18 bài văn tả cảnh sông Hồng đặc sắc, có 2 dàn ý chi tiết kèm theo. Nhằm giúp các em học sinh lớp 5 nắm chắc cấu tạo và rèn luyện kĩ năng viết bài văn tả cảnh đẹp sông nước.
Để bài văn tả cảnh sông Hồng thêm sinh động, trước hết học sinh cần tả khái quát về dòng sông, sau đó tả cụ thể từng cảnh, hoặc tả theo thứ tự sáng, trưa, chiều. , và buổi tối để làm nổi bật nó. Vẻ đẹp của sông Hồng. Mời các bạn tải miễn phí và học tốt môn ngữ văn lớp 5.
Dàn ý tả cảnh sông Hồng
Đề cương 1
I. Lễ khai trương
- Giới thiệu về Hồng Hà.
- Địa hình mềm mại hình chữ s được hình thành bởi sự hợp lưu của nhiều con sông đẹp. Miền núi Tây Bắc có dòng sông lớn “dài như câu trữ tình”, xứ Huế mộng mơ có dòng sông thơm tiếng hát da diết. Đồng bằng Bắc Bộ được đặc trưng bởi sông Hồng, “sông Hồng mênh mông vẫn chảy”.
- Không biết sông Hồng có từ bao giờ. Từ nhỏ tôi đã nghe tên sông qua những câu chuyện kể của ông bà và qua lời ru của mẹ.
- Qua tìm hiểu, tôi được biết sông Hồng chảy qua phía đông thủ đô Hà Nội rồi đổ ra biển Đông ở cửa sông Ba-lát. Con sông trước nhà tôi là một nhánh của sông Hồng.
- Cảnh sông Hồng đẹp như một bức tranh màu nước.
- Nhìn từ xa, dòng sông như một dải lụa mềm khổng lồ quấn quanh xóm làng.
- “Sông Hồng nhiều phù sa” nên nước không trong xanh như những con sông khác mà có màu hồng. Đây cũng là nguồn gốc tên gọi của dòng sông.
- Dòng sông rộng như một tấm gương khổng lồ, phản chiếu hình ảnh của cả thế giới. Bầu trời xanh, mây trắng, nắng vàng tất cả đều lọt vào ống kính của nhiếp ảnh gia Hong He.
- Lơ lửng trên mặt sông là những con sóng không ngừng, nhẹ nhàng xô vào bờ. Những con sóng dường như lắc lư theo nhịp điệu của bản nhạc tự nhiên.
- Sáng sớm, nắng đổ trên mặt nước, gió nhẹ thổi lăn tăn gợn sóng tạo cho sông Hồng một vẻ đẹp riêng.
- Vào một buổi trưa hè oi ả, nước sông lấp lánh như có ai thả một viên ngọc trai xuống nước.
- Đêm về, dòng sông đen ngòm, thì thầm lời ru của đất trời.
- Hai bên là đồng bằng phù sa, thích hợp cho nông dân trồng rau và ngô để mưu sinh.
- Dòng sông này là nơi buôn bán, nhiều thuyền chài ra khơi thả lưới, là nơi buôn bán của nhiều tàu khai thác cát ngày đêm ra khơi.
- Vào một buổi trưa hè lộng gió, trẻ em thường được người lớn dẫn ra sông tắm mát. Bởi vậy, với nhiều người, sông Hồng là một phần ký ức tuổi thơ.
- Cuối tuần có đội tình nguyện nhặt rác ven sông, môi trường sông biển trong sạch hơn rất nhiều.
- Hãy nói cảm nhận của bạn về Sông Hồng.
- Sông Hồng không chỉ tô đẹp thêm cho quê hương ta mà còn trở thành biểu tượng văn hóa từ ngàn đời nay. Dù sau này có đi nơi khác, hình ảnh Hồng Hà quê hương vẫn in đậm trong ký ức của tôi.
- Con sông em miêu tả tên gì? Ở đâu? (Sông Hồng, Thị xã Sơn Tây.)
- Vì sao em chọn miêu tả dòng sông đó? (Sông Hồng hoài niệm tuổi thơ tôi.)
- Dòng sông êm đềm lấp lánh trong sương.
- Những cánh đồng dâu và mía bên kia sông Green River.
- Hàng đoàn thuyền đánh cá neo vào bờ lấp lánh trong ánh pháo sớm.
- Tiếng than khóc và náo động của mọi người trên bến tàu; tiếng mái chèo khua trên mặt nước…
- Bình minh, nước lấp lánh, phù sa đỏ thắm, lăn dài trên đồi.
- Hoạt động tại một cảng sầm uất, nhộn nhịp…
- Người lớn, trẻ em ra sông tắm mát.
- Dòng sông như dang rộng vòng tay ôm lấy vạn vật.
- Khi mặt trời lặn, quang cảnh dòng sông trở nên thơ mộng và đẹp như tranh vẽ hơn.
- Dòng sông gắn liền với kí ức tuổi thơ.
- Những dòng sông góp phần làm đẹp thêm quê hương.
Hai. Nội dung bài đăng
Một. Nguồn gốc và vị trí của sông Hồng
b. Tả vẻ đẹp của dòng sông
c. Hoạt động diễn ra trên sông
Ba. Kết thúc
Đề cương 2
I. Giới thiệu:
Hai. Văn bản:
*Buổi sáng:
* Chiều:
Ba. Kết luận:
Tả cảnh sông Hồng
Có nhiều con sông chảy qua nước ta. Thành phố nơi tôi ở cũng có một con sông dài chảy qua, đó là sông Hồng. Nơi đó đã chiếm được trái tim của rất nhiều người dân Bắc Kinh.
Trong sương sớm, mặt sông phẳng lặng như tờ giấy. Thấp thoáng sau màn sương, dòng sông được tắm mình trong sự tĩnh lặng và yêu thương đến lạ lùng. Hai bên sông, những nương mía, nương dâu vẫn còn say ngủ. Đôi khi gió thổi và chúng run rẩy. Các ngư dân đã thức dậy. Ánh lửa bập bùng sau mái chèo. Có lẽ họ đã ăn sáng gần xong và sẵn sàng ra khơi.
Xa xa, mặt trời đã bắt đầu ló dạng. Mặt trời chiếu xuống và xua tan sương mù. Cảnh sông nước hiện ra trước mắt tôi rõ ràng hơn. Nước sông trong xanh như ngọc bích. Nước có thể chảy. Bên mạn thuyền, người ta í ới gọi nhau, chào nhau, chúc phúc cho nhau. Người dân làng chài bắt đầu công việc của mình. Trên chiếc cầu bắc ngang dòng người qua lại. Một số người dừng chân tại đây để thưởng ngoạn phong cảnh và ghi lại những khoảnh khắc khó quên. Lâu lâu các cặp đôi mới dừng chân chụp ảnh cưới tại đây.
Chỉ đơn giản vậy thôi nhưng cũng đủ thấy dòng sông quê em đẹp và hiền hòa biết bao.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 1
“Sao ta nhớ sông Hồng quá Hà Nội khi sóng vỗ dòng sông mang theo phù sa lấp lánh, khi hoa màu đôi bờ.”
Mỗi lần đọc bài thơ ấy, tâm trạng tôi lâng lâng khó tả. Tôi yêu biết bao dòng sông đỏ trên quê hương tôi, những dòng sông chở theo lớp phù sa luôn màu mỡ, nuôi dưỡng những cánh đồng lúa, những bờ sông.
Tôi không còn biết đầu nguồn sông Hồng ở đâu nhưng chỉ một khúc sông chảy qua làng cũng đủ làm tôi thấy thật gần gũi. Nước không trong xanh như nhiều con sông khác, có màu hồng, đỏ như máu và đặc quánh phù sa bồi đắp. Phù sa trong nước đâu đâu cũng được dòng sông chở đi luồn lách qua từng cánh đồng lúa, từng bãi ngô, từng nương rẫy, từng nương mía,… để nuôi sống hoa màu, cây cối phát triển xum xuê. Có lẽ, nghĩ từ bùn sông ấy mà mùa màng ở quê ta mùa nào cũng được mùa, cây trái ngọt lành hơn. Trên dòng sông hồng thơ mộng, thuyền bè luôn tấp nập người qua lại, xa xa là những rặng mía xanh ngút ngàn, những cánh đồng bạt ngàn, một màu xanh trù phú.
Sông Hồng không chỉ phù sa với những hàng cây xanh mát, nó là dòng sông gắn liền với kí ức tuổi thơ của tôi và biết bao đứa trẻ sống ở vùng ven sông. Tôi sẽ mãi yêu dòng sông ấy và tự hào về nó.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 2
<3
Khác với những con sông khác, nước sông Hồng không trong xanh mà có màu đỏ gạch. Dòng nước mênh mông của dòng sông đã mang theo phù sa màu mỡ, tạo nên những cánh đồng mía, ruộng dâu, ruộng lúa quê em. Sông Hồng dài rộng, dòng sông chảy qua làng như một dải lụa hồng, đầy mềm mại. Sông Hồng có vẻ đẹp riêng, có hồn riêng, tạo nên nét độc đáo, hấp dẫn mà ai cũng muốn khám phá. Sáng sớm, khi những giọt sương đêm còn đọng trên kẽ lá, dòng sông Hồng sau một giấc ngủ dài đã nhộn nhịp hẳn lên. Sóng vỗ nhẹ vào mạn thuyền của ngư dân. Buổi chiều, khi con nước còn ròng, mẹ tôi cùng mấy đứa con gái trong xóm ra sông mò hến. Hến không nhiều nhưng mỗi lần về, lượng hến đủ nấu bát canh rau ngon. Trên bờ kè, đàn bò mẹ và đàn con đang nhởn nhơ gặm cỏ.
Ôi dòng sông hồng quê tôi mới đẹp làm sao. Mai này dù có đi xa tôi cũng không bao giờ quên dòng sông này trong tuổi thơ tôi, nó đã từng yêu thương tôi và cho tôi biết bao kỉ niệm khó quên. Sông Hồng thân yêu! Em yêu anh rất nhiều.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 3
Dòng sông đỏ chảy qua quê hương tôi. Nước sông như dải lụa màu đào, đẹp đến nao lòng khoác lên mình chiếc áo xanh của vùng đồng bằng Bắc Bộ. Nó đã đi cùng tuổi thơ tôi, sưởi ấm biết bao trái tim bé nhỏ. Ồ! dòng sông thân yêu!
Xa xa, dáng thế cúi mình của sông Hồng ngàn năm vẫn đỏ, lớp phù sa dày sừng sững kiêu hãnh như rồng chầu hổ phục ngàn năm, hiện lên sắc màu hoài cổ, ấm áp. Có lẽ mặt sông thường đỏ như bờ môi e thẹn của người con gái. Bình minh vàng chiếu xuống dòng sông ấm áp. Cỏ non còn đẫm sương đêm, lơ mơ trong giấc mộng. Từng đoàn thuyền ra khơi thả lưới. Tiếng hô, tiếng hát vang dội, làm xôn xao non sông. Hãy nhìn xem, những đứa trẻ đang té nước vào nhau và cười. Chúng bơi, chúng lặn như cá heo. Dòng sông dịu dàng ôm lấy họ như người mẹ. Dòng sông chảy giữa những bụi dâu và ruộng mía xanh mướt. Tiếng sóng vỗ bờ như đang hát hò reo vui cùng chúng tôi. Hai bên bờ, các bà các cô lấy chăn ra giặt phơi, những tấm lưng gầy nhễ nhại mồ hôi…
Ôi dòng sông! Nước sông đẹp dịu dàng vào những ngày nắng, nước sông trắng xóa vào mùa hè cát và mưa. Dòng sông đỏ ngầu, ầm ầm và dữ dội, mỗi khi lũ lên lại chảy xiết. Dòng sông muốn cho ta cuộc sống êm đềm.
Ôi dòng sông! Dòng sông mang nước nuôi dưỡng đồng ruộng bốn mùa tươi tốt. Những dòng sông mang cá về nuôi sống con người.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 4
Dòng sông như một biểu tượng của mọi miền đất nước. Nếu người miền Nam tự hào về sông Cửu Long, thì người miền Bắc cũng tự hào về sông Hồng.
Cái tên đẹp đẽ này dường như đặc trưng nhất cho dòng sông. Đó là màu nước Đào Giang, mang màu của phù sa. Sông Hồng như một dải lụa mềm khổng lồ vắt ngang châu thổ. Quê hương tôi cũng được trang trí bằng hình ảnh dòng sông. Lòng sông rộng và sâu, nước luôn đầy ắp. Mặt sông cũng có nhiều trạng thái. Ngày lặng gió, trời đẹp, dòng sông lặng như trầm ngâm. Vào một ngày lộng gió, dòng sông giận dữ, đánh nhau dữ dội, nước chảy xiết không ngừng. Nước chảy xiết, một số đoạn ghềnh biến thành dòng xoáy trông rất nguy hiểm. Bèo cái cũng trôi trên mặt nước, và tôi không biết nó đã đi đâu. Những bông hoa tím như cài lên mái tóc làm cho dòng sông hồng thêm mềm mại. Tàu qua đây thường xuyên đông đúc đến mức đôi khi bạn có thể nghe thấy tiếng động cơ đang chạy. Họ đánh cá, khai thác cát, hoặc đơn giản là chở người qua lại. Đôi khi đi ngang qua trường tôi lại nghe thấy vài câu khẩu hiệu nghe thót tim. Sông Hồng, bên bờ sạt lở. Khoảng sân bù có cây cối tươi tốt và cánh đồng rộng thênh thang. Sườn sạt lở thường được kè để bảo vệ tính mạng trong mùa mưa bão. Rừng trúc uốn lượn như đang đợi ai trở về từ bên kia bãi bồi. Có những buổi chiều, tôi cùng lũ bạn chạy nhảy trên bờ kè dài, tận hưởng làn gió từ sông thổi vào thật khoan khoái. Dòng sông hồng đối với bao người như người mẹ, nuôi dưỡng đất đai và lòng người bằng dòng nước ngọt ngào.
Tổ quốc mất hình Hồng Hà là mất nửa hồn. Những đứa trẻ như em lớn lên cùng dòng sông này.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 5
“Quê hương em có dòng sông xanh, nước trong như gương soi trên tóc em, hồn em là một chiều hè lấp lánh.”
Sau một thời gian dài vắng bóng, dòng sông quê tôi trở lại thật thơ mộng và đẹp như tranh vẽ. Tuổi thơ của tôi gắn liền với dòng sông hồng hiền hòa và thân thương ấy, nơi đầy kỉ niệm.
Nếu như phía Nam có dòng sông Kongque băng qua nhiều nước thì ở giữa có dòng sông Hương thơ mộng, thủy chung. Ở miền Bắc quê tôi, có lẽ sông Hồng đã gắn bó với cuộc sống của mọi người và đi vào cuộc sống của mọi người. Sông Hồng chảy qua nhiều tỉnh thành, nơi tôi ở chỉ là một nhánh sông nhỏ. Em nghe chị nói sông Hồng chảy qua phía Đông Hà Nội rồi đổ ra biển ở cửa sông Ba Lạt. Dòng sông hồng hiền hòa êm đềm, nhìn từ trên cao dòng sông như dải lụa đào trải dài trên vai thiếu nữ – mảnh đất màu mỡ này. Hai bên sông là những cánh đồng lúa, ngô đã vào mùa thu hoạch. Sáng sớm, dòng sông thức giấc đón ánh bình minh, mặt nước lấp lánh dưới ánh nắng. Dòng sông xoáy quá, nhớ ngày còn nhỏ, tôi thường cùng anh ra sông tắm, tôi biết bơi nhưng chỉ dám bơi vào bờ. Cảm nhận làn nước mát sôi trên da, cảm giác như được mẹ vỗ về, hôn hít. Đẹp nhất là vào buổi tối, khi xung quanh ánh đèn được bao phủ bởi một lớp kaki, nước sông hồng như một bức tranh màu nước quyến rũ. Xa xa, những chiếc thuyền câu và những đàn chim bay lượn trên cao, dòng sông rì rào bên bờ kè tung bọt trắng xóa. Dòng sông như một tấm gương khổng lồ dưới sự phản chiếu của mặt trời lặn, đẹp và bình dị. Đứng bên bờ sông và cảm nhận từng cơn gió mát lành thổi qua, bạn sẽ có cảm giác như lạc vào hồn mình ở một chốn bồng lai tiên cảnh nào đó. Dòng sông Hồng gắn bó với gia đình, nơi đây là nơi những con thuyền của cha tôi đánh cá, buôn bán, mỗi chiều hè mẹ tôi lại ngồi giặt áo, lặng lẽ nghe tiếng sáo bên hàng xóm. Nước sông Hồng phù sa, Masuda, như nước mẹ luôn đầy ắp.
Tôi rất thích sông Hồng. Dòng sông gắn liền với mảnh đất chôn rau cắt rốn, điều mà mỗi người đi xa đều phải nhớ.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 6
“Sóng dữ dội đưa thuyền dưới mái song”
Cụm từ “tràng giang” của nhà thơ huy cận gợi cho ta hình ảnh dòng sông hồng lững lờ trôi. Dòng sông gắn bó mật thiết với đời sống con người Việt Nam.
Thượng nguồn sông bắt nguồn từ đất Trung Hoa xa xôi, từ lâu đã song hành cùng nền văn hóa lúa nước của dân tộc. Tên sông xuất phát từ việc nước luôn có màu đỏ và nặng phù sa nên được gọi là sông Hồng. Lòng sông rộng và sâu, hàng ngày có thuyền bè tấp nập qua lại trên mặt nước, trao đổi buôn bán. Dòng sông luôn bận rộn. Dòng sông kiên nhẫn từng ngày mang đến nguồn nước màu mỡ, nuôi dưỡng cả vùng châu thổ rộng lớn. Nhìn từ xa, dòng sông mềm mại như dải lụa, chầm chậm vắt qua những cánh đồng lúa, ôm lấy lũy tre, làng mạc. Từ bao đời nay, dòng sông đã phản ánh chiều sâu văn hóa của mỗi vùng đất mà nó đi qua. Những làn sóng lăn tăn xô nhau về phía chân trời. Mỗi buổi chiều, ngắm nhìn bầu trời sâu thẳm với những chú chim xinh đẹp bay lượn trên bầu trời. Hai bên bờ sông, những cánh đồng mía, nương dâu xanh mướt trải dài ngút tầm mắt, nguồn nước tưới dồi dào, lá thường xanh mượt. Mỗi buổi sáng, khi mặt sông còn mờ sương, sẽ có tiếng mái chèo khua vào mạn thuyền của ngư dân. Bên dưới mặt nước mát lạnh, muôn vàn loài cá nước ngọt tung tăng bơi lội, tạo nên nhịp điệu sôi động không dứt của dòng sông. Dòng sông Hồng đã ân cần nuôi dưỡng những ước mơ tuổi thơ.
Sông cũng như người. Đôi khi là sự im lặng lặng lẽ phản ánh sự yên bình của làng quê với nhịp điệu của nước. Đôi khi vào mùa lũ, dòng sông đục ngầu. Mặt nước đục ngầu, như mặt người khi giận hờn buồn bực. Bờ kè lúc này cũng phải đắp lại để ngăn dòng chảy xiết. Sông Hồng biến đổi khôn lường, nhưng dù có đi đâu, người quê tôi vẫn nhớ về ông già hay gió. Tôi nhớ những năm tháng dòng sông hiền hòa chảy, chiều hè dòng sông dang tay ôm con vào lòng. Dòng nước vẫn chảy nhẹ nhàng với màu sắc bất diệt theo năm tháng, dòng nước ngọt ngào nuôi dưỡng bao kỉ niệm tuổi thơ tôi.
Sông Hồng có khung cảnh bình dị như chính người nông dân Việt Nam. Dù đi đâu, hình ảnh dòng sông thân yêu vẫn luôn ở trong tâm trí tôi.
Tả sông Hồng – Văn mẫu số 7
“Giờ hãy xa trái tim tôi và luôn nhớ Azure Silverfish Lime sail”
te hanh nhớ dòng chè chở quê hương. Tôi cũng tự hào về dòng sông chảy qua quê hương tôi – nó là một phần của sông Hồng.
Em được biết sông Hồng là con sông lớn ở nước ta, chảy qua địa phận đầu nguồn của các tỉnh. Hệ thống sông Hồng chiếm phần lớn diện tích đồng bằng Bắc Bộ, góp phần là một trong hai vựa lúa lớn của cả nước. Hệ thống sông Hồng tạo thành phần trung tâm và phía nam của đồng bằng Bắc Bộ. Tôi nghe các bạn kể lại rằng con sông này có tên là sông Hồng vì nó mang rất nhiều phù sa bồi đắp cho ruộng đồng và bờ bãi.
Dòng sông quê em chảy rộng, phù sa màu mỡ. Nước sông không trong xanh mà đỏ phù sa. Mỗi sớm bình minh hay chiều tà, mặt sông óng ánh như dát vàng, dát bạc. Mỗi khi có gió nhẹ, mặt sông gợn sóng lăn tăn. Vào một ngày lộng gió, sóng biển dữ dội và dữ dội như giận dữ. Đàn chim bay qua sông từng đàn. Con thuyền đánh cá vừa ra khơi với niềm tin mọi việc sẽ suôn sẻ. Những con đò ngày đêm chở khách qua sông. Hai bên sông là những vườn rau, cánh đồng, nương ngô. Tôi thích tận hưởng mỗi buổi chiều yên ả, tản bộ dọc bờ sông, phóng tầm mắt ra xa và thấy một sự yên bình lạ lùng từ cảnh biển.
Sông Hồng mang lại giá trị thủy điện to lớn. Dòng sông này luôn gắn bó với quê hương tôi. Hàng năm dòng sông để lại phù sa màu mỡ bồi đắp cây cối tươi tốt. Mỗi lần ra khơi, dòng sông này sẽ mang về cho các thuyền rất nhiều tôm cá. Con sông này là nơi đàn bà con gái giặt giũ, gánh nước tưới cây. Mỗi chiều hè, lũ trẻ trong làng lại rủ nhau ra dòng sông này bơi lội. Tôi còn nhớ bên dòng sông thân yêu này, tôi và bố chèo thuyền sang bờ bên kia, chiều chiều cùng bạn bè ra khơi câu cá,… đó là một kỉ niệm đẹp của tuổi thơ tôi.
Tôi rất thích dòng sông này. Đây là con sông gắn liền với tuổi thơ tôi. Mai này khi nhớ lại, tôi sẽ mãi nhớ về một tuổi thơ đẹp đẽ trọn vẹn bên dòng sông thân yêu này, một kỷ niệm không thể nào quên.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 8
Quê hương ơi, con chào đời đã mười một năm, một quãng thời gian dài đối với con. Nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong tuổi thơ tôi, từ những cánh đồng thu vàng ươm lúa chín, đến những bờ kè xanh mướt, biết bao bạn bè, biết bao người thân (hơi chán). Và trong lòng em, dòng sông quê em vẫn là nơi để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất.
Dòng sông chảy qua quê hương tôi, như dải lụa đào vắt ngang tà áo xanh Bắc Nguyên
Dòng sông hồng trong một buổi sáng mùa hè đẹp đẽ mới sinh động làm sao. Từng đoàn thuyền đánh cá ra khơi thả lưới trắng trên sông. Tiếng hét vang lên. Hai bên bờ sông, trên những ngọn cỏ non còn đọng lại những hạt ngọc trai nhỏ trong vắt. Dòng sông chảy yên bình, như thể người ta có đủ thời gian để ngắm nhìn nó. Nó phản chiếu những bụi râu, từng bụi cây, cả những chú chim non hót véo von trên bầu trời mùa hè trong vắt và thăm thẳm. Mặt trời lên cao, như tiếp thêm sức sống cho vạn vật. Ánh sáng rực rỡ chiếu xuống mặt sông lấp lánh như dát vàng. Buổi trưa, chúng tôi rủ nhau đi tắm sông. Đứa trẻ nhảy xuống và làm tung tóe. Chúng tôi té nước vào nhau, cười nói ầm ĩ, phá vỡ sự tĩnh lặng của một trưa hè oi ả, khi dòng sông vỗ về những đợt sóng của chúng tôi như đùa giỡn với nhau, và nó dịu dàng ôm chúng tôi vào lòng như mẹ bồng con. Vào những đêm trăng sáng, chúng tôi thường đi câu cá ở đây bằng ca nô. Khi câu cá chán, chúng tôi nằm ngâm thơ, nghe tiếng sóng vỗ vào mạn thuyền, như hát để thôi miên chúng tôi. Tôi không biết cuối cùng họ đã ngủ thiếp đi lúc nào
Em rất muốn biết dòng sông quê em đẹp và huyền diệu như thế nào. ôi dòng sông! Dòng sông mang nước nuôi dưỡng đồng ruộng bốn mùa tươi tốt. Sông nên sinh cá nuôi người hiền. Ôi, dòng sông chở biết bao kỉ niệm, chở biết bao khát khao của những tâm hồn bé bỏng!
Tả sông Hồng – Văn mẫu 9
Ở Việt Nam có rất nhiều dòng sông đẹp như sông Cửu Long, sông Đồng Nai, sông Mã… nhưng sông Hồng mang nhiều cảnh đẹp gắn bó mật thiết với đời sống người dân Hà Nội.
Sáng sớm, mặt hồ phẳng lặng, mây mù bao quanh, tĩnh lặng đến lạ thường. Những ruộng mía, nương dâu xanh mướt nằm bên bờ sông, như còn say ngủ. Những hàng thuyền đánh cá gần bờ, bập bùng bếp lửa chuẩn bị sớm ra khơi. Khi mặt trời lên, mặt nước lấp lánh ánh nắng, nhuộm mặt nước đỏ sẫm, phù sa cuốn tôi theo dòng nước chảy. Tiếng người, tiếng xe cộ. Mọi người trên bến tàu được làm việc. Cây cầu nối liền các thành phố hai bên sông nhộn nhịp cuộc sống. Mọi người đến đây để thưởng ngoạn phong cảnh, du lịch và chụp ảnh bên sông.
Khi mặt trời lặn, mọi người dừng lại để thưởng ngoạn cảnh đẹp trên cây cầu cổ hàng thế kỷ. Tâm hồn họ lênh đênh trên sông nước mênh mang theo gió thoảng. Dòng sông dường như ôm trọn mọi thứ trong vòng tay của nó. Dưới ánh hoàng hôn chiều cuối thu tím nhạt, khung cảnh sông Hồng càng thêm nên thơ, lãng mạn.
Em rất thích sông Hồng, vì dòng sông này làm cho Hà Nội thêm đẹp và trù phú.
Điều khiến sông Hồng đặc biệt hơn những con sông khác là nước sông có màu hồng, màu của đất phù sa bồi đắp. Vì vậy, màu nước sông cũng trở thành nét đặc trưng của dòng sông này, có lẽ vì thế mà ông cha ta đã gọi nó là sông Hồng. Trước đây, sông Hồng còn có nhiều tên gọi khác như: sông nhị hà, sông cái, sông hồng. Sông Hồng cũng có nhiều lớp phù sa, vào mùa mưa hàng năm nước sông dâng cao, các lớp phù sa bồi tụ làm cho đồng bằng sông rộng ra. Bãi đất trống ven sông rộng và màu mỡ, mẹ và chú tôi thường trồng trọt ở đây.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 10
Thị xã Sơn Tây, quê hương nhỏ bé và yên bình của tôi, nằm bên hữu ngạn sông Hồng, đối diện với con đê. Vì màu nước quanh năm đỏ ngầu, không trong và đục như các con sông khác nên người ta gọi là sông Hồng. Nhà tôi ở trên một con phố gần bến cảng nên dòng sông hiện ra trước mặt tôi hàng ngày và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Không biết từ lúc nào tình yêu của Giang Anh ngấm vào máu thịt tôi.
Sông Hồng đẹp nhất vào cuối xuân đầu hè. Vào buổi sáng, sương treo trên mặt nước. Bên bờ dâu, thấp thoáng ruộng mía bên kia sông, một vệt như làn khói xanh trải dài miên man. Dãy thuyền chài sát chân kè đá sáng lấp lánh trong ánh lửa nấu bữa sáng. Chuyến phà chở khách đầu tiên khởi hành từ Yongfu đang dần cập bến. Mấy bà, người gánh nải, người gánh ngô, gà vịt, những mẻ cá tôm tươi rói, vội vã men theo phố Houping, lòng vòng để vào chợ nghệ. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng nước đập vào mạn tàu, tiếng cá đập trên mặt sông lan xa trong gió ban mai tạo nên âm thanh quen thuộc của cuộc sống thanh bình.
Mặt trời lên cao, sương tan nhanh, mặt nước lấp lánh sóng vỗ. Dòng sông Hồng đang mải miết chở phù sa từ thượng nguồn về bồi đắp cho vùng đồng bằng màu mỡ hơn. Hai bên bờ sông là làng mạc trù phú tươi tốt. Nhịp độ công việc tại cảng ngày càng bận rộn. Một hàng sà lan chở đầy than và xi măng được mở ra để đưa hàng trăm người lên bờ và chuyển họ đến các bến cảng. Các cô chú là công nhân bốc xếp, nước da nâu bóng, bắp chân săn chắc, trên vai vác những bao xi măng nặng nửa người nhưng vẫn bước đi vững vàng như diễn viên xiếc trên đoạn đường dài nối xà lan với bờ ván. Bốn, năm chiếc cần cẩu cặm cụi xúc từng thùng than chất lên phía sau xe tải đang chờ sẵn. Không khí làm việc nhộn nhịp và hối hả, tiếng động cơ xen lẫn tiếng cười nói. Trên sông, những con tàu, xuồng, ghe… nhấp nhô càng làm cho khung cảnh thêm sinh động.
Vào lúc chạng vạng tối, ánh hoàng hôn trên bầu trời phía Tây có màu đỏ thẫm, in hình những đỉnh núi cao chót vót. Từ các ngả đường, người lớn, trẻ em tấp nập đổ về bến tàu để bơi lội, ngụp lặn trong làn nước mát lạnh của sông Hồng. Từ bao đời nay, dòng sông bao dung đã dang rộng vòng tay, ôm lấy con người, đem lại niềm vui cho con người. Đặc biệt với tuổi thơ của chúng ta, còn gì hạnh phúc hơn khi được tụm năm bảy đứa cùng nhau nô đùa trên sóng nước, rủ nhau thuê thuyền vượt sông bắt dế bắt bướm, mua ngô non về nướng. Dưới. .Dưới chân kè vừa chơi vừa ăn. Mùi ngô nướng thơm phức thoang thoảng trong gió sông thổi qua, vương vấn trên mái tóc trẻ thơ hoe nắng. Trời tối sầm lại, dòng sông như rộng ra, cảnh vật mờ ảo. Trên đầu anh, bầu trời bao la được điểm xuyết bằng hàng ngàn ngôi sao nhỏ lấp lánh. Sông Hồng vẫn thức giấc, vẫn rộn ràng xuôi dòng, ra biển.
Trong chiếc loa phóng thanh bên cột điện thoại ven đường đang vang lên bài hát của nhạc sĩ Hoàng Anh Trở về dòng sông thời thơ ấu: Quê hương ai cũng có một dòng sông quanh mình. Gắn liền với dòng sông quê hương tuổi thơ tôi…dòng sông tôi đã tắm. Dòng sông tôi hát về. Dòng sông làm tôi vơi đầy nỗi nhớ quê… Thuyền giấy ơi tuổi thơ tôi đi về đâu? Để bây giờ em nhớ anh… Tiếng hát trầm ấm tha thiết của người thợ trang điểm như đang kể cho bạn nghe về tình yêu của Honghe, Honghe đã tạo nên vẻ đẹp khó phai của mảnh đất này.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 11
“Quê hương tôi có dòng sông xanh sóng vỗ, mặt nước trong như gương soi rừng trúc…”
Dòng sông có lẽ là một trong những nét đẹp không thể thiếu của vùng quê, đặc biệt là vùng quê êm đềm, nơi để lại biết bao kỉ niệm đẹp của tuổi thơ. Còn một dòng sông chảy qua một thành phố sầm uất, nhộn nhịp thì sao? Mỗi người có thể có một câu trả lời khác nhau, nhưng đối với tôi, dòng sông đỏ chảy qua thành phố giữ một vị trí đặc biệt trong trái tim tôi.
Sông Hồng là một con sông dài và rộng. Tôi từng nghe bố kể rằng sông Hồng chảy qua hầu hết các tỉnh phía Bắc nên các tỉnh này được gọi chung là đồng bằng sông Hồng. Tôi không biết sông Hồng bắt nguồn từ bao giờ và ở đâu, chỉ biết đoạn chảy qua thành phố tôi rất dài, có khi hàng chục cây số, còn chiều rộng của nó thì tôi không thể làm gì được. Có thể đoán trước, nhưng đủ tốt để thuyền đi qua dễ dàng.
Theo thầy, tên gọi sông Hồng xuất phát từ việc nước sông quanh năm có màu hồng nổi bật, do chứa một lượng lớn phù sa màu mỡ có lợi cho đất và cây trồng. Hai bên bờ sông không phải là những rặng liễu xanh thẫm rủ bóng rủ bóng trước gương mà là một bờ kè dài nối dài ven sông, hai bên là nhà cửa. Vào một ngày hè nóng bức, ngồi dưới chiếc ô lớn, uống một tách trà bán bên bờ kè chè, cảm nhận làn gió mát thổi qua mái tóc, hay lặng nhìn những con thuyền xuôi ngược. Đó cũng là một cách đếm. thời gian trôi qua.
Nước sông Hồng không trong xanh như những dòng sông khác do chứa nhiều phù sa, hàng ngày có rất nhiều thuyền bè qua lại trên dòng sông này. Khắp nơi trên dòng sông rộng lớn này có thể bắt gặp những con tàu chở hàng cao, những chiếc bè ngược xuôi xuôi dòng hay những con thuyền nhỏ hơn. Vì vậy, đối với các tỉnh đồng bằng sông Hồng, sông Hồng đương nhiên là kênh vận chuyển hàng hóa nhanh chóng và thuận tiện.
Mùa xuân nước sông đầy, mùa này nước trong hơn các mùa khác trong năm. Khi mùa hạ đến, dòng sông hiền hòa chảy qua, thổi làn gió nam mang hương thơm của cỏ cây hoa lá vào làng. Mùa thu đến rồi, cảnh sắc hai bên bờ eo biển càng trở nên thơ mộng, những hàng liễu thả những chiếc “thuyền” lá liễu xinh xắn làm rung rinh mặt nước. Mùa đông đang đến, mặt hồ phủ một lớp hơi nước mỏng, chập chờn, như nhảy múa trên sông, nước sông lúc đó rất lạnh và buốt.
Sông Hồng có giá trị kinh tế to lớn, do sông có nhiều lớp phù sa màu mỡ bồi đắp cho đất đai, cây trồng luôn xanh tốt, tạo điều kiện thuận lợi cho sản xuất nông nghiệp và phát triển kinh tế. Không chỉ vậy, sông Hồng còn là con đường vận chuyển hàng hóa nhanh chóng, thuận tiện, còn cung cấp cho chúng ta nguồn lợi thủy sản phong phú, đồng thời cũng bồi đắp, mở rộng những đồng bằng màu mỡ.
Em rất thích sông Hồng bởi những lợi ích mà nó mang lại cho con người và vẻ đẹp quanh năm của nó. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ để bảo vệ môi trường và bảo vệ dòng sông khỏi ô nhiễm.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 12
Dòng sông đỏ chảy qua quê hương tôi. Dòng sông chảy qua những cánh đồng mía, bờ dâu xanh mướt. Mặt sông nhuộm đỏ như gạch nên có tên là Hồng Hà. Nước sông như dải lụa màu đào, đẹp đến nao lòng khoác lên mình những chiếc áo xanh ở đồng bằng Bắc Bộ. Con sông này gắn liền với tuổi thơ tôi. Tôi đã trở nên rất gần gũi với dòng sông.
Sông Hồng buổi sớm mới sinh động làm sao! Từng đoàn thuyền đánh cá ra khơi thả lưới trắng trên sông. Nghe hát và hát. Dòng sông tấp nập thuyền bè qua lại như mắc cửi. Hai bên bờ sông, những giọt sương đọng trên lá cỏ non trong veo như những viên ngọc trai… Cỏ còn đọng sương đêm nhưng các chị em xã viên ra đồng cắt ngô, hái dâu. Buổi trưa, lũ trẻ rủ nhau đi tắm. Chúng lặn và bơi điêu luyện như cá heo. Dòng sông ôm chúng vào lòng, những đứa trẻ ngây thơ, nghịch ngợm, nghịch ngợm trong vòng tay của nó. Dòng sông dịu dàng như người mẹ đối với đàn con. Các cụ già râu tóc bạc phơ đưa các cháu ra sông tắm, các mẹ tất bật chọn đồ, giặt màn. Vào những buổi chiều hè hay những buổi tối trăng sáng, tôi cùng các bạn bơi ra giữa sông, bỏ chiếc xuồng chèo, thả trôi, nằm trên bến ngắm trăng thổi.
Dòng sông này mang lại cho tôi những kỷ niệm ngọt ngào nhất! Tôi nhớ năm tôi ba tuổi, mẹ dẫn tôi ra sông tắm, tôi sợ hãi hét lên. Rồi năm lớp một, tôi rời xa dòng sông với bao kỉ niệm đầy ám ảnh. Lúc đó tôi không biết bơi. Bạn mời tôi ra sông tắm. Chúng tôi chỉ chơi trên bờ, không dám ra giữa sông. Chiếc mũ “đỏ” mẹ mua cho tôi sáng nay không có quai, tôi đội hờ hững trên đầu, bị gió thổi bay ra giữa sông. Tôi hốt hoảng vội chộp lấy. Nhưng đã quá muộn, đã quá xa, không bao giờ có lại được nữa. Tôi không biết bơi và suýt chìm xuống lòng sông. Các bạn tôi không ai biết bơi, lo lắng nắm tay nhau xếp thành hàng dài để tôi nắm lấy đứng dậy. Lúc này, thầy đi ngang qua, thấy tóc em bồng bềnh trên sông, thầy giúp em mặc quần áo, nhảy xuống bờ vớt em lên, mặt em tái nhợt, bụng đầy nước. Anh ấy lật ngược tôi lại và làm hô hấp nhân tạo. Một lúc sau tôi tỉnh dậy và anh cõng tôi về nhà. Tất cả các bạn đều hạnh phúc cho tôi và tất cả các bạn đều yêu tôi. Khi tôi về nhà, bố mẹ tôi bắt tôi đi mua thuốc. Hai ngày sau, tôi trở lại và lại ra sông tắm. Dòng sông mát vuốt ve tôi như xin lỗi. Tôi thở dài. Sông ơi sông ơi! Không có gì sai với dòng sông. Thủ phạm là chúng ta.
Làm sao tôi quên được những ngày ra sông bắt hến và dập hến. Những ngày đó vẫn còn khắc sâu trong ký ức của tôi. ôi dòng sông! các dòng sông của đất nước. Vào những ngày nắng, dòng sông thật hiền hòa. Nước sông trắng xóa trong những cơn mưa rào mùa hè, khi lũ lên thường đỏ ngầu và gầm thét. Dòng sông cũng tắm trong ánh bình minh. Em yêu dòng sông quê em như yêu người mẹ hiền.
Ôi dòng sông hồng, dòng sông giận dữ cuốn tàu giặc xuống lòng sông. Dòng sông này chở bao ước mơ của biết bao tâm hồn bé nhỏ.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 13
Con sông Hồng uốn khúc ôm lấy các tỉnh thành miền Bắc thân yêu, con sông Hồng vô cùng hiền hòa và thân thương. Honghe như người bạn tâm giao, gắn bó với mảnh đất này từ lâu, không biết gắn bó từ bao giờ. Sông Hồng mới đẹp làm sao!
Sông Hồng chảy qua một số tỉnh ở miền Bắc Việt Nam. Con sông Đào chảy qua Nam Định thân yêu của tôi cũng là một chi lưu của sông Hồng. Nước sông Hồng quanh năm đục ngầu. Nước sông không trong vắt hay xanh ngọc bích mà có màu hồng và đục. Bởi người ta thường nói rằng sông Hồng có quá nhiều phù sa bồi đắp cho những cánh đồng nên nước không thể trong xanh. Thật. Đôi bờ sông Hồng luôn tràn đầy sức sống. Phù sa nuôi sống cây trái hai bên bờ nên cây nào cũng xanh tốt tươi tốt bởi đất đai luôn màu mỡ và chứa nhiều chất dinh dưỡng tốt. Dòng nước sông hồng nhấp nhô khắp xung quanh, mềm mại như chiếc khăn voan quàng quanh cổ người con gái e ấp, e lệ. Trên sông Hồng luôn có dòng chảy không ngừng, có thuyền ra vào tấp nập. Đôi khi gió nhẹ thổi qua, mặt sông gợn sóng, trên mặt sông lăn tăn từng đợt sóng. Dưới sông, từng đàn cá tung tăng bơi lội, nô đùa dưới nước, ngộ nghĩnh và dễ thương.
Dòng sông hồng mới đẹp làm sao! Mai này, dù có đi đâu, tôi sẽ không bao giờ quên cảnh tượng dòng sông quê hương thân thuộc và thân thương này.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 14
Ở Việt Nam có rất nhiều dòng sông đẹp như sông Nại, sông Mã… nhưng sông Hồng mang nhiều cảnh đẹp gắn bó mật thiết với đời sống người dân Hà Nội.
Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như dải lụa đào mềm mại, lững lờ trôi giữa những xóm làng. Những nương mía, nương ngô, vườn cây ăn trái xanh mướt trải dài ngút tầm mắt. Khi tiếng én gọi mùa xuân về, dòng sông nhỏ quê em như bừng lên sức sống tươi trẻ. Buổi sớm, mặt sông lung linh huyền ảo và vô cùng êm đềm. Cây cối hai bên sông im lìm, như còn say ngủ. Những hàng thuyền đánh cá gần bờ bập bùng ánh lửa nấu nướng, sẵn sàng ra khơi. Đâu đó, ai đó đang tản bộ và tập thể dục, sẵn sàng cho ngày mới phía trước. Khi mặt trời lên, những tia nắng chiếu xuống mặt sông đỏ sẫm phù sa khiến mặt nước lấp lánh trong nắng mai. Xuôi theo dòng nước chảy, có tiếng người than khóc, tiếng mái chèo khua nước. Mọi người trên bờ và dưới sông đều bắt tay vào việc. Cây cầu cong nối đôi bờ tấp nập người qua lại.
Vào buổi chiều, khi mặt trời lặn, dòng sông chuyển từ màu đỏ sang màu tím, cảnh vật hai bên bờ tối sầm lại. Khi mặt trời lặn, những ngư dân trở về sau một ngày đánh cá, tiếng sóng vỗ vào mạn thuyền, tiếng í ới gọi nhau, tiếng trẻ con chơi đùa, lẫn trong ánh sáng mờ ảo của dòng sông. Và khi ở trên cầu. Người đi bộ nhộn nhịp. Mọi người dừng lại trên cây cầu cổ hàng thế kỷ để thưởng ngoạn cảnh đẹp. Tâm hồn họ lênh đênh trên sông nước mênh mang theo gió thoảng. Dòng nước sông hiền hòa dường như ôm trọn mọi vật trong vòng tay. Khung cảnh sông Hồng thật êm đềm, thật nên thơ và lãng mạn. Vào một đêm trăng tròn, dòng sông lấp lánh ánh vàng. Vầng trăng tròn và muôn ngàn vì sao lấp lánh in rõ trên mặt nước sông sẫm màu.
Em rất thích sông Hồng, vì dòng sông này làm cho Hà Nội thêm đẹp và trù phú.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 15
Ở Việt Nam, tôi đã đi nhiều nơi, gặp nhiều dòng sông nhưng con sông để lại cho tôi ấn tượng khó quên nhất là sông Hồng chảy qua Hà Nội.
Mùa hè năm lớp 4, tôi và gia đình lên Hà Nội và có dịp đi ngắm sông Hồng ở đây. Đối với tôi, đây là một đứa trẻ xinh đẹp và quyến rũ. Buổi sớm, mặt sông phẳng lặng, phẳng lặng đến lạ lùng. Dòng nước đỏ hồng êm đềm chảy trong không gian yên tĩnh. Trong làn sương mỏng, vài chiếc thuyền của công nhân đang chầm chậm chèo vào trung tâm thành phố để đánh bắt tôm cá. Cây cối hai bên bờ rất lặng lẽ, còn lấm tấm sương đêm, xa xa là những cánh đồng mía, bãi dâu xanh mướt do phù sa sông Hồng bồi đắp. Khi mặt trời mọc, mặt trời hồng dần lặn, nước sông hòa với màu nắng, óng ánh bạc. Trên vùng biển rộng mênh mông, tiếng chèo thuyền của người lao động mờ nhạt. Khi mặt trời lặn, sông Hồng hiện lên vẻ đẹp dịu dàng và quyến rũ. Làn gió chiều mơn man bờ hồ, những bãi dâu xanh mướt, những chiếc thuyền câu bồng bềnh trong không gian khói lam chiều như mộng càng làm tăng thêm cảm giác nên thơ hữu tình.
Tôi rất thích dòng sông Hồng thân yêu của miền Bắc, dòng sông trong cuộc đời tôi, những bãi bồi và bãi bồi không mệt mỏi, lặng lẽ tô đẹp cho đời tôi trong những thăng trầm của năm tháng. Tôi hy vọng một ngày nào đó tôi có thể trở lại đây và thưởng thức vẻ đẹp của dòng sông một lần nữa.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 16
Trên dải đất Việt Nam có biết bao cảnh đẹp trữ tình. Đặc biệt trên mảnh đất Nam Định quê hương em có con sông Hồng chảy qua tạo thành một lượng lớn phù sa bồi đắp cho đất đai màu mỡ, đồng thời sông Hồng cũng làm cho quê hương em thêm tươi đẹp.
Sông Hồng đúng như tên gọi, nước có màu đỏ nhạt do chứa nhiều phù sa. Sông Hồng rất dài và rộng, dường như không có điểm kết thúc. Con sông nối liền nhiều tỉnh ở Bắc Bộ, tạo thành đồng bằng châu thổ sông Hồng, một trong hai vựa lúa lớn nhất cả nước. Dòng sông Hồng chảy quanh năm bồi đắp phù sa cho các bãi bồi hai bên bờ sông giúp người nông dân có được những vụ mùa bội thu.
Nước sông hồng đậm phù sa, nước sông quê em phẳng lặng, mỗi khi bình minh và hoàng hôn, nước sông như đỏ hơn một chút dưới màu đỏ của bầu trời phản chiếu trên mặt nước. Nhìn từ xa, dòng sông chảy qua đây như một sợi chỉ hoa đào, hai bên là những nương dâu, nương ngô, nương khoai của người nông dân trồng trọt. Những hàng cây xanh mướt tạo nên một khung cảnh thôn quê yên bình đến lạ lùng khi nắng vàng soi bóng xuống dòng sông. Trên mặt nước thường có những gợn sóng nhỏ mải miết đuổi theo ngọn gió mùa hạ, thỉnh thoảng mặt nước lại nhộn nhịp đàn cá tung tăng bơi lội. Dòng sông Hồng là nơi rất nhiều chuyến tàu chở hàng qua lại, mỗi chiều rong ruổi trên bờ kè cùng bè bạn, nghe tiếng thuyền khua mặt nước, rồi hè về. Dòng sông mát lành là nơi lũ trẻ nô đùa. Hai bên sông lớn còn có các chi lưu dẫn nước về các cánh đồng sâu bên bờ, các chi lưu này là nguồn dinh dưỡng cho cây trái sinh trưởng, mùa màng bội thu trên quê hương. Mỗi buổi chiều, từng đàn cò trắng bay lượn trên mặt nước, có con bay sát mặt nước để lại những đám bọt trắng xóa. Ôi dòng sông quê em mới đẹp làm sao.
Dòng sông quê em là nơi chở bao kỉ niệm, phủ bóng hình ảnh quê hương. Em yêu dòng sông quê em và cảnh đẹp quê em. Dù mai này có đi đến vùng đất mới, tôi cũng không quên dòng sông Hồng quê tôi.
Tả sông Hồng – Văn mẫu 17
Quê tôi là một làng quê còn lưu giữ nhiều giá trị văn hóa truyền thống. Tuổi thơ tôi được ngồi trên cầu, bờ kè, nhìn cánh đồng lúa bát ngát, cây đa đầu làng, mái nhà công cũ, lắng nghe tiếng chuông nhà thờ xa xa. Dòng sông này…quê hương tôi còn nổi tiếng với nền văn minh lúa nước sông Hồng. Đất đai phì nhiêu, lúa tốt vì có phù sa sông bồi đắp. Nhờ dòng sông quê hương thân thuộc ấy mà những giá trị văn hóa luôn tuôn chảy.
Nhìn từ trên cao, dòng sông uốn lượn chầm chậm, luồn qua cánh đồng lúa xanh mướt như dải lụa. Nước sông trong xanh quanh năm. Mỗi khi mùa xuân đến, dòng sông cũng gợi lên những cảm xúc ấm áp, như những người nông dân cần mẫn lấp đất, tưới ruộng, mang đến những nụ cười hạnh phúc và sự bình yên trong tâm hồn. Nỗi lòng và những trăn trở ngày ngày hiện rõ trên gương mặt người nông dân. Hai bên bờ kè thoai thoải, cứ đến hè là chúng tôi lại rủ nhau đạp xe ra bờ kè cởi dép ra chơi. Tiếng cười nói rộn rã vang dội cả con đường, có lúc nô đùa, có lúc xô xát, mọi người ngồi cạnh nhau rôm rả chuyện trò. Giống như biết rằng những dòng sông mang đến cho chúng ta những làn gió mát và những câu chuyện cổ tích về tuổi thơ với bầu trời xanh lờ mờ trên mặt nước. Những tia nắng chiếu xuống dòng sông như một tấm thảm lấp lánh, và những tia nắng quay quanh như một mặt trời nhỏ trên tấm thảm đỏ. Thuyền nan, thuyền chài lên xuống. Mỗi chiếc lưới được giăng ra, mang theo một mẻ cá mới và đa dạng. Mùa thu, dòng sông êm đềm trôi. Phải chăng vì hương lúa, hương vị đồng quê, hoà với nước sông nó thơm và mát. Mỗi ngày tan học, cả nhà sẽ đến đây bơi lội, sông không sâu lắm, xuống nước giống như được nước ôm vào lòng, vỗ về.
Hương ổi chín, hương lúa, màu cây đa bên sông… tất cả được tạo nên bởi sự trong xanh và phù sa của dòng sông. Bao đời nay, dòng sông gắn bó mật thiết với người dân quê hương và là một phần không thể thiếu của vùng quê tươi đẹp.