<3
Cảm nhận về tứ bình trong bài thơ
Tôi. Bài thơ tứ tuyệt Việt Bắc Dàn bài cảm nghĩ (Chuẩn)
– Giới thiệu sơ lược về tác giả Đỗ Hữu và đặc điểm thơ văn: Đỗ Hữu là một trong những nhân vật tiêu biểu của nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Thơ ông là kết tinh của khuynh hướng trữ tình chính luận, đầy khuynh hướng sử thi, cảm hứng lãng mạn và tinh thần dân tộc. Đề nghị luận án: Bốn ý kiến về bài thơ
2. Nội dung bài đăng
Một. Khai mạc hai quý
– Nghệ thuật: câu hỏi tu từ, điệp ngữ “ta”, cách ngắt từ “hoa và người”… (còn tiếp)
>>Xem sơ lược về Bộ tứ thơ Việt Nam tại đây
Hai. Bài văn mẫu tìm hiểu thơ tứ tuyệt Việt Nam (Chuẩn)
Từ Vưu là một trong những gương mặt tiêu biểu của thơ ca cách mạng Việt Nam. Thơ ông là đỉnh cao của khuynh hướng trữ tình chính luận, đầy khuynh hướng sử thi, cảm hứng lãng mạn và tinh thần dân tộc. Và Yue Bei có thể nói là một trong những tác phẩm thể hiện rõ nhất đặc điểm của thơ ca phương Đông. “Việt Bắc” là bản hùng ca nhưng cũng là bản tình ca về cách mạng, về cuộc kháng chiến và về nhân dân. Có lẽ, những ai đã đọc Việt Bắc sẽ không bao giờ quên vẻ đẹp của tứ bình trong bài thơ – vẻ đẹp của sự gắn bó, hài hòa giữa thiên nhiên và con người Việt Bắc.
Đoạn thơ miêu tả bức tranh tứ bình trong “Việt Bắc” được mở đầu bằng một câu hỏi tu từ – một câu hỏi để lại ấn tượng khó phai trong lòng người đọc:
Em đã về, anh nhớ em, nhớ hoa cùng em
Hình thức câu hỏi tu từ, thậm chí cả nhịp độ, cách sử dụng điệp ngữ “anh” dường như muốn nhấn mạnh nỗi nhớ nhung, lòng thủy chung của anh. Nỗi nhớ ấy, nỗi lòng ấy gửi vào “Hoa và Người”. Hai từ “hoa” và “người” cho người đọc thấy được sự kết hợp hài hòa giữa “hoa” – thiên nhiên Việt Nam và “người” – những người tham gia cuộc kháng chiến trường kỳ, gian khổ của nhân dân Việt Nam.
Câu đầu tiên của khổ tứ trong bài thơ là cảnh mùa đông đẹp và sống động ở vùng núi Tây Bắc quê em:
Rừng xanh, hoa chuối đỏ tươi, Qualcomm trong nắng, thắt lưng
Những bức tranh thiên nhiên gây ấn tượng với người đọc bởi màu xanh bao la, cảnh sắc thiên nhiên Việt Nam vào mùa đông, bất tận ánh lên sức sống của thiên nhiên, cảnh vật nơi đây. Và rồi, trên nền xanh ấy là sắc đỏ rực rỡ của hoa chuối rừng. Hai gam màu hòa quyện vào nhau dưới ánh nắng vàng khiến bức tranh thêm sinh động và ấm áp. Trong cái nền thiên nhiên như mùa đông, hình ảnh một con người hiện lên rất khỏe khoắn, mạnh mẽ và năng động. Con người ở đây được đặt trong không gian thiên nhiên bao la, tráng lệ nhưng họ vẫn hiên ngang, tôn thêm dáng hình của thiên nhiên.
Không chỉ khung cảnh Việt Nam vào mùa đông mà cả những hình ảnh thiên nhiên Việt Nam vào mùa xuân cũng được tác giả khắc họa một cách sinh động và độc đáo:
Mùa xuân hoa nở trắng rừng, nhớ người đội nón đan, se sợi
Có thể nói, mỗi độ xuân về, sắc trắng của hoa đào, hoa mận đã trở thành nét đặc sắc của thiên nhiên Tây Bắc và ở đây, tác giả đã thể hiện điều đó một cách sinh động. Tinh khiết, trẻ trung và thơ mộng, Xinglinbai là một bức tranh tràn đầy sức sống của mùa xuân. Vẻ đẹp và sự quyến rũ của thiên nhiên dường như làm tăng thêm sự khâm phục, ngưỡng mộ của chính tác giả qua từ “Rừng trắng”. Trên nền thiên nhiên rung rinh, bóng người hiện lên lặng lẽ. Mỗi động tác “cắt sợi” đều gợi lên sự cẩn trọng, tỉ mỉ và khéo léo của người thợ Bắc Việt. Dường như bao nhiêu yêu thương, nhân hậu đều được người lao động gửi gắm.
Nếu như bức tranh mùa xuân được tác giả vẽ bằng những gam màu của thiên nhiên Việt Nam thì bức tranh mùa hè lại được gợi lên bằng màu sắc và âm thanh:
Nghe nói núi rừng đổ vàng, tưởng em hái măng một mình
Nhịp điệu màu vàng của thiên nhiên và tiếng ve bổ sung cho nhau, dường như rộn ràng cảm xúc, lúc chia tay như tiên cảnh. Âm thanh và màu sắc cộng hưởng, như thể tiếng ve đánh thức màu sắc, tạo nên chuyển động nhanh của “Golden Amber”. Từ “Thanh” được tác giả sử dụng khéo léo gợi nguồn sống căng tràn, đầy ắp và tràn đầy sức sống. Ở khung cảnh ấy, người ta vẫn âm thầm “một mình” cố “hái măng”. Đó là hình ảnh những người lao động khổ cực, âm thầm đóng góp cho công cuộc kháng chiến của đất nước.
Cuối bộ tranh tứ bình của Việt Nam là bức tranh về mùa thu – mùa thu thanh bình:
Trăng thu soi tỏ bình yên nhớ ai khúc tình ca
Khi ánh trăng soi rọi núi rừng, bức tranh thiên nhiên hiện lên một cảm giác yên tĩnh và thơ mộng. “Trăng bình yên” là hình ảnh gợi một ngày mai tươi sáng hơn. Có thể nói đây là hình tượng thơ được tạo nên bởi sự hòa quyện giữa cảm hứng thiên nhiên và cảm hứng lịch sử. Để rồi, trong không khí ấy, những con người hiện lên không phải bằng khuôn mặt, hình dáng mà bằng tiếng hát, mang vẻ đẹp tâm hồn của dân tộc Việt Nam từ ngàn đời nay: nhân hậu, thủy chung, lạc quan và luôn tin tưởng vào một ngày mai tốt đẹp hơn.
Tóm lại, bức tranh tứ bình trong thơ Việt Bắc hiện lên rất đẹp và sinh động, bởi nó có sự gắn bó, hài hòa giữa thiên nhiên và con người. Đồng thời, qua đó ta thấy được tài năng của tác giả trong việc sử dụng ngôn ngữ, lựa chọn hình ảnh và tình yêu, lòng trung thành đối với Tổ quốc cách mạng Việt Nam.
-END-