Ngữ Văn lớp 6 Bài thơ Đêm nay Bác không ngủ download.vn xin cung cấp Bài văn mẫu Lớp 6: Kể chuyện Đêm nay Bác không ngủ theo trình tự thời gian.
Tài liệu gồm 3 đoạn văn mẫu hay nhất của chúng tôi viết cho học sinh lớp 6, hi vọng cung cấp cho bạn đọc những kiến thức bổ ích.
Đề bài: Kể lại câu chuyện trong bài thơ theo trình tự thời gian (khoảng 9-10 dòng).
Kể chuyện đêm nay mẹ không ngủ – Mẫu 1
Đêm ấy, giữa núi rừng Việt Nam, mưa như trút nước trên những túp lều tranh dột nát. Các thành viên trong nhóm thức dậy và thấy mình vẫn ngồi đó. Anh thầm nghĩ hành quân cả ngày đã mệt, đêm nay mọi người hãy ngủ thật ngon để có sức mai tiếp tục hành quân. Tuy nhiên, bạn vẫn ngồi đó. Bóng người chú hiện ra bên bếp lửa hồng, trên khuôn mặt thoáng nét ưu tư. Các cầu thủ nhìn anh ấy và thậm chí còn thích anh ấy hơn. Tôi thấy bạn kéo chăn ra cho mọi người. Anh kiễng chân nhẹ nhàng để quân lính không thức giấc. Lần thứ ba tôi thức dậy, tôi vẫn tỉnh táo. Khi tôi bảo anh ấy đi ngủ, tôi nhận ra rằng anh ấy không thể ngủ được vì lo lắng cho công chúng. Tình yêu của bạn làm cho các thành viên trong nhóm cảm thấy rất ấm áp. Hơi ấm ấy xua đi cái lạnh của mưa ngoài kia. Chính vì sự quan tâm của anh ấy mà thành viên trong nhóm đã quyết định thức cả đêm với anh ấy.
Chuyện đêm nay Bác mất ngủ – mẫu 2
Buổi tối, bên ngoài trời mưa to, các thành viên trong nhóm giật mình thức giấc. Anh thấy chú He ngồi lặng lẽ bên đống lửa. Tóc bạn đã bạc đi rất nhiều. Anh lặng lẽ đi kéo chăn cho mọi người. Thấy Bác đến gần, đội viên hỏi: “Chú ơi, sao chú còn thức? Chú có lạnh không?” Nghe vậy, chú niềm nở nói với đội viên: “Chú ngủ cho ngon, mai còn đánh giặc”. .” Khi tôi thức dậy lần thứ ba, tôi thấy chú tôi vẫn còn thức. Anh vội vàng nói với chú: “Chú ngủ đi.” Lần này, anh đã nghe được lời thú nhận của chú. Bác tỉnh táo là vì lo cho nước và cho dân, công đoàn lo cho dân, ngành lo cho dân, còn ông thì còn vất vả. Cảm động bởi tình yêu của bạn, tôi ở lại lành mạnh với bạn.
Kể chuyện đêm nay Bác không ngủ – mẫu 3
Khi màn đêm buông xuống Chiến khu Việt Nam, dưới mái tranh dột nát. Các thành viên trong nhóm thức dậy và thấy mình vẫn ngồi đó. Bóng người chú hiện ra bên bếp lửa hồng, trên khuôn mặt thoáng nét ưu tư. Tóc của bạn đã chuyển sang màu trắng. Rồi tôi đi đắp chăn cho mọi người. Anh kiễng chân nhẹ nhàng để quân lính không thức giấc. Anh hỏi chú: “Chú ơi, sao chú không đi ngủ? Chú có lạnh không?”. Nhưng chú bảo: “Chú ngủ ngon/ Mai đi chiến đấu!”. Sau khi nghe những lời của chú mình, anh ấy vẫn còn đầy lo lắng. Khi tỉnh dậy lần thứ ba, anh vẫn tỉnh táo. Anh vội vàng mời bạn đi ngủ. Anh ấy biết rằng anh ấy không thể ngủ được vì sự chú ý của công chúng. Trái tim của bạn di chuyển tôi. Tôi quyết định ở lại tỉnh táo với bạn.