Tiêu đề:
Bức tranh cảm nhận thiên nhiên về hai đứa trẻ – Qingshi
Câu hỏi về đứa con thứ hai cảm nhận về cảnh thiên nhiên là một trong 11 câu hỏi hay và thường gặp nhất trong bài thi đứa con thứ hai. Vì vậy, đọc tài liệu đã tổng hợp dàn bài về các bức tranh thiên nhiên trong tác phẩm Hai đứa trẻ cũng như một số bài văn hay về chủ đề này cho các em học sinh tham khảo.
Vẽ bức tranh thiên nhiên về hai đứa trẻ
1. Giới thiệu tác giả, tác phẩm và tham luận
– Thạch lam là một hiện tượng đặc biệt trong văn học Lãng mạn 1930-1945. Anh ấy giỏi truyện ngắn. văn phong của Thạch Lâm trong trẻo, dịu dàng và gợi cảm. Và đằng sau những trang cảm xúc tinh tế ấy là sự cảm thương cho những kiếp người nghèo khổ trong xã hội cũ. – “Hai đứa trẻ” là một trong những truyện ngắn xuất sắc của Lin Zelin. Truyện cổ tích được đưa vào tập truyện ngắn “Nắng trong vườn” năm 1938. Truyện không có cốt truyện, chỉ có thế giới tâm linh của hai đứa trẻ An Hêlian đang dựng quán cóc ven đường chờ tàu ở Hà Nội. Đợi tàu đêm. – Thể hiện cuộc sống buồn tẻ, vô vọng của một thị trấn nhỏ qua tranh phong cảnh, tranh vẽ nhân vật.
2. Tranh phong cảnh buổi tối
– Tác giả chọn thời điểm hoàng hôn – cuối ngày. Khung cảnh càng lúc càng tối. Ánh sáng mờ đi. Bóng tối bắt đầu len lỏi: phía trên chòi, mây và lũy tre bao trùm lấy đất, gợi “tiếng trống canh (…) ngân vang từng tiếng gọi chiều.”, gợi từ màu sắc: “Tây đỏ như lửa, mây đỏ như than.” – Đây là khung cảnh của một thị trấn nhỏ nghèo nàn, đổ nát: tiếng muỗi vo ve, tiếng ếch kêu, cảnh đầu đường xó chợ, chẳng có gì ngoài rác rưởi, một vùng đất bị lãng quên.
3. Hình ảnh con người
– Ở một nơi hoang vắng, tăm tối, cuộc đời chìm trong bóng tối: những đứa trẻ tội nghiệp vật vờ trong chiều tĩnh mịch. Mấy ngày liền mẹ con mò cua bắt tôm, chiều tối cũng với niềm hy vọng vô vọng như sạp hàng của mẹ, chúng tôi ra sân ga với những chiếc sọt tre cũ nát để bán đồ. Bà cụ xuất hiện trong bóng tối, bước vào bóng tối khi bà quay lại… Phía sau họ thấp thoáng một bà lão phải cho thuê gian hàng ọp ẹp và một người cha mất việc làm. Xung quanh là những thứ đổ nát: phên nứa, tấm gỗ, những chiếc cũi sắp hỏng… Những con người ấy hàng ngày sống một cuộc sống đơn điệu. Nhịp sống triền miên nói lên sự kiệt quệ, vô nghĩa của kiếp người trong xã hội cũ. Người dân không chỉ phải chịu đói nghèo mà còn phải chịu đựng cuộc sống buồn tẻ. ——Nhưng nhân vật măng đá dường như “mong ánh sáng cho cuộc đời tội nghiệp của mình”. Những gì họ mong đợi là không rõ và chỉ ở lòng thương xót của tác giả.
4. Trong bức ảnh điểm mù, hai đứa trẻ nổi bật nhất là cô bé
– Nhân vật bất biến trong khoảnh khắc đen tối gây ấn tượng mạnh với người đọc về sự nhạy cảm và chiều sâu tâm hồn: cảnh thiên nhiên dưới nắng chiều u tối, u uất tạo nên “sự hoang vắng, hoang vắng trước cái chết”. Những đứa trẻ tội nghiệp nhặt rác ngoài chợ. Các nhà văn thích hóa thân vào các nhân vật, đau đớn trước những cuộc đời vô nghĩa, đang chết dần chết mòn.
5. Nêu nét độc đáo trong nghệ thuật miêu tả của tác giả
– Đây là một truyện ngắn đậm chất thơ: + Chất thơ toát ra từ cảnh vật quê em: không gian chiều là không gian thân quen, cảnh vật giản dị mà gợi bao xúc cảm. Hương vị quê hương có vẻ chân thực và thú vị. + Chất thơ toát ra từ bức tranh buồn, cô đơn của cuộc đời. + Chất thơ còn thể hiện ở cách tác giả miêu tả tâm hồn, tác giả nắm bắt một cách tinh tế sự âm vang mơ hồ trong tâm hồn nhân vật. – Hệ thống văn bản, hình ảnh góp phần tạo nên ngôn ngữ miêu tả của tác phẩm thơ
6. Đánh giá
– Đằng sau những hình ảnh phố huyện, đằng sau cuộc sống lười nhác nơi trần gian là tư tưởng nhân đạo của tác giả. Đó là tình thương, là sự thương hại, là sự dằn vặt trước cuộc sống đơn điệu, nặng nề. là những tâm hồn tinh tế đồng cảm với nỗi đau và khao khát ánh sáng. – Nghệ thuật miêu tả đặc sắc của tác giả đã góp phần tạo nên thành công cho truyện cổ tích.
Sau khi lập dàn ý cho một bức tranh thiên nhiên về hai đứa trẻ, học sinh có thể phát triển thêm nội dung xung quanh ý chính và tự xây dựng dàn ý cho mình. chi tiết. Đồng thời, từ đó, sinh viên sẽ dễ dàng phát triển thêm nội dung thành một luận văn hoàn chỉnh. Các em cũng có thể tham khảo một số Truyện về thiên nhiên của hai đứa trẻ hay nhất được tổng hợp dưới đây để biết thêm cách dùng từ.
>>Tham khảo: Phân tích truyện ngắn Hai đứa trẻ (thal blue)
Bức tranh người mẫu cảm nhận thiên nhiên trên hai đứa trẻ – măng đá
Ví dụ 1
Hình ảnh trải nghiệm thiên nhiên của hai bạn nhỏ
Tuy chỉ hoạt động trong khoảng 6 năm và qua đời ở tuổi 32 nhưng Thạch Lam đã có những đóng góp tích cực vào việc hiện đại hóa nền văn xuôi Việt Nam, đặc biệt là ở thể loại truyện ngắn.
Nói đến những truyện ngắn đặc sắc của ông, không thể không nhắc đến tác phẩm Hai đứa trẻ, với nội dung chủ đạo là tấm lòng “lạnh lùng và sâu lắng” của Lin dành cho con người và quê hương. Ở đây, nhà văn không chỉ bày tỏ niềm xót thương, xót xa cho những mảnh đời nghèo khổ, lam lũ, lang thang trong xã hội cũ, nhất là vùng sâu, vùng xa mà còn thể hiện tình cảm sâu nặng với quê hương.
Hai đứa trẻ có những đặc điểm rất tiêu biểu trong truyện ngắn theo phong cách bút pháp: có mơ hồ, có như không, có yếu tố lãng mạn xen lẫn hiện thực, kết cấu đậm chất thơ… tất cả đều thể hiện một kiểu khao khát hai nhân vật chính, Tâm trạng mơ hồ, họ là chị em, bồn chồn ở nhiều điểm khác nhau vào cuối ngày. Hai chị em cùng những người dân trong thị trấn chờ đợi và chờ đợi chuyến tàu đêm, mang theo bầu không khí buồn tẻ của thị trấn ổ chuột nơi cô ở vào một buổi tối mùa hè yên tĩnh.
Đầu tiên và có lẽ ấn tượng nhất đối với độc giả chúng ta là những hình ảnh về cuộc sống hoang tàn, tù túng của những người dân sống trong lũ, lang thang trong những thành phố không ánh sáng, không tương lai. vùng nghèo đói.
Truyện mở đầu bằng âm thanh và hình ảnh, đánh dấu sự kết thúc của mùa hè: “Tiếng trống thu bên chòi cộng, từng tiếng gọi chiều tàn, phương tây đỏ như lửa, mây như than củi.” lên. Lúc này, phiên chợ cũng đã tàn, náo nhiệt đám đông lùi xa, thay vào đó là sự trống trải và hiu quạnh. “Chợ rau giữa phố đã tan từ lâu. Người ta đi hết, cảnh xô bồ cũng biến mất. Cuối phố chỉ còn lác đác mấy đứa trẻ nghèo, vội vã mua những thứ còn dùng được của gánh hàng rong .Tất cả đều gợi lên một buổi chiều quê buồn.” Để đánh giá một vùng quê, chúng ta có thể dễ dàng đánh giá qua hoạt động chợ búa ở nơi đó. Chợ có thịnh, buôn bán tấp nập, nhất định nông thôn sẽ giàu có thịnh vượng. Đáng tiếc, hoàn cảnh nông thôn nơi hai chị em sinh sống lại hoàn toàn trái ngược. Đây là một đất nước nghèo nàn, nhàm chán và buồn bã.
Bên cạnh khung cảnh của ngày tận thế, là cuộc sống của những xác sống trong thị trấn. Phòng ăn của cô hơi vắng nhưng chiều nào cô cũng dọn dẹp từ chạng vạng tối cho đến tận khuya. Cô ấy không kiếm được nhiều tiền, nhưng cô ấy vẫn rất siêng năng, chăm chỉ dọn hàng. Bác Xẩm đang ngồi trên chiếc chiếu, trước mặt là chiếc chậu sắt, nói lí nhí giữa tiếng đàn tỳ bà kẽo kẹt, rồi sai đứa con trai chui xuống đất… nhặt đất cát vùi lấp bên đường.
>>Tham khảo: Phân tích cảnh đêm hai đứa trẻ ở phố thị
Bà già điên là con nghiện rượu vừa nốc cạn vừa cười sảng khoái “Bà đi trong đêm” dọn về quê khi rời Hà Nội. Cửa hàng tạp hóa bán không nhiều, nhưng có những sợi dây đồng ra vào giúp phụ nữ giao tiếp tốt hơn với những đứa trẻ lang thang trong xóm. Cảnh Lian xếp hàng vào ô, cách tính toán của hai chị em và sự tiếc nuối thường trực dành cho Lian ở Hà Nội khiến người ta không khỏi xót xa. Họ xót xa cho những bất hạnh mà hai chị em phải gánh chịu, xót xa cho tuổi thơ thiếu thốn niềm vui, xót xa trước cảnh những người lang thang trên phố không tương lai, không biết ngày mai.
Hôm ấy, khi trời tối hẳn, cả khu phố và thị trấn như thu nhỏ lại trong ánh sáng của cô Sơ. Chấp nhận bóng tối của cuộc sống quê mùa đã chiếm lấy mọi thứ, mọi ngóc ngách, mọi không gian, ngoại trừ ánh sáng này. Không phải ngẫu nhiên mà tác giả lặp đi lặp lại nhiều lần chi tiết ngọn đèn của bà. Kết thúc tác phẩm, hình ảnh ấy để lại ấn tượng ám ảnh, ăn ngủ đối với hai chị em. Phải chăng đây là biểu tượng của những con người nghèo khổ, cơ cực sống trong bóng tối của xã hội cũ?
Nhịp sống nơi phố huyện cứ lặp đi lặp lại ngày này qua ngày khác, một cách đơn điệu và nhàm chán như thế.
Kết quả là rất nhiều người sống trong bóng tối ngày này qua ngày khác, trong vũng nước tù đọng. Hình ảnh những người này làm chúng ta nhớ đến một câu trong bài thơ của Hu Yanxuan:
Vòng quanh mãi mãi trong một vài tư thế, quay đi quay lại với cùng một số lượng khuôn mặt. Vì rất gần, vì rất vui, vì rất nhiều thứ…
Tuy nhiên, trong họ luôn có một niềm hy vọng mơ hồ: mong một chút ánh sáng cho cuộc đời nghèo khó của mình. Chính sự mong đợi mơ hồ này càng làm trầm trọng thêm sự khốn khổ của những mảnh đời quanh ta. Họ sống mà không biết ngày mai, tương lai và vận mệnh của chính mình. thạch lâm đã thể hiện một tấm lòng nhân ái sâu sắc và cẩn trọng trong việc xây dựng hình tượng, tính cách và nhân vật của mình.
Người dân trong thị trấn luôn mong chờ đến lúc đoàn tàu chạy qua. Đây có lẽ là lý do cuối cùng để sống trên đời của họ. Có một chuyến tàu đi ngang qua để thêm chút hi vọng về một thế giới khác tươi sáng hơn, hạnh phúc hơn. Chuyến tàu đã cho họ một chút hy vọng về những điều tốt đẹp sẽ đến. Tuy nhiên, chuyến tàu về xuôi tối nay đã không mang lại điều mà người dân phố huyện mong muốn. Nó chỉ gầm lên một lúc rồi lại chìm vào màn đêm lạnh lẽo và tĩnh mịch. Phố huyện trở lại phố Huyện bình thường. Trong tâm trạng trước khi chìm vào giấc ngủ, ánh đèn đung đưa và bóng tối của cô gái trẻ lại chập chờn.
Có thể gọi truyện của Thạch Lam là một truyện ngắn trữ tình. Mang âm hưởng của hầu hết các truyện ngắn thời kỳ này, lối viết của nó thu hút người đọc bằng cốt truyện thú vị và cốt truyện mới mẻ, và truyện của nó lay động người đọc bằng chất trữ tình. Mỗi truyện thường có kết cấu xoay quanh một tâm trạng, một suy nghĩ rất nhẹ nhàng nào đó của các nhân vật. “Hai đứa trẻ” là một trong những truyện kí tiêu biểu.
>>>Xem thêm: Cảm giác gắn bó giữa hai đứa trẻ – thạch xanh
Ví dụ 2
Hình ảnh trải nghiệm thiên nhiên của hai bé xinh
“Văn học là nhân học” (m.gorki). Vì vậy, trong văn học, vẻ đẹp con người luôn là phương tiện thẩm mỹ cho sự hội nhập giữa chất thơ và chất hiện thực. Để làm sáng tỏ điều vừa nói, “hai đứa trẻ” của Thạch Lâm sẽ được lấy làm ví dụ.
“Hai đứa trẻ” không chỉ là một cuộn tranh hiện thực về vùng quê mà còn là một bài thơ trữ tình đặc sắc. Tác phẩm đã gieo vào lòng người đọc niềm khao khát sống.
Theo cảm nhận của tác giả, khung cảnh thực tế ở những vùng nghèo khó đã dột nát lại càng tồi tàn hơn. Đó là buổi hoàng hôn của ngày tàn trên đất nước “Mặt trời lặn rừng trúc ngẩng đầu trời hồng bên rặng tre đen” Dàn ếch nhái bắt đầu cất tiếng kèn đồng đủ làm nên một buổi chiều như bất kỳ bài hát ru nào khác Cũng vậy thôi.
Như một mô-típ nghệ thuật, con đường xóm vắng tái hiện khung cảnh chợ trưa, chỉ lác đác vài người bán hàng đang thu dọn hành lý, vài đứa trẻ đang thu dọn đồ đạc. ……Hình ảnh ấy đã từng xuất hiện trong “Gió lạnh đầu mùa” mà sao cuối “Đứa con thứ hai” lại có một nỗi buồn khó tả.
Nhưng bức tranh cộng đồng ấy không chỉ là cảnh vật, mà còn là chân dung cuộc sống của người dân. Thực tế của nông thôn, với một chút thành phố được mang đến từ chuyến tàu đêm. Cuộc sống ở huyện như thế nào? Đó là những sinh hoạt mưu sinh, những cái nhìn trong ánh mắt dường như đã quá quen thuộc, ai cũng có thói quen. Thích siêu chú phở. Em gái, cha con nhà hát, ông già điên, vân vân. Việc chính là nghe tiếng trống, rồi đóng cửa hàng và chờ đợi. Thực tế không làm chúng tôi ngạc nhiên, đó là một phố huyện nghèo với những người dân nghèo lao động khổ cực.
Và tất cả những hiện thực ấy được đặt trong con mắt quan sát chứa đựng trong văn học Lãng mạn, cái thời điểm “rõ ràng” bước vào đời sống phố huyện không vụt qua nhanh, cũng chẳng tan vào màn đêm. Thời gian từ từ thúc đẩy nội tâm từng bước phát triển. Từ “Trống thu trống vắng” đến “Chiều đã trưa” mềm lòng nổi lên, rồi trời tối, đến đêm khuya không còn chỗ cho “ồn ào”, ban ngày chỉ còn “vòm” “Nơi ấy”. là ngàn vì sao xanh trên trời Nhấp nháy, mỗi lúc mỗi cảnh khác nhau, nhưng đều nên thơ bởi câu văn tươi tắn, sống động.
Trong mắt cao vu trong phung, có buổi chiều nào êm đềm như lời ru? Chỉ có một tâm hồn bay bổng lãng mạn mới có thể có những vần thơ lưu loát như vậy.
Cái hay là tác giả đã ghép hai tâm hồn quan sát thành một. Không có gì sai khi hiểu rằng những quan sát của nhà văn là đúng, nhưng cũng không có gì sai khi hiểu cảnh tượng diễn ra qua con mắt của các nhân vật. Chúng ta thấy rõ điều này qua diễn xuất tuyệt vời của các nhân vật. “Ngồi quên đi! Bây giờ mau vào thắp đèn, đặt quả cầu sơn đen.” “Đó là đầu đêm, một buổi tối mùa hè êm như nhung, gió mát.” Nhưng những câu như vậy rất nhiều, và được sử dụng Rất chính xác. Phải chăng cảm xúc ấy xuất phát từ tâm hồn tác giả, hay từ tâm hồn Liên khi phố huyện chìm trong tĩnh lặng. Trong ánh mắt “nửa đêm ngóng trông bóng người về”.
Nếu buổi tối đường phố còn được “trang trí” bởi ánh đèn của hàng quán ven đường thì bây giờ trời đã tối đen. Vài tia sáng le lói qua khe cửa. Ánh mắt thơ không dừng lại ở ánh sáng chân thực nhất mà tìm về sự mong manh của những chú đom đóm đung đưa trong lá bàng khiến lòng người bùi ngùi khó tả. Ánh sáng tự nhiên hiếm hoi được nhà văn nhanh chóng “lóe lên” bằng con mắt lãng mạn. Thơ là ở đó. Có cả hiện thực và sự bay bổng của các nhà văn phác họa và nghỉ ngơi trên giấy. Nhưng trong cuộc sống bộn bề, điều tương tự vẫn xảy ra hàng ngày.
Ánh sáng của cô ấy đủ làm bừng sáng một khoảnh khắc nhỏ. Nếu nhìn từ xa, ta thấy một bức tranh nghệ thuật khá hoàn chỉnh, có cả những “màu sắc” sáng và tối. Khuôn mặt của một người phụ nữ quê mùa khốn khổ trải qua một ngày chật vật để kiếm cái ăn cái mặc. Một cuộc sống gia đình đen tối và bận rộn. Nhưng đêm nào cô ấy cũng tỏa sáng như thế này. Tuy là để kiếm thêm thu nhập nhưng hình như họ chỉ bán lấy phí.
Vậy điều gì đã đưa họ đến đây? Đây có phải là cách sống? Và thị trấn về đêm là nơi họ sinh sống… Âm thanh cuộc sống phát ra từ những tiếng trò chuyện, sinh hoạt của người dân nơi đây. Mỗi người góp một ánh sáng, một hương vị, một âm thanh. Tất cả những điều này tạo nên một bức tranh về một con phố nghèo.
Bức tranh không có điểm dừng, nhưng tất cả những người có mặt tạo nên toàn bộ khung cảnh cuộc sống.
Nếu miền Nam là một cảnh đời thực khốn khổ của đói rét, thì đời thực trong văn Talin được “đo” bằng một đơn vị “lãng mạn” nào đó. Nét vẽ của anh rất mềm mại, uyển chuyển. Có nhiều lý do tại sao các thành phố trở nên nghèo nàn và mọi người đổ xô đấu tranh để tồn tại. Nhưng ở đây là một bầu không khí thực sự hài hòa và ấm áp tình người, dù ai cũng buồn khi ra đi nhưng nhất định sẽ giữ được hơi ấm quen thuộc.
Sự hài hòa giữa hiện thực và lãng mạn khiến lối viết nhẹ nhàng của Thạch Lam thể hiện cá tính tuyệt vời của ông.
Trở lại với khung cảnh cuộc sống về đêm nơi phố huyện, sự lãng mạn không chỉ dừng lại ở cái nhìn tổng quan mà đắm chìm trong những chương miêu tả chị em. Đây là trọng tâm của những nỗ lực của tác giả để miêu tả. Một mối quan hệ ấn tượng sâu sắc và nội tạng, từ một người đàn ông đa cảm. Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc ta bùi ngùi trước ngày tàn. Nỗi buồn gợi lên bởi cảnh trống thu phá phố dường như không cộng hưởng. Vô tình, một cảnh tượng khiến cô chạnh lòng: mấy cậu bé lang thang giữa chợ đã đi lấy hàng mẫu kem rồi, còn ích gì cho chúng. Ấn tượng đầu tiên là Lian En có một trái tim không trẻ con chút nào. Dáng người chị còn nhỏ hơn thế, đau buồn là “sự trưởng thành” về mặt tâm sinh lý.
Hình ảnh những vùng sâu vùng xa đói nghèo ẩn hiện trong bóng hư không nơi phố thị. Cuộc sống cộng đồng đã ăn sâu vào tâm trí. Tôi nghĩ nếu cảnh đó thiếu sót gì thì Liên đã nói rồi. Nhưng mọi thứ vẫn vậy, và thậm chí âm thanh của các nhạc cụ đôi khi khiến tôi sợ hãi. Nhưng cảm giác quen rồi vẫn cảm thấy cô ấy dễ thương và đáng thương. Mỗi cảnh đời, cảnh đời của mỗi người đều lần lượt trải qua sự hợp nhất tâm hồn tưởng như non nớt.
Cuộc sống của mỗi cá nhân đóng góp vào cuộc sống của toàn bộ người nghèo ở nông thôn. Từ những mảnh đời khác nhau và sống trong cùng một môi trường sống, chúng ta có thể thấy một điểm chung rất rõ ràng, đó là vòng môi trường xã hội bị thu hẹp. Ngày qua ngày, nơi đây vẫn chỉ là chợ tiêu, vài dãy hàng quán, những khoảng không gian thoáng đãng với “cây đa lác đác trước lều”, “những người ấy”.
Nhưng có một sự khác biệt trong mối quan hệ, không có sự khác biệt nào ở trên. Một hành động có vẻ quái dị và vô nghĩa là “đợi tàu”. Nếu mẹ cô ấy ở đó, cô ấy sẽ không để cô ấy thức dậy. Nhưng đó chính là chiều sâu tác phẩm của tác giả khi vẽ nên hình ảnh anh đứng đợi tàu với sự háo hức của trẻ thơ.
Và con đò cập bến như mong đợi, chờ đợi, như phút vui chợt tắt. Tàu hôm nay không đông, ánh sáng trong toa kém. Điều đó gây nên một nỗi buồn vô hình xâm chiếm lòng tôi. Con tàu vô cảm chỉ đem đến niềm vui, nhưng bỗng khơi dậy một nỗi buồn khó tả. Tiếng đoàn tàu gầm rú ẩn hiện trong màn đêm dày đặc, không gian của dãy phố thị dao động trong chốc lát rồi lại trở về trạng thái ban đầu. Lian không biết mình đang vui hay buồn vào lúc này. Có lẽ vui thì đúng hơn, vì đi tàu hỏa vẫn là ước mơ hàng ngày của cô. Người ta nói “chờ đợi là một điều khủng khiếp”, tuy nhiên, không có gì khủng khiếp hơn sự chờ đợi. Những điều đáng sợ là niềm vui mà bạn có thể tạo ra cho chính mình.
Chất lãng mạn của cảnh chờ tàu. Cảnh chờ đợi ở đây khác với cảnh chờ đợi trên sân ga, nhưng tôi vẫn có cùng một mong muốn. Điều đáng chú ý hơn nữa là chỉ có một cô gái đang chờ đợi. Nhịp sống hối hả không cho phép cô chìm đắm trong nhịp sống bình lặng và thất thường. Không chỉ là một linh hồn khao khát niềm vui của cuộc sống. Cuộc sống dẫu buồn nhưng vẫn tạo ra niềm vui và làm cho cuộc sống của chúng ta ý nghĩa hơn. Quả thực, tâm hồn là một bài thơ có cấu trúc khá hoàn chỉnh, nhưng những gì bluestone mang lại là một sự thật hiển nhiên. Cho đến bây giờ, cô vẫn sống trong niềm hạnh phúc do chuyến tàu mang lại. “Sen” là mảng màu chủ đạo tạo nên truyện cổ tích vừa hiện thực vừa lãng mạn. Tạo ra với cuộc sống. Được tạo ra như một người kể chuyện.
Thành công của Thạch lam là sự kết hợp hài hòa giữa phong cách lãng mạn với khuynh hướng hiện thực, nhân bản. Mỗi tác phẩm của ông đều được phú cho sức sống bền bỉ của lòng người. Sự nhân văn của tác giả đối với các nhân vật đã đưa ý nghĩa của câu chuyện lên một tầm cao mới. Ai đó đã định nghĩa cho thơ như thế này: “Thơ là hiện thực, thơ là đời vẫn là thơ.” Truyện ngắn “Hai đứa trẻ” và nhiều truyện cổ tích khác của Salin đều mang những yếu tố của phong cách Salin. Một lời bài hát độc đáo nhưng “đời” quá sâu sắc.
–
Với dàn ý và bài văn mẫuCảm nhận bức tranh thiên nhiên của hai đứa trẻ Trên đây là phần tóm tắt hay nhất, mong các em học sinh chăm chỉ học tập để tạo được một bài văn chi tiết, đặc sắc và ấn tượng.
mạnh >p>