Ngã tư năm chuồng chó tại một ngã tư lớn ở trung tâm quận gò vấp, nay đổi thành ngã 6 (p.3, quận gò vấp), giữa giao lộ quang trung – nguyễn oanh – trần thi nghĩa. – nguyễn văn nghi – phạm ngũ lao – nguyễn kiển. Cho đến nay, đi ngang qua đây, người ta vẫn gọi là cũi.
Ông Nguyễn Văn Lưu (80 tuổi, ngụ đường Phạm Ngũ Lão, Q.Gò Vấp) cho biết, năm 1945, thực dân Pháp cho xây dựng khu vực này một bãi huấn luyện chó, có nhiệm vụ tuần tra, canh gác. Khi người Pháp rút quân về nước, cơ sở tiếp tục bị quân đội của chế độ cũ tiếp quản.
Trại huấn luyện chó lớn nhất Đông Dương
Theo ông, sau khi Mỹ đưa quân vào Sài Gòn năm 1964, trung tâm trở thành trường quân khuyển lớn (chuyên huấn luyện chó quân sự nghiệp vụ). Tất cả chó huấn luyện ở đây đều được gắn thẻ.
Mỗi đợt tuần tra, mỗi tiểu đoàn mang theo 2-3 con chó nghiệp vụ để đánh hơi quân ta. Một thời, chó huấn luyện khu vực được cung cấp để phục vụ chiến tranh trên các chiến trường khắp Đông Dương.
Những người ở Sài Gòn lúc đó khi đến đây đã nghe thấy tiếng chó sủa, thấy bộ đội dắt chó đi huấn luyện, dần dần người ta quen với hình ảnh này và gọi tên là Ngộ Không.
Cũng theo ông, sau này hòa bình lập lại, đường trần thị nghi được mở, nối từ vòng xoay đến -phan văn trị, khu vực này trở thành ngã 6 nhưng nhiều người vẫn quen gọi tên cũ. Mỗi khi họ gặp nhau trong khu vực có năm cũi.
Từ khi sinh ra đến nay, ông Chen Qiaoguo (75 tuổi, SN 30-12, ngụ Nguyễn Văn Công, P.7, Q.Gò Vấp) cho biết, trước khi đường giải phóng, đường Nguyễn Kiệm có tên là võ duy dang (ở thôn Gia A, xã Cộng Hòa 5, tỉnh Định).
Ngay bùng binh nối dài đường Võ Nguyên Việt qua Bệnh viện Cộng Hòa (nay là BV 175) đến ngã ba Bác Ia (nay là vòng xoay Nguyễn Thái Sơn) là bến xe xích lô, xe ba gác và xe gắn máy. Ôm Đậu hoạt động thâm canh, hai bên con đường này chỉ lác đác vài hàng quán nhỏ bán lán, mặt đường lúc này còn là đất đỏ.
Người dân vùng này chủ yếu kiếm sống bằng nghề trồng trọt như trồng sắn, trồng hoa… Khi đó, đường Quảng Trung đã có nhưng nhỏ, kéo dài qua Nghĩa trang Cộng hòa đến chợ và hướng cầu dẫn vào Đài. Xa lộ. Hàn (nay là ql 1).
Bây giờ, cạnh ngã tư số 5 cạnh đường Ruanjian, lúc bấy giờ là một trường huấn luyện chó quy mô lớn. Xung quanh khu vực luôn có tiếng chó sủa inh ỏi vào mỗi đêm hoặc sáng sớm. Sau giải phóng, trường chó được bộ đội ta tiếp quản để nuôi chó. Mãi đến năm 1994 trường mới bị dỡ bỏ, dân di cư đến lấy đất làm nhà, làm ăn sinh sống cho đến ngày nay.
Trong tiềm thức người Sài Gòn
Gửi những con người gắn bó với mảnh đất này từ ngàn xưa, dẫu những con đường, góc phố ngày một đổi mới theo hướng công nghiệp hóa. Với kỹ thuật giao thông hiện đại, thành phố đang phát triển từng ngày. Nhưng Sài Gòn xưa vẫn in đậm những hình ảnh quen thuộc đến ám ảnh.
Nhớ về mùa thu năm con chó, ông Bùi văn thanh (65 tuổi, ngụ 16/4a phạm ngũ lao) còn nhớ rõ những năm 60 đường Nguyễn oanh không có nhà dân nào. đường vào khu quân sự, Hai bên tường cao bằng bê tông cốt thép.
Đường Quang Trung có từ trước nhưng rất hẹp, chỉ có xe máy đi được, hai bên đường chỉ lác đác vài lán. Từ đường chạy suốt đến khu chợ Hạnh Thông Tây, nay là Nghĩa Trang Cộng Hòa, dày đặc mồ mả.
Đường Nguyễn Văn Nghĩa hiện nay, trước đây là đường Gia Long, có rất nhiều cao ốc và hoạt động kinh doanh sầm uất. Đường Phạm ngũ lão, khu bên hông Trung Hoa Dân Quốc là đất của quân đội nên hoang vắng, cây cối cỏ dại mọc um tùm, không có nhà dân. Ở khu vực ngã tư, chỉ có quán phở chí phát (đầu đường Nguyễn Văn Nghi) là quán mở lâu nhất.
Theo anh Thanh, trường huấn luyện chó trước đây nằm ngay ngã tư, hàng ngày có nhiều chiến sĩ dắt chó đi huấn luyện. Ban ngày, mỗi lần đi ngang qua đây, anh đều thấy những chú chó được huấn luyện thuần thục đang dắt chó nằm, bò, nhảy, cắn… trên trảng cỏ rộng ngăn cách với con đường bằng hàng rào thép gai.
Cạnh sân tập là dãy cũi xây dựng riêng lẻ, mỗi cái làm bằng gỗ, lợp tôn. Hàng ngày, những con chó không được huấn luyện để ở bên ngoài bằng dây xích và chúng chỉ được phép vào chuồng khi trời tối hoặc mưa.
Người Sài Gòn xưa ấn tượng với hình ảnh trường huấn luyện chó ở khu vực này. Nói đến chó năm tuổi, ai cũng sẽ nghĩ đến những người lính huấn luyện chó, lâu dần đọc là chó năm tuổi, tục lệ này được truyền lại cho đến ngày nay.