Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của dân tộc. “Bạn đến thăm” của ông là một bài thơ hay về tình bạn. Chính vì vậy download.vn cung cấp Bài văn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ về bài thơ bạn đến thăm.
Tài liệu này bao gồm 8 bài văn mẫu, xin các em học sinh lớp 7 có thêm tư liệu để hoàn thiện bài viết của mình.
Cảm nghĩ về bài thơ bạn đến thăm – Văn mẫu 1
Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của văn học trung đại. Bài thơ “Bạn đến nhà tôi chơi” là một trong những bài thơ tiêu biểu của Ruan Kunyan. Tám câu thơ giản dị mộc mạc mà ẩn chứa tình sâu nặng mặn mà.
Trái tim tôi tan nát và niềm vui không thể diễn tả bằng lời khi được gặp lại người bạn thân yêu của mình. “Long time no see” có nghĩa là đã lâu hai người không gặp nhau. Nó cũng cho thấy nỗi nhớ da diết của tác giả đối với người bạn cũ của mình. Tác giả có lẽ đã mong chờ đếm từng giờ, từng ngày khi gặp em trong tim. Câu thơ còn gây sự chú ý qua cách xưng hô vui tươi: “bác-tôi”- một cách xưng hô thân mật, gần gũi. Đoạn thơ ngắn không chỉ tái hiện khung cảnh đoàn tụ mà còn cho ta thấy tình bạn ấm áp của tác giả.
Một tình bạn quý giá như thế này, phải được chấp nhận một cách đàng hoàng, là điều rất đặc biệt. Tuy nhiên, nguyễn khuyên rất tháo vát. Chất hài hước bộc lộ cảm xúc thật: “Tuổi trẻ khi xa chợ”. Bạn đến nhà tôi, bạn cũng muốn mua đồ ăn ngon để tiếp bà, nhưng vấn đề không gian không cho phép: nhà xa chợ, khi con cái rủ tôi đi chơi thì tôi đã quá già. và yếu đi chợ. Nếu không kịp ra chợ mua rau, hãy tận dụng nguồn rau tại nhà. Thế nguyễn khuyen cũng hoang mang :
“Ao sâu nước sâu không câu được, vườn rộng người thưa khó bắt gà chửa, bầu nụ mới rụng, dưa đã nở”
/p>
Ra chợ rau không mua đủ đồ ngon đãi bạn, ở nhà cũng chẳng khá hơn là bao. Đặc biệt nhất là: “Đầu ngõ đón khách là trầu không”. Người xưa có câu: “Miếng trầu là đầu câu chuyện”. Miếng trầu là khởi đầu cho niềm hứng khởi, là điều tối thiểu để tiếp khách, nhưng nhà thơ không thể mời bạn cùng. Điệp từ “không” được lặp lại một cách tinh tế giữa mỗi câu thơ không chỉ nhấn mạnh sự không mấy đẹp đẽ của tình bạn mà còn như một lời khẳng định chắc nịch về tình bạn cao quý. Đây là một tình bạn phi vật chất, một tình bạn vượt lên trên những lợi ích tầm thường. Tình bạn này vượt qua bao khó khăn, chông gai, vất vả, trường tồn với không gian và thời gian.
Cuối cùng, nhà thơ kết thúc bằng một trái tim rạo rực:
“Bạn đến chơi với tôi”
Từ “bác” lại xuất hiện, tình yêu thương, kính trọng xuyên suốt cả bài thơ. Cảm ơn em đã vượt ngàn dặm thăm cố nhân, cảm ơn em đã không vì thiếu thốn mà rời xa anh. “I and I” – tôi và bạn, tôi và chúng ta. Tâm hồn nhà thơ giao duyên với những người bạn đến đây, hai người khác nhau, mà tình sâu đậm. Không có mâm cơm thịnh soạn, không có thức ăn đơn sơ, không có trầu cau nhưng nhà thơ và bạn bè vẫn vui vẻ chuyện trò, cùng suy nghĩ. Từ “ông” sáng lên cả bài thơ và gợi ra một ý nghĩa trọn vẹn. Tất nhiên, đây chỉ có thể là tình bạn thân thiết, một tình bạn vô cùng đáng quý.
Bài thơ được viết theo thể thơ bảy chữ, viết theo thể hiệp vần, niêm luật chặt chẽ, tương phản chặt chẽ. Tuy nhiên, nó vẫn không làm mất đi vẻ tự do, hóm hỉnh trong hồn thơ dân tộc của Ruan Kunyan. Kết hợp với nghệ thuật từ ghép tài tình, nhà thơ đã khéo léo đưa ra một tình huống khó xử thử thách tình bạn. Bằng cách này, tác giả đã truyền tải một thông điệp ý nghĩa về tình bạn vô tư và chân thành.
Cảm nghĩ về bài thơ bạn đến thăm – Văn mẫu 2
Nguyễn Khuyến là một nhà thơ được đông đảo bạn đọc biết đến với những vần thơ luôn mang đậm chất đất, lối suy nghĩ giản dị, dễ tiếp cận nhưng chứa đựng tình cảm ấm áp, hết lòng với mọi người. .Ông có thơ rất hay nói về tình bạn bằng ngôn ngữ chân thành thể hiện tình bạn trong sáng một lòng một dạ không chút ngăn cách. Trong số những bài thơ này, “Bạn đến thăm” là minh chứng rõ nhất:
Mở đầu là lời tâm sự của tác giả, đồng thời cũng là lời thầm kín của một người bạn gửi đến người tri kỷ. Nó cũng khiến chúng ta cảm thấy gần gũi và thoải mái khi gặp được những người cùng chí hướng sau một thời gian dài không gặp:
“Em đi mẫu giáo đã lâu, xa chợ, xa ao sâu, xa ao sâu, xa chợ. Trong hoa. Tiếp khách, trầu không”
Sáu câu tiếp theo, tác giả liệt kê những khó khăn hiện tại của mình một cách nghệ thuật. Dù có cường điệu nhưng không thể phủ nhận rằng trong hoàn cảnh đó, gia đình nhà thơ thực sự không có gì để “đãi” khách.
Khi người bạn đến thăm, lúc này trong nhà không có ai, chỉ có nhà thơ tội nghiệp. Tất cả các thanh niên đã ra ngoài và không ai ở lại để xin tiếp tế. Có một khu chợ nơi mọi thứ cần thiết đều có thể được mua và bán, nhưng nó quá xa khiến chủ sở hữu bị choáng ngợp. Rau dại trong vườn rau cũng không có. Có hàng loạt ví dụ của tác giả như “Tái tạo cây cối”, “Mầm cà tím”, “Mang thai vừa rụng rốn”, “Mướp nở hoa”. Cuối cùng, ông thậm chí còn không đưa cho bạn bè miếng trầu gọi là “đầu câu chuyện”-được coi là điều cơ bản nhất trong cuộc gặp gỡ.
Tuy nhiên, dù có nhiều nguyên nhân nhưng câu cuối dường như vô tình đi vào lòng tôi, trở thành linh hồn của cả bài thơ: “Anh chơi em chơi em”. Tất cả những thứ vật chất không còn quan trọng nữa. Chỉ cần có tấm lòng và sự chân thành là đủ. Không còn là hai người, tác giả và tri kỉ giống nhau “ta với ta”. Đây cũng là điều quý giá nhất giữa con người với nhau.
Qua bài thơ này, ta cảm nhận sâu sắc tình bạn giữa nhà thơ nguyễn khuyến và những người bạn của ông. Đó là một tình bạn không quan tâm đến vật chất mà chỉ đối xử với nhau bằng sự chân thành và tấm lòng. Nó đã làm một điều gì đó rất được đánh giá cao và học hỏi trong mối quan hệ của chúng tôi.
Cảm nghĩ về bài thơ bạn đến thăm – Văn mẫu 3
Mỗi chúng ta đều có những người bạn để chia sẻ tâm tư, những lúc vui buồn trong cuộc sống. Có bạn bè, người tri kỷ xung quanh để chia sẻ, niềm vui nhân đôi, nỗi buồn vơi đi một nửa. Những điều này khiến cuộc sống của chúng ta trở nên đáng nhớ và có động lực hơn bao giờ hết. Nhưng không phải ai cũng may mắn có được những tình bạn như vậy. Nguyễn Khuyến là một trong những người may mắn này. Ông có một tình bạn rất đẹp, một tình cảm được thể hiện rất rõ qua bài thơ “Bạn đến thăm” sau đây.
“Bỏ chợ đã lâu rồi chưa đi học mẫu giáo”
Hai câu thơ đầu cho ta thấy hoàn cảnh hai người bạn gặp nhau. Đúng lúc này, người bạn thơ lâu ngày đến thăm hai người. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh lúc bấy giờ chỉ có nhà thơ ở nhà, đám thanh niên trong nhà đã đi hết, thậm chí địa điểm mua bán cũng không gần nhà. Những lý do rất khách quan đó khiến nhà thơ không tìm được món gì ngon để mời bạn bè.
“Ao sâu lắm bắt gà không khó, gà khó bắt”
Không đi chợ được nên nhà thơ ở nhà xem có món ngon chiêu đãi nào. Từ cá trong ao đến gà trong vườn. Tuy nhiên, tất cả dường như là không thể. Nước trong ao lớn đến mức không bắt được con cá nào, gà cũng không nhốt trong lồng mà được thả ra ngoài. Tất cả những món ngon, tác giả muốn dành tặng cho bạn bè nhưng mọi ước nguyện đều không thể thực hiện được. Những thứ bạn muốn mua bắt đầu trở nên đơn giản hơn.
“Tỉa cây, cà mới rụng rốn, dưa đã ra hoa”
Không thịt, mướp cũng không. Một thứ gần gũi với bữa tối gia đình mà không cần cây cối gì để chiêu đãi khách quý, tạo nên bữa ăn ngon cho bạn bè. Tất cả khiến nhà thơ xót xa, bơ vơ trước ước vọng của mình. Nhưng, bạn biết làm thế nào. Anh ấy không thể làm gì được.
“Trò chơi tiếp khách đầu tiên, không có chú chơi, tôi và tôi”
Theo phong tục của người Việt ta, miếng trầu là đầu câu chuyện. Tuy nhiên, trong nhà tác giả, đến một miếng trầu cũng không được mời. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh này, câu thơ cuối cùng về tình bạn của anh ấy đã tỏa sáng. Không cần vật chất bên ngoài, không cần tình thân gì cả, miễn là tâm liên kết. Đối với anh, người bạn, tri kỷ của anh không còn là ai khác, mà là chính anh. Hai người là một.
Tuy chỉ là một bài thơ ngắn nhưng đã làm ta xúc động về tình bạn một lòng một trí. Đối với họ, không có vật chất gì trong tầm mắt, chỉ có một tình bạn mãi mãi tỏa sáng, sự đồng điệu của hai tâm hồn. Đây là giá trị lớn nhất của tình bạn.
Cảm nghĩ về bài thơ bạn đến thăm – văn mẫu 4
Nguyễn Khuyến không chỉ là nhà thơ của làng cảnh Việt Nam mà còn là nhà thơ kính trọng làng quê. Trong số những tác phẩm ông để lại, những tác phẩm nói về tình yêu không nhiều, nhưng tiêu biểu nhất có thể kể đến “bạn đến chơi nhà”. Đoạn thơ như tiếng cười dịu dàng, cảm động của nhà thơ trước cảnh nghèo khó của gia đình khi có bạn đến thăm. Đồng thời, nó nói lên một tình bạn trong sáng, giản dị, không đòi hỏi chất khác. Ngay cả trong những thời điểm khó khăn, tình bạn vẫn luôn tỏa sáng.
Mở đầu bài thơ, nhà thơ nói về hoàn cảnh bạn bè đến thăm. Đó là một người bạn phương xa lâu ngày không gặp nhưng tôi vẫn không quên đến thăm nhà thơ. Có thể nói qua đây mới thấy được sự yêu thương, trân trọng của một mối tình cũ:
“Lâu rồi tôi không về nhà. Người trẻ đã đi xa, chợ đã xa”
Câu “đã lâu không gặp” có nghĩa là bạn của đối phương đã quá lâu không có thời gian chơi với nhà thơ. Dù cuộc sống còn nhiều khó khăn nhưng một người bạn khác đã thu xếp công việc đến thăm Nguyễn Khuyến, điều đó thể hiện tình bạn trong sáng, kính trọng lẫn nhau giữa nhà thơ và người bạn. Thế nhưng, cứ tưởng với một vị khách quý như vậy thì phải có một đĩa thức ăn đầy đủ, hoặc ít nhất là một vài thứ có thể chia cho hai người, nhưng không. Tôi đến nhà nhưng thanh niên trong gia đình đã đi hết, chợ lại xa nhà quá.
Nhà thơ đã quá già để đi lại. Nhà thơ như đang tạ lỗi vì không thể nấu một bữa cơm có thể không có nhiều thức ăn, đồng thời bày tỏ tấm lòng của mình đối với người bạn phương xa.
Sau đó, nhà thơ nói rằng có rất nhiều thứ ở nhà, nhưng tiếc là không có cái nào có thể ăn được:
“Vũng sâu bắt linh, vườn rộng cửa thưa gà khó đuổi. Cải mọc thành cây, cà mới nhú, bầu vừa rụng rốn, dưa ra hoa”
Nhà có cái ao nhưng sâu quá không kéo được cá. Vườn cũng ở đó, nhưng rào thưa quá nên đuổi gà không được. Trong khu vườn đó còn có cây bắp cải và cây cà tím nhưng đang trong thời kỳ sinh trưởng không ăn được. Bà bầu, dây rốn vừa rụng, dưa vẫn nở. Tóm lại, mọi thứ trong nhà nguyễn khuyến có thể không ăn được. Nhưng dù có ăn được thì ông cũng già yếu không làm được gì. Hay, làm thơ cũng có nghĩa là nói về cái nghèo của chính mình. Dù hiểu theo cách nào thì bạn đến nhà nguyễn khuyến, không có gì tiếp bạn cả, câu nói trên giống như một câu nói tình huống để đối phương có thiện cảm với bạn. Dù cho miếng trầu là đầu câu chuyện, nó không tồn tại ở đây:
“Mới bắt đầu nhận game, chưa có trầu, vào chơi với anh”
Miếng trầu là thứ để người ta nhâm nhi, hàn huyên Qua những vần thơ của cụ Nguyễn, ta có thể hình dung ra cảnh ông lão ngồi nói chuyện, vừa ăn trầu vừa mỉm cười. Nhưng cũng không phải ở đây. Vì vậy, ở nhà, không có điều trị, chỉ có hai bạn ngồi với nhau. “Tôi” vừa là thi sĩ, vừa là bạn. Vì vậy, trong vô số những điều được đề cập, chỉ có từ tôi.
Thơ như lời nhà thơ hóm hỉnh trước hoàn cảnh. Bạn đến chơi nhà thật đáng quý, còn bạn ở quê những năm cuối đời sức yếu bệnh tật, bạn phải xin lỗi người bạn chỉ biết lấy lòng đối xử với mình. Dù nghèo khó nhưng chúng tôi vẫn thấy ở đây một tình người, tình bạn, nhất là những năm tháng sau này.
Cảm nghĩ về bài thơ bạn đến thăm – Văn mẫu 5
Nguyễn Khuyến là một nhà thơ nổi tiếng trong nền văn học trung đại Việt Nam. Một trong những kiệt tác của ông là bài thơ “Chuyến thăm của bạn”.
“Đã lâu không gặp, bạn đã trở lại”
Mở đầu bài như một lời cổ vũ, là khởi nguồn của mọi tình huống, cảm xúc trong bài. Thật tuyệt vời biết bao khi gặp lại những người bạn cũ, đặc biệt là ở trong nước. Tình yêu này đáng quý biết bao. Dù phồn hoa và giàu có ở thủ đô nhưng họ vẫn nhớ nhau và vẫn xin phỏng vấn. Tuy mặn nồng nhưng tình tiết trong văn vẫn thú vị.
“Tuổi trẻ qua đi, ao thành xa, nước sâu, vườn Quảng Châu không câu cá, gà mang thai khó bắt, nụ bầu mới vừa rụng rốn, dây dưa nằm trong hoa”
Hôm nay, không kể đã nhiều năm xa cách, có thể đến thăm các bạn là điều rất quý giá. Nhưng hoàn cảnh éo le, là thế tiến thoái lưỡng nan của tác giả: con đi xa, chợ đã xa, ao sâu khó câu… hàng loạt tình huống được liệt kê. Thật mỉa mai và hài hước. Lời ca tự nhiên, tươi vui, trong trẻo tạo nên âm điệu sôi nổi, thể hiện lòng hiếu khách của gia chủ trước các vị khách quý. Dù cái gì cũng không thể thiếu, không có lễ vật cơ bản như miếng trầu, nhưng câu cuối thật bất ngờ, hào hứng và chứa đựng những cảm xúc dạt dào khó tả. Tình bạn này vượt xa những nghi thức nhỏ nhặt.
Ba chữ: “Ta với ta” là trọng tâm, trọng điểm của bài học này:
“Trò chơi tiếp khách đầu tiên, không có chú chơi, tôi và tôi”
Giọng điệu đột nhiên thay đổi, trở nên thân mật ngọt ngào. “Ta với ta” thể hiện một tình bạn chân thành và ấm áp.
Vì vậy, bài thơ Viếng Bác là sự bộc lộ cảm xúc chân thật của tác giả. Qua bài thơ này người đọc thấy được tình bạn cao cả và đáng quý biết bao.
Cảm nghĩ về bài thơ bạn đến thăm – văn mẫu 6
Tình bạn là một chủ đề phổ biến trong thơ ca. Một trong những tác phẩm hay nhất về đề tài trên là bài thơ “Bạn Đến Nhà Chơi” của Nguyễn Khuyến:
“Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”
Chương mở đầu giới thiệu chuyến thăm của người bạn tác giả. Cụm từ “trong một thời gian dài” đề cập đến thời gian và có nghĩa là bạn đã không ở đây trong một thời gian dài. Cách xưng hô “chú” thể hiện thái độ thân thiện, gần gũi giữa bạn bè với nhau. Giọng văn cởi mở, thân thiện cho người đọc thấy được tấm lòng hiếu khách của tác giả.
Nhưng khi bạn đến thăm, nhà thơ đã tạo ra một tình huống rất khó xử. Đây là “đứa trẻ vắng mặt” – không ai gửi bạn để mua giải trí của bạn. Còn “chợ xa” có nghĩa là chợ ở xa. Đi chợ mất nhiều thời gian và không có người ở nhà tiếp bạn. Nhà thơ cho rằng như vậy là chưa đủ, còn liệt kê “ao sâu – câu khôn”, “cây tỉa, cà đâm chồi, bầu vừa rốn, dưa ra hoa”. Ngay cả trầu cau cũng không phải là thứ quan trọng nhất, bởi có câu “miếng trầu là đầu câu chuyện”. Chúng ta có thể thấy rõ đây là một sự thiếu sót về vật chất.
Nhưng điều đó chỉ làm cho tình bạn thêm quý giá. Điều này được thể hiện qua câu thơ cuối bài: “Vào chơi với em”. Trong bài thơ “Qua đèo” của bà Huyện Thanh Tuyền, tôi bắt gặp một câu nói quen thuộc – “ông với ông”:
“Dừng chân đứng lại trời núi non nước, tình chia ly em với anh”
Nhưng ta có thể thấy cách dùng từ “ta và ta” của hai tác giả hoàn toàn khác nhau. Trong bài thơ Thanh Tuyền của nàng, “ta với ta” chỉ nói đến nỗi cô đơn của thi nhân trên đèo hoang vắng. Nhưng trong thơ Nguyễn Khuyến, đại từ “ông với ông” đồng nghĩa với chú với ta, ta với nhau. “Ta với ta” là cách thể hiện tình bạn chân thành, thân thiết, mật thiết. Họ coi sự hiểu biết, cảm thông lẫn nhau là điều quý giá nhất, vượt lên trên mọi thứ trên đời. Cuộc sống tuy thanh đạm, thiếu thốn vật chất, thậm chí đến miếng trầu mời khách tiếp đãi cũng không có. Nhưng nếu bạn của bạn vẫn hiểu được tình cảm của bạn thì đã là quý lắm rồi. Nhà thơ ở đây không buồn cũng không cô đơn mà rất vui và ấm áp vì tình bạn sâu nặng. Đọc những câu thơ, ta như cảm nhận được sự lạc quan, phấn khởi từ giọng điệu của nhà thơ.
Bạn đến thăm nhà của Ruan Kun, điều này cho thấy tình bạn sâu sắc giữa hai người. Khi đọc thơ, tôi càng yêu những chương thơ của nhà thơ.
Ý thơ thăm bạn – ví dụ 7
Bài thơ “Bạn Đến Chơi Nhà” của Nguyễn Khuyến để lại cho người đọc nhiều ấn tượng mạnh mẽ về tình bạn tri kỉ của nhà thơ.
“Đã lâu không gặp, anh về đi”
Bài thơ bắt đầu bằng chữ “cửu”, có nghĩa là đã lâu và chú không về thăm. Giọng điệu của cả bài thơ vui tươi, chân thành thể hiện thái độ niềm nở, hiếu khách của nhà thơ.
Trong những câu thơ sau, nhà thơ miêu tả sự thiếu thốn vật chất của chính mình:
“Thanh xuân đã xa, thành phố đã xa. Bể sâu cá linh, vườn rộng mà thưa, gà khó đuổi, cỏ đã mọc, cà đã Nảy mầm, bầu vừa rụng rốn, mướp đang đơm hoa, Mới đầu đã tiếp trầu không, Vào chơi với anh nhé!”
Đi chợ mất thời gian, lại không có người ở nhà nhận. Trong nhà chẳng có gì đãi mà ngon lạ miệng: “Cá linh sâu trong bể/ Vườn rộng thưa gà khó đuổi gà”. Ngay cả miếng trầu – thứ quan trọng nhất, bởi có câu “miếng trầu là đầu câu chuyện” cũng không có ở đây. Cuộc sống thiếu thốn vật chất nhưng không thể làm nhà thơ buồn. Giọng điệu hài hước, lạc quan làm cho sự khan hiếm vật chất trở thành tiêu chuẩn. Tình bạn chân chính không cần ràng buộc về vật chất, chỉ cần “bạn đến chơi nhà” là đủ khiến bạn cảm thấy vui vẻ.
Câu cuối giúp ta hiểu rõ hơn: “Anh vào chơi với em”. Cụm từ “anh với em” từng xuất hiện trong bài thơ “Qua đèo” của bà Quận Thanh Tuyền:
“Dừng chân đứng lại trời núi non nước, tình chia ly em với anh”
Đại từ “ta” trong “ta và ta” chỉ nhà thơ. Lúc này, cô nương Thanh Tuyền một mình đứng ở ngã tư đường. Cô nhớ quê hương, đất nước mà lòng đau đáu. Loại cô đơn mà dường như không ai chia sẻ.
Và trong thơ Nguyễn Khuyến, đại từ “ta” chỉ tác giả, tri kỷ. Từ “và” thể hiện mối quan hệ song hành, gắn bó dường như không có khoảng cách. Có thể thấy rằng trong hoàn cảnh nghèo khó, không có gì đáng để chiêu đãi bạn bè nhưng nhà thơ và người bạn tâm giao của mình vẫn vui vẻ, hạnh phúc.
Bài thơ “Bạn Đến Chơi Nhà” khiến người đọc cảm nhận được tình bạn đáng trân trọng của nhà thơ. Đồng thời ta cũng hiểu thêm về phong cách viết của Nguyễn Khuyến.
Ý thơ thăm bạn – ví dụ 8
Nguyễn Khuyến là một nhà thơ nổi tiếng trong nền văn học Việt Nam. Bài thơ “Viếng bạn” của ông đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
“Lâu ngày con đi nhà trẻ mà mẹ không ở nhà. Chợ thì xa. Bể thì sâu mà câu thì vườn rộng mà thưa, khó đuổi đàn gà. Bắp cải đã mọc cây mới, cà tím đã mọc chồi mới, vừa mới rụng khỏi rốn Bầu có hoa, dưa có hoa. Không có trầu đầu tranh mời, đến chơi cùng tôi!”
Bài thơ mở đầu bằng câu thời gian “Đã lâu không gặp” nghĩa là bạn của Nguyên đã lâu không đến chơi nhà. Đó chính là điều làm cho nhà thơ chạnh lòng, hạnh phúc. Việc sử dụng từ “bác” thể hiện mối quan hệ gần gũi, giúp người đọc hiểu rõ hơn tâm trạng của Nguyễn Khuyến lúc này.
Bạn đang ở đây để chơi, nhưng không có gì ở nhà để giải trí cho bạn. Con cái đi vắng, không có người đưa bạn đi mua sắm, vui chơi vì chợ quá xa. Ngay cả một miếng trầu cũng không – thậm chí không phải thứ quan trọng nhất ở đây. Nhưng nó sẽ không làm nhà thơ quẫn trí mà còn tràn đầy lạc quan, yêu đời. Chúng ta có thể cảm nhận được sự lạc quan và hóm hỉnh của nhà thơ.
Cuộc sống vật chất quá khan hiếm, nhưng tình bạn là quý giá nhất. Câu cuối như một lời khẳng định tình bạn thân thiết của Nguyễn Khuyến: “bạn đến chơi nhà tôi”.
Cụm từ “ta và ta” cũng được Thanh Quân sử dụng trong thơ của mình:
“Dừng dừng lại, núi sông trời cao, một mảnh tình riêng sẽ cùng ta dạo bước”
(qua ngã tư)
Ở đây, đại từ “ta” chỉ cùng một người, chủ thể trữ tình hoặc chính tác giả. Những người phụ nữ của quận thanh quan chỉ có một mình ở Yeguan. Thời gian buổi chiều gợi lên sự buồn bã, cô đơn trước thời gian trôi qua. Không gian dù rộng lớn nhưng đầy những đồ vật vô tri, vô giác. Một người cô đơn trước vũ trụ bao la. Tác giả nhớ quê hương, xót xa trước cảnh ngộ của đất nước, lẻ loi trước thiên nhiên rộng lớn.
Và trong thơ Nguyễn Khuyến, đại từ “ta” đầu tiên là thi nhân và đại từ “ta” thứ hai có nghĩa là bạn. Từ “và” chỉ mối quan hệ song song, khăng khít. Hai chữ “ta với ta” thể hiện sự thống nhất, đồng điệu của hai người bạn tâm giao. Cuộc sống tuy nghèo khó, khó khăn nhưng ở bên anh em thấy vui và hạnh phúc. Nhà thơ không cảm thấy cô đơn, buồn tủi mà cảm thấy sung sướng, hân hoan vô cùng.
Vì vậy, bài thơ “Bạn đến thăm” thể hiện một tình bạn đáng trân trọng. Từ đó, người đọc cũng hiểu thêm về phong cách viết của Nguyễn Khuyến.