Cổ vật trong cung
Tải xuống
Nhằm giúp học sinh nắm vững kiến thức trọng tâm của môn ngữ văn lớp 9, vietjack đã phân loại tác giả văn tế và chuyện xưa của triều đình, đồng thời trình bày bố cục, tóm tắt, dàn ý, tác giả đề cương, thể loại, dàn ý, đọc hiểu , và sơ đồ tư duy của bài làm một cách chi tiết và các bài phân tích mẫu. Hi vọng loạt bài viết này có thể giúp các bạn dễ dàng trong việc biên soạn các việc cũ của triều đình.
A. Nội dung công việc
Đoạn trích từ truyện cổ trong cung ghi lại cuộc sống xa hoa, ăn chơi vô độ của vua và bầy tôi trong cung.
Khoảng năm giáp mão, nước oi (1774-1775) có ông vua trinh sâm, thích vui chơi đèn đuốc, thường ở trong cung li ở hồ Tây, Tử Trạm. , núi Dung. Cuishan. Cuộc sống của chúa Trinh rất xa hoa, tốn kém: xây dựng nhiều cung điện, đền đài hoang phí không ngớt, thích dạo chơi ngắm cảnh đẹp, mỗi tháng vài lần vào cung. Nhà vua tìm thú vui, nhưng thực chất là cướp đoạt kho báu của thiên hạ.
Thái giám được vua sủng ái, lộng hành cướp bóc. Tìm xem nhà nào có cây cảnh, chim hay, hút thuốc, đồ đẹp mà đổ tội cho “đầy tớ”, người ta chết xin tha, có khi còn phải tháo cái bịt tai. Tác giả cũng trồng một cây lê và hai cây lựu đỏ và trắng, nở hoa rất đẹp nhưng cũng bị chặt.
b.Về công việc
1. Tác giả
– Phạm đình hổ (1768-1839) phong niên hiệu, tên thật là Đống Đa, thường gọi là hổ.
– Ông quê ở làng Dân Loan huyện dương an – hải dương (nay là xã nhân quyền – huyện bình giang – hải dương).
– Ông sống trong thời kỳ đất nước loạn lạc nên muốn quy y. Thời Nguyễn, vua mời ông ra làm thượng thư, mấy lần ông từ chức vẫn bị mời ra ngoài.
– Nhiều bài thơ chữ Hán có giá trị lịch sử còn để lại: “Ngô Trung luận”, “Tang ngôn bát cú”
2. Đang hoạt động
Một. Môi trường sáng tạo
– Trích trong tác phẩm “Vũ trung văn tế” viết đầu đời Nguyễn (đầu thế kỷ X). Là một tác phẩm văn xuôi miêu tả sinh động và hấp dẫn những hiện thực đen tối của lịch sử nước ta, là một tư liệu quý về lịch sử, địa lý và xã hội.
b. Bố cục
Gồm hai phần:
<3
+ Phần II (còn lại): Quấy rối cấp dưới
c. Giá trị nội dung
– “Cố Cung” phản ánh cuộc sống xa hoa của hoàng đế và sự thối nát của quan lại thời Lê Chính, đồng thời phơi bày hiện thực đen tối của xã hội dưới góc nhìn chân thực. vua le – chúa trinh dưới hội việt nam.
d.Giá trị nghệ thuật
-Thể loại văn xuôi, cách ghi rất chân thực, sống động nhưng trữ tình.
– Chi tiết miêu tả chọn lọc, đắt giá, giàu sức thuyết phục
– Giọng điệu gần như khách quan nhưng rất khéo léo, thể hiện thái độ lên án quân vương và quần thần qua phép liệt kê.
c. Đọc hiểu
1. Sống sang, tận hưởng nhân sâm
– Cuộc sống xa hoa của trinh nữ vương được ghi lại một cách chân thực và tỉ mỉ:
+ Thượng đế cho xây dựng nhiều cung điện, đền đài để thỏa mãn dục vọng “nghịch đuốc”
→ Xây dựng đền thờ vì mục đích cá nhân → Mọi người lãng phí tiền bạc.
+ Ông chủ đều đặn mỗi tháng tổ chức ba bốn chuyến đi chơi Hồ Tây → huy động nhiều người hầu, phí vui chơi vô lý và đắt đỏ
+ Tìm và thu thập các vật phẩm của “người hầu” → cướp những thứ quý giá trên thế giới.
+ Phải hàng trăm người mới chuyển được một cây đa cổ thụ từ bên kia sông → kỳ công, sang trọng và đắt giá.
=>Cách ghi chép tỉ mỉ, trung thực, khách quan, không bình luận → ngông cuồng, ăn chơi trác táng, kẻ cầm quyền coi thường quốc sự → suy sụp, suy vong là tất yếu.
2. Quấy rối quan chức
– Ăn chơi xa xỉ → Tham nhũng của quan dưới:
+Hoạn quan được sủng ái vì đã giúp vua trong việc lớn nên họ hành động mạnh mẽ trong khi cướp bóc
+ Chúng ra sức thu đồ “đầy tớ” → vừa cướp bóc vừa la làng.
– Người: Bị cướp 2 lần → phải tự tay tiêu hủy tài sản có giá trị của mình.
– Tiếng phổ thông: cướp của cho mình → lấy tiếng là chăm chỉ
+ Phạm Đình Hổ kể chuyện của chính gia đình mình khi mẹ anh phải chặt một cây lê và hai cây lựu quý để tránh tai họa → tăng thêm độ tin cậy và chân thực.
⇒ Tác giả bày tỏ sự không hài lòng và chỉ trích một cách tiết kiệm.
d.Sơ đồ tư duy
e. Bài phân tích
Trong văn xuôi trung đại nước ta, chỉ đứng sau Truyền kỳ mạn lục – “thian cổ tùy bút” – người ta thường gọi vũ trung tùy bút (theo Tùy bút viết trong mưa) của Phạm Đình Hổ. Tác phẩm ra đời vào đầu thế kỷ XX. Khác với truyền thuyết của người Lục, cuốn “Viết trong mưa” thuộc thể loại văn xuôi. Fan Tinghu nổi tiếng viết bằng văn xuôi, theo sở thích và suy nghĩ của bản thân, ghi lại những sự kiện, câu chuyện có thật và cụ thể, những điều mắt thấy tai nghe trong cuộc sống. Khi đọc truyền thuyết của người Luke, thỉnh thoảng chúng ta sẽ thấy các yếu tố lãng mạn và giả tưởng, nhưng trong các bài viết của Wu Zhong, chúng lại tràn ngập chủ nghĩa hiện thực. Một trong những bức tranh chân thực đó là câu chuyện trong cung. Viết lại những chuyện xưa ấy, tác giả đã tiên đoán rằng “sẽ là tai họa cho hàng triệu người”, đó là điềm gở, điềm gở.
Đầu tiên là những câu chuyện về thói ăn chơi xa hoa vô độ của Zhengjunshen và các quan trong cung vua. Nhà văn Fan Tingteger đã mô tả ba sự kiện điển hình. Điều đầu tiên trước tiên: Đức Chúa Trời đã xây dựng cung điện và đình quán ở nhiều nơi để thỏa mãn sở thích “ra ngoài ngắm cảnh đẹp”, một sở thích không có giới hạn. Vì thế, người viết đã viết “gian đình liên hoàn”. Tức là việc huy động, thu tiền, chiếm đất, cưỡng bức đang diễn ra khắp nơi hàng tháng, hàng năm. Công việc thứ hai: Lang thang của King Shengshi (Zhen Shen). Các vị thần luôn vui vẻ, và họ thường sống—ăn ngủ, thưởng ngoạn cảnh đẹp, thưởng thức món ăn ngon, kỳ vật và thỏa mãn thú vui thể chất và tinh thần—trong các cung điện phía tây (cung điện và lâu đài cách xa kinh đô) hồ, tu núi trâm, núi dung thủy. Trong những chuyến du ngoạn của Chúa, đặc biệt nhất phải kể đến chuyến du ngoạn Hồ Tây. Ở bốn bề giang hồ, binh lính phải “phụng viên hầu hạ”, vừa để bảo vệ, vừa để phục tùng mệnh lệnh của Chúa. Quanh hồ, các quan trong triều phải “đầu đội khăn xếp, mặc đồ cung nữ” đóng giả làm thương nhân, bày bán hàng hóa chẳng khác gì một phiên chợ nơi trần gian nhộn nhịp, sôi động. Chúa. Thuyền đi đến đâu, quốc vương và quần thần lên bờ mua bán tùy ý. Khi hoàng đế và các đại thần đến, các nhạc công phải chơi gần hoặc xa dưới bóng cây hoặc dưới một bến đá nào đó. Đó là bức tranh về cuộc sống sung túc nhưng giả dối. Tác giả chỉ ghi lại một cách khách quan mà không bình luận, nhưng liên tục vạch trần những tính cách hợm hĩnh, lố bịch và đáng ghét của hắn. Thứ ba – và đáng trách hơn – là chuyện ông chúa “có quyền” – ra lệnh rõ ràng – ngang nhiên cướp đoạt hết “quái thú, nguyên thạch, chậu cảnh, hoa kiểng” trong dân. Chọn một cảnh tiêu biểu trong những vụ cướp ấy – cảnh quân lính khiêng cây đa cổ thụ vào phủ chúa – tác giả đã miêu tả bằng ngôn ngữ sinh động, giọng điệu nặng nề. Một cây đa lớn cành lá trĩu nặng được khiêng qua sông, trông như cây cổ thụ mọc trên ngọn cây non trong hang, vừa chiến đấu vừa đốc thúc quân sĩ lên cấp. Đó là một cuộc diễu hành công phu, tốn kém. Cây đa, ở đầu hang độc lập giữa rừng, được đưa vào vườn Phủ Chúa, trông oai phong lẫm liệt nhưng trông rất tội nghiệp. Bởi từ đó, nó không còn là biểu tượng của sự trường tồn, cũng không phải là biểu tượng cho sức sống của một con người, của quê hương, đất nước. Đà buộc phải “lỳ lợm” giữa đám đồ chơi riêng của chúa. Số phận của cây đa cũng giống như mọi loài vật lạ, cây cổ thụ, hòn đá quỷ, lọ hoa, cây cảnh dân gian đã bị cầm tù và tha hóa. Bao nhiêu vẻ đẹp của thiên nhiên, của ân tình, của những thú vui hợp pháp đã bị chiếm đoạt trong nhà chúa. Cây, đá, hoa, lá… vô hồn như vậy, số phận con người sẽ ra sao? Nhà viết luận và học giả nổi tiếng Fan Tingteger đã đưa ra những sự việc cụ thể một cách thẳng thắn và khách quan mà không đưa ra bất kỳ bình luận nào, nhưng những hình ảnh và chi tiết cứ xuất hiện, thật ấn tượng. Điều làm tôi ấn tượng nhất là khung cảnh ban đêm của khu vườn của dinh thự chính: “Khi màn đêm yên tĩnh và trống vắng, tiếng chim hót, hay tiếng ồn ào giữa đêm khuya như gió mưa phá vỡ đêm Tổ , mọi người thức dậy. Tôi biết đó là một triệu thảm họa”…
Trong đêm vắng tiếng chim kêu, tiếng vượn hót hay vạn vật rên rỉ? Mưa xối xả hay cơn thịnh nộ của trời đất? Những âm thanh này gợi lên cảm giác hãi hùng về một thứ gì đó đang đổ vỡ, đổ vỡ một cách đau đớn hơn là cảm giác êm đềm, thịnh vượng và đầy tươi đẹp. Nghe những tiếng “tỉnh giấc” ấy – Khổng Tước Hồ mới biết “muôn hình vạn trạng”. Đến dòng cuối cùng của tiểu sử nhà vua, tác giả bộc lộ trực tiếp cảm xúc của mình nhưng ngôn từ vẫn nhẹ nhàng, tế nhị, là hình ảnh ẩn dụ cho một cái tên chung là “thức thời”. Người giác ngộ là người được giáo dục và có kiến thức sâu rộng. Viết ra câu đó, Fan Tinghu là một người có phán đoán chính xác và linh cảm chính xác. Ông thấy rõ những thủ đoạn ngông cuồng và vô độ của Zheng Canjun là “mãi mãi”, một điềm gở, một điềm gở. Nó báo trước sự sụp đổ không thể tránh khỏi của một triều đại chỉ quan tâm đến việc giải trí bằng mồ hôi, nước mắt và máu của những người tốt. Thật vậy, điều đó xảy ra ngay sau cái chết của Zheng Shen.
Trong sách cổ có câu “thượng bất chính, hạ loạn”-cấp trên không nghiêm, cấp dưới đều loạn. Quốc vương ở địa vị cao nghiện ăn chơi trác táng, thuộc hạ không tránh khỏi tham lam. Vì vậy, từ câu chuyện của nhân vật chính, Fan Dinghu đã thay lời kể lại câu chuyện của các quan rằng: “Các hoạn quan thường lợi dụng gió bẻ măng để đe dọa…”. Trong đoạn thứ hai này, tác giả tập trung vào một sự kiện. Đây chính là việc bọn hoạn quan trắng trợn cướp bóc, vu khống, phá hoại tài sản của nhân dân. Họ có một “phương pháp” để làm việc. Thao tác 1: “Kiểm tra” xem nhà nào có bảo vật, rồi nhập từ “hầu hạ” nghĩa là mang về cho chúa. Thủ đoạn thứ hai: “Trèo tường lẻn đi”… “Cất đi”… Thủ đoạn thứ ba: Nếu ai đáp ứng thì “cưỡng đoạt bảo vật” Liên tục dùng động từ để miêu tả thái độ và hành vi của thái giám, và dùng những từ ngữ nhấn mạnh “truy tìm”, “leo trèo”, “cướp”, “lấy đi”, “đổ lỗi”, “hăm dọa”,… đây là thái độ, hành vi của một nhóm đầu trâu, mặt ngựa, vừa ăn cướp vừa la làng, “ăn tham” (truyện kiều). Hậu quả của những vụ cướp trắng trợn này là: người dân thường bị quỵt tiền, phải “phá nhà, phá tường… mất tiền mà khóc”, phải “đập núi tự đi” hoặc phá cây cảnh. để tránh tai họa. Con người phải chịu đựng bao nỗi đau, bao nhiêu bất công và phi lý. Chính trong gia đình của Fan Dinghu – một gia đình quyền quý gần cung điện chính – cũng đã gieo mầm mống của vụ cướp đó. Trước nhà tiền đường có một cây lê, hoa trắng muốt, hương thơm ngào ngạt, trước nhà giữa trồng hai cây lựu, trông rất đẹp mắt… “. Giọng điệu của đoạn cuối này có vẻ nhẹ nhàng hơn giọng điệu của câu chuyện kể về các gia đình khác bị quấy rối khắp thành phố, nhưng nó nhấn mạnh thực tế và thêm không khí chỉ trích và buộc tội. Bởi vì nạn cướp bóc và sách nhiễu trong thời đại nhân sâm của Trịnh đã gây chấn động xã hội, không chỉ mang lại nỗi đau cho người dân thường mà còn đe dọa các gia đình quyền quý và quan lại, không chỉ cướp đoạt của cải vật chất mà còn phá hủy thú vui văn hóa truyền thống tao nhã của nhiều người. chúng ta. gia đình việt nam. Những dòng chữ ở cuối bài đã dừng lại nhưng lời tự sự của tác giả vẫn còn đọng lại trong lòng chúng ta.Trong một xã hội phong kiến mục nát ấy, lòng ngậm ngùi, xót xa cho những cây đẹp, hoa thơm, những con người phải sống.
“Chuyện cũ trong cung” không chỉ có giá trị thực tiễn, vạch trần bộ mặt xấu xa của vua quan, quân lính mà còn thu hút người đọc bởi một bút pháp tài hoa. Phạm Đình Hổ ghi chép người thật, việc thật rất cụ thể và chính xác, dựa trên những ký ức, cảm xúc và suy nghĩ của chính mình. Ngôn từ, câu văn tự nhiên trôi chảy, không bị bó buộc vào cốt truyện, nhân vật trong truyện ngắn. Khi kể chuyện, biến miêu tả, ứng biến, chú trọng vào những điềm báo, tiên tri, nhịp thơ lúc cân nhắc, khi nhấn mạnh,… Tưởng như ngẫu hứng, nhưng tác phẩm vẫn xoay quanh một chủ đề, toát lên cảm xúc trữ tình riêng của tác giả.
Tóm lại, với phong cách chính luận tự phát, sự việc cụ thể, kể lại chân thực, sinh động những sự việc năm xưa trong cung, giúp ta hiểu được cuộc sống xa hoa, ăn chơi vô độ của các bậc đế vương. Quyền lãnh chúa suy giảm vào nửa sau thế kỷ 18. Đây là một xã hội của những điềm xấu, những điềm xấu cần lên án và bài trừ. Lịch sử đã xóa xã hội đó.
Tải xuống
Xem thêm các bài viết về tác phẩm ngữ văn lớp 9 đầy đủ, chi tiết hay của các tác giả khác:
-
hoàng lê nhất thống chí
-
Chị em Thúy Kiều (trích Truyện Kiều)
-
Cảnh ngày xuân (trích truyện kiều)
-
Hoa kiều dưới cầu (từ Hoa kiều truyện)
-
Mã sinh viên đại học (từ Câu chuyện Hoa kiều)
Xem thêm các series học tiếng Anh 9 hay khác:
- Soạn 9 (bản ngắn nhất)
- Soạn 9 (Siêu ngắn)
- Viết 9 (rất ngắn)
- Bài văn mẫu lớp 9
- Tác giả – Ngữ văn 9
- Lý thuyết, Thực hành Tiếng Việt – Tập làm văn 9
- 1000 câu trắc nghiệm ngữ pháp
- Giải bài tập Ngữ Văn 9
- Kiểm tra Ngôn ngữ 9 có Đáp án
- Chuẩn bị thi vào lớp 10 môn Văn
- Hơn 20.000 câu hỏi và đáp án trắc nghiệm môn Toán và Văn lớp 9
Ngân hàng đề thi lớp 9 tại
khoahoc.vietjack.com