Những người bạn mới
Hà có bạn mới ở lớp mẫu giáo. Tên cô ấy là Hứa. Cả lớp xì xào, chỉ vào tay trái của cô: “Lạ thật đấy!” – Thì thầm nhỏ nhẹ với Hal như vậy. Giả vờ uống nước và xem. Vâng, thật kỳ lạ. Những ngón tay của cô đan chéo nhau, rất nhỏ. Giờ nghỉ trưa, cả lớp cứ xô đẩy nhau, chẳng đứa nào chịu nằm cạnh bông hoa. Điểm cuối cùng là: ——Oẳn tù tì, ai thua sẽ nằm bên cạnh bạn! Tôi đã ngủ bao lâu, nhưng tôi không thể ngủ được. Hehe mở mắt nhìn bông hoa nằm bất động bên cạnh. Lông mi cô khẽ động. Cô ấy vẫn chưa ngủ. Đôi bàn tay què giấu chặt trong đầu gối. Nước mắt lặng lẽ chảy xuống gối bông. Buổi chiều, cô giáo dạy cả lớp nhảy: – Đưa hai tay ra phía trước! bạn mới. Hòa bất ngờ ngồi bệt xuống nền nhà, đặt tay trái lên đầu gối và bật khóc. Cô giáo bước đến, ôm bó hoa vào lòng: – Chờ đã em! Cô nghẹn ngào nói: – Cô đã tận mắt nhìn thấy bàn tay bị tật của bạn mình, cô sẽ chăm sóc bạn và nấu ăn cho mẹ, cô nghĩ bàn tay lành lặn ấy nên được cả lớp quý mến! Chỉ có lười không rửa tay mới là nực cười, con nít, nghe mẹ nói thế mà thấy thương Hoa Nhi quá. Buổi trưa Hà Yi rơi nước mắt. Thế là ha chạy lại nắm lấy tay Hứa:- Em ha! Cô giáo cười:- ha giỏi lắm! Các bạn khác cũng xúm lại từng người một:- Em là dung.- Em là phương. ti sun thấy vậy vội chạy vào . : – Tôi là một kẻ ngốc. Hehe, lát nữa chơi trò em bé ăn bột nhé! Thầy gật đầu: – vâng! Bạn bè trong lớp cũng như con một, phải biết yêu thương đoàn kết thì mới hạnh phúc được.
Chú mèo con và cuốn sách
Mèo con đang ngồi bên hốc cây, trên tay ôm một tập sách rất mới và đẹp. Kitten nhìn nó một lúc rồi “Suỵt! Sột soạt!” Nó xé cuốn sách. Thấy vậy, chú gà trống đang kiếm ăn gần đó hỏi: – Anh làm gì vậy? – Con xé sách làm đồ chơi! – con mèo trả lời. Sau đó, mèo con vui vẻ nhìn con vật được gấp lại của mình. Gà trống gắt: – Thế thì mày làm hỏng sách rồi! Phải biết yêu sách! Mèo con sẽ lấy đồ chơi đi. Anh vừa đi vừa lẩm bẩm: “Đã vậy còn gà trống mắng. Mình mà xé sách thì có gì đáng sợ?”. Nghe vậy, gà trống nói với anh ta: “Thật là một con mèo không vâng lời, nghịch ngợm!” Đêm đó, anh ta nằm trên giường. Mèo con cứ nghĩ: “Mình có làm gì xấu đâu, sao gà trống lại bảo mình hư?” Rồi nó ngủ thiếp đi. đang mơ. Mèo con nhìn thấy những hình ảnh và chữ cái quen thuộc trong cuốn sách hiện ra. Mọi người trách móc, dặn lần sau không được làm bạn với nó, sau khi mèo con tỉnh dậy, nó vội tìm một tờ giấy rách dán lại. Bác khoe con gà trống: – Chú gà trống! Tôi đã dán cuốn sách lại! Chị Dậu ngạc nhiên nhìn cuốn sách rồi lắc đầu ngán ngẩm. Rồi mèo con đăng nhầm trang, hết trang này đến trang khác, hết trang này đến trang khác. Rồi gà trống chậm rãi nói: – Sách là người bạn tốt. Luôn mang đến cho chúng ta rất nhiều điều bổ ích. Trong trường hợp nó vô tình bị rách, đừng dán lại một cách cẩu thả như vậy! Mèo con bẽn lẽn nhìn con gà trống rồi khẽ nói: – Dạ! Tôi hiểu! Kể từ đó, mèo con không bao giờ xé sách nữa, nhưng sau khi biết chuyện, tôi đã cất nó đi một cách cẩn thận.
Bài học đầu năm mới Sang năm mới, chú chuột nhỏ thêm một tuổi. Vì vậy, chuột mẹ đã cho phép chú chuột ra công viên chơi một mình. Chuột thích đi xe đạp. Mặc dù đường đến công viên không xa lắm nhưng khi xe buýt đến, con chuột quyết định leo lên xe buýt. Tuy nhiên, bậc thang lên xe rất cao, con nhỏ như vậy làm sao lên được? Anh loay hoay một lúc trước khi chui vào cốp của một hành khách lên máy bay. Khi xe buýt bắt đầu, mọi người lần lượt đưa tiền mua vé cho người phụ xe. Nhưng tiền mẹ cho, vừa ra ngoài lũ chuột đã ăn hết bánh rán, em phải làm sao? Cậu bé hốt hoảng không biết trốn vào đâu. Bối rối, nó nhảy lên tay ghế và thì thầm vào tai anh để được giúp đỡ. Hành khách trên xe lúc này mới nhận ra con chuột đang trốn trong xe ngồi trên tay vịn của ghế vừa không an toàn vừa không lịch sự, anh ta quay sang con chuột nói: ——Không sao, lần này nó cho tiền mua vé. Nhưng lần sau đi ô tô nhớ mua vé nhé! – Chuột ngoan ngoãn nói: – Cám ơn. Tôi xin bạn. Tôi nhớ những gì bạn đã nói với tôi! Xe đang vội. Chuột cảm ơn lần nữa, vui vẻ ra khỏi xe và đi đến công viên chơi. Vậy là qua buổi đi chơi đầu năm, Chuột đã học được thêm một điều bổ ích, đó là đi xe buýt phải mua vé và ngồi vào chỗ cũ. Nếu không, mọi người sẽ cười nhạo bạn và thậm chí bị đuổi khỏi xe.
Vịt ồn ào
Gà và vịt ở trong lớp của cô giáo. Gà con nghe lời cô giáo: gà con luôn đi bên tay phải khi đi trên đường, sẽ dừng lại chào mọi người. Vịt con thích chạy xung quanh. Vịt con thấy ai cũng gọi lớn tên, trên đường đi thấy ngỗng con đang gặm cỏ bên bờ rộng. Vịt con đứng đằng xa gọi ngỗng con, ngỗng con sợ hãi suýt chút nữa rơi xuống nước. Ngỗng thấy vậy nói: – Muốn hỏi ai thì cứ xích lại gần mà nói nhỏ, đừng đứng xa, la lối như thế không hay đâu! Trong lớp, cô giáo dạy hát. Khi dạy ai cũng khen gà hát đúng, vịt hát rất to, cô giáo cũng nhiều lần nhắc nhở. Đến giờ chơi, chú vịt con cứ chạy từ góc xây dựng đến góc phân vai, rồi đến góc nghệ thuật, hét vào tai các bạn nhỏ làm các bạn nhỏ đang chơi trong góc giật mình. Cô giáo phải nhắc vịt con nhưng vịt con vẫn chịu. Hôm đó cô giáo rủ bé đi thăm quan cửa hàng đồ chơi, chú vịt con vừa bước vào cửa hàng đã không ngừng khen con này đẹp, mắng con xấu. Cô giáo đành phải nhắc lại lần nữa là vịt con không xếp hàng cùng các bạn và cô giáo trên đường về. Vịt con cứ chạy lung tung rồi vấp ngã. Vịt con kêu lên một tiếng rồi òa khóc. Cô giáo vẽ tranh phải dắt con vịt về nhà. Khi về đến nhà, vịt con thấy mẹ lại thủ thỉ, lại càng khóc to hơn. Một lúc sau vịt con mệt quá ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy thì vịt con không nói được nên vịt mẹ phải đưa vịt con đến gặp bác sĩ sóc nâu để khám. Bác sĩ nói: – Cháu bị khản tiếng vì cháu nói rất to, nói nhiều và khóc nhiều. Chú vịt con nghe bác sĩ nói mà hối hận. Vịt cúi đầu thầm nghĩ: “Sau này ta sẽ không làm như vậy nữa.” Thế là vịt muốn hứa với mẹ một điều, nhưng giọng vịt vốn đã khản đặc, vịt chỉ kêu được vài tiếng “ục ục”. “.
Truyện: Vịt con đi học
Trước khi đồng hồ báo thức reo, chú vịt con vẫn dậy sớm hơn mọi ngày, rất mong được mẹ cho đi học từ sáng sớm, hôm nay là ngày đầu tiên đến lớp của chú vịt con. Con vịt nhỏ rất thích nó và nó không ngừng hát trên đường đi. Trường học của vịt con tọa lạc trên một mảnh đất rộng, những con cú đưa đón trong suối, hai bên bờ suối có rất nhiều hoa rất đẹp. Vịt con mẫu giáo Chú cú mèo vui vẻ Rất nhiều bạn bè. Ai đến lớp cũng được cô giáo Mengji âu yếm vỗ về và hỏi tên từng học sinh. Vịt con được cô giáo giới thiệu lần đầu, vịt con lễ phép: cạp! Bọ cạp…Thưa bà, tôi là một con vịt nhỏ và tôi thích bơi lội. Vịt con chưa kịp nói xong thì ếch đã lẩm bẩm: “Ôi! Oh… Tôi cũng thích bơi lội. Mengji tỏ ra không hài lòng, ông Shan: Ếch, lên núi có phải xin bố trước không? Ếch biết lỗi cúi đầu: Dạ. Các cậu bé, chó nâu và ma nhỏ cũng thay phiên nhau nói về chất béo. Này: Đầu óc bạn trống rỗng… oh… oh… đánh thức mọi người dậy. Con chó nâu sủa: gâu… gâu… gâu… ngoan ở nhà. Bạn khịt mũi: Meow…meo, lũ chuột nghe thấy thế thì sợ chết khiếp. Ếch nói như bơi: “Ồ… ồ… Vịt con cười vui vẻ. Tôi có nhiều bạn. Mỗi bạn đều có một cái tên và cách gọi riêng. Gặp nhau các bạn thật đáng yêu. Chú gà con mơ mộng cùng nhau tập thể dục và học tập cùng cả lớp.” Cô múa hát, cô làm cho các bạn cùng vui…cô dạy các em đoàn kết, phục tùng, giúp đỡ lẫn nhau, lễ phép, ngoan ngoãn, biết vâng lời người lớn. Một ngày nọ đến lớp học vịt con đã học được rất nhiều điều, cảm thấy mình đã lớn lên rất nhiều… Khi mặt trời lặn cũng là lúc vịt mẹ đón vịt con, vịt con ríu rít trên bãi cỏ. đường về nhà để nói với mẹ, giáo viên và đứa trẻ kinh doanh của họ. Bạn của tôi…