Nguyễn Du là một nhà thơ lớn của dân tộc, ông từng lưu lạc nhiều nơi, sống cuộc đời vất vả nên đã chứng kiến ​​những bất công của cuộc đời, đặc biệt là số phận của những người phụ nữ tài sắc vẹn toàn. Qua trang đời của người phụ nữ tài sắc – Thôi Kiều, Nguyễn Du phải thốt lên: “Đàn bà là số khổ/Vận rủi cũng là lời chung”. Trao yêu thương là nốt nhạc buồn của năm thứ 15 của Cuiqiao Yinpipa. Nếu như trong 12 câu đầu, Thôi Kiều dựa dẫm vào em gái mình là Thôi Vân để lấy Kim Chính, thì ở 14 câu tiếp theo, Thôi Kiều đầy đau khổ tiếc thương mà trao kỉ vật của mình cho Thôi Vân, và ở các truyện sau thì dựa dẫm vào nàng. Nguyễn Du tên thật là Nguyên, tên thật là Thanh Hiên, sinh ra ở làng Điền Điền, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh. Ông sinh ra trong một gia đình nổi tiếng, cha ông là thượng thư của tòa án, và anh trai cùng cha khác mẹ của ông cũng là thượng thư của triều đình. Tuổi thơ của anh đầy sóng gió, cha mẹ mất sớm, anh phải bôn ba khắp nơi, có lúc về quê cha, lúc về quê mẹ, có lúc phải dạt về quê vợ ở Thái Bình. Có thể nói, cuộc đời lênh đênh cùng những lúc sóng gió, trôi dạt nhiều nơi đã tạo nên một Nguyễn Du học rộng, giàu lòng yêu thương và cảm thông sâu sắc với những mảnh đời khốn khó. Nguyễn Du được coi là người có khiếu văn chương từ nhỏ, tinh thông tiếng Việt, là ngôi sao sáng trong văn giới Việt Nam. Ông đã để lại cho đời một kho tàng văn học phong phú, gồm hơn một nghìn tác phẩm kể cả chữ Hán và danh từ, trong đó phải kể đến Truyện Kiều. Là một kiệt tác viết bằng chữ nôm dựa trên cốt truyện của tiểu thuyết thanh tâm tài hoa, nhưng được viết và cải biên khéo léo để phù hợp với xã hội Việt Nam. Truyện có tổng cộng 3254 câu, được trích từ 723 đến 756 câu.

Tặng tình của Thúy Kiều cho van sau khi bắt van trả nghĩa kim trong:

“Cạnh đám mây

Số phận này, hãy gắn kết mọi thứ lại với nhau”

“Định mệnh” và “Mảnh mảnh mây” là kỷ vật minh chứng cho tình yêu, đồng thời cũng là lời thề của Kim Chung và Thôi Kiều. Một kỷ niệm đẹp của tình yêu mà kiều không nỡ rời, nay đành bỏ hết vào xe. Vật phẩm có thể cho người khác, tình cảm làm sao có thể trao, tình yêu của hai người không ai có thể cho. Đây là mối quan hệ thiêng liêng giữa kiều và kim, không thể bị kẻ thứ ba xen vào. “Keep This Fate” được lưu giữ như một kỷ niệm, nhưng không thể quên kỷ niệm chứng minh tình cảm sâu sắc của Jin Qiao. “Của chung” là vật xưa thuộc kim, kiều, nay thuộc kim, tài sản chung của kiều, v.v… gợi sự đau xót, tiếc nuối. Nguyễn Du có lẽ đang phẫn uất trước chế độ xã hội cũ tàn ác đã làm tan vỡ một tình yêu thiêng liêng và nồng nàn như thế.

Kỷ vật cho em, kiều nhắc anh khi bên người yêu đừng quên nhé:

Dù đã nên vợ nên chồng

<3

Người mất ít tin tức

Có một hương bị nguyền rủa cổ xưa trên bàn phím”

Gửi cho em những món quà lưu niệm cũng là một cách để tưởng nhớ đến chị, người mà em cho là “hồng nhan bạc mệnh” khiến người khác thương tiếc cho thân phận của mình. Một khi đường tình duyên đẹp đẽ mất đi, sống trên cõi đời này cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Qiao chỉ hy vọng rằng Cuiyun vẫn sẽ giữ một kỷ vật để tưởng nhớ người chị em “Silver Destiny” này. Chút lưu luyến ấy, tức là lời thề nguyền, nay đã trao, “chìa khóa” vẫn nằm nguyên tại chỗ, như thể mỗi lần gõ lên lại nhớ đến cô. Sẵn sàng chấp nhận:

“Không có vấn đề gì trong tương lai

Đốt chiếc lư hương đó và so sánh nó với chiếc chìa khóa này

Nhìn ngọn cỏ

Nếu bạn cảm thấy gió, bạn sẽ quay lại”

Tác giả sử dụng những từ ngữ giả định như “mai này”, “dù” để thấy được sự tưởng tượng của Kiều về tương lai khó xử, và Thúy Kiều đã mất niềm tin vào tương lai. lai thuận. Một người đàn ông đang ở thời sung mãn nhất nhưng lúc nào cũng nghĩ đến cái chết. Mong ước duy nhất của cô là Cuiyun có thể nhớ được linh hồn của cô trong tương lai, để cô không còn cô đơn và lẻ loi như vậy nữa. Khi chơi, thắp hương, và nhìn cỏ, tôi luôn nhớ đến người chị này. Những Việt kiều mất niềm tin vào cuộc sống, dù có chết cũng chỉ biết trông chờ vào cây cỏ, không biết bấu víu vào đâu.

Hồn còn mang lời thề

Cây liễu chùa gãy thân

Đài phát thanh ban đêm không phải là khuôn mặt biết nói

Giọt nước lên người bị oan”

Những hình ảnh “linh hồn”, “thân liễu”, “trúc mai”, “đài đêm”, “giọt nước”, “thác nước” gợi lên cuộc sống nơi cõi âm, đầy tâm linh, ma mị. Một lời thề gửi cho bạn, một lời hứa sẽ trả thay cho cô ấy không có nghĩa là cô ấy đã hoàn toàn từ bỏ và lãng quên. Thậm chí đến lúc mất, ông vẫn “nặng lời”. Cô tự so sánh mình với “cây liễu” và “cây lúa mì”, tuy gầy nhưng cao. Khát khao bị cuốn trôi khi bị tước quyền sống, quyền mưu cầu hạnh phúc.

Bằng nghệ thuật miêu tả, tác giả đã miêu tả nỗi lòng nhân vật, ngôn ngữ độc thoại sinh động, đảo ngữ điêu luyện đã cho người đọc thấy những cảm xúc vật vã, đau đớn, khóc thương đến ngất ngây. của Cuiqiao. Đó là tâm trạng đau khổ khi Joe phải từ bỏ tình yêu và sự tôn trọng. Qua đây ta thấy được bi kịch đau thương mà bà lão phải gánh chịu. Nhiều thế kỉ đã trôi qua, nhưng những đoạn trích về tình yêu nói riêng và những kiệt tác kể chuyện nói chung vẫn còn nguyên giá trị, bởi tài năng miêu tả tâm lí nhân vật của Nguyễn Du đã đạt đến đỉnh cao.

Kiểm tra tiếng Anh trực tuyến

Bạn đã biết trình độ tiếng Anh hiện tại của mình chưa?
Bắt đầu làm bài kiểm tra

Nhận tư vấn lộ trình từ ACET

Hãy để lại thông tin, tư vấn viên của ACET sẽ liên lạc với bạn trong thời gian sớm nhất.