Bài mẫu 1: Phân tích hình tượng người mẹ trong văn bản Mẹ tôi
Bố cục
1. Lễ khai trương
- Trích từ tiểu thuyết nổi tiếng Lòng mẹ tôi của nhà văn thiên tài người Ý Esmondo de Amisi, cho người đọc thấy một người mẹ vô cùng hiền hậu, tình yêu thương con vô bờ bến, đại diện cho tất cả những người mẹ trên thế giới này, thông qua câu nói của một người cha là người từng trải và rất yêu thương gia đình.
- Khái quát:
- Hình ảnh người mẹ hiện lên qua lời kể và tình cảm của người cha.
- Không miêu tả ngoại hình, xuất thân hay đường nét, hình ảnh của bà được thể hiện qua tình cảm và sự hi sinh của bà dành cho con cái.
- Người sẽ luôn yêu thương bạn:
- “Tôi đã phải thức trắng đêm, ngồi xổm trên nôi nhìn con thở hổn hển, quằn quại sợ hãi, nức nở. Tôi tưởng chừng có thể mất con. …”
- Hình ảnh người mẹ hiện lên thật đáng thương, đó là người mẹ khổ cực, trằn trọc, lo miếng ăn mất ngủ cho con, con có thể đau nhưng có khi mẹ đau gấp trăm lần con .
- Sẵn sàng hy sinh tất cả vì con:
- “Mẹ sẵn sàng bỏ một năm hạnh phúc để tránh một giờ đau đớn, mẹ có thể đi ăn xin cho con ăn học được Hy sinh tính mạng để cứu các con tôi”.
- Con cái là niềm hạnh phúc, niềm tin là ánh sáng của đời mẹ, mất con dường như cả thế giới trở nên tăm tối. Vì các con tôi có thể hy sinh tất cả, ngay cả khi điều đó khiến tôi buồn và kiệt sức.
- Bức thư này là bài học cảm động của người cha dành cho con về cách đối xử với mẹ.
- Hình ảnh người mẹ bao dung độ lượng, yêu thương con vô bờ bến, thậm chí hy sinh tất cả vì con thật sâu sắc và cảm động.
3. Kết thúc
Trang tính
Phần tuyệt vời và cảm động nhất của bức thư là hình ảnh tình yêu thương mà người cha nói với con, sự hy sinh cao cả và tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ nhân hậu.
Bố nhắc lại một khái niệm chưa từng thấy. Tôi không thể quên cách đây mấy năm, khi Enrico ốm nặng, mẹ anh đã “trọn đêm” nằm trên lưng con gopher, “ngồi xổm trong nôi để quan sát nhịp thở của con”. Kinh hoàng, bật khóc khi nghĩ đến việc mất con. “
Người xưa có câu: “Tình mẹ sâu nặng”. Tình yêu thương của mẹ dành cho con là vô bờ bến. Mẹ có thể hy sinh tất cả vì con. “Con máu mẹ đứt đôi” (tục ngữ). Con xúc phạm mẹ là vô đạo đức vì “mẹ sẵn sàng bỏ một năm vui để tránh một giờ đau”. Một năm so với một giờ, đứa trẻ nào từng tính, nhớ không? Người mẹ đã phải làm lụng vất vả, chịu đói chịu lạnh và “đi xin ăn của con”. Cao cả hơn người mẹ hy sinh mạng sống của mình để cứu sống con”. Tình Cha Mẹ thật sâu đậm:
“Công cha như núi ngất trời, mẹ như nước biển đông”
Cây khô
“Cảm ơn bố đã nặng lời với bố, ý mẹ là mẹ đã chăm sóc mẹ chín tháng” (hát)
Cảm động nhất là bố tôi bảo, nỗi bất hạnh “buồn nhất” của đời người là “ngày mất mẹ”. Mất mẹ là điều đau đớn nhất trong tuổi thơ. Dù lớn lên, trưởng thành, bản lĩnh… con vẫn không tìm được bóng hình mẹ hiền yêu thương. Giọng nói dịu dàng của mẹ. Cử chỉ yêu thương của người mẹ “được chào đón bằng vòng tay mẹ”. Nỗi cô đơn của người con (dù đã trưởng thành, khỏe mạnh) thật khôn tả, bởi nếu không có tình thương, sự âu yếm của người mẹ yêu thương, “bạn sẽ vẫn thấy mình là đứa trẻ tội nghiệp, yếu ớt, không nơi nương tựa”. Khi đó, “Em sẽ đau…”, “Em không thể sống yên ổn”, “Em sẽ không có phút giây nào yên lặng”) Vì cắn rứt lương tâm, tôi nhớ lại “lúc đó em đã làm anh buồn”, “làm tôi buồn”. Lúc đó, dù có “hối hận”, dù có “xin hồn tha thứ” cũng vô ích, vì mẹ tôi đã mất lâu rồi. Một nỗi đau khủng khiếp là thời gian, năm tháng sẽ không bao giờ quên những hình ảnh, kỷ niệm vui buồn về người mẹ thân yêu của tôi, “lương tâm tôi không một phút nào yên”. Khi đó, “hình ảnh mẹ hiền, nhân hậu sẽ khiến lòng con day dứt”.
“Mẹ hiền như chuối ba hương – nếp với mật, mía lau”. Đây là câu ca dao của nhân dân ta. Ở đây, người cha đã viết nên một câu đối thật đẹp về lòng hiếu thảo và niềm tin của người con từ hình ảnh người mẹ hiền trong lòng người con, lời khuyên dạy con cái càng thấm thìa: “Thương kính cha mẹ là tình cảm thiêng liêng nhất .”. Vì chữ hiếu là nền tảng của con người, kẻ bất hiếu phải “xấu hổ” vì đã “chà đạp lên tình nghĩa này”.
Qua bức thư cha viết cho Enrico, ta thấy lời dạy ấy không hề nhàm chán mà vô cùng cảm động, chan chứa tình yêu thương, nghĩa tử. Cha tôi vừa giận vừa thương con, cha dạy tôi phải hiếu thảo với cha mẹ, kính trọng cha mẹ, biết ơn cha mẹ. Lòng mẹ bao la vô bờ. Con cái không được bất kính, vô ơn với cha mẹ. Chúng tôi có cảm giác mình “lớn lên” trong nhật ký của en-ri-cô.
Tóm lại, bài hát “Mẹ tôi” là một bài hát hay, có “tâm hồn cao cả”, dạy cho chúng ta bài học về lòng hiếu thảo.
Bài mẫu 2: Phân tích hình ảnh người mẹ trong văn bản mẹ tôi
Trang tính
My Mama là nội dung cuốn truyện thiếu nhi Trái tim vĩ đại của Esmodo de Amisi, và là tác phẩm nổi tiếng nhất của ông. Đoạn văn thể hiện tâm tư lớn của người mẹ dành cho đứa con thân yêu của mình.
Bức thư này do bố của Enrico viết khi ông bất hiếu với mẹ, bố viết thư này mong bố suy nghĩ, nhận ra và sửa chữa lỗi lầm của tôi.
Để Enrico nhận ra sai lầm của mình, cha anh lần đầu tiên bày tỏ sự đau buồn, tức giận và một chút thất vọng. Thái độ này được thể hiện rất rõ qua những lời lẽ đanh thép, mạnh mẽ: “Con vô lễ với mẹ”, “Con không kìm được cơn giận”. Trong đoạn đầu tiên của bức thư, anh ấy rất nghiêm khắc về lỗi lầm của mình, thậm chí còn cảnh cáo: “Sau này con tuyệt đối không được làm chuyện như vậy nữa”. Lời nói nghiêm khắc và thái độ dứt khoát của ông tuy hơi nặng nề nhưng cũng có tác dụng phần nào đến nhận thức của Enrico.
Để En-ri-cô nhận ra rằng việc không tôn trọng mẹ là hoàn toàn sai lầm, bức thư đã gợi lên hình ảnh về sự dịu dàng của mẹ, một hình ảnh giản dị nhưng rất vĩ đại.
Trước hết, mẹ của richo có một tình yêu sâu sắc và cao cả dành cho những đứa con của mình. Trong những ngày Enrico ốm đau, bà đã tận tụy chăm sóc ông suốt ngày đêm: “Thức trắng đêm, ngồi xổm trong nôi nhìn con mình thoi thóp, quằn quại sợ hãi, nức nở. Tưởng chừng mình sẽ mất con”, bà như biết bao người mẹ khác, đã luôn quan tâm, chăm sóc và hết lòng vì con. Thậm chí, mẹ có thể hy sinh cho con bằng cách “bỏ một năm sướng” để “tránh một giờ đau” Hình ảnh so sánh kết hợp với “mẹ có thể đi xin cho con, mẹ có thể hy sinh mạng sống của mình để cứu lấy mạng sống của mình” làm nổi bật tình yêu của cô dành cho người mình yêu.Sự hy sinh và tình yêu thương của những người con.
Không chỉ yêu thương con, mẹ còn có một vị trí vô cùng quan trọng đối với con. Mẹ là điểm tựa, là chỗ dựa và che chở của đời con: “Con muốn được nghe lại tiếng mẹ, lại được vòng tay mẹ đón chào”, dù lớn lên con vẫn sẽ cảm nhận được điều đó. Không có mẹ, tôi cảm thấy mình thật bất lực để bảo vệ tôi. Nỗi bất hạnh và nỗi đau lớn nhất của người con là không có mẹ: “Ngày buồn nhất luôn là ngày con mất mẹ”. Hãy dùng những lời lẽ tha thiết, cảm động và nghiêm khắc để cảnh báo những người cha rằng người mẹ có vai trò rất lớn trong cuộc đời mỗi người, “Thật đáng xấu hổ và nhục nhã khi chà đạp lên người mình yêu thương. Hãy yêu thương nó”.
Đoạn văn thể hiện chân dung người mẹ với tình thương con sâu nặng, mãnh liệt. Qua hình ảnh người mẹ của Enrico, ta thấy người mẹ yêu thương có vai trò quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Vì vậy, mỗi chúng ta cần phải hiếu kính cha mẹ, báo đáp công ơn sinh thành.
Ví dụ Bài 3: Phân tích hình tượng người mẹ trong văn bản Mẹ tôi
Trang tính
Bố kể lại một kỷ niệm khó quên, cách đây mấy năm, khi Enrico ốm nặng, mẹ “trằn trọc suốt đêm” chăm sóc cho anh, “ngồi trong nôi nhìn không khí không thở được”. đầy lo lắng và đau đớn, cổ nhân có câu: “Tình mẫu tử sâu nặng”. Tình yêu thương của mẹ dành cho con là vô bờ bến. Mẹ có thể hy sinh tất cả vì con. “Con máu mẹ đứt đôi” (tục ngữ).
Việc con hành hạ mẹ mình là vô đạo đức, bởi “Mẹ bỏ niềm vui một năm để tránh nỗi đau một giờ”. Một năm so với một giờ, đứa trẻ nào từng tính, nhớ không? Người mẹ đã phải làm lụng vất vả, chịu đói chịu lạnh và “đi xin ăn của con”. Cao cả hơn, vĩ đại hơn là người mẹ “có thể hy sinh mạng sống của mình để cứu sống con mình”.
Cảm động nhất là bố tôi bảo, nỗi bất hạnh “buồn nhất” của đời người là “ngày mất mẹ”. Mất mẹ là điều đau đớn nhất trong tuổi thơ. Dù lớn lên, trưởng thành, bản lĩnh… thì đứa trẻ vẫn không tìm thấy bóng hình người mẹ hiền. Giọng nói dịu dàng của mẹ. Cử chỉ yêu thương của người mẹ “được chào đón bằng vòng tay mẹ”. Nỗi cô đơn của đứa con (dù đã trưởng thành, khỏe mạnh) thật khôn tả, bởi nếu không có tình thương của người mẹ yêu thương, “con sẽ vẫn thấy mình chỉ là một đứa trẻ tội nghiệp, yếu ớt, không được che chở”. Khi đó, “tôi sẽ khốn khổ…”, “tôi sẽ không thể sống yên ổn”, “tôi sẽ không có một giây phút bình yên nào”) Vì cắn rứt lương tâm, tôi nhớ lại “thời của mình”. thật đau lòng”, “làm tôi buồn”. Lúc đó, dù tôi có “hối hận”, dù có “xin hồn bà tha tội” cũng vô ích, vì mẹ tôi đã mất lâu rồi. một thời gian trước. Đã. Một khủng khiếp Nỗi đau là thời gian và năm tháng sẽ không bao giờ quên những hình ảnh và kỷ niệm vui buồn về người mẹ thân yêu của tôi, “lương tâm tôi sẽ không một phút yên lặng”. Lúc đó, hình ảnh của bạn sự dịu dàng và ân cần của mẹ sẽ khiến trái tim bạn như bị tra tấn”.
Qua bức thư người cha viết cho Enrico, ta thấy lời dạy ấy không hề nhàm chán mà vô cùng cảm động, chan chứa tình cha con, tình mẹ con. Cha tôi vừa giận vừa thương con, cha dạy tôi phải hiếu thảo với cha mẹ, kính trọng cha mẹ, biết ơn cha mẹ. Lòng mẹ bao la vô bờ. Con cái không được bất kính, vô ơn với cha mẹ. Chúng tôi có cảm giác mình “lớn lên” trong nhật ký của en-ri-cô.
2. Nội dung bài đăng