật của truyện ngụ ngôn, nó đã để lại cho người đọc những đạo lí và bài học sâu sắc.
la fon-ten Phân tích Bài văn mẫu truyện ngụ ngôn Sói và Cừu – Ví dụ 1
Hipolist ten (1828 – 1893) là nhà triết học, nhà sử học và nhà nghiên cứu văn học, viện sĩ Viện hàn lâm Pháp, đồng thời là tác giả của công trình nghiên cứu văn học nổi tiếng La Fonten và truyện ngụ ngôn, xuất bản lần đầu năm 1853 và sau đó được tái bản nhiều lần. Tác phẩm gồm ba phần, mỗi phần được chia thành nhiều chương. Sói và Cừu trong Ngụ ngôn La Fontaine, từ chương thứ hai của phần thứ hai của cuốn sách này.
Qua đoạn văn này, tác giả chỉ ra sự khác biệt giữa nhà tự nhiên học buy-fon (1707-1788) và nhà thơ ngụ ngôn la-phông-ten (1621-1695) khi nói về loài chó. sói và cừu. Bằng cách so sánh hình ảnh con cừu và con chó sói trong truyện ngụ ngôn của La Phông-ten với lời bình luận của nhà bác học Buy-phông về hai con vật, h. Mười nêu bật đặc điểm của tác phẩm nghệ thuật phải mang đậm dấu ấn cách nhìn, cách nghĩ riêng của nhà văn. Bài viết này gồm 2 đoạn và nhằm nhấn mạnh rằng nhà thơ ngụ ngôn H. Mười trích dẫn các bài viết của các nhà khoa học về hai loài vật này để so sánh, đối chiếu.
Các lập luận trong bài văn được trình bày theo trình tự hai bước: chó sói và cừu trong bút pháp la phông và bút pháp trong bút pháp buy. Bước đầu, tác giả đã trực tiếp trích dẫn truyện ngụ ngôn Sói và Cừu, tinh tế mời La Phông-ten tham gia tranh luận, làm cho giọng văn thêm sinh động, hấp dẫn.
Đầu tiên, chúng ta hãy xem xét hình ảnh con cừu và con sói của một nhà khoa học Buy-phông. Mua phông chữ Cừu và Sói bằng Bút chính xác của Nhà sinh vật học. Ông vạch ra những đặc điểm cơ bản của từng loài, mô tả và chỉ ra chúng, như loài cừu nhút nhát và hiền lành: chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng đủ khiến chúng co cụm lại với nhau, chúng vô cùng sợ hãi, nhưng cũng ngu ngốc vì không biết ẩn nấp. khỏi nguy hiểm. Họ thậm chí dường như không cảm nhận được tình trạng khó khăn của mình; họ chỉ đứng đó, dưới mưa, trong tuyết. Họ chỉ đứng yên, và để họ di chuyển và bước đi thì phải có một người lãnh đạo được yêu cầu đi trước, và có lẽ tất cả những người bắt chước giỏi nhất đều theo sau. Ngay cả con đầu đàn cũng sẽ ở lại trong đàn nếu nó không bị người chăn thúc giục hoặc bị lũ chó đuổi đi. Buy-fon cũng nhấn mạnh bản năng của sói như một loài động vật hoang dã: sói ghét mọi tình bạn, kể cả với đàn của mình. Khi bạn nhìn thấy nhiều con sói tụ tập lại với nhau, đó không phải là một bầy hòa bình, đó là một bầy chiến đấu, ồn ào và hú hét khủng khiếp, với ý định tấn công một con sói duy nhất. Những thứ to lớn, chẳng hạn như một con hươu đực, hoặc một loại chó săn nào đó. Khi trận chiến kết thúc, chỉ còn lại hai người họ, trở lại với sự im lặng cô đơn. Tóm lại, khuôn mặt tự mãn, dáng vẻ man rợ, tiếng hú rùng rợn, mùi hôi thối kinh tởm, bản chất đồi bại, cái gì cũng khiến ta khó chịu, ghê tởm, chết thì có hại sau khi sinh. Sử dụng…
Các nhà khoa học loại không đề cập đến “tình mẫu tử” của loài cừu, bởi vì nó không chỉ có ở loài cừu. Anh ta cũng không đề cập đến “sự bất hạnh” của con sói, vì đó không phải là đặc điểm cơ bản của anh ta ở bất cứ đâu và bất cứ lúc nào.
h.ten nói thêm: Tất cả những điều này đều đúng, nhưng những con vật cũng dễ thương và tốt bụng. Thấy cừu mẹ nghe tiếng kêu của bê con chạy đến, nhận ra nó trong đàn, rồi đứng bất động trên nền đất lạnh và đầy bùn với khuôn mặt kiên nhẫn và đôi mắt vô hồn nhìn về phía trước cho đến khi con được bú no. Đã hết. la phôngten đã cảm động trước nỗi buồn và lòng nhân hậu đó… hình ảnh con cừu trong truyện ngụ ngôn vừa cụ thể vừa khái quát. Nhà thơ có dụng ý rõ ràng trong việc tả và kể. Nhà thơ chọn một con cừu non (còn gọi là cừu con), đặt vào một chỗ đặc biệt, đối mặt với con sói già bên bờ suối.
Chữ la phông khắc họa tính cách của chú cừu non qua thái độ và ngôn ngữ. Nhà thơ không miêu tả nó một cách ngẫu nhiên mà dựa trên một số đặc điểm vốn có của loài cừu, đó là bản tính ngoan ngoãn, nhút nhát và vô hại, cùng với trí tưởng tượng phong phú của nhà thơ, ông đã phú cho loài cừu mười tính cách. Biến đổi cừu để suy nghĩ, nói năng và hành động như con người:
-Xin hãy nguôi cơn giận
Hãy suy nghĩ kỹ kẻo…
Tôi uống nước trái cây ở đâu
Có hơn hai chục bước ở đây.
Đồ hèn nhát này
Khuấy nước anh ta uống từ thượng nguồn.
……………….
-Vu khống bạn, tôi là ai để nói xấu,
Tôi mang thai khi nào?
Tôi hiện đang cho con bú mẹ rất tốt.
Chú cừu non đâu đó vẫn còn “lí lẽ” trước con sói già nham hiểm và độc ác: nước dưới nó uống, nước trên nguồn làm sao động? Con còn đang bú mẹ, sao có thể nói xấu… sói năm ngoái? Điều này cho chúng ta thấy chiên con vừa khôn ngoan vừa mạnh mẽ trước kẻ thù.
Con sói cũng được tác giả nhân hóa, nhìn sơ qua đã thấy rõ bản chất gian ác, gian trá của nó:
-Làm sao bạn có can đảm
Làm bẩn nước uống của tôi?
Tội lỗi bạn phải chữa lành sẽ không được tha thứ!
– Tự khuấy nước đi, ai quên đâu
Năm ngoái bạn đã đối xử tệ với tôi…
– Sau đó là một đàn cừu
Không có ai trong Lực lượng Không quân!
Sói vu khống Chiên Con là điều phi lý. Hễ cừu “cãi” chuyện này thì sói lại thóa mạ chuyện khác, khiến “tội” của cừu càng thêm nặng. Qua “chân dung” con sói già trong bài thơ, La Phông-ten muốn nói đến những kẻ xấu xa, độc ác, cậy sức mình để chèn ép kẻ yếu, luôn sống hết mình với phương châm chân lý của kẻ mạnh. Nhà thơ chọn con sói gầy đói đi kiếm ăn, gặp con cừu non đang uống nước dưới suối. Nó muốn ăn thịt cừu, nhưng để che giấu sự tàn ác của mình, nó cố tình kiếm cớ bắt tội phạm, để có lý do “trừng phạt” chú cừu tội nghiệp và hợp pháp hóa sự tàn ác của mình.
Hình ảnh con sói trong truyện ngụ ngôn khác với hình ảnh con sói trong tự nhiên. h. Mười phân tích, so sánh hai con sói để làm nổi bật sự khác biệt giữa nhà bác học và nhà thơ. Các nhà thơ sử dụng trí tưởng tượng phong phú khi miêu tả loài vật và quy những nét tính cách nhất định cho con người ở một tầng lớp nhất định trong xã hội. Sói Lafonton cũng là một bạo chúa khát máu, khi nó nói chuyện với cừu con, tôi nghe thấy những tiếng khàn khàn và tiếng gầm dữ dội của thú rừng. Nhưng tính cách rất phức tạp. Nếu các nhà khoa học chỉ coi sói là loài gây hại, thì các nhà thơ lại cởi mở hơn để khám phá những khía cạnh khác. Nhà thơ sẽ thấy con sói cũng rất khốn khổ, tuy là kẻ trộm nhưng lại hay bị lừa hơn. Nhà thơ hiểu rằng tật xấu của sói là do vụng về, kém tài nên luôn đói, và vì đói mà phát điên. Anh ấy đã mua phông chữ làm một bộ phim truyền hình về sự tàn ác, và anh ấy đã làm một bộ phim hài về sự ngu ngốc.
Bài nghị luận văn học của h.ten sử dụng biện pháp so sánh hai hình tượng con cừu và con chó sói trong truyện ngụ ngôn của la phông với những quan sát của các nhà khoa học buy-phông về hai con vật này, nhằm làm nổi bật đặc điểm của tác phẩm nghệ thuật là tính sáng tạo .
Rõ ràng, chó sói và cừu được nhà thơ Lafonton đưa vào thế giới văn học từ thế giới tự nhiên, mang tính khái quát rõ nét và đại diện cho những kiểu người cụ thể trong xã hội. Vì vậy, nhân vật ngụ ngôn của La Fontaine được cả nhân loại yêu thích và say mê. Hippolyta X chỉ ra sự khác biệt giữa hai loại văn bản khoa học và văn bản nghệ thuật. Văn bản khoa học đi sâu tìm hiểu những đặc điểm của bản chất và đưa ra những nhận xét chính xác về đặc điểm, tính chất của sự vật. Ngôn từ nghệ thuật xây dựng hình tượng qua trí tưởng tượng của nhà văn, nhà thơ, diễn tả đời sống tinh thần của sự vật. Bài thơ ngụ ngôn “Sói và cừu” là một văn bản nghệ thuật. La Fontaine mô tả con sói là một bạo chúa độc ác, quỷ quyệt và con cừu là một vật tế thần đáng thương, đáng thương.
Qua bài văn nghị luận của h.ten, chúng ta nhận thấy khi đọc tác phẩm văn học phải nắm được đặc điểm của văn bản nghệ thuật, đó là tác giả tưởng tượng nhân vật hư cấu. cuộc sống trong xã hội với ý nghĩa cụ thể và khái quát.
Phân tích truyện ngụ ngôn Sói và cừu của La Phông-ten Bài luận mẫu – Ví dụ 2
Chó sói và cừu trong Ngụ ngôn La Phông-ten là một tác phẩm văn xuôi của tác giả h. Mười nhằm chỉ ra sự khác biệt giữa quan điểm của nhà khoa học mua loại và quan điểm của nhà thơ Laffonton về hai chủ đề chó sói và cừu. “Bài viết này giúp chúng ta hiểu được sự khác biệt giữa văn học và khoa học.”
Bố cục của đoạn trích gồm 2 phần: phần thứ nhất (từ đầu đến “Hay quá”) có thể đặt tên là “Hình tượng con cừu trong truyện ngụ ngôn la phông ten”. Phần thứ hai (phần còn lại) có thể đặt tên là “Hình tượng con sói trong truyện ngụ ngôn La Phông-ten”. Hình ảnh con cừu trong bài thơ có được khi so sánh với hình ảnh con cừu trong các tác phẩm khoa học của các nhân vật. buy-fon viết về cừu: ngu ngốc và sợ hãi, “tụ tập” và “tổ” vì chúng “sợ”; chúng không biết cách tránh nguy hiểm; chúng rất thụ động, “chúng ở yên một chỗ, dưới mưa , ngay cả trong tuyết ’, và chúng chỉ di chuyển khi con đầu đàn bị di chuyển bởi sự thúc giục của người chăn cừu hoặc những con chó đuổi theo chúng. Buy-fon không ám chỉ tình mẫu tử thân thương của loài cừu, cũng như không chỉ có ở loài cùn. Các nhà khoa học chỉ nhận xét về đặc điểm chung của cừu chứ không đánh giá cụ thể về tính cùn. Hình ảnh con cừu trong chuồng là một cái phông: nhà thơ xây dựng một hình ảnh cụ thể về một cây đàn cùn (ở đây là một cây đàn cùn) trong một tình huống cụ thể – cuộc gặp gỡ và đối thoại với con sói bên dòng nước (xem đoạn trích từ la phông- mười Bài thơ ở đầu văn bản).
Nhà thơ dùng trí tưởng tượng để nhân hóa con cừu, khiến nó có suy nghĩ, nói năng và hành động như con người. Nhưng sự sáng tạo ấy vẫn dựa trên đặc tính vốn có của loài cừu: hiền lành, nhút nhát, chưa từng hại ai và cũng chẳng hại được ai. hình ảnh con sói – sự so sánh giữa tác phẩm của la phông và công trình khoa học của buy-fon: buy-fon miêu tả bầy sói ngoài tự nhiên qua góc nhìn chính xác của ngôi nhà. Khoa học: Chó sói sống đơn độc, chúng “ghét mọi tình bạn”, chúng chỉ tìm đến với nhau khi cần tấn công những con vật lớn; sói là loài “bẩn thỉu, hoang dã, hú ghê rợn, hôi hám, loài có “bản chất đồi bại”; thật ghê tởm chúng tôi vì “nó có hại khi sống, và vô ích khi chết.” buy-fon không đề cập đến “sự bất hạnh” của loài sói, vì đây không phải là một đặc điểm thiết yếu trong cuộc sống hoang dã của chúng . Hình ảnh con sói trong tác phẩm của la phông: một con sói nào đó, giống như “một tên vô lại, luôn đói khát và bị đánh đập”. Bài thơ của La Fontaine đặt ra một tình huống cụ thể: một con sói gặp một con cừu bên nguồn nước, nó muốn ăn thịt con cừu nên nó buộc cừu phải phạm một “tội” mà cừu không phạm: làm ô nhiễm nguồn nước và vu khống sói. . từ năm ngoái. Dù những “tội ác” này là do sói bịa đặt và vu khống, nhưng cuối cùng đàn cừu vẫn bị sói ăn thịt vì chúng có “cái lý của kẻ mạnh”.
Việc La Phôn-ten hóa con sói thành một nhân vật văn học xuất hiện trong nhiều bài thơ. Trí tưởng tượng của nhà thơ vẫn dựa trên đặc tính vốn có của loài sói. Trong sự mô tả tính cách này, có “hài về sự ngu” (vụng về, kém cỏi, không biết ăn, luôn đói…), nhưng chủ yếu là “bi kịch nghiệt ngã” vì nó gian trá, hống hách, vũ phu, ức hiếp kẻ yếu. Lời giới thiệu của h. Mười Hình ảnh chó sói và cừu trong thơ La Phông-ten, so với hai con vật này trong tác phẩm của nhà bác học Bifeng, có thể rút ra những nét đặc sắc trong sáng tạo nghệ thuật, đó là vận dụng trí tưởng tượng, hư cấu và thể hiện tư tưởng của tác giả. Nhận thức, thái độ đối với đối tượng được miêu tả. Nét nghệ thuật. Lập luận được chia thành ba bước: cừu và chó sói trong tác phẩm của Lafontaine – cừu và chó sói trong tác phẩm của Bouyfon – cừu và chó sói trong tác phẩm của Lafontaine. Loạt lập luận này cho thấy trọng tâm của bài viết này là khám phá những nét đặc sắc của hình tượng chó sói và cừu trong thơ La Fontaine. Việc so sánh với nhận xét của nhà khoa học nhằm làm rõ nét đặc sắc của hai hình tượng nghệ thuật trong thơ La Phông-ten. Sử dụng phép lập luận so sánh, hai con vật của nhà bác học Buffon và nhà thơ Lafontaine được viết thông qua so sánh trích dẫn nhằm làm nổi bật hình tượng nghệ thuật trong tác phẩm của nhà thơ.
Qua việc so sánh hình ảnh chó sói và cừu trong truyện ngụ ngôn của La Phông-ten với những dòng viết về hai loài vật này của nhà bác học Buy-phông, văn bản đã làm nổi bật đặc điểm của ánh sáng. Một tác phẩm nghệ thuật là một yếu tố của trí tưởng tượng và dấu ấn cá nhân của tác giả. Sói và cừu được nhà thơ Lafonton đưa vào văn học từ thế giới tự nhiên, có tính khái quát rõ nét và đại diện cho những kiểu người cụ thể trong xã hội.