“Bài thơ mùa thu” sẽ là tài liệu học tập bổ ích giúp các em hiểu rõ hơn về các thể loại văn nghị luận, đặc biệt là văn xuôi tự sự của nhà thơ Thu Tác.
- Top 8 bài viết phân tích thơ hay
- Top 11 Bài Cảm Nhận Về Thơ Mùa Thu Cực Hay
1. Dàn bài thảo luận Bài viết tiếp theo
1. Lễ khai trương
Giới thiệu tác giả đến thăm và bài thơ viết cho mùa thu.
Lưu ý: Học sinh có thể tùy theo khả năng của mình mà lựa chọn viết phần mở bài trực tiếp hoặc gián tiếp.
2. Nội dung bài đăng
A. Phần 1
Dự: Bị giật mình đột ngột, không có sự chuẩn bị trước, bị sửng sốt, bất ngờ.
Hương ổi: nét đặc trưng của mùa thu, mùa thu đến rồi.
phago: Động từ diễn tả hành động mạnh mẽ.
sluggish: Tính từ mang đến cho người ta cảm giác chậm chạp, uể oải.
Bức tranh mùa thu có lúc được tác giả miêu tả qua hình ảnh, cách nhìn, cách cảm và cả cách thưởng thức: hương ổi, gió, sương… Đây là sự kết hợp của nhiều giác quan khác nhau, và tứ thơ ngắn Một vài câu thôi cũng đủ khiến người đọc hình dung ra cảnh sắc mùa thu và cảnh sắc mùa thu quê hương thanh bình rõ ràng và đẹp đẽ hơn.
Phần hai
Những dòng sông: không còn mang theo sự vội vã, hối hả mà sống chậm lại để cảm nhận và tận hưởng vẻ đẹp tĩnh lặng của mùa thu.
Đàn chim: Hình ảnh đàn chim đối lập với dòng sông vào một ngày thu đẹp trời. Khi dòng sông dần cảm nhận được tiết trời mát mẻ và ôn hòa, những chú chim đua nhau tìm thức ăn và xây tổ, chờ đợi mùa đông khắc nghiệt sắp tới.
Mây: Không còn màu xanh ngắt của mùa hè oi bức, những đám mây trở nên dịu dàng và mềm mại hơn, uốn mình thành những đường cong nhẹ nhàng, chuyển dần sang thu.
Động từ “bóp” thể hiện sự tinh nghịch, hóm hỉnh của Yun, đồng thời khiến Yun trông có hồn hơn, hình ảnh biến hóa trở nên mềm mại, thú vị hơn. Mây chỉ còn “nửa thu”, vì còn luyến tiếc mùa hạ rộn ràng.
→ Bốn câu diễn tả sự thay đổi tinh tế của cảnh vật từ hạ sang thu. Mỗi cảnh đều có nét riêng nhưng tất cả đều làm cho bức tranh mùa thu thêm thơ mộng.
Phần cuối
Dư âm của mùa hè vẫn còn: nắng, mưa, sấm sét. Tuy nhiên, mọi thứ nhẹ nhàng và dịu dàng hơn, ít ngạc nhiên và cáu kỉnh hơn.
Hai câu cuối: Tiếng sấm thường đi kèm với cơn mưa mùa hạ bất chợt. Đây cũng là những âm vang khác thường của thế giới bên ngoài và cuộc sống. “Cây già” là hình ảnh ẩn dụ chỉ một con người đã trải qua gian khổ, vượt qua những thăng trầm của cuộc đời. Thông qua đó, mọi người trở nên ổn định hơn.
3. Kết thúc
Tóm tắt nội dung, nghệ thuật của bài thơ đồng thời bày tỏ cảm nghĩ về giá trị của tác phẩm.
2. Về Thơ Mùa Thu
Ta biết mùa thu đến khi gió mơn man cành cao, khi nắng vàng rơi trên từng kẽ lá, khi hoa cỏ đua nở. Bộ sưu tập mang đến mật đường ngọt ngào cho cuộc sống, làm rung chuyển thế giới với nỗi nhớ và cảm xúc khó tả. Mùa thu luôn là đề tài khiến bao thi nhân say mê. “Những bài thơ về mùa thu” do một người bạn viết năm 1977 diễn tả trọn vẹn những chiêm nghiệm sâu sắc về mùa thu và sự chuyển mình êm đềm của thế gian và lòng người.
Mùa thu là đề tài làm say lòng biết bao thi nhân. Vì đây là mùa của sự dịu dàng nhất, dịu dàng nhất, mùa của những rung động sâu sắc nhất. Mùa thu se lạnh ảm đạm gợi nhiều suy tư. “Những bài thơ về mùa thu” do một người bạn viết năm 1977 diễn tả trọn vẹn những chiêm nghiệm sâu sắc về mùa thu và sự chuyển mình êm đềm của thế gian và lòng người.
sang thu” là thể thơ ngũ ngôn của người thân, bạn bè, từng được nhiều người yêu thích. Bài thơ gồm ba đoạn, mỗi đoạn bốn câu là vẻ đẹp và sự yên bình của cảnh sắc mùa thu trên thế gian, được sáng tác vào buổi chớm thu – mới chớm thu, khi mùa thu đến chợt hiện. “Sang thu” thể hiện một phong cách nghệ thuật tinh tế, nhẹ nhàng và tài hoa, thể hiện tâm tư, tình cảm của tác giả trước vẻ đẹp của thiên nhiên buổi sớm mai. Đối tượng cảm nhận là cảnh sắc mùa thu ở vùng nông thôn miền bắc nước em.
Bỗng thấy hương ổi phảng phất trong gió sương, thoảng qua ngõ, như thu đã về
Cụm từ “ahaha” như sự ngạc nhiên, niềm vui khi khám phá ra điều gì đó mới mẻ. Câu này diễn tả tâm trạng bất ngờ của tác giả khi hương ổi chín vô tình xộc vào khóe mũi, và khi mùa thu ập đến, anh chợt nhận ra. Dấu hiệu báo hiệu mùa thu đến với bạn bè không phải là cơn gió thoảng hương hoa sữa, cũng không phải là “thu sang thu/mai rụng chen lá vàng” của mùa xuân. Nhưng rất giản dị và hình ảnh mộc mạc của quê hương. Mùi thơm của những trái ổi chín đã được “phun ra”, tỏa ra, phả vào gió nồng nàn. Mùa thu là mùa của hương trái cây, hương hoa, giữa muôn loài hương thơm, thoảng đâu đâu ta cũng nhận ra hương ổi xanh phảng phất trong gió, giòn sừn sựt, phải là yêu nước, yêu thương, yêu thương. cắt rốn rau”, chỉ có như vậy anh mới nhận ra những thay đổi nhỏ nhoi của cảnh sắc quê hương, và đối xử với nó bằng tất cả tình yêu và sự trân trọng. Hương ổi của vùng quê Tam giác Bắc, đầy ắp kỷ niệm tuổi thơ và tình quê, quyện vào cá tính và tâm hồn thi nhân “Sương lững lờ qua ngõ… thu đến rồi”, hai câu tiếp theo thật duyên dáng, tinh tế mà sâu lắng, gợi lên sự mơ hồ của khoảnh khắc giao mùa. Đầu ngõ”, khiến người đọc hình dung đến cảnh những giọt sương đầu ngõ. Khi tác giả nhìn từng làn sương trắng lướt qua ngõ, dường như là một dòng hoài niệm chậm lại, tác giả không khỏi thở dài: “Mùa thu dường như ở đây.” “Bỗng” Các từ “như” và “như” tăng thêm cảm giác u sầu và xao xuyến, phù hợp với tâm trạng của nhà thơ Qiu Jingqian. Từ “se” gieo vần với từ “về”. (vần, vần, vần), góp phần làm giàu nhịp điệu, nhạc điệu, làm cho giọng thơ nhẹ nhàng, hùng tráng và gợi cảm hơn.
Không gian nghệ thuật của “Sang thu” được mở rộng, trên bầu trời chim mây, bên sông chiều dài ở đoạn hai:
Dòng sông lững lờ, tiếng chim ưu tư, có đám mây hè vắt nửa thân sang thu
Nhà thơ cảm nhận mùa thu bằng năm giác quan của mình. Từ “sờ” để cảm nhận làn gió mơn man, làn hơi nước mơn man làn da, đến “ngửi” để nhận ra mùi ổi chín thơm nồng, đầy yêu thương rồi thỉnh thoảng dùng thị giác, đôi mắt trìu mến quan sát. dòng sông, bay Những con chim, thậm chí cả những đám mây, cả bầu trời, những màu sắc mùa thu mềm mại và quyến rũ vô tận, dường như được thu vào trong tầm nhìn của anh. Mùa thu miền Bắc quê tôi nước trong và lặng, nhiều nước nên “thoải mái”, trôi nhẹ như cố tình đi chậm lại, không có cảm giác gấp gáp, tốn sức. Bay “vội vàng” cùng đàn chim, tức là những đàn đỗ quyên, đàn sâm cầm, đàn chim trái mùa trốn rét, bay từ phương Bắc vào phương Nam xa xôi theo đàn “vội vã”. đàn chim bay.Có phải đàn ngỗng trời đã được nhà thơ Nguyễn Khôn nhắc đến trong “Vịnh Thứ Năm” không:
“Một giờ trên không?”
Dòng sông, cánh chim, mây thu đều được nhân hoá. Bức tranh mùa thu trở nên hữu tình và đầy chất thơ. Để miêu tả những đám mây trắng trong vắt trên bầu trời thăm thẳm, một số bạn không dùng những từ như “lơ lửng”, “bồng bềnh”, “lơ lửng”, “nhẹ và chập chờn” v.v., mà dùng từ “lấp ló”. Mỗi nhà thơ đều đưa vào tác phẩm của mình những ngôn từ khó kết hợp với nỗi đau, và tình cờ, chất đặc biệt đó chính là “Hạ Vân vắt nửa người vào mùa thu”. Mùa thu đến rồi, bốn mùa thay đổi.Tác giả phát hiện và miêu tả vạn vật một cách rất ấn tượng.Từ “vắt” gợi cho người đọc cảm giác mây là những chiếc kéo, đang kéo dài, vươn dài, nằm ngang, dọc rất sáng tạo trong cách dùng từ. Thật là một hình ảnh bất ngờ, độc đáo nhưng cũng không kém phần sâu sắc – “một nửa” của mây vẫn đang khao khát mùa hè, một nửa của kí ức, quá khứ đã ngủ yên, còn “nửa kia” vẫn còn đó. Dần dần chuyển sang mùa thu và sẵn sàng cho những thay đổi mới của thế giới và cuộc sống.
<3
Ấn tượng về Hạ Vũ vội vã, dũng mãnh vẫn còn đó nhưng nỗi buồn xao xuyến trước cái dịu dàng của mùa thu đã đi vào tâm hồn. Cái nắng cuối hè bớt gay gắt và chói chang hơn, những cơn mưa rào đã lắng xuống. Nhà thơ nghĩ về cuộc sống từ những hiện tượng tự nhiên. Ở hai câu thơ cuối: “tiếng sấm… cây già đi”. Giọng thơ hoàn toàn bị đè nén, và lời thơ không chỉ là một âm thanh, một cảm xúc, mà còn là một suy tư về cuộc đời. Mùa thu của thiên nhiên, hay “mùa thu” của con người? Mùa thu, nhìn sự đổi thay của vạn vật và con người, đôi khi ta chợt nhận ra mình đã già đi. Có lẽ “mùa thu” của đời người đã đặt dấu chấm hết cho tuổi trẻ sôi nổi, nhiệt huyết và mở đầu cho một giai đoạn mới, một mùa mới nhẹ nhàng và tĩnh lặng trong tâm hồn con người. Yên tĩnh hơn, yên tĩnh hơn. Hai hình ảnh “sấm sét” và “hàng cây cổ thụ” vừa mang ý nghĩa hiện thực, vừa mang ý nghĩa tượng trưng, thể hiện sự cảm nhận, liên tưởng hết sức tinh tế, nhạy cảm. Hai câu cuối có hai nghĩa, nghĩa thứ nhất là miêu tả hiện tượng tự nhiên – sang thu, tiếng sấm sét dữ dội cũng giảm bớt, cây cối không còn bị sấm sét lay động. Bỗng nhiên lại có sấm sét; còn nghĩa thứ hai, “sấm sét” tượng trưng cho mưa gió, sóng gió và những thăng trầm của cuộc đời, còn “hàng cây già” là hình ảnh ẩn dụ chỉ một lớp người đã trải qua muôn vàn khó khăn, gian khổ. . Phải chăng con người càng sống lâu, trải nghiệm nhiều thì càng ít quan tâm đến những biến cố, thay đổi trong cuộc đời?
Mùa thu thường không lộng lẫy và ấm áp như mùa xuân, rực rỡ như mùa hè và lạnh lẽo buồn tẻ như mùa đông. Mùa thu đến rất nhẹ nhàng và đi cũng lặng lẽ. Mùa thu không đánh thức ta bằng những âm thanh rộn rã, màu sắc rực rỡ, hương thơm ngào ngạt mà gieo vào lòng ta một thoáng mộng mơ, gợi cho ta những suy tư sâu sắc về cuộc đời. Có lẽ vì thế mà những bài thơ về mùa thu, trong đó có bài Thu về bạn bè, thật ý nghĩa. Cả bài thơ là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp. 12 câu thơ, mỗi câu đều đẹp và đôi khi rất thành công về từ ngữ biểu đạt tâm trạng, trạng thái: “chợt”, “mũ”, “dường như”, “thoải mái”, “vội vàng”, “vắt”,… lời thơ sinh động, đầy của cuộc sống và nhiều bối rối, buồn phiền khi mùa thu đến.
Bằng cảm nhận tinh tế, ngôn từ chân thực, tự nhiên, cùng thủ pháp nhân hóa, ẩn dụ đặc sắc, thỉnh thoảng, các em đã miêu tả một cách trìu mến bức tranh thiên nhiên mùa thu ở làng quê Bắc Bộ. Ông đã để lại dấu ấn trong kho tàng thơ ca Việt Nam phong phú, và vẻ đẹp của mùa thu sẽ mãi làm rung động trái tim bao người đọc dù thời gian có trôi đi.
3. Thơ về “Đến mùa thu”
Ta biết mùa thu đến khi gió mơn man cành cao, khi nắng vàng rơi trên từng kẽ lá, khi hoa cỏ đua nở. Bộ sưu tập mang đến mật đường ngọt ngào cho cuộc sống, làm rung chuyển thế giới với nỗi nhớ và cảm xúc khó tả. Mùa thu luôn là đề tài khiến bao thi nhân say mê. “Những bài thơ về mùa thu” do một người bạn viết năm 1977 diễn tả trọn vẹn những chiêm nghiệm sâu sắc về mùa thu và sự chuyển mình êm đềm của thế gian và lòng người.
Mùa thu se lạnh, hiu hiu với bao suy tư. “Những bài thơ về mùa thu” do một người bạn sáng tác năm 1977 diễn tả đầy đủ chất chiêm nghiệm sâu lắng của thu này và sự giao thoa nhuần nhuyễn giữa đất trời và lòng người. “Đến mùa thu” là một bài thơ ngũ ngôn được nhiều người sáng tác.
Dấu hiệu báo hiệu mùa thu đến không phải là ngọn gió hiu hiu thổi hương hoa sữa, cũng không phải là phép xuân “thu đến thu đến/ lá vàng chen mơ”. Nhưng rất giản dị và hình ảnh mộc mạc của quê hương. Mùi thơm của những trái ổi chín đã được “phun ra”, tỏa ra, phả vào gió nồng nàn. Mùa thu là mùa của hương trái cây, hương hoa, giữa muôn loài hương thơm, thoảng đâu đâu ta cũng nhận ra hương ổi xanh phảng phất trong gió, giòn sừn sựt, phải là yêu nước, yêu thương, yêu thương. cắt rốn rau”, chỉ có như vậy anh mới nhận ra những thay đổi nhỏ nhoi của cảnh sắc quê hương, và đối xử với nó bằng tất cả tình yêu và sự trân trọng. Hương ổi của vùng quê Tam giác Bắc, đầy ắp kỷ niệm tuổi thơ và tình quê, quyện vào nhân cách và tâm hồn nhà thơ.Và khi tác giả nhìn thấy làn sương trắng chầm chậm trôi qua từ đầu ngõ, với nỗi nhớ nhung, ông không khỏi thở dài: “Hình như mùa thu đã về rồi. “
Từ “chạm” đến cảm nhận làn sương gió mơn man trên da thịt, đến “ngửi” đến nhận biết mùi ổi chín nồng đượm yêu thương, rồi bạn bè dùng giác quan, đôi mắt trìu mến quan sát dòng sông, chim muông, cả mây, cả bầu trời, sự dịu dàng bất tận, sắc thu quyến rũ dường như thu gọn lại trong tầm nhìn của anh. Mỗi nhà thơ đều đưa vào tác phẩm của mình những ngôn từ khó kết hợp với nỗi đau, và tình cờ, chất đặc biệt đó chính là “Hạ Vân vắt nửa người vào mùa thu”. Mùa thu đến rồi, bốn mùa thay đổi.Tác giả phát hiện và miêu tả vạn vật một cách rất ấn tượng.Từ “vắt” gợi cho người đọc cảm giác mây là những chiếc kéo, đang kéo dài, vươn dài, nằm ngang, dọc rất sáng tạo trong cách dùng từ. Thật là một hình ảnh bất ngờ, độc đáo nhưng cũng không kém phần sâu sắc – “một nửa” của mây vẫn đang khao khát mùa hè, một nửa của kí ức, quá khứ đã ngủ yên, còn “nửa kia” vẫn còn đó. Dần dần chuyển sang mùa thu và sẵn sàng cho những thay đổi mới của thế giới và cuộc sống.
Có bao nhiêu nắng,
Đón mưa
Sấm sét không có gì đáng ngạc nhiên
Trên hàng cây cổ thụ.
Ấn tượng về Hạ Vũ vội vã, dũng mãnh vẫn còn đó nhưng nỗi buồn xao xuyến trước cái dịu dàng của mùa thu đã đi vào tâm hồn. Cái nắng cuối hè bớt gay gắt và chói chang hơn, những cơn mưa rào đã lắng xuống. Nhà thơ nghĩ về cuộc sống từ những hiện tượng tự nhiên. Ở hai câu thơ cuối: “tiếng sấm… cây già đi”. Mùa thu, nhìn sự đổi thay của vạn vật và con người, đôi khi ta chợt nhận ra mình đã già đi. Có lẽ “mùa thu” của đời người là sự kết thúc của những năm tháng tuổi trẻ đầy đam mê và nhiệt huyết, và mở đầu cho một giai đoạn mới, một mùa mới trong tâm hồn con người nhẹ nhàng và êm ả. Im lặng yên tĩnh.
Hai câu cuối có hai nghĩa, nghĩa thứ nhất là miêu tả hiện tượng tự nhiên – sang thu, cường độ sấm sét cũng yếu đi, cây cối không còn rung chuyển. Về nghĩa thứ hai, “sấm sét” tượng trưng cho mưa gió, sóng gió và những thăng trầm của cuộc đời, còn “hàng cây già” là hình ảnh ẩn dụ chỉ một lớp người đã trải qua muôn vàn khó khăn, gian khổ. Phải chăng con người càng sống lâu, trải nghiệm nhiều thì càng ít quan tâm đến những biến cố, thay đổi trong cuộc đời?
12 câu thơ, bài nào cũng đẹp, đôi khi thành công trong việc bộc lộ cảm xúc, trạng thái bằng các từ láy như “chợt”, “pha”, “dường như”, “thoải mái”, “vội vã”, “vắt”. .. đã làm cho thơ anh sinh động, tràn đầy sức sống và chất chứa bao cảm xúc bâng khuâng, bùi ngùi khi mùa thu đến. Ông đã để lại dấu ấn trong kho tàng thơ ca Việt Nam phong phú, và vẻ đẹp của mùa thu sẽ mãi làm rung động trái tim bao người đọc dù thời gian có trôi đi.
Mời các bạn tham khảo chuyên mục Văn học – Văn học của hoatieu.vn để có thêm những thông tin hữu ích.