Gửi các bạn đọc: Đây là nguyên tác của truyện cổ tích, do phần cuối của truyện còn nhiều quan điểm trái chiều nên Đọc truyện cổ tích sẽ up toàn bộ. Phiên bản mới đã chỉnh sửa phần kết và nguyên tác.
- Câu chuyện mà bà tôi kể cho tôi
- Video cổ tích
Tân Khang
Ngày xửa ngày xưa, có hai chị em cùng mẹ khác cha và một người em cùng cha khác mẹ, cô chị tên là Tân, cô em tên là Cám. Mẹ tôi mất sớm, ít năm sau bố tôi cũng qua đời, tôi sống với mẹ kế và mẹ đẻ. Mẹ kế rất nghiêm khắc, bắt cô phải làm hết việc nhà, một mình chăn trâu, cắt cỏ. Còn Cám được nuông chiều không làm gì cả.
Một hôm, mẹ đưa cho hai chị em một chiếc thúng và bảo hai chị em xúc tôm ra ruộng và hứa “ai đổ đầy thúng sẽ được thưởng một chiếc yếm đỏ”. Khi đến sân, anh ấy đã cố gắng hết sức để bắt được một cái rổ đầy, trong khi Bran đang bận chơi bóng nhưng anh ấy không thể bắt được gì.
Thấy đầy giỏ, cảm ơn bạn:
– Chị ơi, chị ơi! Đầu cô bẩn thỉu, cô uống một ngụm thật sâu vì sợ mẹ mắng.
Tin là thật, nàng xuống ao lội xuống tắm. Bran chớp lấy cơ hội để đổ tất cả tôm trong đĩa vào giỏ của mình và bước tới. Khi tôi đi lên, tôi thấy một cái giỏ trống rỗng, ngồi xuống và khóc một cách thảm thiết. Nghe tiếng ga giường kêu, tôi liền xuất hiện và hỏi:
– Sao em lại khóc?
Chuyện anh kể, tôi kể:
– DỪNG LẠI! Xem có gì khác trong giỏ không?
Ông nhìn cái rổ và nói: – Chỉ còn một con cá bống thôi.
– Tôi đem con cá bống về giếng nuôi. Mỗi bữa ăn ba bát, con ăn hai bát, bố một bát. Mỗi lần cho ăn nhớ gọi như thế này nhé:
Bang bang bang bang
Đến nhà ta ăn cơm vàng bạc
Không ăn cháo của người khác.
Nếu bạn không gọi nó như vậy, nó sẽ không xuất hiện, hãy nhớ!
Nói xong anh biến mất. Làm theo lời Phật, anh ném quả cầu xuống giếng. Kể từ hôm đó, mỗi bữa ăn, Tấm đều dành phần cơm, giấu đi đưa cho bố. Mỗi khi nghe tiếng đòi ăn là nó ngoi lên mặt nước, ngoạm lấy những hạt cơm trên đĩa ném xuống. Người và cá ngày càng thân thuộc, và chúng ngày càng lớn hơn.
Truyện cổ tích
Thấy Cám thường ra giếng xới cơm sau mỗi bữa ăn, dì ghẻ sinh nghi, sai Cám theo dõi. Bran trốn trong bụi cây bên giếng, nghe tiếng gọi, bèn viết ra giấy rồi về mách mẹ. Tối hôm đó, mẹ kế nói với tôi bằng một giọng ngọt ngào:
– Con ơi! Đồng đã bị cấm trong làng. Ngày mai em đi chăn trâu, em sẽ chăm sóc đồng xa, người trong làng sẽ bắt trâu bất kể đồng nào.
Ông vâng lời, sáng hôm sau dắt trâu đi ăn xa. Về đến nhà, hai mẹ con bưng bát cơm ra giếng bảo Bang Ge ăn như đĩa. Nghe tiếng gọi và nổi lên mặt nước. Mẹ Cám đã đợi sẵn, bắt cá bống mang về làm thịt.
Chiều dắt trâu về, ăn xong bưng bát cơm ra giếng, gọi mãi không thấy bong lên như thường. Gọi mãi, gọi mãi, cuối cùng chẳng thấy gì ngoài những cục máu đông nổi trên mặt nước. Biết có chuyện chẳng lành, anh bật khóc. Cửa sổ bật lên lại xuất hiện hỏi:
– Sao em lại khóc?
Chuyện anh kể, tôi kể:
– Yêu tinh của tôi, người ta đã ăn thịt rồi. Thôi im đi! Rồi tôi quay lại nhặt xương của nó, tìm được bốn cái lọ, cho vào đó và chôn dưới bốn chân giường.
Anh đi tìm bộ xương theo lời dặn của cha, lục tung mọi ngóc ngách trong sân mà không thấy. Một con gà nhìn thấy nó và nói với cô ấy:
– Bộ máy quan liêu! Cho ta một nắm cơm, ta chặt xương ngươi!
Gạo ném cho gà. Con gà chạy vào bếp bới một lúc thấy ngay xương. Những tấm khăn trải giường lập tức được nhặt lên, cho vào lọ và chôn dưới chân giường theo lệnh.
Ngay sau đó, nhà vua mở hội suốt mấy ngày đêm. Trai gái trong thôn đều đổ xô đến xem, trên đường xiêm y xộc xệch như nước chảy về kinh thành. Hai mẹ con còn sắm sửa quần áo đẹp để đi lễ hội. Mẹ kế thấy tôi bỏ đi thì giận dữ gầm lên, rồi trộn một cân cơm, nói với tôi:
– Sau khi hái riêng lúa và gạo mới được đi xem hội.
Nói rồi hai mẹ con lên đường trong bộ quần áo sờn rách. Nước mắt tội nghiệp chảy dài trên khuôn mặt của tôi. Hỏi lại:
– Sao em lại khóc?
Thầy chỉ vào rổ:
-Cô bắt tôi hái lúa, hái lúa, hái lúa, hái lúa rồi tôi mới được đi xem tế, hái xong thì đàn đã giải tán.
Đức Phật bảo: – Đừng khóc nữa. Anh nhấc cái thúng ra giữa sân, để em sai chim sẻ đi nhặt.
——Nhưng sau khi ăn thịt con chim sẻ, anh ta vẫn sẽ bị đánh khi quay lại.
– Bạn cứ nói với họ:
Lặng lẽ (chim sẻ) xuống nhặt cho tôi
Mày ăn hột là tao giết mày
Họ sẽ không ăn thịt tôi đâu.
Đức Phật vừa dứt lời thì một đàn chim sẻ bay đáp xuống sân, vừa nhặt lúa vừa nhặt lúa. Họ đã biến mất ngay lập tức, không một hạt nào bị hỏng. Nhưng khi con chim sẻ bay đi, nó lại kêu lên. Sau đó nói:
– Sao em lại khóc?
– Tôi ăn mặc rách rưới và họ không cho tôi vào.
– Hãy đào chiếc hũ yêu tinh chôn hôm trước, có nhiều cho bạn thưởng thức.
Truyện cổ tích
Tấm vâng lời, đi đào chum. Anh ta đào chiếc bình đầu tiên và lấy ra một chiếc áo chẽn, một chiếc áo choàng lụa, một chiếc yếm lụa và một chiếc khăn choàng. Đào chiếc lọ thứ hai và lấy ra một đôi dép thêu. Mở hũ thứ ba ra thấy một con ngựa con, vừa đặt ngựa xuống đất bỗng hí lên một tiếng rồi biến thành ngựa thật. Đào xuống cái lọ cuối cùng để lấy một bộ yên ngựa đẹp.
…
-Tiếp theo Phần 2–