Nói cho anh biết…anh là gì trong trái tim em? Bạn có phải là món đồ chơi mà tôi đã chơi một lúc không? Họ là những bông hoa dại giữa đường vắng, bạn có chăm sóc họ khi bạn hạnh phúc? Đó có phải là một chiếc thùng rác tự động, một con rô-bốt biết khóc, biết cười và an ủi bạn khi bạn buồn? Đó là chiếc lốp dự phòng duy nhất anh dùng để giải tỏa lo lắng. Nếu nhớ thì thôi, quên thì thôi?
Bạn bị sao vậy? Tôi không biết bạn đang nghĩ gì. Đôi khi bạn khiến tôi cảm thấy rằng bạn quan tâm đến tôi, nhưng đôi khi bạn thật lạnh lùng và xa cách. Anh có em trong tim không? Anh có biết yêu một người mà không biết đối phương mệt mỏi thế nào không?
Suy cho cùng, tôi chỉ là một cô gái bình thường thích được bạn khen
Có lẽ tôi không phiền khi bạn nói điều đó mỗi lần
Đừng lo lắng, đừng lo lắng về nhiều câu hỏi mà bạn đặt ra
Bạn quan trọng với tôi như thế nào?
Nhiều lúc em đã nghĩ, trong mối quan hệ này, em là gì trong trái tim anh? Nó có quan trọng hay chỉ là thoáng qua, rồi khi quyết định dừng cuộc chơi, nó sẽ bị vứt bỏ một cách tàn nhẫn
- Anh muốn tặng em người con gái vô tâm mà anh yêu chân thành tự nguyện
- Một câu chuyện hay về tình yêu chung thủy của loài hoa dã quỳ và vùng đất ký ức
- Về loài hoa niết bàn và những stt bản tình ca buồn ngàn năm
Vì yêu em khiến anh trở nên ngu ngốc, từ bỏ ngày dài lao vào yêu đến khi đủ đau mới nhận ra mình chưa từng yêu. Quá độc ác. Tôi rất xin lỗi. Cũng chính vì chữ yêu mà anh đã tha thứ cho em vô điều kiện, chịu đựng những tổn thương, để em làm tròn vai trò “người đàn ông của gia đình” – không có bóng hình của anh
Tôi muốn có một mối quan hệ nghiêm túc lâu dài và bạn nói rằng bạn cũng muốn như vậy. Rõ ràng là chúng ta đã không quen nhau trong một thời gian dài, nhưng điều đó khiến tôi cảm thấy rằng chúng ta đã biết nhau từ lâu. Là định mệnh hay định mệnh? Tình kiếp trước, hay nợ kiếp này? Tôi không có ý kiến. Bạn cũng không biết nữa. Chúng tôi chỉ biết, trong khoảnh khắc đó, bây giờ, rằng chúng tôi yêu nhau.
Tôi không hiểu gì cả, bạn có thể giải đáp rõ ràng cho tôi được không? Tôi mệt mỏi và tôi không muốn làm điều này nữa. Bây giờ bạn đang nghĩ gì, hãy nói cho tôi biết? Trong tim em có anh không?
Bạn nói rằng bạn là một góc khuất và đủ kiên nhẫn để tiếp tục mối quan hệ mập mờ này. Sao lại là bạn? Tại sao khi đến với nhau, anh và em lại buông tay nhau quá nhanh?
Tuy nhiên, cũng như bao người đàn ông, anh đã phản bội tôi trong một tình yêu khác và rời xa tôi một cách lạnh lùng, vô tình. Tôi không giải thích, tôi không đưa ra lý do, tôi không nói một lời, tôi không để lại tin nhắn. Cứ như thể anh ấy đã đến mà không gặp vấn đề gì và ra đi mà không gặp vấn đề gì.
Nói…
Em là gì trong trái tim anh?
Đó có phải là món đồ chơi mà bạn đã chơi một lúc không?
Đóa hoa dại giữa đường đã vô chủ, khi vui em có biết nâng niu không?
Đó có phải là một chiếc thùng rác tự động, một con rô-bốt biết khóc biết cười, an ủi mỗi khi bạn buồn?
là chỗ dựa của anh ấy để giải quyết nỗi đau. Nếu nhớ thì đến và quên?
Anh ơi, em là gì trong lòng anh?
Thật ra tôi không muốn biết bây giờ vì câu trả lời cuối cùng chẳng có ý nghĩa gì cả. Sự im lặng, im lặng và thờ ơ của anh đủ để em hiểu rằng em chẳng là gì trong trái tim anh.
Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu hạnh phúc, bao nhiêu nụ cười đã ra đi…
Nếu trái tim đau, cơn đau sẽ ngừng lại…
Tình yêu của bạn là có thật. Băng qua đường có vui không, có phải bỏ thêm chút yêu thương, có phải cảm giác muốn lén lút hay không?
Anh đang nghĩ, vị trí của anh trong trái tim em đã mất từ lâu mà em không biết sao? Hay ngọn lửa ta thắp lên quá nhỏ so với ngọn gió ở xa, chính vì thế nó không được thổi to hơn mà yếu dần, yếu dần, nhỏ dần… làm sao thắp được ngọn lửa đó?
<3 Nỗi đau này thực sự trêu chọc tôi. Anh là người tôi yêu, anh làm tôi tổn thương cũng không từ bỏ, tôi là cái gì? Của bạn là gì, của bạn là gì?
Anh chỉ ước mình có thể để lại một góc nhỏ trong trái tim em để sau bao niềm vui, hạnh phúc, khát khao, những thăng trầm, buồn đau của cuộc đời, anh vẫn ở bên, sẻ chia mọi thứ với bạn.
Câu hỏi “vị trí của em trong trái tim anh” bấy lâu nay đã bị lãng quên trong ký ức lại xuất hiện. Đó là khi, theo bản năng, sự tự vệ bây giờ là cần thiết. Tôi cũng bắt đầu xây dựng cho mình một lớp vỏ được cho là sẽ giúp tôi bảo vệ mình khỏi cám dỗ. Tôi nghĩ các cô gái, chúng ta nên làm điều này phải không?
Lời kết: Nếu không muốn cùng tôi đi đến cuối con đường, hãy cho tôi biết. Nếu anh đã tan vỡ trong tình yêu và coi em như một người thừa trong cuộc đời anh, xin hãy buông tay. Xin đừng dành cho tôi quá nhiều tình cảm nếu đó chỉ là một sự lựa chọn ngẫu nhiên ngay từ đầu. Suy cho cùng nếu em chẳng là gì trong lòng anh thì cứ để anh thanh thản đi.