Phân tích chi tiết bát cháo hành của thị mũ, thấy được hàm ý nghệ thuật cao siêu của nam Tào Tháo trong tác phẩm chí phèo.
Đề: Hãy giải thích ý nghĩa của bát chào thị hà trong tác phẩm “Mi Peng” của Nam Tào Tháo.
Ý nghĩa chi tiết bát cháo hành của thị hà – một số phân tích hay
Phân tích ý nghĩa chi tiết bát cháo hành – Bài 1
Nam Cao là nhà văn truyện ngắn hiện thực tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại 1930-1945. Tên tuổi ông gắn liền với truyện ngắn chí phèo. Truyện ngắn pha chút hư cấu kể về cuộc đời của một chí phèo dân tộc và những nhân vật xung quanh làng vũ đại. Thành công của tác phẩm không thể tách rời thành công của một chi tiết nghệ thuật đặc sắc: bát cháo hành ở thi hà.
Ở gần cuối truyện xuất hiện bát cháo hành. Chí phèo ở nhà say khướt, tự dằn vặt bản thân và ngủ với thị hoa – một người đàn bà ngu ngốc, xấu xí, ghét ma chê quỷ hờn. Buổi sáng, rận bị cảm, cô mê mẩn đi kiếm cơm nấu cháo hành lá cho rận ăn.
Bát cháo hành là biểu tượng duy nhất của sự ấm áp và tình người ở làng Võ Đại. Có khi bát cháo mỗi người chỉ là chuyện vặt. Món cháo ấy có thể không ngon nhưng điều chắc chắn là bát cháo chứa đầy tình người. Một tình yêu nhân loại trong sáng, vô tư, vị tha, chị hết mực yêu chiều theo ý mình.
Bát cháo hành này là thuốc trị chấy rất tốt. Lần đầu tiên kể từ khi bị chôn vùi, anh tỉnh lại, lần đầu tiên cảm thấy mình còn sống và lần đầu tiên nghe thấy âm thanh xung quanh mình. Giấc mơ xa vời ấy năm nào lại hiện về trong tâm trí anh. Meng Xiaojia, người chồng thuê vợ dệt vải. Căn bệnh khiến anh thoát khỏi tình trạng say khướt lâu năm, và nhận ra mình đang đứng bên kia bờ cõi đời, sợ hãi tuổi già, lạnh lùng và cô đơn. Bát cháo hành khiến lũ rận hối hận. Một bát cháo hành – sự chăm sóc vô tư của cô khiến anh nhớ đến bà ngoại, ghê tởm một người phụ nữ có khuôn mặt vẽ. Bát cháo ấy tưởng chỉ là miếng bánh, nhưng lại trở thành thần dược chữa bách bệnh.
Một bát cháo hành – liều thuốc diệt rận trong đời. Chính bát cháo này đã đánh thức lương tâm đang ngủ yên mang tên “quỷ thôn Võ Đại”. Từ sự thú tội, hối hận, và cả khao khát lương thiện bất chợt, khao khát được trở về cuộc sống trước đây. Một bát cháo hành dẫn đến hy vọng cứu chuộc. Mong muốn được trung thực đột ngột bùng phát dẫn đến việc sẵn sàng đặt mọi hy vọng vào thị trường. Bát cháo hành làm tròn tiếng gọi nhân gian, đưa con rận trở về với sự toàn vẹn bằng một cuộc lột xác.
Nhưng bát cháo hành cũng là chi tiết đẩy bi kịch của bọn rận lên cao trào. Sống chung với chấy rận được năm ngày, thi hà chợt nhớ ra mình còn có dì, quyết định trở về xin lời khuyên. Thị bị dì mắng thẳng mặt, về đến nhà thị mắng lại dì rồi bỏ đi không chút do dự. Dù kiên trì nhưng bị thị trường xô đẩy, chí rơi vào vực thẳm tuyệt vọng. Thịnh đã phản bội anh và anh không còn cơ hội trở lại cuộc sống lương thiện. Anh ta uống một cách tuyệt vọng, nhưng càng uống, anh ta càng tỉnh táo, thỉnh thoảng “cháo hành”. Đây là một biến thể của cháo hành. Anh không say, vị ngọt của tình người chỉ khiến anh “khóc đắng”. Cuối cùng, anh ta chọn cách cầm dao đến nhà của con kiến, đâm chết con kiến rồi tự sát. Sức nóng của món súp hành tây khiến anh ta không thể quay lại lối sống cũ, cuộc sống của ma quỷ. Sự trở lại tốt đẹp của anh ta chỉ có thể đạt được bằng cách tự sát. Bát cháo hành đánh thức người ta trong ngày hạ chí, để người ta thức dậy trong đau đớn và bi đát. Bát cháo hành chính là cửa ngõ đưa nó tròn đầy.
Bát cháo hành là một chi tiết nghệ thuật của Nam Cao, góp phần thể hiện suy nghĩ của nhà văn về cuộc đời. Lòng tốt đôi khi phải trả giá đắt. Đây cũng chính là niềm tin của người nông dân trong tâm trí tác giả, nhân vật dù có bị thương nhưng tính cách tốt đẹp không bao giờ mất đi.
Thông tin thêm: Phân tích hình ảnh Bát hoa chúc văn
Bát cháo hành giải thích chi tiết – Bài 2
Nam Cao đã để lại cho kho tàng văn học Việt Nam một tác phẩm có giá trị hiện thực và nhân đạo sâu sắc, đó là tác phẩm “chí phèo”. Các nhân vật trong truyện đều là những người hiền lành, chất phác nhưng dưới sự thúc đẩy của xã hội, họ trở thành những con người đánh mất lương tâm. Hình ảnh bát cháo hành trong truyện là phần thưởng quý giá mà tác giả dành cho nhân vật, tạo cơ hội để nhân vật trở lại cuộc sống đời thường.
Hình ảnh hiện ra trước mắt độc giả ở phần đầu tác phẩm là một tên phản diện nổi loạn, tàn ác. Anh thậm chí còn say khướt và mơ thấy cái chết, trở thành cánh tay phải của đàn kiến. Rồi một ngày, Dongzhi gặp cô, và một bát cháo hành đã đánh thức lương tâm đánh mất từ lâu của cô. Nếu như trước đây, anh chỉ biết uống rượu, mắng mỏ, đe dọa, cướp giật, ăn nằm… thì nay được ăn bát cháo hành của cô, anh thấy mình như một đứa trẻ. Anh ấy muốn tán tỉnh cô ấy như anh ấy đã làm với mẹ mình. Tại sao anh ấy lại tốt bụng như vậy…? Một bát cháo, một chút cháo, một ít hành lá, ba hạt muối, không thành vấn đề, nhưng hiệu quả ngoài ý muốn, một bát cháo hành lá, giải độc. Nó không chỉ có thể giúp chấy khỏi bệnh sau khi uống mà còn khơi dậy ý thức của con người về chấy. Bát cháo hành giản dị ấy có được nấu bằng tất cả tình yêu thương chân thành của cô không? Đúng vậy, “bát cháo hành” tượng trưng cho mối quan hệ gia đình giữa phố nhỏ và chí phèo, một thứ tình cảm nhẹ nhàng, giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương, nhân ái… Đó là mối quan hệ thiêng liêng giữa người với người, đó là mối quan hệ gia đình. có thể cảm hóa con người, để họ từ bỏ những điều ác và thực sự sống đúng bản chất con người của mình.
Từ khi làm người, ta chưa từng được ai nấu, khi nhận bát cháo từ tay nàng, không biết nàng nấu có ngon không, nhưng đối với hắn mà nói, đó là cháo ngon nhất. của cháo là trong cuộc sống của tôi. Cuộc sống của anh ấy. Ngay cả khi đã ăn no nê và uống hết bát cháo, tôi vẫn thấy trên gương mặt anh một cảm xúc, một cảm xúc đã lâu không còn. Đỉnh cao cảm xúc đó đã khiến tôi rơi nước mắt. Anh bật khóc vì “đây là lần thứ hai anh được phụ nữ cho. Anh chưa từng thấy ai cho gì bao giờ… Anh nhìn bát cháo bốc khói nghi ngút, vừa bàng hoàng, vừa mừng vừa buồn, giống như tâm sự… kể từ đó thức tỉnh tình cảm của con người. Đánh thức “quái vật, ma quỷ” ở làng Wudai trong tâm trí tôi. Bên cạnh chí, cô múc cháo và “liếc nhìn anh, rồi lại nhoẻn miệng cười. Trông thật quyến rũ…”. Lần đầu tiên tôi biết số phận của một người. Rồi anh nghĩ đến những ngày trước, nhớ mình phải chăm sóc “bà ngoại”, khi anh làm chuyện xấu, bị ông ta sỉ nhục nhiều hơn là quý mến anh, rồi anh lại cảm thấy sợ hãi. Sau đó, cũng như bây giờ, anh ấy đơn giản và trung thực. “Nên bát cháo hành của chị đã khiến anh suy nghĩ rất nhiều. Tại sao anh lại chỉ gây thù chuốc oán khi có bạn?” Kỳ diệu thay, sự quan tâm giản dị mà đầy phong thái và tình cảm chân thành dành cho thị trấn nhỏ đã đánh thức chất lao động nhập cư trong anh chất phác. Đây là một bài viết tuyệt vời, đầy chất thơ.
Một cảnh miêu tả con rận ăn cháo khiến con người đáng trân trọng. Những ngày đen tối của ngày hạ chí trôi qua, và một người trở thành một con người bình thường, được hưởng những ân huệ tối thiểu nhất. Cô bưng cháo cho anh, anh bưng một bát cháo lên ăn, “Càng đổ mồ hôi càng ăn nhiều.” Đương nhiên, đối với người bị cảm, đổ mồ hôi nhiều một chút vẫn tốt hơn. Ông cũng đã được chữa lành. Anh cảm nhận được vị ngon của cháo: “Trời ơi! Cháo này thơm quá… Người chưa ăn cháo hành bao giờ không biết cháo hành rất ngon… Nhưng làm sao anh nếm được mùi vị của cháo hành” cho đến tận bây giờ?” “Anh bối rối, rồi anh trả lời…đời anh chưa bao giờ bị phụ nữ điều khiển…” Bát cháo hành và cháo trắng nói lên tình yêu của cô dành cho anh, và đó là tình yêu vàng giữa hai người cùng cảnh ngộ. Phải nói là tác giả đã dành rất nhiều tình cảm cho Chí, nên mới có thể miêu tả được nỗi lòng của Chí một cách chi tiết như vậy.
Cái thiên tài của nhà văn Tào Kiến Nam khiến người đọc hình dung rằng bản chất tốt bụng và tầm thường vốn luôn tồn tại trong bản chất con người cần có cơ hội để bộc lộ: còn cơ hội chỉ là bát cháo hành.
- Bài luận Phần 2: Viết
- Hình ảnh bát cháo hành của thị hà và bát cháo cám của bà lão
- Phân tích hình ảnh bát chào của thị hà trong chí phèo
Phân tích ý nghĩa chi tiết bát cháo hành – Bài 3
Đề tài người nông dân có thể nói là một mảnh ruộng màu mỡ, nơi các nhà văn hiện thực 1930-1945 gieo hạt nghệ thuật và gặt hái một mùa bội thu. Cao nam cao là người đến đây sau khi mảnh đất tan hoang, nhưng bằng tất cả tâm huyết và tình cảm dành cho những người nghèo khổ – những người dưới đáy xã hội, chàng cao đã tìm được một bến đỗ riêng cho mình. chí phèo – đứa con sinh sau đẻ muộn nhưng không thua kém các “anh chị” của mình đã vươn lên hàng kiệt tác – đỉnh cao của văn học 1930-1945. chí phèo có được địa vị này là nhờ giá trị tư tưởng của nó. Mới mẻ, độc đáo, được viết bởi Cao Binan đầy hóm hỉnh và hóm hỉnh. Không thể bỏ qua, nam cao đã sáng tạo ra một chi tiết nghệ thuật độc đáo: bát cháo hành của thị hà.
Ở gần cuối truyện xuất hiện bát cháo hành. Sau khi nhậu xong, cả nhà không về chòi mà đi thẳng ra bờ sông. Ở đó, cô gặp thị hà – một cô gái ngốc nghếch yêu ma, đi dưới nước nhưng lại ngủ quên trên bờ sông. Phong cảnh hữu tình: ánh trăng soi sáng mặt sông, gió thổi mát rượi, tàu chuối “vùng vẫy như tình”, với men rượu dẫn đến một cuộc tình. Cùng nàng trải qua một đêm trăng sáng, nàng bị cảm, thất tình, nghĩ đi nghĩ lại, tôi chạy đi kiếm gạo nấu cháo hành cho nàng.
Một bát cháo hành – biểu tượng duy nhất còn lại của sự ấm áp và tình người ở ngôi làng Vũ Đại khát nước. Một bát cháo hành có thể là một miếng bánh với một người, đặc biệt là cháo cô ấy tự nấu. Cháo có ngon không? Chúng tôi không biết, chỉ biết một điều nó đầy tính nhân văn. Tình người rất thật, rất trong sáng, vô tư, vị tha, như con rận ngoài chợ. Chẳng qua là thấy nàng khổ cực không có người chăm sóc, bởi vì nàng cảm thấy nàng bệnh nặng, chỉ có thể ăn cháo hành. Ngây thơ, cô nấu cháo hành.
Một bát cháo hành – bài thuốc trị chấy. Sau khi tiếp đất, lần đầu tiên anh tỉnh dậy, lần đầu tiên cảm nhận được sự sống, lần đầu tiên nghe thấy tiếng nói xung quanh: “Chim ngoài kia hót vui quá”, “Thuyền anh đánh cá khua mái chèo đuổi cá”. “Tiếng người đi chợ, tiếng nói chuyện…giấc mơ xa xôi của một thời tưởng như đã xa. Đã từng mơ về một gia đình nhỏ, chồng cày thuê, vợ dệt vải. một con lợn, nếu nhà khá giả thì mua mấy sào ruộng để cày cấy”, bệnh tật khiến anh thoát khỏi những cơn say triền miên, biết mình và thấy mình ở bên kia cuộc đời, sợ hãi. của tuổi già, lạnh lẽo và cô đơn. Bệnh tật khiến anh ấy sợ hãi—điều mà trước đây có lẽ anh ấy chưa bao giờ nghĩ tới. Dọn cho anh một bát cháo hành. Anh “bất ngờ” khi nhận được bát cháo từ chợ rau. Ngạc nhiên là đúng, bởi “từ trước đến nay không ai cho nó cái gì, nó muốn gì nó phải dọa nạt, giành giựt.” Một cảm xúc khác thay thế cho sự ngạc nhiên ban đầu “Nó thấy mắt nó ươn ướt, kiểu như một lời thú tội vậy”. Ngay cả việc ăn năn về những gì mình đã làm, có lẽ như tác giả đã nói “Người ta thường ăn năn về những gì mình đã làm khi không thể làm điều ác nữa”, nhưng dù sao cũng chưa muộn. Thậm chí ăn cháo hành còn thấy “cháo hành ngon”. Tình yêu của người đầu tiên không dễ chấp nhận. Sự quan tâm yêu thương này tuy còn vụng về nhưng vẫn đáng quý biết bao. Không có gì quý hơn một người ốm đau, tàn tật mà có bàn tay chăm sóc. Tôi khao khát biết bao cho một bàn tay chăm sóc như vậy. Bát cháo hành – sự vô tư của chị tôi làm tôi nhớ đến kiến Baba. Hai người phụ nữ đều quan tâm đến lũ rận, người có khuôn mặt tô vẽ và quần áo lôi thôi, nhưng trái tim ngoại tình chỉ để thỏa mãn bản thân, kẻ ác ghét ma quỷ nhưng có trái tim nhân hậu và quan tâm đến sự thật. Bát cháo hành trên tay khẽ lung lay khiến lũ chấy “đổ mồ hôi đầm đìa”. Một bát cháo tưởng chừng như tầm thường lại trở thành thần dược trị cảm lạnh.
Một bát cháo hành – liều thuốc diệt rận trong đời. Không chỉ giải tỏa cảm xúc, bát cháo hành, tình yêu thương duy nhất của con người còn đánh thức lương tâm đang ngủ quên dưới danh nghĩa “ma quỷ”. Từ sự thú tội, hối hận, và cả khao khát lương thiện bất chợt, khao khát được trở về cuộc sống trước đây. Một bát cháo hành khơi dậy hy vọng trở lại đúng hướng: Nếu cô ấy có thể làm lành với anh ấy, thì mọi người cũng có thể làm lành với anh ấy. Khát khao lương thiện cháy bỏng khiến anh dồn mọi hy vọng vào thị trấn nhỏ này – về cây cầu sẽ cho phép anh trở lại cuộc sống lương thiện. Một bát cháo hành hoàn thành thiên chức của con người, đốt cháy những viên than đỏ chôn trong đống tro tàn âm ỉ, và làm trẻ lại những con rận.
Nhưng bát cháo hành ấy cũng là chi tiết lên đến đỉnh điểm bi kịch của loài rận, dẫn đến cái kết bi thảm, đau đớn. Sau năm ngày ở bên chí phèo, thị hà “chợt nhớ ra mình còn có một người cô trên đời” và quyết định “không còn yêu” để xin lời khuyên của bà. Thị bị dì mắng thẳng mặt, về đến nhà thị mắng dì đủ điều, rồi đi về không chút do dự. Chi “chồm dậy” lao đến nắm lấy tay chị thì chỉ được chị cho một cái rồi bỏ đi. vào vực thẳm tuyệt vọng. Thịnh đã phản bội anh và anh không còn cơ hội trở lại cuộc sống lương thiện. Tuyệt vọng, anh ta uống rượu, nhưng càng uống, anh ta càng tỉnh táo, và thỉnh thoảng anh ta cảm thấy “hơi cháo hành”. Đây là một biến thể của “Bát cháo hành”. Anh không say, sự ngọt ngào của sự chạm vào con người chỉ khiến anh “khóc đắng”. Cuối cùng Chí chọn cách cầm dao đến nhà con kiến, đâm chết con kiến rồi tự sát. Súp hành lá của Wei Wei đã không đưa anh ta trở lại cuộc sống của Ma tộc. Để đền đáp chính nghĩa chỉ còn cách duy nhất là tự sát. Bát cháo hành đánh thức người ta trong ngày đông chí, làm người ta tỉnh dậy, dẫu chỉ còn đau đớn và bi đát. Nhưng dù vậy, nó cũng không chấp nhận cái chết mãi mãi. Và bát cháo hành này chính là cánh cửa đưa nó ra khỏi kiếp đọa đày.
Bát cháo hành – một chi tiết nghệ thuật đầy nam tính và công dụng cao. Điều đó có ích thể hiện tư tưởng nghệ thuật của nhà văn: cái chúng ta thiếu chính là lòng nhân ái – một lòng nhân ái rất đỗi bình thường cũng có thể cứu người. Và cái kết của “chí phèo” thể hiện một niềm tin của nhà văn: dù nhân tính, tình người có sứt sẹo thì lòng chính trực của con người, đặc biệt là người nông dân sẽ không mất đi, chỉ chờ thời cơ. Bùng nổ mạnh mẽ.
Qua chi tiết đó cũng cho ta thấy một thực tế mà nhà văn trăn trở: đó là nông thôn và những định kiến nông thôn đã tước đi quyền sống của con người… Nhà văn cũng gióng lên hồi chuông báo động khẩn thiết. Phải thay máu xã hội để ít nhất con người được sống lương thiện.
Bát cháo hành – chi tiết đặc sắc tạo nên một nam “văn hào” cao lớn. Tác phẩm đã kết thúc, nhưng dư âm của tình người trong các chi tiết nghệ thuật thì còn mãi.
Phân tích ý nghĩa chi tiết bát cháo hành – Bài 4
Nam Cao đã để lại cho kho tàng văn học Việt Nam một tác phẩm có giá trị hiện thực và nhân đạo sâu sắc, đó là tác phẩm “chí phèo”. Các nhân vật trong truyện đều là những người hiền lành, chất phác nhưng dưới sự thúc đẩy của xã hội, họ trở thành những con người đánh mất lương tâm. Hình ảnh bát cháo hành trong truyện là phần thưởng quý giá mà tác giả dành cho nhân vật, tạo cơ hội để nhân vật trở lại cuộc sống đời thường.
Hình ảnh hiện ra trước mắt độc giả ở phần đầu tác phẩm là một tên phản diện nổi loạn, tàn ác. Anh thậm chí còn say khướt và mơ thấy cái chết, trở thành cánh tay phải của đàn kiến. Rồi một ngày, Dongzhi gặp cô, và một bát cháo hành đã đánh thức lương tâm đánh mất từ lâu của cô. Nếu như trước đây, anh chỉ biết uống rượu, mắng mỏ, đe dọa, cướp giật, ăn nằm… thì nay được ăn bát cháo hành của cô, anh thấy mình như một đứa trẻ. Anh ấy muốn tán tỉnh cô ấy như anh ấy đã làm với mẹ mình. Ồ, tại sao anh ấy lại tốt bụng như vậy…? Một bát cháo không có gì sai, một chút cháo, vài củ hành, ba hạt muối, hiệu quả thật kinh người, một bát cháo hành chính là giải độc. Nó không chỉ có thể giúp con rận thoát khỏi cơn đau sau khi say mà còn khơi dậy ý thức con người của con rận. Bát cháo hành giản dị ấy có được nấu bằng tất cả tình yêu thương chân thành của cô không? Đúng vậy, “bát cháo hành” tượng trưng cho mối quan hệ gia đình thị dân với chí phèo, một thứ tình cảm nhẹ nhàng, giản dị nhưng chan chứa tình nhân ái… Đó là mối quan hệ thiêng liêng giữa người với người, và đó là mối quan hệ gia đình. có thể cảm hóa lòng người, để họ từ bỏ những điều ác và thực sự sống với bản chất con người của mình.
Từ khi làm người, ta chưa từng được ai nấu, khi nhận bát cháo từ tay nàng, không biết nàng nấu có ngon không, nhưng đối với hắn mà nói, đó là cháo ngon nhất. của cháo là trong cuộc sống của tôi. Cuộc sống của anh ấy. Ngay cả khi đã ăn no nê và uống hết bát cháo, tôi vẫn thấy trên gương mặt anh một cảm xúc, một cảm xúc đã lâu không còn. Đỉnh cao cảm xúc đó đã khiến tôi rơi nước mắt. Anh khóc vì “lần đầu tiên anh được một người phụ nữ cho. Anh chưa từng thấy ai cho cái gì… Anh nhìn bát cháo bốc khói, “Khinh bỉ, vui, buồn, giống như tâm sự hơn… Từ khi làm người. những cảm xúc được đánh thức, tâm trí anh thức dậy. Ngôi làng Võ Đại của “động vật lạ, quỷ dữ”. Bên cạnh chí, cô múc cháo và “liếc nhìn anh, rồi lại nhoẻn miệng cười. Trông thật quyến rũ…”. Lần đầu tiên tôi biết số phận của một người. Rồi anh nghĩ đến những ngày trước, nhớ mình phải chăm sóc “bà ngoại”, khi anh làm chuyện xấu, bị ông ta sỉ nhục nhiều hơn là quý mến anh, rồi anh lại cảm thấy sợ hãi. Sau đó, cũng như bây giờ, anh ấy đơn giản và trung thực. “Nên bát cháo hành của chị đã khiến anh suy nghĩ rất nhiều. Tại sao anh lại chỉ gây thù chuốc oán khi có bạn?” Kỳ diệu thay, sự quan tâm giản dị mà đầy phong thái và tình cảm chân thành dành cho thị trấn nhỏ đã đánh thức chất lao động nhập cư trong anh chất phác. Đây là một bài viết tuyệt vời, đầy chất thơ.
Một cảnh miêu tả con rận ăn cháo khiến con người đáng trân trọng. Những ngày đen tối của ngày hạ chí trôi qua, và một người trở thành một con người bình thường, được hưởng những ân huệ tối thiểu nhất. Cô bưng cháo cho anh, anh bưng một bát cháo lên ăn, “Càng đổ mồ hôi càng ăn nhiều.” Đương nhiên, đối với người bị cảm, đổ mồ hôi nhiều một chút vẫn tốt hơn. Ông cũng đã được chữa lành. Anh cảm nhận được vị ngon của cháo: “Trời ơi! Cháo này thơm quá… Người chưa ăn cháo hành bao giờ không biết cháo hành rất ngon… Nhưng làm sao anh nếm được mùi vị của cháo hành” cho đến tận bây giờ?” “Anh ấy muốn biết và tự trả lời… chưa bao giờ trong đời anh ấy được một người phụ nữ chăm sóc…”. Bát cháo hành ấy nói lên tình yêu của cô dành cho anh, tình yêu vàng ngọc giữa hai con người cùng chung bệnh tật. Phải nói rằng tác giả đã dành rất nhiều tình cảm cho Chí để có thể miêu tả nội tâm của anh ta một cách chi tiết như vậy. Nam Cao mang đến cho người đọc một hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, rất đời thường, luôn thường trực trong tinh thần con người, cần có cơ hội mới thể hiện được.
<3 Chính những điều đó đã vực dậy bản chất thật thà của anh. Bát cháo hành chính dựng nên hình ảnh cái chợ, chính là tấm lòng nhân đạo ở nhân vật nhà văn. Tác giả muốn chứng minh cho người đọc thấy, sở dĩ con người trở nên xấu xa, độc ác, mất nhân tính không phải do bản thân họ mà do xã hội đã tước đi quyền làm người của họ và biến họ thành ác quỷ. Rồi ghét họ.
Thông tin thêm:
Dưới đây là 4 bài văn mẫu đầu tiên trình bày chi tiết ý nghĩa của bài văn chào thi hà – một trong những điểm nhấn quan trọng mà nam cao đã xây dựng để khắc họa rõ nét tâm trạng của chí phèo. Hi vọng nội dung này sẽ là nguồn tài liệu hữu ích cho các em trong quá trình học tập môn Ngữ Văn lớp 11. Chúc các em làm bài thành công và đạt điểm cao!
Đăng bởi: thpt sóc trăng
Danh mục: Giáo dục