Mạnh mẽ mà dịu dàng

Ồn ào và yên tĩnh

Dòng sông không hiểu tôi

Tìm con sóng trong bể

Bốn câu đầu của bài thơ không có chữ nào liên quan đến tình yêu, nhưng đọc đến đoạn này bao trùm lên tất cả những cảm xúc của tình yêu. Tình yêu dường như ẩn sau từ đó. Không có gì thực sự sôi động, nhưng thực sự yên tĩnh. “Căng thẳng”, “Ồn ào” và sau đó là “Yên tĩnh”, “Yên tĩnh” – có tình yêu ở đó, đó là tình yêu. Không chỉ là sóng, mà là nước – tâm hồn của một người đang yêu…và tình yêu là thứ mà con người không có được:

Dòng sông không hiểu tôi

Tìm con sóng trong bể

Rõ ràng không còn là mối tình đầu dễ dàng, hẹn hò, non nớt, ngọt ngào nữa. Đây là con đường duy nhất trong tự nhiên, sóng phải tìm đến hồ, nhưng đây cũng là quy luật tất yếu của tình yêu: con người phải tìm được “một nửa” tuyệt vời để hoàn thiện mình. Trong phần tiếp theo, ý nghĩa sẽ rõ ràng hơn:

Ôi làn sóng cũ

Vẫn là ngày hôm sau

Khát khao tình yêu

Sự hồi phục của lồng ngực em bé

Phần này là phần mở rộng của bốn phần trước. Bao nhiêu thế hệ đã trôi qua, hành trình đau khổ, vui buồn, hạnh phúc ngập tràn – tất cả chỉ vì khát khao yêu thương. Ở thời đại Adam-Eva, khi con người còn ngu muội, con người hiện đại… Tình yêu là điểm sáng vĩnh cửu để con người sống, phấn đấu và lao động vì nó. Trên đời này không gì có thể thay thế được trái tim, và tình yêu cũng không bao giờ có thể thay thế được nó!

Chúng ta tìm thấy một tình yêu trong sáng, lành mạnh trong bài thơ này. Tình yêu tuổi trẻ tràn đầy sức sống vô biên. Đó không phải là thứ tình yêu bi tráng “yêu là chết đi một chút trong tim” như những bài thơ xuân trước cách mạng, mà là một tình yêu dám sống, dám yêu, nồng cháy. Thể hiện tình yêu của tôi:

Sóng nổi lên từ gió

Trái tim anh nhớ em

trong mơ

Đây là thơ tình của người đang yêu, không phải thơ tình của ai khác vì chỉ có người đang yêu mới có thể bày tỏ tình yêu như thế. Nỗi nhớ, tình yêu đến… Ai biết yêu lúc nào, ai biết sóng từ đâu đến! xuan quynh đại diện cho tình yêu của nhiều người:

Ôi sóng nhớ bờ

Đêm nay tôi không ngủ được

Hình ảnh “sóng” là biểu tượng rất độc đáo và sâu rộng. Chỉ có con sóng mới ngày đêm trào dâng, và con tim ngày đêm yêu thương cũng vậy. Dùng hình ảnh thơ này để biểu đạt, dùng sóng để diễn tả nỗi nhớ nhà, và Huyền Quỳnh không hẳn là người duy nhất nói về tình yêu, nhưng quả thực, hình ảnh thơ này trở nên thật mới lạ khi Huyền Quỳnh đến. Có hoài niệm, nhưng lại mang đến nhiều hơn sự dịu dàng dịu dàng của phụ nữ, đây là bản sắc riêng của Huyền Quỳnh. Nỗi nhớ Lãng cũng là nỗi nhớ của bao người thân, và Joan cũng là tâm trạng của bao người đang yêu:

Trái tim anh nhớ em

trong mơ

Cuộc đời của Xuân Quỳnh cũng giống như cuộc đời của bao người, niềm hạnh phúc của Xuân Quỳnh cũng là niềm hạnh phúc của bao người:

Bắc

Ngay cả ở miền Nam

Theo một hướng về phía anh ấy.

Đọc đoạn thơ cuối làm ta liên tưởng đến một câu thơ khác của Chun Joon:

Tôi đã trở lại với trái tim mình

Không phải máu thịt con người,

Khi đời tàn, hãy biết ngừng đập

Nhưng anh biết anh yêu em cho dù anh có chết

Giữa hai câu thơ này có một cái gì đó rất gần gũi vì hai câu thơ tuy không giống nhau nhưng đều là sự khẳng định tình yêu. Một tình yêu đẹp luôn là một tình yêu biết vượt qua khó khăn thử thách, biết đấu tranh để bảo vệ ước mơ và khát vọng chân chính, tin vào tương lai cuộc sống, tin vào hạnh phúc của mình và của người khác. Còn tình yêu thủy chung không đổi thay, nỗi nhớ luôn có bến đỗ, và đó chính là người mình yêu:

trong đại dương

Trăm ngàn con sóng

Ai không cập bến

Kiểm tra tiếng Anh trực tuyến

Bạn đã biết trình độ tiếng Anh hiện tại của mình chưa?
Bắt đầu làm bài kiểm tra

Nhận tư vấn lộ trình từ ACET

Hãy để lại thông tin, tư vấn viên của ACET sẽ liên lạc với bạn trong thời gian sớm nhất.