Phân tích bài thơ kể cho con nghe, hướng dẫn thao tác chi tiết và sưu tầm bài văn mẫu hoặc phân tích nội dung, Nghệ thuật nói chuyện với con /strong>Có.
Mời các bạn tham khảo!
Đề: Phân tích bài thơ “Nói Với Con” của y phương.
Hướng dẫn cách phân tích thơ truyền miệng cho trẻ
1. Phân tích chủ đề
– Yêu cầu Đề bài: Phân tích nội dung và nghệ thuật của những bài thơ kể cho con nghe.
– Phạm vi dẫn chứng tư liệu: chi tiết, hình ảnh… nói trong bài thơ đã làm sáng tỏ tư tưởng tác giả gửi gắm và giá trị của tác phẩm.
– Phương pháp lập luận chủ yếu: phân tích.
2. Điểm triển khai
– Luận điểm 1: Nguồn nuôi dạy con cái
– Bài 2: Truyền thống cao đẹp của Tổ quốc
– Luận điểm 3:Điều tôi kỳ vọng và kỳ vọng ở bạn
Lập dàn ý và cùng con phân tích bài thơ
Bật phân tích và nói chuyện với con bạn
– Giới thiệu vài nét về nghề thuốc: Là người Thái, thơ ông thể hiện tâm hồn khỏe khoắn, giản dị, trong sáng, giàu lối liên tưởng hình ảnh dân tộc miền núi, đầy độc đáo. Sắc màu cao nguyên.
-Giới thiệu bài thơ “Nói với bạn”: Đó là lời tâm sự của nhà thơ, tự động viên mình, nhắc nhở con cháu về sau.
Phân tích văn bản cho bạn biết
1. Luận điểm 1: Nguồn dinh dưỡng của trẻ
A. Gốc rễ gia đình
+ Con lớn lên trong những tháng ngày cha mẹ chờ mong
+“chân phải-chân trái”, “một bước hai bước”: tương phản màu sắc tươi vui, tạo không khí vui vẻ ấm áp, mỗi bước đi của con đều được vòng tay dang rộng của cha mẹ che chở
=>Đây là tình cảm thiêng liêng, bạn phải luôn giữ nó trong tim
Quê hương
+ Dệt (ngư cụ), đan nan (lao động tạo nên vẻ đẹp của người lao động), vách nhà cất tiếng hát (đời và hạnh phúc): lao động của đồng chí ta trong cuộc sống được gợi lên qua nhiều bức tranh đẹp
+ Các động từ được sử dụng: đan, ken, cài: không chỉ diễn tả hành động cụ thể, khéo léo mà còn diễn tả cuộc sống gắn liền với lạc thú
+ “rừng hoa”: rừng được nhân hóa không chỉ để lấy gỗ, lâm sản mà còn để lấy hoa => vẻ đẹp tinh thần
+“Tâm đạo”: không chỉ dẫn đường chỉ lối mà còn trao cho đại trí một trái tim cao thượng, trung thành
2. luận điểm 2:Truyền thống tốt đẹp của quê hương và niềm hi vọng của những người con
A. Truyền thống quê hương
– “đồng chí” – những người cùng quê, cùng dân, “yêu lắm” – gắn bó yêu thương, quan tâm.
– đồng minh có ý chí mạnh mẽ
+ Nỗi buồn được cụ thể bằng độ cao, điểm chí được đo bằng khoảng cách =>; người đọc cảm nhận được những nỗi buồn chồng chất trong cuộc sống
=>Cuộc đời còn lắm thăng trầm, nhưng tâm càng sáng, càng kiên cường, chân trời càng rộng
-Người đồng chí trung thành
+“sống”—khẳng định tinh thần kiên trì, bền bỉ
=>Dù cuộc sống nơi quê người có khó khăn, vất vả nhưng họ “không chê”, họ vẫn trung thành với quê hương, bám quê hương và tạo dựng cuộc sống.
– Phong cách sống sôi nổi và tự do
+ Ẩn dụ “như sông núi suối”: sức sống dạt dào, chan chứa yêu thương
+Dù “tiến dũng trong dòng nước lũ”, những người đồng đội vẫn không ngại gian khổ, vẫn tràn đầy tình yêu và lòng tự hào về Tổ quốc
=>Sử dụng cách nói ám chỉ, ám chỉ, ẩn dụ cụ thể, kết hợp với ẩn dụ, lời tâm sự của người cha đã góp phần khẳng định người dân miền núi tuy vất vả nhưng họ vẫn sống và gắn bó hương sắc với quê.
– đồng bào tự trọng
+ “Đồng chí sống bằng thịt” – họ có thể thô lỗ, nói năng kém, làm việc kém, da dầu, tóc tai nhưng phẩm chất bên trong không hề nhỏ
p>
– Đồng minh quyết tâm xây dựng quê hương giàu đẹp
+Đồng minh tự lực, xây dựng ngôi nhà của riêng bạn bằng trí tuệ của mình
+Họ tự xây dựng quê hương, sánh vai với các cường quốc năm châu
=>Người cha nhắc nhở người con niềm tự hào và khát khao xây dựng quê hương, nối tiếp truyền thống đáng tự hào của dân tộc.
Tôi muốn gì ở bạn
-Mẹ nhắc con rằng “đi trên đường” là khi lớn lên, dù đi đâu, về đâu, không thể sống tầm thường, phải luôn giữ được sự giản dị, ý chí của mình. . chắc chắn.
->Bố bày tỏ tình yêu với con bằng gì
=>Đó cũng là lời của cha anh đi trước nhắc nhở thế hệ trẻ hôm nay củng cố niềm tin vào cuộc sống, xây dựng quê hương giàu đẹp.
Hoàn thành phân tích với con của bạn
-Khẳng định giá trị nghệ thuật và giá trị nội dung tạo nên thành công của đoạn thơ:
+ Thể thơ tự do, nhịp điệu tươi vui, hình ảnh thơ đẹp, biện pháp tu từ quen thuộc,…
+ Cha đã đón con về với cội nguồn, nhắc nhở con phải tiếp nối những phẩm chất cao quý của quê hương, làm cho đời mạnh mẽ.
Tham khảo thêm: Phân tích dàn ý bài thơ viết cho con của y phương
Sơ đồ tư duy
Bản đồ tư duy phân tích chi tiết bài thơ kể cho bé
Trích dẫn:
- Phân tích đoạn 2 của bài thơ gửi con bác sĩ
- Cảm nhận khổ thơ đầu và nói chuyện với các em của y phương
- Trò chuyện về các chủ đề toàn diện và phương pháp y tế cho trẻ em
- Bản đồ tư duy để nói chuyện với con bạn
Một số phân tích hoặc phân tích cuộc nói chuyện với con (phương pháp y)
Cùng bé làm mẫu phân tích bài thơ 1
Y Phương là nhà thơ người dân tộc Thái, sinh ra và lớn lên ở vùng cao, suy nghĩ mộc mạc, giản dị, lời thơ chân thành như tâm tư, tình cảm của người dân nơi đây. .Nói đến y phương là nói đến Nói với con, bài thơ nổi tiếng về tình cảm gia đình thiêng liêng sâu sắc.
Nói với tôi là bác sĩ khi anh ấy sinh đứa con đầu lòng. Do đó, bài thơ này chứa đựng niềm hạnh phúc được làm cha mới. Không chỉ vậy, bài thơ này còn thể hiện mong muốn nuôi dưỡng của người cha, muốn cho con mình hiểu về cội nguồn và tự hào về nơi mình sinh ra.
Thứ nhất, bài thơ cho đứa trẻ thấy cội nguồn sinh ra nó là tình yêu thương của cha mẹ và sự chăm sóc của bạn bè đồng trang lứa.
Hãy bước tới bên cha
Chân trái hướng về mẹ
Một bước tại chỗ
Hai bước cười
Sự lặp lại của những hình ảnh, kết cấu rất đặc trưng, phép liệt kê của những ô vuông y tạo nên một âm điệu vui tươi, quấn quýt, hòa thuận trong một gia đình nhỏ tràn đầy hạnh phúc. Đồng thời, bốn dòng thơ lần lượt xuất hiện qua các động từ “bước, chạm, đến”, đích đến của người con là hai từ mẹ – cha giản dị. Phải chăng điều bình dị ấy lại bộc lộ một ý nghĩa lớn lao và thiêng liêng: Với mỗi người mẹ, cha là tổ ấm, là nơi ta về, là chốn đi về, là chốn bình yên cho ta nương náu sau những giông tố cuộc đời.
Không những thế, mà còn lớn lên trong sự đùm bọc, đùm bọc của làng quê: “Dệt nan/…/Ngày đẹp nhất trần gian”. Cái tên “người ngoài hành tinh” mộc mạc, giản dị thể hiện tình cảm gia đình, gia đình của người Thái. Đó là những người đến từ vùng của họ, khu vực của họ. Bài thơ chỉ vỏn vẹn có bảy dòng nhưng y phương cho người đọc thấy họ đang sống cần cù và hạnh phúc, dệt những chiếc nan hoa và dệt những bức tường của ngôi nhà của họ bằng những bài hát. Đồng bào yêu lao động, yêu cái đẹp và biết làm cho cuộc sống của họ hạnh phúc, vì vậy bài hát này luôn vang lên trong nhà của họ. Thiên nhiên thơ mộng, yêu thương che chở, nuôi nấng con cả trong tâm hồn và cuộc sống. Tổ quốc đã cho tôi chiếc nôi thứ hai tốt nhất để nuôi dạy con nên người.
Y phương không chỉ kể cho tôi nghe nguồn gốc xuất thân của mình mà còn dạy tôi biết tự hào về những phẩm chất tốt đẹp của đồng đội mình:
“Các đồng chí của tôi yêu các bạn rất nhiều
Rất buồn
Còn lâu mới nuôi chí lớn
Dù thế nào tôi vẫn muốn
Sống trên đá không ghét đá gập ghềnh
Sống trong thung lũng không ghét thung lũng nghèo
Hãy sống như một dòng sông
Nâng cao
Đừng lo.
Thân thể bằng xương bằng thịt
Không nhiều người là nhỏ
Đồng bào đào đá trẻ hóa đất nước
Phong tục quê hương.
Đồng chí hội tụ biết bao phẩm chất tốt đẹp đáng tự hào. Họ là những người có ý chí mạnh mẽ, kiên cường và bền bỉ. Đồng bào phải trải qua muôn vàn khó khăn, nguy hiểm, gian truân trong cuộc sống, nhưng đây chính là thử thách rèn luyện bản lĩnh. Những câu thơ súc tích, có sức khái quát thể hiện sự thấu hiểu, cảm thông với cuộc sống của người dân miền sơn cước. Dù gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống nhưng họ vẫn trung thành với quê hương. Việc lặp lại từ “sống” như một lời khuyên của người cha về lẽ sống, đồng thời gợi sức sống mãnh liệt của con người trước những đau khổ. Người cha cũng mong con luôn trung thành với làng, với quê hương.
Đặc biệt, hình ảnh tương phản “như nước chảy xiết” miêu tả lối sống tự do tự tại của con người nơi đây, thành ngữ “tiến lên thác ghềnh” gợi lên cuộc sống lao động cần cù của con người. Tuy nhiên, họ vẫn rất lạc quan và yêu đời. Câu thơ là lời khẳng định, ngợi ca đẹp đẽ của cha tôi với những người đồng đội trong quân đội: họ đã trải qua muôn vàn gian khổ, luôn sống kiên cường và tràn đầy nhiệt huyết với Tổ quốc. Từ đó, người cha mong con hãy sống mạnh mẽ, vượt qua mọi ghềnh thác trong cuộc đời bằng chính ý chí và nghị lực của mình. Tiếp theo đó là ý chí kiên cường xây dựng quê hương giàu đẹp, giữ vững bản sắc văn hóa dân tộc bằng tinh thần tự lực tự cường.
Không chỉ vậy, chàng trai này còn có những đức tính tốt khác khiến bố tôi rất tự hào. Nó mộc mạc, đầy tinh thần và niềm tin. Trông họ có thể đơn sơ, giản dị nhưng tinh thần và ý chí thì không hề nhỏ. Bằng sự chăm chỉ và kiên nhẫn ngày này qua ngày khác, đồng bào ta đã xây dựng được quê hương mình với những phong tục tập quán tốt đẹp. Từ đó, người cha dặn dò người con phải kế thừa và nối tiếp truyền thống của quê hương, kế thừa sức sống bền bỉ của những người đồng đội. Và lấy đó làm hành trang để tự tin bước vào đời.
Lời khuyên của cha là tâm huyết, dứt khoát và thấu đáo, tuy bề ngoài giản dị nhưng phải có ý chí và nghị lực mạnh mẽ, cha chưa bao giờ sống tầm thường. Những lời động viên, lời khuyên đó đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi vững tin bước vào đời.
Với ngôn ngữ giản dị và lối suy nghĩ giản dị, bài thơ này có ý nghĩa vô cùng sâu sắc đối với các em nhỏ. Những lời nói ấy như một hành trang vững chắc, để em vững bước vào đời. Không chỉ vậy, bài thơ còn ẩn chứa nhiều ẩn ý, không chỉ là lời cha dặn con mà là lời nhắn gửi muôn thế hệ.
>>>Tình cha con trong thơ viết cho con
Phân tích bài thơ làm mẫu nhí số 2
y phương là một nhà thơ có giọng điệu độc đáo, rất đặc trưng của người Tày. Thơ anh chân thành, đôn hậu, giản dị mà chan chứa tình người. Bài thơ Nói với bạn tiêu biểu cho phong cách sáng tác của anh. Bài thơ đi vào lòng người đọc một tình cảm nhân hậu, thiêng liêng và cao cả: tình phụ tử. Đó là tâm sự của một người cha với con trai, cha muốn nói với con, cha hiểu.
“Hãy nói với con” là cuộc đối thoại mà những người cha tâm sự, thủ thỉ với con từ khi mới lọt lòng. Mạch cảm xúc chủ đạo của bài thơ này là tình yêu thương, sự sẻ chia, gắn bó, giáo dục các em về truyền thống tốt đẹp của dân tộc và những người xung quanh. Thể thơ tự do, nghĩa tình chân chất, giản dị, càng làm cho tình cảm ấy thêm ấm áp, thân thiết. Cây thuốc là một chất liệu rất thiêng liêng, đời thường trong tâm trí người đọc.
Dòng đầu tiên của bài thơ này nghe như đang kể cho tôi nghe một câu chuyện:
Hãy bước tới bên cha
Chân trái hướng về mẹ
Một bước tại chỗ
Hai bước cười
Trẻ em được bao bọc trong vòng tay của cha mẹ và được cha mẹ yêu thương từ khi mới sinh ra. Từng ngày từng giờ lớn lên của con là từng ngày từng giờ cha mẹ mong chờ. Ngay từ khi con chập chững bước đi đầu tiên trong đời, cha mẹ đã ở bên cạnh chứng kiến và cổ vũ. Những hình ảnh “chân phải”, “chân trái”, “tiếng nói” và “tiếng cười” thật bình dị và gần gũi. Mỗi nhịp thơ đều được bao trùm trong một không gian ấm áp hạnh phúc. Trong guồng quay của cuộc đời, tình yêu thương con của bác sĩ luôn chân thành và tha thiết như vậy. Anh ấy vẽ hình ảnh đứa trẻ từ khi còn nhỏ, thấm nhuần ý thức của những năm tháng đó.
y phương tiếp tục gieo vào lòng người những hạt giống yêu làng, yêu làng, yêu dân tộc luôn nghiêm túc và sâu sắc. Nhắc con bạn luôn nhớ đến chúng:
Bạn của tôi, tôi yêu bạn rất nhiều
Thông qua nan hoa
Tường nhà sẵn sàng hát
Rừng hoa
Cách để làm được nhiều hơn
Cha mẹ sẽ luôn nhớ ngày thành hôn
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời
Người dân tộc này chất phác, chân chất, cần cù, việc gì cũng thành thạo. Cuộc sống hàng ngày của họ là lên rừng, làm rẫy, bận bịu nhiều việc. Dù cuộc sống khó khăn nhưng họ vẫn nương tựa vào nhau khăng khít. Ba từ “dệt” và “chuẩn bị” không chỉ thể hiện nỗi nhớ nhung nơi đây mà còn thể hiện tình cảm sâu nặng với người dân nơi đây. Tác giả đã gieo vào lòng trẻ thơ những tình cảm, đó là cội nguồn đáng trân trọng và giữ gìn. Bạn phải nhớ quê hương và con người nơi đây, và bạn phải làm việc chăm chỉ để nhớ đến họ để biết ơn và trở thành một người hữu ích hơn.
Kết quả của “ngày cưới” mà tác giả sẽ mãi nhớ là đứa con, sinh mệnh bé nhỏ mà cha mẹ luôn che chở, nâng niu. Qua đây, tôi muốn nhắn nhủ đến mọi người rằng tình yêu thương là cội nguồn của mọi thứ, vì ai cũng đang sống và tồn tại ngay bây giờ.
Người dân ở đây không chỉ chăm chỉ mà còn có ý chí mạnh mẽ:
Rất buồn
Còn lâu mới nuôi chí lớn
Hai câu thơ đối lập một cuộc đời đầy gian nan, trắc trở nhưng đầy nghị lực và tự tin. Không phải ngẫu nhiên mà tác giả nhắc nhở ông mong con cháu kế thừa và phát huy đức tính này.
Trẻ em sẽ luôn gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống sau này, đừng bỏ cuộc, bạn phải nỗ lực để trưởng thành hơn:
Sống trên đá không ghét đá gập ghềnh
Sống trong thung lũng không ghét thung lũng nghèo
Hãy sống như một dòng sông
Nâng cao
Đừng lo
Ai sinh ra và lớn lên cũng sẽ gặp muôn vàn khó khăn, thử thách nhưng điều quan trọng là chúng ta vượt qua nó, vượt lên chính mình. Cho dù là “thăng trầm, bần hàn, lên dốc xuống dốc” cũng không được bỏ cuộc, không được gục ngã. Vượt qua những điều đó là vượt qua chính mình và trở thành người có ích cho xã hội. Điệp ngữ “còn sống” được đặt ở đầu ba dòng khẳng định điều mà người cha muốn gửi gắm đến con là chân lý sống chứ không gục ngã. Tiếp tục bước tiếp theo.
Bố muốn nói với con nhiều điều để con tự tin bước vào đời trong tương lai:
Thân thể bằng xương bằng thịt
Không phải ai cũng nhỏ
Người Thái chất phác, giản dị, tuy nghèo khó nhưng ý chí luôn quật cường, cháy mãi. Đó là nghị lực phi thường và đáng được trân trọng. Đây là điều mà trẻ nên trân trọng và tự hào khi trở thành một người như vậy trong tương lai. Những lời nói, lời nhắn nhủ của người cha chân thành, giản dị nhưng lại vô cùng ý nghĩa đối với đứa con. Hãy gieo vào các em tình yêu chân thành nhất, yêu đất nước, yêu đồng bào.
Tình cha con nghiêm túc và những lời dạy dỗ nồng nhiệt của
y phương quả thực đã gieo vào lòng người đọc những cảm xúc khó quên. Lối hành văn giản dị cùng ẩn dụ y thuật sâu sắc đã thực sự chiếm được cảm tình của độc giả.
»Xem thêm:
Cùng bé làm mẫu phân tích bài thơ 3
Nhà thơ Du Zhongquan từng có một bài thơ rất ấm áp về quê hương:
“Quê tôi là chùm khế ngọt
Cho con leo hái mỗi ngày”
ngo huu doan said:
“Quê mẹ ơi! Nhất là “bó khế ngọt”
Không chỉ là “chiếc nón lá nghiêng”
Quê tôi có cả mùa đông và mùa hè
Có những món quà ngọt ngào và những ngày đòn roi
Quê hương chiếm một vị trí quan trọng trong lòng mỗi người mà cho đến hôm nay, chúng ta không khỏi xúc động trước tình cảm sâu nặng của nhà thơ đối với quê hương. Không xô bồ, không xô bồ, quê hương anh cũng cổ kính và đẹp vô cùng. Khi tâm sự với con, nhà thơ bộc lộ một trái tim sắt đá. Bài thơ “Nói với em” thể hiện tiếng lòng đang khóc của tác giả.
y phương cũng như tôi, là một cây bút của tình cảm núi rừng. Thơ anh giản dị mà thâm thúy, thâm trầm mà thâm thúy. Đằng sau những điều bình dị ấy, ta luôn thấy được một tâm hồn rực lửa cảm xúc. Nói cách khác, tâm hồn nhà thơ “đậm đà nhưng không nóng bỏng”, mà “đạm ấm”. Như một nhà phê bình đã nhận xét: “Thơ của ông là một bức tranh gấm được dệt bằng nhiều màu sắc khác nhau, phong phú đa dạng, nhưng có một giọng điệu chủ đạo, và giọng điệu chủ đạo đó là một ý thức rất đậm đà về bản sắc dân tộc. Sống động và độc đáo. Sự độc đáo này nằm ở chỗ cả nội dung và hình thức. Cùng với y phương, thơ Tày nói riêng và thơ ca Việt Nam nói chung mang một “âm điệu mới, phong cách mới”, có thể nói y phương là hồn cốt, cốt cách của dân tộc.
Nói Với Em là một trong những bài thơ hay về tình yêu đất nước với sự táo bạo của tác giả. Bài thơ này được viết năm 1980, trong đó không chỉ có tình cảm đất nước mà còn có tình cha tha thiết, tình cha, tình yêu của một người cha vĩ đại đối với con. Đây cũng được coi là niềm hy vọng, mong ước lớn nhất của người cha trong cuộc đời: Mong con lớn lên mãi yêu Tổ quốc, tự hào về dân tộc. Chính vì vậy, bài thơ này đã đem lại những cảm xúc vô hạn trong lòng người đọc.
Có thể nói, tình cảm gia đình, nhất là tình cha con luôn thiêng liêng và là tiền đề, nền tảng cho tình yêu nước phát triển. Năm 1966, tác phẩm Lược ngà của Ruan Guangsheng khiến chúng ta cảm nhận được tình cha con. Khác biệt ở chỗ, nếu như Ruan Guangsheng dùng bom đạn để thử thách tình cha con thì qua cuộc kháng chiến bi tráng, lại để “viên ngọc ẩn mình trong tâm hồn” tỏa sáng trên người cha. Và rồi bác sĩ ra về đó là cảm giác nhẹ nhàng nhưng không kém phần ấm áp, ấm áp, một cảm giác là của riêng mình mà không cần chờ đợi bất cứ sự ủy quyền nào. Nhờ vậy mà tác phẩm đi xuống như một bài ca quý giá.
Mở đầu tác phẩm, lời thơ nhẹ nhàng lặng lẽ đi vào lòng, mơn man da thịt, khơi dậy cảm xúc trong sáng:
“Hãy bước tới bên cha
Chân trái hướng về mẹ
Một bước tại chỗ
Hai bước cười”
Tác giả giúp ta hình dung sâu sắc hình ảnh em bé tập đi. Quan trọng nhất, tôi luôn có sự hỗ trợ và hướng dẫn của cha mẹ ở bên cạnh. Nhịp điệu, lời thơ chậm rãi, đều đều. Khẩu hiệu “một bước, hai bước” đã tạo nên phong trào, đồng thời cũng tạo nên sự lớn lên từng ngày của các em nhỏ trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Từ tiếng bi bô đến nụ cười hồn nhiên của con yêu đều mang lại niềm hạnh phúc vô bờ bến cho cha mẹ. Cảnh gia đình hạnh phúc, đầm ấm vô bờ bến.
Tiếp nối tình cha con, tác giả dành cho chúng ta tình anh em chân thành:
“Bạn của tôi, tôi yêu bạn rất nhiều
Thông qua nan hoa
Tường nhà sẵn sàng hát
Rừng hoa
Con đường của tâm hồn
Cha mẹ sẽ luôn nhớ ngày thành hôn
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
“Đồng bào thương con vô cùng” – Câu cảm thán này thể hiện cảm xúc, tình cảm mãnh liệt của người cha khi tát con vào lòng Tổ quốc. Bảy chữ, hai nhịp nhưng đằng sau những dòng chữ ngắn ngủi ấy bao giờ cũng thấy biết bao tình cảm đong đầy, chân thành. Các đồng chí, quê hương tôi cũng nói như vậy. Tiếng nói của người miền núi, đặc biệt là người Thái bao giờ cũng khơi dậy được sự gần gũi, ân cần, quý mến đối phương. Người cha dường như đang dùng tình cảm quê hương, con người, dân tộc để xoa dịu tâm hồn người con, kể cho con nghe về công việc làm ăn, phong tục tập quán của quê hương nghèo khó, cần cù mà hào hùng. Đức Tin Sống.
Chuỗi động từ “lầy, giả, ken” không chỉ chỉ con đường mưu sinh mà còn gợi cho người đọc nhớ đến sự gắn bó chân chất, gần gũi, quây quần của người dân miền sơn cước. Ca từ của bài thơ không chỉ gợi lên sự lao động cần cù, tỉ mỉ của dân tộc ta mà còn là niềm tự hào về bàn tay tài hoa, tâm hồn trong sáng, lạc quan yêu đời. Dưới bàn tay của họ, những thanh tre, nứa, nứa dường như đã trở thành “nan hoa”, thành nhà, thành điệu. Hình ảnh so sánh thể hiện tài năng, tư tưởng của tác giả. Đời sống tinh thần quê tôi vì thế mà phong phú, tươi đẹp hơn!
Mạch cảm xúc, tình cảm của người cha như đọng lại trong hai hình ảnh “rừng là hoa, đường là tim” – hình ảnh chân chất của đồng bào, đồng thời cũng là hình ảnh thiêng liêng, cao quý của làng quê. Đó cũng là điều tuyệt vời nhất, đó là tình yêu thương, đó là sự đùm bọc, đó là lòng bác ái… chất vàng được chắt lọc từ cuộc sống bụi bặm, xô bồ hàng ngày.
Hai dòng thơ cuối đưa người cha về với niềm vui vô bờ bến của cha mẹ trong ngày cưới, nhắc nhở người cha rằng mình đã lớn lên không chỉ dưới sự bao bọc, chăm sóc của quê hương mà còn bằng tình yêu thương vô điều kiện của cha mẹ. quê hương. bố mẹ. Nói cách khác, nguồn nuôi dưỡng sự trưởng thành về thể chất và tinh thần của trẻ không ai khác chính là cha mẹ và quê hương. Và bạn nên ghi nhớ những lời của cha tôi.
Tác giả đóng vai một người cha để trút bầu tâm sự cùng con nhưng ta tưởng nhà thơ đang nói với chính mình. Những nét chữ vàng son thắm thiết ấy làm cho tâm hồn ta trong sáng hơn, phong phú hơn. Đây cũng chính là sức mạnh tình cảm đặc biệt mà văn học có được trong đời sống tinh thần của con người.
Văn chương không chỉ nói hộ mình mà còn nói hộ lòng người. Không chỉ từ “quan điểm của một người”, mà từ “mọi quan điểm”. Chính vì thế khổ thơ đầu là thông điệp của chủ đề nhưng đến những câu thơ sau ta chợt nhận ra nhà thơ đang nói cùng ta, tâm sự, gợi mở cho ta:
“Các đồng chí của tôi yêu các bạn rất nhiều
Rất buồn
Còn lâu mới nuôi chí lớn
Dù thế nào tôi vẫn muốn
Sống trên đá không ghét đá gập ghềnh
Sống trong thung lũng không ghét thung lũng nghèo
Hãy sống như một dòng sông
Nâng cao
Đừng lo
Thân thể bằng xương bằng thịt
Không nhiều người nhỏ bé.
Xin lưu ý rằng “sự đồng hành” từ “I love you so much” đến “I love you so much” ngày càng trở nên trìu mến và yêu thương hơn, không chỉ đối với bạn mà còn đối với chính chúng ta. Cách nói, cách cảm, cách nghĩ của người miền núi được thể hiện sinh động qua những câu thơ mộc mạc, giản dị: “núi cao” nghĩa là “sầu”, “xa” nghĩa là “nuôi hoài bão”. Dòng đời xô đẩy, vất vả, nhọc nhằn. Nhưng chính hình ảnh ấy đã uốn nắn, tôi luyện ý chí, nghị lực của con người, giúp con người có thể vượt qua mọi khó khăn. Từ đó, người cha mong con trai biết cảm thông, chia sẻ, yêu thương và gắn bó hơn với làng quê.
Miêu tả, thông tin Câu “sống trên đá, sống dưới vực”, “chớ chê” như một lời khẳng định, một lí do mà người cha muốn nhắc nhở con mình về sự tự do và một thái độ sống mạnh mẽ, cho dù đó không phải là “Twin dũng cảm” – một thành ngữ, ám chỉ những khó khăn, thử thách mà con người phải đối mặt trong cuộc sống. Trong hình ảnh ấy, bạn sẽ học được cách kiềm chế bản thân và đứng vững trước mưa gió, cũng như con người quê hương không bao giờ nhỏ bé, nghèo khó mà luôn tràn đầy sức sống.
Có hai câu khiến tôi ấn tượng nhất:
“Đồng minh tự đào đá để phát triển đất nước”
Phong tục quê hương”
Sử dụng cách nói giàu hình ảnh, giàu liên tưởng và chiêm nghiệm nhưng lại toát lên hương vị quê hương của người dân miền sơn cước: người dân quê hương bao đời nay cần cù, nhẫn nại, vị tha. quý trọng và phát huy truyền thống tốt đẹp của quê hương. Tổ quốc và truyền thống tốt đẹp là nền tảng chỗ đứng, là điểm tựa tinh thần vững chắc giúp con người vươn lên. Cách xưng hô thân thương, trìu mến của người cha với “con” được lặp đi lặp lại trong suốt mạch cảm xúc. Cách gọi này xuất hiện ở nửa sau bài thơ, có phần nghiêm túc:
“Con tôi là thịt sống
trên đường
Không bao giờ nhỏ
Hãy nghe tôi nói. “
Một tuyên bố như vậy đã khẳng định lại sự đơn giản của “đồng minh”. “Đi trên đường” là hình ảnh ẩn dụ cho đường đời, đường tương lai nên phải thật mạnh mẽ, thật vững vàng, không được phép yếu lòng mà bỏ cuộc trước những thử thách của cuộc đời. Cách nói “Hãy nghe tôi nói” là một lời cầu khẩn và một lời góp ý chân thành với con cháu, thế hệ trẻ trong làng. Lời thơ rất tự nhiên và sâu sắc, gây xúc động trong lòng chúng ta, khiến chúng ta phải suy nghĩ về trách nhiệm và nghĩa vụ của mình đối với quê hương, đất nước.
Có thể nói, tác phẩm này đã mang đến một định nghĩa mới về tình phụ tử ở Thái Lan. Thể thơ tự do, câu dài, câu ngắn rất phù hợp với cuộc sống bộn bề của người dân miền sơn cước. Hình ảnh thơ mộng của sông núi. Kết hợp với mạch cảm xúc tự nhiên, nhẹ nhàng không chỉ là lời khuyên chân thành gửi đến con cháu mà còn là lời nhắn nhủ đến tất cả chúng ta về truyền thống đạo lý “uống nước nhớ nguồn”. Bài thơ này là một đóa hoa thơm dành riêng cho chủ đề quê hương, đất mẹ. Cho thêm yêu thêm nhớ quê :
“Quê hương ơi! Xa cách như một kỷ niệm thơ
Ngôn ngữ mẹ đẻ, rất vui được làm quen
Mọi người đều biết đã lâu rồi
Ngôn từ không đủ để viết…quê hương! “
Nonghu Dan
Video phân tích thơ thiếu nhi hay nhất
Kiến thức bổ trợ
Hoàn cảnh làm thơ cho thiếu nhi
– Bài thơ này được viết năm 1980, khi đất nước mới thống nhất, còn nhiều khó khăn, thiếu thốn. Xuất phát từ thực tế đó, nhà thơ đã viết bài thơ tâm tình để tự động viên mình và nhắc nhở con cháu mai sau.
– Nhà thơ nói:
“Vào cuối những năm 1970, đầu những năm 1980, đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân cả nước, nhất là đồng bào dân tộc thiểu số ở miền núi vô cùng khó khăn, thiếu thốn. chiến tranh chống Mỹ gian khổ. Đi ra. Thực tế xã hội ấy đã tác động sâu sắc đến đời sống nhân dân. Đa số chúng ta vẫn đang kiên định vượt qua, cố gắng vượt qua và duy trì sự sống. Sự tồn tại và phát triển không ngừng của họ không phải do một phép màu siêu nhiên nào đó , nhưng Nó dựa vào sức mạnh của truyền thống văn hiến hàng ngàn năm của tiền nhân để lại.
Cuối năm 1975, tôi cũng từ tiền tuyến trở về, tám năm đánh giặc ở nơi khác, tôi về lấy vợ sinh con trong hoàn cảnh nghèo đói chung của toàn xã hội . Nhìn các em bưng bát cơm mà không có con cá, lòng tôi đau đớn khôn tả. Bởi chúng tôi cũng như bao người thân khác trong gia đình cán bộ sống bằng đồng lương ít ỏi. Hàng hóa khan hiếm, giá cả tăng chóng mặt. Bên cạnh những cái tốt của người lương thiện còn rất nhiều những kẻ tha hóa, biến chất. Họ lợi dụng kẽ hở của đất nước để kinh doanh bất hợp pháp dưới hình thức giao dịch lừa đảo. Ở miền Nam, một số nhỏ công chức ngụy quyền Sài Gòn chịu không nổi, tìm mọi cách trốn đất nước, trốn ra nước ngoài.
Từ thực tế khó khăn ngày ấy, tôi viết bài thơ này để tự an ủi mình và nhắn nhủ con cháu mai sau.
-/-
Các em vừa tham khảo một số bài văn mẫu hoặc phân tích thơ truyền miệng cho thiếu nhi của y phương (Ngữ văn 9). Truy cập Bài văn mẫu lớp 9 để cập nhật nhiều bài viết hay khác giúp bạn rèn luyện kỹ năng viết và chuẩn bị cho kỳ thi. Chúc may mắn với các nghiên cứu của bạn!