Phân tích quá trình thức tỉnh của chí phèo Tổng hợp 12 bài văn mẫu siêu hay, soạn chi tiết nhất. download.vn giới thiệu 12 bài văn mẫu Phân tích quá trình hồi sinh chí phèo sẽ giúp các bạn học sinh lớp 11 tự tin không cần lo lắng về cách viết bài văn hay, ấn tượng nhất.
Chí Phèo sống lại là một trong những đoạn văn hay, thể hiện sâu sắc ý nghĩa nhân văn và giá trị nhân đạo của tác phẩm. Qua việc phân tích quá trình thức tỉnh của chí phèo, tôi nhắc nhở, kêu gọi mọi người hãy tin vào bản chất tốt đẹp của mọi người, đồng thời hình thành bản chất con người của mọi người, để cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.
Phân tích ngắn gọn về quá trình hồi sinh chí
Dàn bài số 1
I. Lễ khai trương
– Giới thiệu Tào Tháo và Tri Phi: một nhà văn luôn quan tâm đến cách sống, cách viết, luôn nhìn đời bằng tình yêu. chí phèo là một tác phẩm nam tính nhìn và viết thế này có tình
– Nam chính Cao Rang si tình thật thà trở lại với chí của mình sau khi gặp nàng
Hai. Nội dung bài đăng
1. Khái quát về chí phèo trước khi biết thị hà
– chí phèo đã từng là một nông dân lương thiện
– Chí phèo bị kiến cắn bị thương
– Tù Thuộc Địa từ một nông dân 20 tuổi lương thiện trở thành một người thay đổi tất cả:
– Làm bầy kiến
⇒ Trước khi gặp thị hà, chí phèo được coi là “con quỷ làng vu nữ”
2. cuộc gặp gỡ của chí phèo và thị hà
– Trạng thái cuộc họp:
- Chí phèo chửi không ai đáp lại nên “hắn” vào nhà uống rượu một mình
- Khi hả hê, chí chóe lảo đảo
- Anh gặp một người phụ nữ ngủ quên bên bờ sông gần nhà
- Say rượu và chệnh choạng
- Tỉnh như tỉnh sau cơn say
- Thức dậy với trái tim cay đắng
- Cảm thấy “đã cồn cào” là dấu hiệu thức tỉnh rõ ràng nhất
- Cảm nhận âm thanh của cuộc sống: tiếng chim hót, tiếng cười nói của mọi người…
- Anh ấy tỉnh táo, nhận thức được hoàn cảnh của mình và thấy mình cô đơn
- “lảo đảo”, “ngửa mặt”: thể hiện thái độ thấu hiểu, thông cảm cho hoàn cảnh của mình ⇒ đáng thương
- Một thoáng cháo hành: hồi tưởng về quá khứ
- Hành động: Nắm lấy tay nàng mong nắm bắt được hạnh phúc
- Anh đi tìm rượu, “khóc ôm mặt”
- Tỉnh như tỉnh sau cơn say
- Thức dậy với trái tim cay đắng
- Cảm thấy “sợ rượu”, dấu hiệu thức tỉnh rõ ràng nhất
- Cảm nhận âm thanh của cuộc sống: tiếng chim hót, tiếng cười nói của mọi người…
- Anh ấy tỉnh táo, nhận thức được hoàn cảnh của mình và thấy mình cô đơn
- Ngay lúc nàng đang “nghĩ mãi chuyện này” thì thị mũ mang “nồi cháo hành nóng hổi”, chàng “ngạc nhiên” trước hành động của nàng. Rồi từ chỗ “ngỡ ngàng” mà “mắt chàng như ươn ướt” (xúc động) Lý do rất đơn giản, đây là lần đầu tiên chàng “được đàn bà trao”, “đời chàng chưa từng được nâng niu của một người đàn bà Bàn tay, và những người phụ nữ – theo anh là dì, dượng – chỉ là tủi nhục, là nỗi đau, giờ đã khác, cô không chỉ dọn cho anh bát cháo, mà còn cả một bát “thúc anh ăn nóng”, anh “ ngấu nghiến ăn, mẹ cầm bát cháo múc bát khác”.
- “Nếu nó cứ như thế này thì tôi có thích không?” – “Cứ như thế này” nghĩa là gì? Đó là được ăn cháo hành, được sống bên bà, được bà quan tâm, chăm sóc, yêu thương, chiều chuộng…
- “Hay vào đây vui sống chung một nhà” – tức là cùng sống chung một nhà và tạo thành một gia đình hạnh phúc, vui vẻ. Câu này giống như một lời cầu hôn của một lãnh chúa. Với thị hà – một lời cầu hôn “rất kín đáo”, mộc mạc và giản dị.
⇒ Cuộc gặp gỡ quyết định này đã mang đến cho chí phèo những chuyển biến tâm lý rõ rệt
3. Tâm trạng Chí phèo thay đổi sau khi gặp thị hà
Một. thức dậy
– sau khi gặp thị hà, lần đầu tiên chí phèo thực sự “tỉnh”
⇒Cuộc gặp gỡ với thị làm cho chí phèo tỉnh rượu sau cơn say
b. Niềm vui, hy vọng, ước mơ lại về
——Mong ước tuổi trẻ lại về: khao khát gia đình nhỏ, chồng làm thuê, vợ dệt vải, nuôi lợn thì giàu, mua mấy sào ruộng
– Thấy bát cháo hành trong bát mình nở ra, chí phèo ngạc nhiên và cảm thấy “mắt ươn ướt” ⇒ Lần đầu tiên được người ta chăm sóc, rất phấn khởi
– Thấy thị nở tao nhã, lòng vui buồn
– Anh muốn tán tỉnh cô, và anh nhìn thấy tấm chân tình của đứa trẻ
– chí phèo khao khát lương thiện: tình yêu của chị làm cho anh thấy mình như có được cây cầu quay về
<3
⇒Gặp thị hà, chí phèo đã trải qua những cảm xúc chưa bao giờ có trong đời, mang theo niềm vui, hy vọng và khát khao được trở lại làm người lương thiện
c.Thất vọng, đau đớn
– Tình yêu bị dì ngăn cấm nên khi dì nói không thì thất vọng và đau khổ :
⇒ Khát khao được trở lại làm người không còn nữa, đau đớn và tuyệt vọng
d.Phẫn nộ
– Khát vọng trẻ lại không thực hiện được, nỗi uất hận trong ý chí càng được đẩy lên cao
– Anh ta quyết định đến trại giống và “đâm chết cả nhà mình, đâm cả con chồn hôi cũ”.
– Nhưng “ông không rẽ vào tòa thị chính mà đi thẳng vào nhà kiến, nói thẳng với kiến: sự phẫn nộ của nó đã khiến kiến nhận ra đúng kẻ thù của mình
⇒ Hành vi tự hủy hoại bản thân thể hiện sự phẫn uất và tuyệt vọng tột độ
Ba. Kết thúc
– Nhìn lại sự thay đổi tâm trạng sau khi rận gặp bọ cạp
– Liên hệ để bày tỏ suy nghĩ của bạn
Dàn bài số 2
I. Lễ khai trương
– Giới thiệu tác phẩm của Tào Tháo và Mi Fu
– Hỏi một câu: gặp thị hà cũng là một dấu ấn sâu đậm trong lòng chí phèo
Hai. Nội dung bài đăng
1. cuộc gặp gỡ của chí phèo và thị hà
– Trạng thái cuộc họp:
+ Chí phèo chửi không thấy đáp lại, “hắn” quay vào nhà uống rượu một mình
+ Trong lúc hả hê, chí phèo lảo đảo bước ra
+ Anh gặp một người phụ nữ ngủ quên bên bờ sông gần nhà (thi ha)
+Uống say mê man, ăn ngủ cùng nàng ngủ say
⇒ Cuộc gặp gỡ quyết định này đã mang đến cho chí phèo những chuyển biến tâm lý rõ rệt
2. Quá trình sống lại của rận sau khi gặp con non
Một. Thức tỉnh
– sau khi gặp thị hà, lần đầu tiên chí phèo thực sự “tỉnh”
⇒Cuộc gặp gỡ với thị hà giúp chí phèo thực sự tỉnh táo sau những cơn say triền miên
b. Đó là niềm vui, là hy vọng, là sự trở lại với giấc mơ làm người của tôi
——Mong ước tuổi trẻ lại về: khao khát gia đình nhỏ, chồng làm thuê, vợ dệt vải, nuôi lợn thì giàu, mua mấy sào ruộng
– Thấy bát cháo hành trong bát mình nở ra, chí phèo ngạc nhiên và cảm thấy “mắt ươn ướt” ⇒ Lần đầu tiên được người ta chăm sóc, rất phấn khởi
– Thấy thị nở tao nhã, lòng vui buồn
– Anh muốn tán tỉnh cô, và anh nhìn thấy tấm chân tình của đứa trẻ
– chí phèo khao khát lương thiện: tình yêu của chị làm cho anh thấy mình như có được cây cầu quay về
<3
⇒Gặp thị hà, chí phèo đã trải qua những cảm xúc chưa bao giờ có trong đời, mang theo niềm vui, hy vọng và khát khao được trở lại làm người lương thiện
Ba. Kết thúc
– Tổng hợp diễn biến tình cảm sau khi rận gặp phượng
– Hãy liên lạc để bày tỏ ý kiến của bạn về sự phát triển này.
Dàn bài số 3
Tôi/Mở:
– Cao Nam (1917-1951), đại diện tiêu biểu của văn xuôi Việt Nam trước và sau Cách mạng tháng Tám. Nhân hậu và tràn đầy tình yêu thương, anh có tình cảm sâu sắc với quê hương và những người nông dân nghèo.
– Đặc biệt là truyện ngắn “Con thiêu thân” của Tào Tháo VIII, một trong những truyện ngắn trước Tào Tháo VIII lấy chủ đề là những người nông dân nghèo khổ, chúng ta không khỏi xúc động trước quá trình hồi sinh của cuộc đời. chí phèo – một kẻ tự cho mình là con quỷ làng vu đại.
ii/Nội dung:
Sau một thời gian dài bị ghẻ lạnh hoàn toàn, Chí Phèo đã sống trong men say, không còn nhớ đến hành động và cuộc đời của mình. Mãi đến khi chí phèo gặp thị hà thì chí phèo mới thực sự bắt đầu. Có thể cho rằng đây là giai đoạn quan trọng nhất trong cuộc đời của một con rận khi có một khoảnh khắc vui tươi nhưng ngắn ngủi của ánh sáng và hạnh phúc, sau đó bị dập tắt ngay lập tức. Con chí đã bế tắc, và bi kịch ập đến. Sự kiện: Đâm kiến rồi tự tử. Quá trình hồi sinh của chấy có thể được nghiên cứu theo hai giai đoạn:
1/ Trước hết là trạng thái tinh thần của tâm đi từ tỉnh táo sang tỉnh táo:
Sau một đêm uống rượu, Lice tình cờ gặp cô và họ ngủ với nhau. Rồi đến nửa đêm, rận đau bụng nôn ọe.
– Bắt đầu với việc thức dậy: Sáng hôm sau, tôi thức dậy “đã lâu lắm rồi”. Sau khi ra tù trở về, đây là lần đầu tiên “Ác ma thôn Vũ Đại” kết thúc. Say rượu, hoàn toàn tỉnh táo, thậm chí cảm thấy “đau lòng, buồn mơ hồ”. Lần đầu tiên tôi nghe thấy nhịp sống lao động hối hả: tiếng chim hót vui vẻ, tiếng ghe chài khua mái chèo đuổi cá, tiếng những người phụ nữ trở lại buôn vải… Những âm thanh ấy tôi chưa từng nghe thấy bao giờ. , nhưng hôm nay tôi chỉ có thể Cảm nhận và Nghe thấy chúng, vì Hạ chí hôm nay không còn say nữa. Có lẽ, những tiếng nói đó là tiếng nói. Tiếng gọi nồng nhiệt của cuộc sống chỉ đơn giản là thức dậy, thức tỉnh về mặt cảm xúc và nhận thức.
– Rồi Tỉnh: Khi tỉnh là mình “giác” – nhận biết, nhìn lại cuộc sống quá khứ, hiện tại và tương lai của mình:
+ Đầu tiên, anh “ngậm ngùi” nhớ lại một thời mơ ước “có một gia đình nhỏ…”. Đó là quá khứ, còn hiện tại thì sao? Anh thậm chí còn cảm thấy tiếc nuối cho cuộc sống hiện tại của mình vì “tuổi già vẫn cô đơn”, “anh đã đi về bên kia cuộc đời” và thân hình “sát sẹo”. Tương lai của anh còn buồn hơn, không chỉ buồn mà còn sợ, bởi anh đã “thấy trước” quá nhiều bất hạnh: “già, đói, rét, bệnh tật”, nhất là “cô đơn”. Sau khi sống gần như vô tình trong nhiều tháng, Lice tỉnh táo và suy nghĩ về cuộc sống của mình.
=>Do đó, với sự trở lại của khả năng nhận thức thế giới bên ngoài và sự tự nhận thức (tính hợp lý), cùng với những cảm xúc và tình cảm rất con người, thậm chí có sự thức tỉnh hoàn toàn trong nhận thức và ý thức. Và bắt đầu sống lại và trở lại kiếp người
2/ Từ bất ngờ, phấn khích đến khao khát được chuộc lỗi:
Một. Trước hết, tâm trạng của chí chuyển từ ngạc nhiên sang xúc động:
Hành động quan tâm, yêu thương của cô khiến cô “hối hận”. Anh cảm nhận được “sự chân thành như trẻ thơ” và “muốn chiều chuộng cô ấy như cách cô ấy đã làm với mẹ mình”. Lúc này, anh dịu dàng đến khó tin. Ôi, anh hiền lành làm sao, ai dám nói anh vẫn là một tên đập đầu, cào mặt, đâm người? “. “Sự tự nhiên thường bị che đậy ngày nào của anh ấy” đã trỗi dậy mạnh mẽ. Anh ấy sống hết mình, trở về hình dạng nguyên thủy của người cận vệ ngày xưa.
b.Tiếp theo, tâm trạng chuyển từ xúc động sang thú nhận và bồi hồi:
– Chí muốn trở lại hình dạng con người, trở thành một người đàn ông hiền lành lương thiện ở làng Võ Đại “Trời ơi! Nó khao khát sự lương thiện, nó muốn sống hòa thuận với mọi người biết bao! … Họ sẽ lại chấp nhận nó thành một nhóm người lương thiện bằng phẳng, xã hội thân thiện.”
– Khát vọng làm người lương thiện, khao khát hạnh phúc gia đình.
iii/Kết thúc:
Tóm lại, có thể nói đoạn văn nói về sự sống lại của chí phèo trong tác phẩm là một trong những đoạn văn thể hiện sâu sắc ý nghĩa nhân văn của tác phẩm…và giá trị nhân đạo: tác giả đã miêu tả những số phận bất hạnh và sự cảm thông cho bi kịch.
– Đồng thời cũng khẳng định sức sống vĩnh hằng của thiên lương. Trung thực, khát khao hạnh phúc là bản chất bẩm sinh, nhân hậu và mạnh mẽ của con người. Không có vũ lực có thể phá hủy nó.
-Từ đó, tác giả kêu gọi mọi người hãy luôn tin vào con người, tin vào bản chất tốt đẹp của mọi người, cùng nhau xây dựng nhân nghĩa cho mọi người, làm cho cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.
Chấy rận sống lại
Chí sống lại – Mẫu 1
Nam Cao là cây bút văn xuôi tiêu biểu của Việt Nam trước và sau Cách mạng tháng Tám. Đặc biệt, “Chí Phi”, một trong những truyện ngắn trước đây của Cao Nan với chủ đề là những người nông dân nghèo, không khỏi xúc động trước quá trình hồi sinh của Chí Phi. Tôi cứ tưởng hắn là yêu quái làng Vũ Đại..
chí phèo sinh ra đã không cha không mẹ, không họ hàng, không nhà, không ruộng đất, cả đời chưa từng thấy bàn tay đàn bà, người mẹ… Chí sinh ra trong một cái lò gạch dột nát, khoác trên mình chiếc áo cà sa ;thuở nhỏ Ông bơ vơ, “không ở nhà này thì ở nhà khác”, đến năm hai mươi tuổi, ông làm tá điền ở Nhà Kiến.
Sau một thời gian dài bị ghẻ lạnh hoàn toàn, Chí Phèo đã sống trong men say, không còn nhớ đến hành động và cuộc đời của mình. Mãi đến khi chí phèo gặp thị hà thì chí phèo mới thực sự bắt đầu. Đây được cho là giai đoạn quan trọng nhất trong cuộc đời của một con rận khi có một khoảnh khắc vui tươi nhưng ngắn ngủi của ánh sáng và niềm hạnh phúc, rồi lại vụt tắt ngay lập tức. Con chí đã bế tắc, và bi kịch ập đến. Diễn biến: Đâm kiến, rồi tự tử.
Sau một đêm uống rượu, Lice tình cờ gặp cô và họ ngủ với nhau. Rồi đến nửa đêm, rận đau bụng nôn ọe. Sự xuất hiện của các nhân vật trong tác phẩm có một ý nghĩa rất đặc biệt. Kẻ xấu “Quỷ ghét quỷ hờn” ấy chính là nguồn ánh sáng soi rọi những khoảng tối của Chí Phèo, đánh thức, đánh thức nhân tính của Chí Phèo, thắp sáng trái tim bao ngày bị chối bỏ.
Từ tỉnh táo: Sáng hôm sau tỉnh dậy trong “Buổi sáng dài”, sau khi ra tù trở về, đây là lần đầu tiên “Quỷ thôn Vũ Đại” bỏ rượu và hoàn toàn tỉnh táo. Thậm chí cảm thấy “đau lòng, buồn mơ hồ”. Lần đầu tiên tôi nghe thấy nhịp sống lao động hối hả: tiếng chim hót vui vẻ, tiếng ghe chài khua mái chèo đuổi cá, tiếng những người phụ nữ trở lại buôn vải… Những âm thanh ấy tôi chưa từng nghe thấy bao giờ. , nhưng hôm nay tôi chỉ có thể Cảm nhận và Nghe thấy chúng, vì Hạ chí hôm nay không còn say nữa. Có lẽ, những tiếng nói đó là tiếng nói. Tiếng gọi nồng nhiệt của cuộc sống chỉ đơn giản là thức dậy, thức tỉnh về mặt cảm xúc và nhận thức.
Rồi tỉnh: Khi tỉnh là mình “giác” – nhận biết, nhìn lại đời sống quá khứ, hiện tại và vị lai của mình:
Đầu tiên, anh “xót xa” nhớ lại khoảng thời gian anh mơ ước “có một gia đình nhỏ…”. Đó là quá khứ, còn hiện tại thì sao? Thậm chí, giờ đây anh còn thấy buồn vì “thấy mình già mà vẫn cô đơn”, “anh đã đi về phía bên kia cuộc đời” và cơ thể “rất đau”. Tương lai của anh còn buồn hơn, không chỉ buồn mà còn sợ, bởi anh đã “thấy trước” quá nhiều bất hạnh: “già, đói, rét, bệnh tật”, nhất là “cô đơn”. Sau khi sống gần như vô tình trong nhiều tháng, Lice tỉnh táo và suy nghĩ về cuộc sống của mình.
Do đó, với sự trở lại của khả năng nhận thức thế giới bên ngoài và nhận thức bản thân (tính hợp lý), với những cảm xúc và cảm xúc rất con người, và thậm chí được đánh thức hoàn toàn trong nhận thức và ý thức, nó bắt đầu phục hồi và trở lại cuộc sống của con người.
Ngay lúc Chí còn đang “suy nghĩ mãi” thì nàng bưng “nồi cháo hành nóng hổi”, hành động của nàng làm chàng “ngỡ ngàng”, từ chỗ “ngỡ ngàng” chàng còn cảm thấy “đôi mắt của mình dường như được ẩm” (tình cảm). Lý do rất đơn giản, đây là lần đầu tiên “anh được một người phụ nữ trao cho anh”, “cuộc đời anh chưa từng do một tay anh gánh vác. Một người phụ nữ, mà là người phụ nữ – trong quan niệm của anh là người phụ nữ thứ ba – chính là vừa nhục vừa đau, giờ thì khác, cô không chỉ bưng cháo cho anh mà còn múc cho anh một bát “thúc anh ăn nóng”, sau khi anh ăn xong, cô lại bưng bát cháo ra múc thêm một bát nữa. “.
Hành động quan tâm, yêu thương này của cô khiến cô “hối hận”, anh cảm nhận được sự “ngây thơ như trẻ con” và “muốn chiều chuộng như một người mẹ”, lúc này anh lại dịu dàng đến mức khó tin. hay “Ôi nó hiền thế, ai dám bảo nó là thằng đi đập đầu, dằn mặt, đâm người?”. “Thiên thời thường ẩn” đã trỗi dậy mạnh mẽ. Anh đã sống hết con người thật của mình, trở lại nguyên hình là người cận vệ năm xưa.
Chí ước làm người, làm người hiền lành lương thiện ở làng Võ Đại “Trời ơi! Nó khao khát sự lương thiện, nó muốn sống chan hòa với mọi người biết bao!… Họ sẽ lại nhận nó vào một căn hộ , Xã hội thân thiện.”
Khát khao làm người lương thiện, khao khát hạnh phúc gia đình. “Bạn có thích nó nếu nó cứ như thế này không?” – “Chỉ như thế này” là gì? Đó là được ăn cháo hành, được sống bên bà, được bà quan tâm, chăm sóc, yêu thương, chiều chuộng…
“Hay là đến đây ở với anh một nhà cho vui”—tức là cùng ở một nhà để thành một gia đình hạnh phúc. Hạ – một màn cầu hôn “rất cẩn thận”, mộc mạc, đơn giản.
Có thể nói, đoạn nói về sự sống lại của Chipiao trong tác phẩm là một trong những đoạn thể hiện sâu sắc ý nghĩa nhân văn của tác phẩm…và giá trị nhân đạo: tác giả miêu tả số phận bất hạnh và đồng cảm sâu sắc với bi kịch của người nông dân. Đồng thời cũng khẳng định sức sống bất diệt của Thiên Long. Trung thực, khát khao hạnh phúc là bản chất bẩm sinh, nhân hậu, mạnh mẽ của con người. Nó không thể bị phá hủy bởi bất kỳ thế lực tà ác nào. Từ đó, tác giả kêu gọi mọi người hãy luôn tin vào con người, tin vào bản chất tốt đẹp của mọi người, cùng nhau xây dựng nhân nghĩa của mọi người, để cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.
Chí sống lại – Mẫu 2
Truyện ngắn Chí Phèo là một kiệt tác văn xuôi hiện đại của các nhà văn hiện thực, nhân văn Việt Nam. Thông qua các tác phẩm của mình, tác giả đã vẽ nên một bức tranh khốn khổ về một cuộc sống đơn sơ, nghèo khổ bị tha hóa cả về thể xác lẫn tâm hồn. Điển hình cho những mảnh đời ấy là nhân vật “chio” và những bi kịch mà anh phải chịu đựng, trải qua trong suốt hành trình của mình.
Trong toàn bộ tác phẩm, độc giả theo chân anh từng bước một, từ một người lương thiện bình thường trở thành một “con quỷ” ở làng Wudai, và cuối cùng chết một cách bi thảm. Nhưng đó là lối thoát tốt nhất cho bi kịch mà lũ rận đang gánh chịu. Người đọc không thể nào quên hình ảnh ông khi mới ra tù, “đầu trọc, răng trắng, mặt đen”, “ngực chạm rồng phượng, tướng tay cầm chùy trông như chùy”. “. Cái chết khủng khiếp”. Từ đó, suốt đời chìm đắm trong men rượu, trong cơn say hắn đã gây ra biết bao tội ác, làm tan vỡ hạnh phúc của biết bao gia đình, khiến biết bao người dân lương thiện phải đổ máu và nước mắt.
Tưởng cuộc đời mình sẽ trượt dài trong tội lỗi, nhưng đến cuối tác phẩm, chí phèo đã có ý thức nuôi khát vọng làm người lương thiện, và đỉnh cao của khát vọng này là hành động nhấc dao. Nhà của chú và dì, nhưng đã đi thẳng đến nhà của con kiến để chiêu đãi. Khi nhận ra sự thật cay đắng rằng mình không thể làm người lương thiện được nữa, anh ta đã giết con kiến, nguyên nhân chính của mọi bi kịch trong cuộc đời mình, và tự kết liễu đời mình để thoát khỏi cảnh khốn cùng hiện tại. Vì vậy, những gì thúc đẩy mong muốn trở lại? Đó là tình yêu của bà và bát cháo hành của bà.
Bát cháo hành của thị mũ tuy đơn giản mộc mạc, cháo chỉ thêm chút hành nhưng có ý nghĩa rất lớn đối với sự thức tỉnh và hồi sinh của loài rận. Bát cháo này được nấu bằng tình yêu chân thành, sự cảm thông và thấu hiểu cho chí của thị hà nên có sức lay động bản chất lương thiện chôn sâu trong tâm hồn. Nếu như ngày xưa anh chỉ biết uống rượu, rạch mặt ăn vạ, phạm tội thì nay ăn bát cháo hành của chị, anh thấy mình như một đứa trẻ. Anh ấy muốn tán tỉnh cô ấy như anh ấy đã tán tỉnh mẹ mình. Chưa bao giờ tôi thấy anh dịu dàng như thế này… Khi anh đón lấy bát cháo hành từ tay cô, anh vô cùng ngạc nhiên, sau bất ngờ, anh thấy mắt mình ươn ướt. Thế là tôi khóc, một người đã lấy bao nhiêu nước mắt của người khác, giờ lại khóc cho chính mình. Anh khóc, khóc, vì đây là lần đầu tiên anh được tặng, được tặng bởi một người phụ nữ. Xưa nay toàn là giật đồ của người khác, anh thấy “xưa nay tự nhiên là của ai cho ai”. Anh nhìn bát cháo bốc khói nghi ngút, buồn vui, buồn nhiều hơn như tâm sự, thổ lộ… và đây là lần đầu tiên anh biết số phận của một người, đó là bát cháo cô múc ra. ” Nhìn lén ông, rồi lại nhe răng cười, trông thật quyến rũ. ” Nhìn cô, anh nghĩ đến ngày xưa chăm sóc bà ngoại, làm điều tồi tệ, thấy tủi nhục hơn là hưởng thụ. Bát cháo hành của thị hà kỳ diệu đến lạ lùng, khiến một người như chị tự hỏi “tại sao chỉ kết thù khi có bạn?”.
Đồng thời, bát cháo ấy đã làm ông khỏe trở lại, vì càng ăn, ông càng ra nhiều mồ hôi. Tất nhiên, điều đó thật tuyệt vời đối với một người bị cảm lạnh như anh ấy. Dù chỉ là một bát cháo hành bình thường nhưng đã giúp chí lành, mới thấy bát cháo mới ngon, ai chưa từng ăn cháo hành trong đời sẽ không biết được vị ngon của cháo hành. .Nhưng tại sao đến giờ hắn vẫn chưa nếm thử cháo, tự hỏi và tự trả lời. Đó là bởi vì cuộc sống của anh ấy chưa bao giờ được chăm sóc bởi một người phụ nữ. Cuộc gặp gỡ với thị hà như một phép màu đối với chí, và hình ảnh của mụ như một vị cứu tinh trong cuộc đời tăm tối, day dứt trong chuỗi bi kịch của chí phèo. Điều đặc biệt hơn, đây là một mối quan hệ đáng trân trọng giữa những con người nghèo khó.
Sự sống lại của chấy – Ví dụ 3
nam cao là cây bút vàng của làng truyện ngắn việt nam. Một trong hai đề tài quen thuộc và nổi tiếng của ông là hình ảnh những người nông dân nghèo đói và lưu manh. Chí Phèo của Nam Cao là một kiệt tác của văn xuôi hiện đại được viết vào năm 1941. Truyện là một chuỗi bi kịch trong cuộc đời Chí Phèo như quá trình thức tỉnh, hồi sinh và bi kịch chối bỏ Chí Phèo. Chí phèo trong tác phẩm là một trong những đoạn văn thể hiện sâu sắc ý nghĩa nhân văn và giá trị nhân đạo đáng nói của tác phẩm.
chí phèo là một đứa trẻ mồ côi cha không mẹ được những người thợ thổi lươn nhặt từ lò gạch về nuôi nấng. Từ nhỏ đến lớn, Akamoto là một nông dân hiền lành, lương thiện nhưng bị xã hội phong kiến bóc lột, đàn áp, áp bức và trở thành “quái vật làng Võ Đài”.
Vì ghen tuông mù quáng, người anh vô tội bị tống vào tù, ý chí thay đổi từ nông dân hiền lành thành kẻ xấu, thành tay sai đắc lực cho hắn. Khi đó, anh bị xã hội ruồng bỏ, bị tước đoạt quyền con người, mất đi nhân tính và nhân tính. Cứ thế triền miên trong cơn say. Anh ấy không bao giờ tỉnh táo, và có lẽ anh ấy không bao giờ đủ tỉnh táo để nhớ đến anh ấy trên thế giới này.
Cứ tưởng chi poo sẽ say mãi, rồi vùi xác bên bờ cát bụi. Nhưng Nam Tào, với lòng nhân từ của một nhà văn vĩ đại, đã cho Chí Piao một cơ hội để thay đổi cuộc đời và để anh trở lại là một người ngay thẳng. Anh mang tình yêu của mình đến tận đáy lòng cô đơn khao khát được yêu thương, người ta vẫn gọi đó là “quỷ thôn Vũ Đại”.
Trong một đêm say, anh tình cờ gặp Thi Hà, một cô gái độc thân xấu xí. Đêm đó, họ ngủ với nhau như một cặp tình nhân. Sự quan tâm chăm sóc của chị dành cho anh sau ngày hôm ấy dường như đã đánh thức lương tri của anh, đánh thức bản chất lương thiện chân chất của con người bấy lâu nay đã ngủ yên. Chính vì cuộc gặp gỡ ấy mà lòng anh khao khát được chuộc lỗi để được sống như một con người.
Quá trình đưa người chết sống lại sau buổi chợ đêm cho ta thấy một sự phân tích tâm lí tuyệt vời của nhân vật người anh hùng. Khi tỉnh rượu, tôi chợt thấy mình “buồn mơ hồ”. Anh ấy đã tỉnh rượu vài lần trước đó, uống lại và lần sau thì say khướt. Nhưng lần này, chí phèo tỉnh dậy trong một trạng thái khác, “Người yếu lắm, chân tay lười nhấc, hoặc hơi run vì đói, vì uống.”
Tôi lại cảm thấy hơi buồn nôn. Hắn sợ rượu như bệnh nhân sợ cơm. Sau nhiều năm như vậy, lần đầu tiên trong đời anh tỉnh dậy, cũng chính là người đã thức hay ngủ bao lâu nay đã thức dậy, anh chợt nhận ra ánh nắng bên ngoài trong căn lều ẩm thấp như thế nào, và anh nghe được mọi âm thanh của cuộc sống: Tiếng chim hót vui vẻ ngoài kia, tiếng thuyền chài khua mái chèo đuổi cá dưới sông, tiếng người rì rào bên sông, tiếng chợ bán vải…
Những tiếng nói quen thuộc ấy chưa từng có, nhưng đến hôm nay chúng ta mới cảm nhận và nghe thấy. Tiếng nói ấy như một tiếng gọi chân thành, thôi thúc của sự sống vừa được khơi dậy bởi ý chí vang lên trong tâm hồn… cả khi nhìn lại cuộc đời quá khứ, hiện tại và tương lai. Giấc mơ mục đồng “gia đình ít con, chồng cày thuê, vợ dệt vải…” chợt trở về trong chí.
Bây giờ tôi chỉ thấy buồn vì “anh đã về bên kia cuộc đời”. Tương lai của anh còn đáng buồn hơn, và anh cũng sợ hãi, bởi anh thấy trước “già, đói, lạnh, bệnh tật”, nhất là “cô đơn”, anh sợ một mình. Cứ như vậy, tôi dần trở nên lý trí, hiểu mình, hiểu cuộc sống của chính mình. Thậm chí được đánh thức hoàn toàn về nhận thức và ý thức và bắt đầu hồi phục để trở lại cuộc sống con người.
Ngay khi chí đang chìm đắm trong những suy nghĩ miên man về cuộc sống của mình, mẹ mang đến cho nó bát cháo hành bốc khói nghi ngút. Nếu cô ấy không vượt qua, anh ấy có thể khóc. Động thái này của cô khiến anh chàng từ “ngạc nhiên vô cùng” chuyển sang “ướt sũng nước mắt” với lý do rất đơn giản: “Lần đầu tiên mình được gửi một thứ gì đó…” và “Cuộc sống của anh ấy chưa bao giờ được quan tâm” vì đó là một bàn tay của người phụ nữ. “Anh cũng cảm nhận được mùi vị của cháo hành, rất thơm và ngon.
Còn nữa, thị rất nhẹ nhàng. Bát cháo hành của Thịnh khiến anh suy nghĩ rất nhiều. Phần con người anh dường như đã ngủ quên dần thức dậy. Hành động quan tâm yêu thương đó đã chuyển tâm trạng từ kích động sang ăn năn và thức tỉnh. tình yêu của thị hà đã mở đường cho chí phèo: “trời ơi! nó thèm lương thiện biết bao, nó muốn làm hòa với mọi người biết bao.. nó làm hòa được với nó thì hà cớ gì người khác lại không làm được.”
Khát khao làm người lương thiện, khao khát hạnh phúc, mái ấm. “Nếu nó cứ như thế này mãi mãi, phải không?” anh nói. Lúc này, con người bên trong của anh đã được đánh thức, và lương tâm của anh cũng được đánh thức. Anh muốn “cái này” lắm, muốn được ăn cháo hành, muốn được sống bên cạnh cô, được cô quan tâm, chăm sóc, yêu thương, chiều chuộng… về nhà ăn Tết vui vẻ, câu này là như con rận cầu hôn thi hà .
Mong muốn được sống như một con người thực sự, khao khát được trở lại cuộc sống bình thường và hòa đồng với mọi người. A Thịnh là người mở ra cánh cửa cứu rỗi cho cuộc đời mình. Chính tình người của thành phố đã đánh thức tình yêu của Chí Phèo và dạy cho tôi biết sức mạnh cảm hóa của tình yêu mới là điều kỳ diệu biết bao. Phát hiện và miêu tả quá trình tỉnh ngộ của Chí Piao là thành công trong nghệ thuật của Nam Tào Tháo. Tác giả đã khéo léo lựa chọn những chi tiết rất thực tế để khắc họa sinh động tâm lí nhân vật nên ý nghĩa của sự sống lại là lời khẳng định về lòng nhân hậu và sức sống lương thiện.
Nhưng trớ trêu thay, cánh cửa cuộc đời vừa hé mở lúc nãy đã đóng sầm lại trước mắt cô. Định kiến với cậu mợ bùng lên cùng với định kiến với cậu trong xã hội này, như một gáo nước lạnh dội vào mặt con ác là, dập tắt ngọn lửa chuộc tội vừa nhen nhóm trên con rận. Thế rồi cả thị trấn nở mày nở mặt, người phụ nữ mà anh đặt nhiều kỳ vọng đã nghe lời dì, cũng “giơ môi lớn lên chửi anh rất nhiều”. Bi kịch trong truyện chính là bi kịch của đời anh.
Đó là bi kịch khi một người chết đi khi trẻ lại, bị tước đoạt quyền làm người và bị xã hội loài người chối bỏ. Tôi hiểu rằng tôi không bao giờ có thể thành thật nữa. Định kiến xã hội do các cô chú mang lại không cho phép anh lấy lại tiền lương. Anh uống cạn trong tuyệt vọng, “ôm mặt khóc” trong đau đớn tột cùng.
chí phèo uống rất say, nhưng lần này khác hẳn mọi khi, càng say, càng tỉnh và càng nhận ra bi kịch của đời mình. Phẫn nộ và tuyệt vọng, anh ta cầm dao đến tòa thị chính. Trong quan niệm, ý định ban đầu là về nhà ám sát “con đĩ già” và “con đĩ mới nở”, nhưng ý thức nhận dạng trong tiềm thức đã thức tỉnh, nhưng anh ta chỉ đi thẳng đến nhà của con kiến. Anh nhận ra ai là thủ phạm, ai đã đẩy anh đến bước đường cùng này. Không ai khác, đó chính là lũ kiến.
chí phèo đến nhà kiến như một tên nô lệ đã thức tỉnh, đòi quyền làm người, đòi lương thiện ‘Ta muốn làm người lương thiện! …Ai sẽ thành thật với tôi? Làm thế nào để tôi thoát khỏi những vết chai trên khuôn mặt của tôi? …Tôi không thể là một người trung thực nữa! Biết rôi! Chỉ có một cách … bạn biết điều đó! “Đó là những câu hỏi chua xót không có câu trả lời. Câu hỏi chứa đựng sự cay đắng phẫn uất của một người thấu hiểu nỗi đau vô cùng trước một bi kịch cá nhân.
Câu hỏi này đánh thẳng vào một xã hội bất lương. Câu hỏi này như đánh trúng vào tim người đọc những tình cảm con người cay đắng trong xã hội cũ. Chí phèo giết con kiến rồi tự sát, hóa giải sự bế tắc của số phận bằng sự tàn lụi của cuộc đời. Đó là sự thức tỉnh về quyền sống, anh không còn chấp nhận cuộc sống quỷ quyệt, anh muốn lấy lại tiền lương nhưng xã hội này không cho phép. Cái chết bi thảm của Chípiao là lời lên án mạnh mẽ xã hội vô nhân đạo của xã hội thực dân nửa phong kiến. Cái chết là cái chết bi thảm đau đớn của một con người trước ngưỡng cửa làm lại cuộc đời.
Bằng hình tượng nhân vật Chí Phèo, Nam Cao đã dựng nên bi kịch của người nông dân trước cách mạng, đó là bi kịch của người nông dân nghèo đói và tội ác. Nó thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của Tall đối với những khát khao lương thiện của con người và sự bế tắc của những khát khao đó trong thực tế của xã hội ấy. Tác phẩm thể hiện nhiều ý nghĩa triết lý sâu sắc bằng một hình thức nghệ thuật vô cùng độc đáo.
Thông qua quá trình thức tỉnh và trẻ hóa cũng như bi kịch bị tước đoạt quyền làm người của nhân vật chính, nhà văn đã mang đến những giá trị nhân văn cao đẹp. Ngoài ra, tác phẩm còn lên án, tố cáo tội ác áp bức, bóc lột nhân dân lao động của chế độ thực dân nửa phong kiến. Qua đó, tác giả thể hiện sự đồng cảm với những khát vọng đau khổ, dằn vặt, bế tắc của người nông dân. Đồng thời, tác giả cũng kịp thời phát hiện và đánh giá cao vẻ đẹp tinh thần của nhân vật, quyết tâm thay đổi hiện thực, mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn.
.
Tải file tài liệu để xem thêm các bài văn mẫu