Rối rắm là những quy định thiếu thuyết phục. Ngày 30-11-1980, Bộ Giáo dục và Uỷ ban các vấn đề xã hội ra văn bản “Một số quy định về ngữ âm trong sách giáo khoa đổi mới dạy học”, trong đó quy định vần /i/ phải viết bằng xâu. Trừ vài ngoại lệ – nĐd).

Khi âm tiết tôi tồn tại một mình

Trên thực tế, nhiều từ có y dài khi /i/ đứng một mình như một âm tiết. Viết về khóc nhưng chúng ta viết về y học, y đức, chính sự, y phục nhưng bằng tiếng nước ngoài ý kiến, ý định, ý nghĩa, suy nghĩ, suy nghĩ…

Chữ dài y (khi âm tiết i đứng một mình) có được viết là một từ Hán Việt không? Hầu hết trong số đó là. Điều này có nghĩa là quy định của Bộ Giáo dục không tập trung vào các quy tắc khác của chính tả tiếng Việt, kể cả luật từ nguyên (etymology).

Văn bản cũng nêu rõ: “Riêng những âm tiết kết thúc bằng nguyên âm i phải viết thống nhất là i trừ uy…”.

Rõ ràng còn rất nhiều chữ Hán – Việt khác (nguyên âm i ở cuối) chúng ta vẫn viết y dài: cờ, kỳ, thi, kỳ, kỳ, ly, kỳ, kỳ, dị, thiên, hổ, vọng, Kỷ luật, Kỷ luật, Kỷ yếu, Kỷ lục, Kỷ niệm, Thế kỷ, Kỹ năng, Công nghệ, Kỹ sư, Công nghệ, Công nghiệp, Nhà báo, Biểu tượng, Biên niên sử, Thư ký, Ký túc xá, Đố kỵ, Cô lập, Chia tay, Ly hôn, Chia tay, Chia tay, Địa lý, Vật lý, Nguyên tắc, lý do, lý do, lý do, thú vị, hợp lý, lý tưởng, nền tảng, vẻ đẹp, mỹ phẩm, thẩm mỹ, nghệ thuật…

Văn bản của Bộ Giáo dục nên ghi là “…nếu cuối âm tiết có nguyên âm i thì thuần Việt viết chữ i ngắn và chữ y dài theo âm Hán Việt”. Nhưng quy tắc này vẫn tạo ra quá nhiều ngoại lệ:

Cũng có chữ hán – tiếng Việt vần với i nhưng ta viết là nhuệ, ngu, si, si, vinh, số, hành, vi hiến, vi trùng, vi trùng, hương nghệ, nhân, vị, lập trường, vị tha, địa vị Tôi, vĩ nhân, vĩ nhân, vĩ nhân, vĩ nhân, tu mi man, học giả, sĩ quan, nghệ sĩ, bác sĩ, tướng quân , quân nhân, nhà sư, học giả, học giả (“vác binh trên vai đeo bình/quan to mồm kêu” — —thơ sơn xương).

Tại sao? Bởi vì Bộ Giáo dục đã không chú ý đến các quy tắc thực tế của tư tưởng thẩm mỹ Việt Nam về sự cân đối của các hình khối.

Hình đối xứng

Các chữ s, v, m, n… cao bằng chữ i ngắn nên dù là chữ Hán Việt thì chữ i ngắn vẫn được viết ở mặt trên và mặt dưới. Cũng là sự cân bằng đối lập về độ nổi của các chữ cái cao (l, k, h, t) và độ sâu của các chữ cái (g, p, q) của các phụ âm cao và thấp trong một từ, từ ghép. .

Chính vì thế sau các phụ âm l, k, h, t… người ta thường viết y làm mặt chữ, dù chữ i ngắn: lý, ký, hy vọng, bầu bạn, đố kị tai nạn… nhưng nếu Chữ gh, ng cao thấp cân đối, chỉ có chữ i ngắn ở cuối: ghi công, nghỉ…

Đã là danh từ riêng thì có thể viết i hoặc y. Tiếng Pháp hình như không có chữ quixxx nên mọi người viết là quinhon. Trong từ điển Robert 2, từ này được viết một mình: qui nhơn. Tôi thường viết tính từ cho tất cả các từ có độ cân bằng cao và độ cân bằng thấp.

Những quy luật thực tiễn của tư duy thẩm mỹ về sự cân đối của chữ viết tiếng Việt cũng được áp dụng đối với việc đặt dấu thanh tiếng Việt. Các dấu thanh trên văn bản ở trang bìa cuối cùng trông khá mất cân đối. Điều này thể hiện rất rõ trong những từ có âm đệm /w/. Quy định của Bộ Giáo dục là đánh dấu thanh điệu vào vị trí chữ cái thể hiện âm chính. Ví dụ: tranh giành, đánh nhau, tặng quà, khai thác đá, điện nước, nguỵ biện… những trường hợp này có thể “xé rào” nhiều nhất.

Kiểm tra tiếng Anh trực tuyến

Bạn đã biết trình độ tiếng Anh hiện tại của mình chưa?
Bắt đầu làm bài kiểm tra

Nhận tư vấn lộ trình từ ACET

Hãy để lại thông tin, tư vấn viên của ACET sẽ liên lạc với bạn trong thời gian sớm nhất.