11 bài văn mẫu, hơn 90 bài văn mẫu được chọn lọc từ các bài viết của các thầy cô giáo và các em học sinh trên cả nước. Những sáng tác về tình yêu hay nhất dành cho vợ tôi đây, mời các bạn tham khảo
Sáng tác mở bài về thương vợ
Tử Cố là một nhà thơ có hơi hướng nổi loạn, ông đã vạch trần sự thối nát, bất công của xã hội phong kiến bằng giọng thơ đanh thép của mình. Nhưng trong sự trào phúng ấy, tình thương vợ dường như là một nguồn cơn rất riêng, ở đó nhà thơ bộc lộ những suy nghĩ thiêng liêng sâu sắc về người phụ nữ đã chết vì mình.
Đoạn văn nghị luận về thương vợ
“Sông Mama buôn bán quanh năm
Một chồng nuôi năm người con. “
Chỉ qua vài điểm tựa ngôn ngữ ở khổ thơ đầu, có thể thấy bà cụ Tú đang ở trong một hoàn cảnh khó khăn, nguy hiểm. Làm ăn trên dòng sông mẹ, buôn người cản trở, nhưng họ vẫn rong ruổi trên mảnh đất hiểm trở ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, năm này qua năm khác. Trụ cột gia đình, tức là một chồng nuôi năm người con. Có thể thấy, sự hy sinh, những cố gắng sớm hôm của người bà cho gia đình không chỉ là sự hy sinh, mà còn là sự đánh đổi, là sự cao cả, vị tha không phải là không có lý. Vợ nào cũng được.
“Bơi giữa hư không”
Có mặt trên mặt nước sớm vào những ngày đông khách.
Từ tượng thanh được đảo ngữ đặt ở đầu câu như một bản lề đóng mở bức tranh thân phận bà Trương. Một lần nữa, ca dao lại thể hiện thân phận mỏng manh của con cò một mình lặn lội đi kiếm ăn. Nếu như con cò là một chất liệu dân gian trong ca dao xưa thì dáng cò gầy guộc và dáng đi thấp thó cô độc của người lao động lam lũ gánh nắng che mưa chiều tối lại gợi nhớ đến hình ảnh này. Nếu nói về hình ảnh người nông dân trong xã hội cũ thì ở đây, Tư Bành dùng hình ảnh rất quen thuộc này để gợi lên một khái niệm mới, đó là người vợ. Từ “eosoe” gợi hình ảnh gánh thóc, gạo, tiền lênh đênh, héo úa, héo úa trên đôi vai gầy của người phụ nữ. Lặn lội và chinh chiến quanh năm, mặc cho chốn thị thành xô bồ, bà Tú là con gái một gia đình quan chức, không phải lễ vật nhưng lại rất nghiêm túc dấn thân, bậc quyền quý dù nén nỗi ân hận trong gánh nặng. Thế nên anh mới buồn và cay đắng Thế gian đã khiến anh như thế này, thời đại đen trắng người tài chơi ngu với cả thiên hạ. Tài năng của cụ ông không còn đất sống, hy sinh cụ bà để vinh hiển cho chồng vừa là sự hy sinh, vừa là nguồn gốc của sự mặc cảm, tủi hổ đối với cụ, nhưng bệnh nghệ sĩ, máu văn thơ đã ngấm vào từng ngóc ngách trong tâm hồn cụ. Một xơ, để rồi anh chỉ biết tủi thân, để cô một mình vật lộn trong khó khăn:
“Một số phận, hai nét số phận”
<3
Số phận chỉ là một nửa, nhưng trong anh cũng cảm thấy có chút thương hại cho người vợ nhiều chuyện của mình, nhưng anh đã chủ động đi tìm hiểu rằng cô ấy một mình gồng gánh cuộc đời của Yamaguchi, cũng là số phận của Yinku. Từ bỏ địa vị cao quý để phụng dưỡng gia đình. Trốn tránh cái đẹp, chữ số phận trong thơ anh thật chua xót và đáng thương, anh cũng cảm thấy mình là gánh nặng, là sự mất mát đang đeo bám đôi vai gầy của cô. Trong ảnh, “Năm nắng mười mưa” vẫn nhất quyết gánh vác tất cả những muộn phiền, bận rộn và vất vả trên đôi vai nhỏ bé của mình.
Đối với một người như ông Tú đang chịu cảnh bạc bẽo, tủi phận cho cuộc đời thì hai câu cuối là lời tự than cho mình, tự nguyền rủa mình nên giọng điệu rất mỉa mai. Nhà thơ tặng mình:
“Cha mẹ bạc mệnh:
Có chồng hay không không quan trọng. “
Những thói hư tật xấu, cuộc đời thối nát, bất công đã biến anh từ một người tài hoa trở thành một con người tài năng, nhưng tài năng ấy đã bị xã hội gột rửa, biến anh thành một kẻ phản diện. Ám ảnh vợ, để mình say trong men rượu, cùng men rượu quên đi những cay đắng của cuộc đời, cũng vì thế mà anh càng yêu cô hơn, thứ tình yêu ấy không chỉ là sự thương hại mà còn là sự thương hại. Tôn trọng, từ bi, thấu hiểu, đầy hối hận với chính mình.
Kết bài về người vợ yêu quý
Xã hội trung cổ vốn là xã hội phân biệt giai cấp, phụ nữ thấp cổ bé họng như sâu bọ, con kiến, cái chổi cùn… Tuy nhiên, người vợ yêu dường như lại có một bước ngoặt. Một góc nhìn mới về thơ ca thời trung cổ, khi phụ nữ được tôn vinh và nỗi đau của chính họ được lắng nghe.
Tham khảo thêm:Viết lên nhân cách đẹp trong thơ thương vợ