“Đời cần một tấm lòng. Biết sao được?”. Ca từ của bài hát này khiến chúng ta phải suy nghĩ. Nỗi lòng mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn muốn nói đến là gì? Phải chăng đó là tình yêu dành cho con người? …Câu chuyện “Bánh Mì Không” sẽ cho chúng ta hiểu được sự quý giá của tấm lòng này
Bạn đang xem: Viết Văn Tự Sự: Kể Chuyện Đời Thường Ở Lớp 9
Câu chuyện kể về hai mẹ con và cậu con trai tên Phong. Mẹ con tôi sống trong căn nhà dột nát chẳng lấy một thứ gì đáng giá đồ đạc. Khi còn nhỏ, bố mất sớm, mẹ đi bán bánh mì không đủ tiền, Phong rất thương mẹ nên chăm chỉ học hành, không bao giờ nghỉ học, hiện Phong đang học lớp 3. Trên lớp em chủ yếu nghe giảng và cố gắng học tập chăm chỉ, thứ 7 và chủ nhật em tranh thủ đi bán bánh ngọt cùng mẹ. Một buổi sáng chủ nhật, như thường lệ, phong và mẹ đang đi mua sắm thì phong nhìn thấy một người phụ nữ trông có vẻ giàu có bước xuống xe cùng con gái. Người phụ nữ mua cho con một chiếc bánh trông rất ngon và đẹp mắt nhưng cô bé từ chối và đòi một chiếc bánh to hơn, ngon hơn. Bất chấp lời khuyên của anh ấy, kubies không để ý và ném chiếc bánh xuống sàn. Đọc xong, tôi nghĩ ngay: “Cô gái trong truyện sao mà hoang phí quá, biết bao người chết đói!”. Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu giao nó cho người khác sao? “Rồi tôi trở về thực tại và tiếp tục đọc. Theo dõi hành động của cô gái, một người ăn mày quần áo rách rưới, mặt mũi lấm lem, thân hình gầy gò xuất hiện. Chàng trai biết mình đã tuyệt thực mấy ngày liền bước đến gần người phụ nữ giàu có. , Giơ tay trước mặt bạn Nói trước:
Tìm hiểu thêm: Triển lãm cắm hoa ngày 20/10 (12 mẫu) Trưng bày hội thi cắm hoa ngày Phụ nữ Việt Nam
– Dì ơi! Tôi không có gì trong hai ngày. Bạn có thể mua cho tôi một chiếc bánh không, chỉ một chiếc bánh nhỏ thôi. Tôi sẽ cảm ơn bạn rất nhiều!
Người phụ nữ trông có vẻ tức giận:
– Không có nơi nào để đi! Vui lòng đi nơi khác
Xem thêm: Sinh con trai năm 2022 có hợp Phong Thủy, ngụ ý tương lai tươi sáng
Sau đó, người phụ nữ bế đứa trẻ lên xe và lái đi. Thấy anh buồn bực đưa tay xoa xoa cái bụng đói meo. Chợt mẹ Phong gọi cậu bé lại, đưa cho cậu một mẩu bánh mì nóng hổi, cậu bé cảm ơn rồi chạy vụt đi.
Nhìn mẹ, Phong thắc mắc: “Sao sáng nay mình không bán một ổ bánh mì nào mà lại đem cho người khác? Gặp mẹ vẫn thú vị lắm!”. Phong hỏi mẹ có bán không? ‘không hiểu, nghe chị trả lời, phong hiểu ra một điều mà anh tưởng như chỉ học được từ sách vở:
– Em ơi! bạn có biết? Sự giàu có đôi khi không được đo bằng tài sản vật chất của ai đó. Người giàu thực sự biết cách giúp đỡ người nghèo, cho đi thay vì nhận lại. Phải chăng nó được đo bằng tấm lòng nhân ái, sự nhân ái, sẻ chia? “. Nghe gió nói cũng vui
Từ những câu chuyện trên, ta thấy trong sách còn nhiều điều khó hiểu, nhưng để ta thấy cuộc đời còn nhiều điều đẹp đẽ, và những điều đẹp đẽ dạy ta biết yêu thương mọi người hơn. Và một trong những câu nói yêu thích của tôi: “Không để ai bị bỏ lại phía sau”. Đây cũng là một câu chuyện nhỏ tôi muốn chia sẻ với các bạn để giúp tôi hoàn thiện bản thân hơn