Nói đến cha đẻ của văn học hiện thực Trung Quốc đầu thế kỷ 20, đương nhiên không thể không nhắc đến He Tong. Ông là người khởi xướng đổi mới thể loại truyện ngắn và phát triển các chương trình tạp kỹ. Đồng thời, ông cũng là người soi sáng con đường tiến lên của dân tộc Trung Hoa.
Tiểu sử của một nhà văn đã mất
Lâu Đôn (1881-1936), tên thật là Chu Trung Đào, sinh ra ở Cung Thiệu Hưng, Chiết Giang. Sinh ra trong một gia đình quan chức, cha anh là Zhu Bayi đỗ cử nhân nhưng qua đời khi còn trẻ vì bệnh tật. Mẹ ông là một bà đĩ, ngay từ nhỏ đã kể cho ông nghe nhiều câu chuyện dân gian, có ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp văn chương sau này của ông.
Bút danh lất tôn là sự kết hợp của chữ “tấn” trong họ mẹ “lỗ” và “tan hanh” (có nghĩa là nhanh lên). Thuở nhỏ, anh thường xuyên đi học muộn và bị cô giáo phê bình, để nhắc nhở bản thân phải nhanh lên, anh đã khắc lên mặt bàn chữ “tra tấn”, sau này, để ghi nhớ mãi kỷ niệm đó và nhanh lên, anh về sau dùng bút danh.
Vào Học viện Hàng hải Nam Kinh năm 1899. Năm 1991, anh trúng tuyển vào Trường Đào tạo Kỹ sư Mỏ Địa chất. Một năm sau, ông sang Nhật du học, gia nhập tổ chức chính trị Quang Phục Hội của Trung Quốc và dấn thân vào con đường cách mạng.
Tại đây, anh chứng kiến cảnh nhiều người nghèo mắc bệnh hiểm nghèo, anh nghĩ đến người cha đã chết vì những bài thuốc dân gian. Vì vậy, ông theo học ngành y, vừa mong tìm ra thuốc chữa bách bệnh, vừa mong vạch trần sự dối trá cho những bệnh nhân thiếu hiểu biết.
Nhưng trong một đoạn phim thời sự, tôi thấy cảnh một người Trung Quốc bị quân đội Nhật Bản hành quyết, xung quanh là rất nhiều người đang theo dõi, ai cũng khỏe mạnh, nét mặt u ám. Từ đó tôi thấy rằng học y không quan trọng, bởi vì dù cơ thể khỏe mạnh và mạnh mẽ, ngu ngốc và hèn nhát là bất lực. Vì vậy hãy thay đổi tinh thần của họ trước. Vì vậy, ông quyết định dấn thân viết văn để thức tỉnh dân tộc.
Vào những năm 1930, ông được đề cử làm ứng cử viên cho giải Nobel Văn học, nhưng ông đã từ chối và nói: “Đoạt giải mà không viết cái gì hay hơn thì xấu hổ; thà nghèo còn hơn nghèo”. còn hơn là nổi tiếng.” , thà nhàn nhã còn hơn”
Holden không chỉ là một ngôi nhà văn hóa vĩ đại mà còn là một nhà giáo dục vĩ đại. Ý tưởng giáo dục quan trọng nhất của He Tong là tạo ra con người——xây dựng và đào tạo con người.
Sự nghiệp văn chương của Luton
Cho đến nay, nhắc đến Conton, người ta vẫn nghĩ đến một biểu tượng của nền văn học cách mạng Trung Quốc. Bằng chính ngòi bút của mình, ông đã đảo ngược những căn bệnh của thời đại. Tác phẩm đầu tiên phải kể đến là “Nhật ký người điên” xuất bản năm 1918, là viên đạn hữu hiệu xuyên thủng thành trì của xã hội cũ. Tiếp đó, ông cho xuất bản nhiều truyện ngắn xuất sắc khác như Tiếng thét, (1922) Sốc (1925), AQ Chính truyện (1921), Thuốc…
Chủ đề nổi bật trong tác phẩm của Luton: chọn chủ đề từ cuộc sống của những con người bất hạnh trong xã hội bệnh hoạn, hoặc từ những nghịch lý khủng khiếp của dân tộc họ lúc bấy giờ. Đó là một không gian tối tăm và ảm đạm, giống như thời cổ đại. Mối quan hệ giữa con người với nhau hoàn toàn là vì lợi nhuận. Bác bán con lấy tiền thưởng, dân hút máu nhau vì ngu…
Ông từng so sánh hy vọng với trái đất: “Trên đời không có đường mà người ta đi mãi”. Hi vọng một ngày nào đó, con người có thể hướng tới những khát vọng tốt đẹp hơn, tươi sáng hơn. Ngừng cực đoan, chết vì bệnh tật và chỉ chiến đấu vì lợi ích trước mắt.
Người ta vẫn nói Lô Tôn là nhà văn, nhà cách mạng vĩ đại của Trung Quốc, nhưng có lẽ tầm ảnh hưởng của ông đã lan rộng ra toàn thế giới, trong đó có Việt Nam. Con đường sai lầm mà người Trung Quốc đã đi cũng chính là con đường mà người Trung Quốc đã đi. Vì thế những trang Sách hang đá giúp chúng ta thức tỉnh rất nhiều.
Chú Hà hồi còn trẻ cũng thích đọc các tác phẩm của nhà văn nổi tiếng này. Bởi ở đây không chỉ là sự gặp gỡ của những trái tim của hai nghệ sĩ mà còn là sự gặp gỡ của lý tưởng giải phóng dân tộc theo con đường cách mạng vô sản.
Nhà thơ, nhà phê bình văn học Trung Quốc Quách Mã Thiên từng nói: “Trước mất tấn, tấn không lỗ, sau ngàn tấn sau lỗ”. văn hóa và nghệ thuật Trung Quốc.
Xem thêm:Ai mới là kẻ ngốc?
Ngàn lời nói
- Không có đường trên mặt đất, và nhiều người đi bộ.
- Người ta dẫm phải gai mở đường.
- Chỉ khi người chết chết trong lòng người sống thì họ mới thực sự chết.
- Những người cảm thấy buồn chán trong ngày nghỉ chỉ vì họ đã không làm hết sức mình trong ngày làm việc.
- Thứ chảy ra từ dòng suối là nước và thứ chảy ra từ tĩnh mạch là máu.
- Tôi như con bò… ăn toàn là cỏ, vắt ra sữa.
- Bi kịch chỉ ra những gì nên mất; hài kịch chỉ ra những gì không nên mất.
- Đo núi Thái Sơn bằng mắt hạt đậu, núi Thái Sơn chỉ nhỏ bằng hạt đậu.
- Tải PDF tiểu thuyết Dòng Sông Lặng Lẽ (Dòng Sông Lặng Lẽ)
- Nhà văn Kim Lan quê quán ở đâu? Nghề nghiệp là gì
- Phạm Lãng Quốc sinh năm nào? Thủ đô ở đâu
- Nhà thơ Xuân Quỳnh là nam hay nữ? Tiểu sử và Cuộc đời
- Sơ đồ tư duy về những đứa trẻ trong gia đình có chiến tranh
Lou Don là một trong những nhà văn Trung Quốc nổi tiếng nhất ở Việt Nam.
Bài viết liên quan:
nhà văn thạch lâm tên gì Phong cách nghệ thuật