[Thư mục: ul]
A. Giới thiệu tóm tắt nội dung chính
1. Giới thiệu chung
- Tác giả: Ruan Shun (1910-1987), sinh trưởng trong một gia đình Nho học cuối Hán học. Quê anh ở làng Tăng, nay anh ở phường Nhân Chính, quận thanh niên Hà Nội.
- Tác phẩm Truyện ngắn “Lời người tử tù” nguyên có tên là “Dòng cuối”, đăng trên tạp chí “Tao Đàn” năm 1939, sau được đưa vào tuyển tập “Tiếng vọng của the Past” đã được đổi tên thành “The Death Row” words”
- Cốt truyện: Thượng tế và cai ngục gặp nhau trong ngục.
- Chức năng: làm nổi bật vẻ đẹp của sự tu dưỡng thanh cao; làm rõ những tâm tư khác nhau của viên quản giáo; thể hiện sâu sắc chủ đề của tác phẩm.
- train là một nghệ sĩ tài ba:
- Thầy giáo có năng khiếu viết chữ đẹp: gián tiếp qua lời nói, thái độ, hành động và những bài thơ cảm phục, ngưỡng mộ chú bảo vệ. Nguyễn Tuấn ca ngợi tài năng của huấn luyện viên Tào Tháo và bày tỏ suy nghĩ và quan niệm nghệ thuật của riêng mình: tôn trọng và đánh giá cao người tài, và tôn trọng nghệ thuật thư pháp truyền thống của cha ông.
- Người hào hoa, chính trực có tinh thần Nho giáo, cần kiệm.
- Người tu thân cao là người có thiên đạo trong sạch, nhân cách cao thượng (tâm).
- Tóm lại: Huấn Cao không chỉ xuất hiện với tư cách là một nghệ sĩ, mà còn là hiện thân của sự uy nghiêm, với “tấm lòng” của một kẻ sĩ.
- Quản gia là người ham thưởng thức cái đẹp, ngưỡng mộ tài năng
- Quản tài là người đức hạnh:
- Ông phải là người có phẩm hạnh cao mới có thể đánh giá trọng tài và đánh giá cao một người phụ nữ xinh đẹp như vậy.
- Nhân cách cao đẹp của người quản giáo được cảnh văn cảm động.
- Bối cảnh văn bản và yêu cầu diễn ra trong một phòng giam tối tăm, chật chội.
- Đó là một cảnh tượng chưa từng thấy trước đây bởi vì:
- Trao lời là một điều cao quý, và việc làm nghệ thuật diễn ra trong một căn phòng tối tăm, chật chội. Vẻ đẹp được sinh ra trong trái tim của cái ác, và sự vĩ đại tỏa sáng nơi cái ác ngự trị.
- Người nghệ sĩ tài hoa say sưa vẽ từng nét chữ chính là tử tù, viên quản ngục là người phỏng vấn.
- Kỷ luật trại giam bị đảo lộn: ân nhân thành mỹ nhân, quản giáo cúi đầu trước phạm nhân. Thế đấy, cái đẹp bao giờ cũng thắng cái ác, cái thiện bao giờ cũng thắng cái ác…
- Được đào tạo bài bản về nghệ thuật thư pháp. Ai có tài viết nhanh và đẹp. Niềm tự hào về nghệ thuật thư pháp của quê hương, truyền thống văn hóa dân tộc, sự kính trọng và ngưỡng mộ nhân tài được tác giả thể hiện sinh động.
- Được đào tạo bài bản, lịch sự, được trả lương cao. Chi tiết nâng cao ý thức về phẩm giá của nhân vật: “Tiền không có thế ép tôi viết câu đối hoài”. Nhưng khi biết ý định của tên cai ngục, trường trung học đã chấp nhận thời hạn. Bằng chứng là anh ấy chỉ được thể hiện cho những người biết đánh giá cao tài năng và sắc đẹp. Câu nói nổi tiếng của huấn luyện viên Tào: “Tôi cảm thấy sự khác biệt trong tài năng… Tôi gần như đã đánh mất trái tim của mình trên thế giới này” thể hiện sự tôn trọng đối với những người có sở thích và nhân cách cao quý. .
- Ông giáo là một người bất khuất và là người đi đầu trong phong trào chống triều đình. Vừa vào ngục, hắn không thèm để ý, không chịu tiếp nhận binh lính trừng phạt, bình tĩnh lắc lắc trên thang, thần sắc bình tĩnh thong dong. Khi được cai ngục đối xử đặc biệt và huấn luyện anh ta “tự do rượu thịt”, anh ta “vẫn làm việc với tâm trạng bình thường”. Một không khí tự do, hào hiệp coi thường cái chết. Cụ thể, anh ta trả lời với thái độ khinh bỉ đối với sự thể hiện không cúi đầu trước quyền lực, trước chủ nghĩa anh hùng của người cai ngục.
- Qua hình ảnh cậu học sinh cấp 3, Nguyễn Tuấn bộc lộ quan niệm về cái đẹp. Huấn Cao không chỉ có tài mà còn có tâm, có tấm lòng nhân hậu, nhân hậu, rung động trước “Thiên Long” của viên quản ngục, biết sợ “thế gian không có tự có”. . Đây là hai mặt thống nhất của một nhân cách lớn. Vì vậy, theo quan điểm của Ruan, tài phải đi đôi với tâm, sắc đẹp và lòng nhân ái.
- Quản giáo là một người yêu cái đẹp và tài năng. Hồi cấp 3 chưa thấy mà ghen tị lắm, mơ thấy trong nhà treo chữ thầy viết. Nghe tin huấn luyện viên Cao sẽ bị hành quyết vào ngày mai, anh ta lo lắng và không thể đối mặt với các tù nhân vì tính cách của họ quá xa lạ. Quản giáo đãi rượu thịt với nhau, nhưng bị tử tội mắng nên lễ phép xin lui ra. Nếu không có được tính cách này, viên quản ngục sẽ ân hận suốt đời. Đây là bi kịch siêu phàm mà Ruan Yuan cảm nhận được trong nghệ thuật.
- Người cai ngục là một người đàn ông có tính cách cao quý. Mặc dù cai ngục đại diện cho lớp nhân vật phản diện, nhưng ngoại hình và tính cách của anh ta khá khác biệt so với những tay sai khác. Thái độ của anh ta đối với thầy tế lễ thượng phẩm không phải là vai trò của trại giam tử hình, mà là sự ngưỡng mộ của những người bình thường dành cho những anh hùng nghiệp dư. Chính nhân cách cao đẹp của viên quản ngục đã khiến các em học sinh vùng cao vô cùng cảm động và kính trọng. Cảnh từ diễn ra trong phòng giam là cuộc gặp gỡ giữa khách hùng và khách lạ đa tình. Trước vẻ đẹp của thư pháp, viên quản ngục đã trở thành Sanyin, người bạn tâm giao của người tù bị kết án.
- Sau khi nghe quan trường khuyên răn, vị quan cúi đầu rơm rớm nước mắt nói: “Đồ ngu lạy ngài”, thể hiện vẻ đẹp của tấm lòng trong sáng trong hoàn cảnh đen tối loạn lạc.
- Kẻ nói lời đây là một tên “nghịch tử, vô lương tâm”, một tử tù ngày mai sẽ ra pháp trường. Người đến xin chữ là một viên cai ngục, người gánh trên vai trách nhiệm nặng nề là giữ yên bình cho đất nước. Những người ăn mày làm công việc “bẩn thỉu” và tận hưởng thú vui tao nhã là chơi chữ. Người “đi địch” võ công cao cường mà nét chữ đẹp, nhanh nhẹn.
- Không giống như khung cảnh văn bản thông thường, văn bản ở một nơi sáng sủa, sạch sẽ, giữa ban ngày. Việc viết ở đây diễn ra trong một nhà tù hỗn loạn, tối tăm, lạnh lẽo, đầy phân chuột, phân gián và những thứ ô uế khác. Tương phản rõ rệt với bóng tối là đuốc sáng trưng, vải lụa trắng tinh, mặt hồ nguyên vẹn, hương mực bốc lên nghi ngút. Một tử tù bị còng tay quanh cổ đang viết những nét chữ rất đẹp. Người cai ngục cúi xuống bên cạnh anh ta. Đỉnh điểm là cảnh cai ngục cúi đầu thành khẩn chấp nhận lời cầu hôn của anh ta. Các chi tiết nói lên nhiều điều: một nghệ sĩ có thể bị tổn thương, nhưng nghệ thuật mà anh ta tạo ra sẽ không bao giờ bị phai mờ trong lòng mọi người.
- nội dung: Truyện ngắn khắc họa thành công nhân vật đào hoa – một con người tài hoa, có tấm lòng trong sáng và lòng kiêu hãnh, dũng cảm bất khuất. Qua đó khẳng định tình yêu cái đẹp của tác giả.
- Nghệ thuật: Tạo tình huống truyện đặc sắc, độc đáo; sử dụng thành công thủ pháp tương phản; khắc họa thành công nhân vật đào hoa – cô nương hòa quyện với nhiều mỹ nhân; ngôn ngữ sắc sảo, giàu hình tượng, tương truyền cổ và hiện đại.
- Ý nghĩa: Thuật ngữ “người tù bị kết án” khẳng định, ngợi ca nhân cách cao cả trong sáng trước cái đẹp, lòng nhân hậu, tình người, đồng thời bộc lộ tấm lòng yêu nước thầm kín của tác giả.
b. Nội dung chi tiết văn bản
1. Tóm tắt nội dung
Vì được đào tạo thành tử tù vì chống CHDCND Triều Tiên, ngoài ra, anh còn là một Nho gia vô song có thể “phá khóa trốn thoát”. Trước khi bị xử tử, Huấn Cao được đưa đến nhà tù, nơi ở của một cai ngục và một nhà thơ – anh ta yêu cái đẹp và ngưỡng mộ tài viết lách của anh ta. Trong những ngày bị giam ở đây, cai ngục và nhà thơ đối xử rất tốt với ông. Viên cai ngục nhận được tin ngày thi hành án đã đến gần, ông trở lại nhà tù cùng nhà thơ để thực hiện ước nguyện thuê một giáo viên cấp hai. Chàng đồng ý vì cảm phục trước thái độ “biệt tài” và lòng yêu cái đẹp của viên cai ngục. Vào đêm trước ngày hành quyết, một sự kiện “vô tiền khoáng hậu” đã xảy ra ở nhà tù tỉnh, đó là sự báo động cao độ – một tử tù với xiềng xích trên người đã được tự do. Cứ mỗi nét vẽ trên nền lụa trắng, viên quản ngục và thi nhân lại “run sợ” và “cúi đầu” theo. Lời qua tiếng lại, Huấn Cao khuyên hai người nên về quê, bởi yêu cái đẹp không thích hợp sống ở nơi nhơ nhớp như nhà lao. Lời đề nghị của cậu học sinh trung học khiến người quản giáo nghẹn ngào vì biết ơn.
2. Phân tích chi tiết công trình
Một. Bối cảnh câu chuyện
Tình huống truyện xoay quanh ba nhân vật huấn luyện viên- cai ngục- nhà thơ. Đây được coi là một tình huống truyện hết sức độc đáo. Gao Xun được coi là một “đại phản quốc”, và những người không tuân theo triều đình và chịu tội nghiêm trọng chắc chắn sẽ chết. Quản ngục và thi nhân đại diện cho giai cấp thống trị và duy trì trật tự xã hội. Dù ở hai hoàn cảnh khác nhau nhưng họ gặp nhau ở tâm hồn nghệ sĩ và yêu cái đẹp. Tác giả đặt các nhân vật này vào một cuộc gặp gỡ đặc biệt – nhà tù tăm tối, để làm nổi bật những nét riêng của mỗi nhân vật.
b. Nhân vật được đào tạo bài bản
c.Vai trò của cai ngục
d.Cảnh văn bản
3. Tóm tắt:
d.Cảnh văn bản:
2. Phân tích văn bản
Một. Hoàn cảnh câu chuyện:
b. Hình ảnh đào tạo cao:
c. Vai trò quản giáo: