Chuyện chân, tay, tai, mắt, miệng
Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng là câu chuyện nhằm răn dạy chúng ta biết đoàn kết, hợp tác, không ghen ghét nhau trong cuộc sống tập thể.
1.Từ xa xưa, mắt, chân, tay, tai và miệng đã sống gắn bó mật thiết với nhau. Chợt một hôm, ánh mắt cô oán trách anh, tay chân anh nói:
– Chú ơi, chú và cháu làm lụng vất vả quanh năm, ông già làm gì cũng chỉ biết ngồi ăn. Bây giờ không làm gì nữa, để xem ông già có sống được không?
Có chân mà còn nói:
– Phải, chúng ta phải đi nói với anh ấy để anh ấy tự lo cho mình. Chúng tôi đã làm việc chăm chỉ. Bây giờ là lúc để anh ấy tự tìm thức ăn và xem liệu anh ấy có thể làm được không.
Mắt cô, chân anh, tay anh đều đưa lên miệng ông già. Đi ngang qua nhà anh, tôi thấy anh ngồi thẫn thờ như đang lắng nghe điều gì đó. Cả ba người họ chạy vào và nói:
– Taber, bạn có muốn cùng chúng tôi đến nhà ông già không? Chúng tôi ở đây để nói với anh ta rằng đừng cho anh ta ăn nữa. Giống như bạn, chúng tôi đã làm việc chăm chỉ trong một thời gian dài và bây giờ cần được nghỉ ngơi.
Bác vội gật đầu:
– Ừ, ừ… Tao đi với mày!
Bốn người nóng lòng muốn đến nhà ông già. Khi họ đến đó, không có lời chào nào. Anh nói thẳng với ông già:
– Hôm nay chúng tôi đến đây không phải để thăm và nói chuyện với các bạn mà để nói với các bạn rằng: Từ nay chúng tôi không làm việc để nuôi các bạn nữa. Chúng tôi đã phải chịu đựng rất nhiều vì anh ấy trong một thời gian dài.
Ông lão nghe xong vô cùng ngạc nhiên. Ông lão nói:
– Nếu có gì muốn nói, chúng ta về nhà trước đi. tại sao bạn lại tức giận như vậy
Bác, tai, mắt, chân, tay bác đều lắc đầu bảo:
– Không, không bàn luận gì thêm. Từ bây giờ, bạn phải tự lo cho cuộc sống của mình. Đối với chúng tôi, chúng tôi sẽ không làm gì cả. Chúng tôi không bao giờ biết chúng tôi có thể làm một cái gì đó ngọt ngào và ngon miệng!
Rồi tất cả chúng tôi rút lui.
2. Kể từ ngày đó, tai, mắt, chân và tay của chú tôi không làm được gì. Một ngày, hai ngày, ba ngày, chúng ta đều cảm thấy mệt mỏi, rã rời. Đôi chân, đôi tay của bé không còn muốn nhấc mình lên để chạy nhảy chơi đùa như trước, đôi mắt chị ngày đêm lúc nào cũng đờ đẫn, nhìn mi mắt buồn ngủ mà không tài nào chợp mắt được. Hồi xưa chú đi nghe đàn hát nghe rõ mồn một, nay bỗng thấy trong lòng ù ù như xay lúa. Tất cả chúng tôi đều kiệt sức, và đến ngày thứ bảy, chúng tôi không thể chịu đựng được nữa, vì vậy chúng tôi phải họp nhau lại để bàn bạc.
3. Chú Tài bảo cô mắt, chân, tay:
-Chúng tôi đã sai, các chàng trai. Nếu chúng ta không cho nó ăn, tất cả chúng ta sẽ bị liệt. Ông già không đi làm, công việc của ông là nhai. Điều này cũng có tác dụng thay vì ăn rồi ngồi yên. Chúng tôi đã từng sống rất gần nhau, nhưng bây giờ chúng tôi đột nhiên gây rắc rối. Nếu người già ăn nó, chúng ta sẽ khỏe mạnh. Chúng ta nên đi và nói với anh ấy, bạn sẽ đi chứ?
Mắt, chân, tay cố đứng dậy, ghé tai vào tai ông lão. Khi đến nơi, họ thấy miệng ông lão cũng nhợt nhạt, môi nhợt nhạt, răng khô, thậm chí không buồn cười. Đôi tai bác, đôi mắt bác gợi lên cái miệng của ông già. Chân và tay của anh ấy đi kiếm thức ăn. Sau khi ăn xong, ông lão dần tỉnh táo. Tai, mắt, chân, tay tự nhiên bớt mỏi, rồi thấy mình vui vẻ như xưa. Từ đó về sau, miệng, tai, mắt, lòng bàn chân và lòng bàn tay của ông lão sống gắn bó với nhau, làm tròn bổn phận của mình, không ai ghen ghét ai.
Truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng – Truyện ngụ ngôn thiếu nhi Nguồn: Ngữ văn lớp 6, Tập 2, Trang 28 – NXBGD 2001 |- truyendangian.cim –p >
Truyện ngụ ngôn ý nghĩa cho bé
Truyện ngụ ngôn là truyện dân gian hàm ý bản chất con người thông qua những câu chuyện vay mượn, thường bình luận về hiện thực xã hội hoặc đưa ra quan điểm sống.
Ngoài những truyện ngụ ngôn về chân, tay, tai, mắt, miệng kể trên, truyendangian.com còn sưu tầm, chọn lọc những truyện ngụ ngôn đặc sắc, mang tính giải trí và giáo dục không chỉ phù hợp với lứa tuổi thiếu niên nhi đồng mà còn rất ý nghĩa. phù hợp với tất cả chúng ta là những bài học ý nghĩa.
Cách nặn bài chân, tay, tai, mắt, miệng
1. Nội dung, ý nghĩa
Truyện dùng bộ phận cơ thể người để nói chuyện với con người: chân, tay, mắt, tai cùng nhau bàn chuyện “đánh” ông già chỉ biết “ngồi chơi xơi nước”, nhưng rồi họ nhận ra rằng họ lầm lỗi, lại thân thiết với nhau, ai cũng có công việc và không ai ghen tị với ai.
Câu chuyện đưa đến một bài học nhân sinh sâu sắc: Trong một tập thể, mỗi thành viên không thể sống biệt lập mà phải nương tựa vào nhau, cùng tồn tại đoàn kết, vì vậy phải hợp tác với nhau, tôn trọng công sức của nhau.
2. Bố cục trong truyện
Bố cục của truyện ngụ ngôn được chia thành ba phần: chân, tay, tai, mắt và miệng:
- Phần 1. Đôi mắt, đôi chân, đôi tay và đôi tai của cô ấy đã giáng một đòn mạnh vào miệng ông già.
- Phần 2: Hậu quả của các quyết định đối với người cao tuổi.
- Phần 3: Cách khắc phục.
3. Nét nghệ thuật
Các tác giả dân gian tạo ra tình huống truyện đặc sắc, giàu ý nghĩa với các chiều phát triển tăng dần, giải quyết một cách hợp lý, tự nhiên, có bài học sâu sắc. Biết quan sát và miêu tả đúng đặc điểm của các bộ phận trên cơ thể người sẽ làm cho câu chuyện về chân, tay, tai, mắt, miệng thêm sinh động, hấp dẫn.
Bài thơ về chân, tay, tai, mắt, miệng
1. Thơ làm nhức mắt
Tôi thông minh, tôi yêu trăng sáng, tôi yêu bình minh tươi. Tôi yêu tiếng chim hót, bông hoa tươi cười, sách và những người bạn xinh đẹp.
<3 Từ đó, ôi thôi tim đỏ môi lem. Sách hay thời khó xem, toàn thân đau như ngàn mũi kim. Xin lỗi, lần này tôi thật ngu ngốc.
Nguồn: Bạn đọc lớp Hai, Tập 1, tr.30, Nhà xuất bản Giáo dục – 1958
2. Tay chân miệng
Chân tay ghen tị với bạn, và miệng của chúng tôi khó nhai. Các cuộc đình công được thương lượng và sau đó được nghỉ ngơi trong vài ngày. Đoán chừng chiêu này không có hiệu quả, hắn không ăn không uống, tứ chi rụng rời. Người ta nói ở đời có người đi làm, có người lo cho mình.
Tác giả: hoa đình Nguồn: Em Tập Đọc Lớp 1, tr 70, Nhà xuất bản Nam Sơn – 1971
3. Miệng, chân, tay
Tay chân cứng rắn nhưng cái miệng thì độc chiếm. Họ nghĩ: Mình ngu quá, sao phải nuôi con!
Nó nằm ăn, tôi khổ, ai biết? Nghĩ xong, mọi việc như ngừng lại: miệng đói nên phải khóc.
Nhưng được mấy ngày thì mỏi tay chân. Lại phải đi chăm sóc cái miệng để hồi phục như xưa.
Tác giả: Quách Xuất bản Nguồn: Tập dọc cấp ba, Trang 46, Trung tâm xuất bản – 1966
4. Bài thơ não chân tay
Trí cao, tay chân cứng! Một ngày tay chân: Chúng ta khốn nạn, chúng ta đi đánh nhau, ốc đưa tới sao, ốc đưa tới, chúng ta tự lo! Thế là hai chú được “giải phóng” đôi chân, vừa đi vừa khua tay. Chân loạng choạng, trẹo, đụng vào sưng vù cả phòng.
Tác giả: Quách Xuất bản Nguồn: Tam cấp Dọc tập, Trang 40, Trung tâm Học liệu xuất bản-1966
5. mắt và mũi
Mắt cận thị phải đeo kính đeo sau mũi. Một hôm tự dưng mũi sưng vù, cứ tưởng là thủy tinh, nào ngờ bị như vậy:
Này anh, đừng đeo kính nữa, nghe tôi này, đập vỡ nó đi! Nói xong ném ly đi đâu mất. Không có kính, tường vôi sụp đổ.
Mũi tôi bầm tím: mới hay cái gì cũng cần có nhau.
Tác giả: Quách Nguồn: Tập Dọc Hạng Ba, Trang 52, Trung Tâm Xuất Bản – 1966