Đề bài: Phân tích bài thơ “Yếu xì po” của Hồ Chí Minh.
Bảng tính
Hồ Chí Minh là nhà quân sự kiệt xuất, nhà thơ, nhà văn lớn của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ XX. Bác Hồ đã viết bài thơ “Jing Bei Po” tại Beipu (Cao Bình) vào tháng 2 năm 1941. Qua bài thơ này ta thấy được tinh thần lạc quan, phong thái hào hiệp của nhân dân trong cuộc đời cách mạng gian khổ. Có thể nói tác phẩm này là bức chân dung tự họa của một chiến sĩ cộng sản.
Bối cảnh của bài thơ này là sau ba mươi năm lưu lạc hoạt động cách mạng ở nước ngoài, đầu năm 1941, chú tôi trở về Trung Quốc và trực tiếp lãnh đạo cách mạng Việt Nam. Những người sống và làm việc trong hang Phà Pó (độ cao), sống và làm việc trong điều kiện vô cùng khó khăn, thiếu thốn và khắc nghiệt. Tuy nhiên, trước hoàn cảnh đó, Bác Hồ vẫn vui vẻ, lạc quan, tràn đầy nhiệt huyết với tinh thần làm việc cách mạng, bởi Bác sống và làm việc trên chính Tổ quốc mình, trực tiếp dẫn đường, đưa dân tộc ta tiến lên và giành thắng lợi. thắng lợi của độc lập và hòa bình Cờ các nước.
Trước hết, hai câu đầu tiên là để giới thiệu cuộc sống của chú tôi ở Bắc Phố – một cuộc sống khó khăn và khó khăn:
Sáng ra suối, tối về hang
Còn có cháo măng.
Chỉ với hai dòng ngắn ngủi và mười bốn chữ cái, nhưng nhà thơ đã gợi ra một không gian rất cụ thể và xác định – thời gian sống và làm việc: nơi ở và nơi làm việc. Rồi thức ăn bên suối là cháo và măng. Nhịp thơ Tứ Phương đều đặn 4/3, kết hợp với thể thơ cân đối (sáng-tối, ra-vào, ra-vào lỗ), thể hiện một cách sống và làm việc rất quy củ, trở thành một Bác quen thuộc trong một hoàn cảnh đặc biệt: “Cháo” cừu (cháo ngô), măng (măng, măng, măng) rất thanh đạm, là món ăn đơn giản có thể ăn tại nhà. Thiên nhiên trên núi. Nhưng thay vì cảm thấy gò bó, cô lại cảm thấy rất thoải mái và thư thái: “Vẫn sẵn sàng rồi”. Từ “trở về” đã cho thấy một mặt thiếu thốn về vật chất, mặt khác lại bình tĩnh, lạc quan trước hoàn cảnh đó. Ở đây ta đọc thấy một nụ cười không khoa trương, rất giản dị và chân thành, khiến người đọc cảm thấy mãn nguyện, thích thú và hạnh phúc trong cuộc sống như vậy. là cuộc sống hòa hợp với thiên nhiên, với khu rừng bí ẩn trong rừng. Tuy nhiên, ta luôn thấy thiên nhiên đã trở thành người bạn “tâm giao” trong thơ ông:
Phong cảnh rừng núi Bắc Bộ đẹp quá
Vượn và chim cả ngày…
Cỏ khô:
Tiếng nước chảy từ xa như tiếng hát
Cổ Nguyệt Hoa Lồng…
Tình cảm, tâm trạng của bạn bộc lộ ở cô vẻ đẹp trong sáng, cao quý của một tấm lòng yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, coi thường ngoại cảnh, rất gần gũi với lối sống của người khác. Phố Cổ:
Mùa thu ăn măng, mùa đông ăn hoa mộc thơm
Hồ sen mùa xuân, hồ sen mùa hè
Rượu trên cây ta muốn uống
Giàu có giống như một giấc mơ.
(bình thường – nguyễn thanh khiêm)
Tuy nhiên, nếu người xưa tìm về với thiên nhiên, nương náu nơi núi rừng Lâm Tuyền, thể hiện tâm lý “lạc lối, thoải mái” thì đó là cách để họ nạp lại năng lượng, thoát khỏi kiếp nạn. Ở Bác, dù sống hòa mình với vũ trụ, thiên nhiên, cỏ cây hoa lá, gió trăng nhưng Bác vẫn thể hiện phong thái của một chiến sĩ cộng sản yêu nước, thương dân, trực tiếp tham gia cách mạng. Mọi người:
Bàn Đá Lịch Sử Đảng
Đời cách mạng thật là sang.
“Chiếc đồng hồ đá bấp bênh” không chỉ là chiếc đồng hồ của bầu trời, mà còn là chiếc đồng hồ của trái tim. Bác đã biến một phiến đá tự nhiên bình thường thành một chiếc bàn đơn sơ mộc mạc, bên cạnh là tác phẩm vĩ đại và cao cả: “Bản dịch Lịch sử Đảng”. Việc sử dụng liên tiếp ba âm tiết trong ba tiếng cuối của khổ thơ thứ ba làm cho lời ca vang mạnh, đồng thời thể hiện một cử chỉ, một tâm hồn, một bản lĩnh vững vàng, khẳng khái. Vậy chiếc bàn đá ọp ẹp thực chất là ẩn dụ để cho thấy “lòng người cách mạng nhìn hòn đá trên bàn…” (chế Lanvien). Những câu thơ dựng lên hình ảnh người chiến sĩ cách mạng với tư thế oai phong giữa không gian núi rừng tĩnh mịch. Dáng vẻ của anh giống như một vị tiên giáng trần, vừa đọc sách vừa ngắm cảnh núi non trên sườn núi phía bắc.
Cuối bài thơ là câu hát thẳng thắn, nhẹ nhàng với nụ cười lạc quan:
Đời cách mạng thật là sang.
Chỉ cần nhắc đến từ “cách mạng” thôi cũng đủ khiến chúng ta cảm nhận được sự nguy hiểm, gian khổ và khó khăn. Và bạn cảm thấy công việc này thật “sang chảnh”. Cái “sang” mà bạn nói ở đây là vì hiện nay bạn đang sống giữa thiên nhiên núi rừng Bắc Bộ, quê hương Việt Nam thân yêu mà người suốt đời muốn chiến đấu, và cao hơn nữa, cái “sang” của công việc cách mạng là có ý nghĩa và cao cả. Mục đích làm việc của Ngài là: cứu dân, cứu nước, đem lại bình yên, hạnh phúc cho nhân dân. Vì Người đã cống hiến cả cuộc đời mình cho cách mạng, cho đất nước, cho tuổi trẻ. Chúng ta đọc thấy tấm lòng rộng mở, nhân cách của một con người cao cả, vĩ đại trong câu thơ này:
Anh bạn! Trái tim của bạn thật lớn
Ôm sông núi trong cả kiếp người.
Bài thơ thuộc thể thơ tứ tuyệt, kết hợp giữa cổ điển và hiện đại, giọng điệu hóm hỉnh, vui tươi, ngôn từ dễ hiểu, hình ảnh mộc mạc, giản dị đời thường… tất cả đã góp phần tạo nên thành công cho bài thơ. công việc. Kết thúc bài thơ, người đọc thấy được một tinh thần lạc quan, một phong thái điềm đạm, một dũng khí sắt đá phi thường để vượt qua khó khăn, và luôn có một tấm lòng nhân hậu, bao dung: yêu thiên nhiên, vô cùng yêu Tổ quốc của Hồ Chí Minh.
Đề bài: Phân tích bài thơ “Quan niệm nghệ thuật” của Hà Bá Bác
Nhiệm vụ 1
Bác Hồ trở về Trung Quốc vào tháng 2 năm 1941, và 30 năm sau Bác bôn ba khắp năm châu tìm đường cứu nước. Lúc bấy giờ, tình hình thế giới và trong nước có nhiều biến động lớn (Chiến tranh thế giới thứ hai, Pháp khủng bố cách mạng trở lại, Nhật vào Đông Dương; Châu Âu, Pháp đầu hàng phát xít Đức…), Người triệu tập Hội nghị Trung ương lần thứ bảy để vạch ra tình hình mới. Đường lối cách mạng quyết định thành lập Mặt trận Việt Minh (Việt Nam độc lập đồng minh) để đoàn kết rộng rãi các tầng lớp nhân dân. Nhân dân kháng pháp, đuổi Nhật, chớp thời cơ vùng lên giành độc lập. dân tộc.
Tôi sống ở Beibodong (tên chính xác là Chanbo, có nghĩa là đầu nguồn), và điều kiện sống vô cùng khó khăn.
Đồng chí Nguyên Giáp nhớ lại: “Chỗ đầu tiên tôi ở Bắc Ba, tuy ẩm và lạnh nhưng vẫn là chỗ ở tốt nhất. Chỗ thứ hai là một cái hốc nhỏ, cao và sâu trong rừng, chỉ có bên ngoài có vài cành sậy. Khi trời mưa to, con rắn bò vào giường. Một buổi sáng, anh ấy thức dậy thấy một con rắn rất to nằm bên cạnh (…) và sức khỏe của anh ấy giảm sút. Tôi luôn bị sốt. Thuốc là hầu như không gì khác hơn là lấy một ít lá cây rừng về sắc uống theo phương pháp chữa bệnh của địa phương. Lương thực cũng khan hiếm(…).
Có khi chính phủ chuyển đến quận Shishan ở vùng da trắng, không có gạo, chú và các anh em khác phải ăn cháo cả tháng trời. Trong mọi trường hợp, tôi thấy rằng bạn thích nghi rất tự nhiên. Tôi không hiểu khi bạn thực hành nó, tại sao mọi thứ đều không thể lay chuyển…”
Mặc dù sống trong hoàn cảnh khó khăn, nguy hiểm như vậy nhưng Bác Hồ vẫn rất vui vẻ. Tôi rất vui vì sau nhiều năm xa xứ, nay được sống và trực tiếp lãnh đạo phong trào trên đất nước này. Ít nhất là vì ngôn ngữ chính trị sắc bén. Biết đâu đã đến lúc giành độc lập hoàn toàn, dù con đường phía trước là tăm tối. “Đối với Nguyễn Ái Quốc và các đồng chí, những ngày ở pắc bo như những ngày vui bất tận, đầy màu sắc, chờ đợi một sự thay đổi lớn mà Nguyễn Ái Quốc chưa từng làm trước đây(…). Với sự nhiệt tình như vậy, mọi người dường như trẻ hơn hai hoặc ba mươi tuổi.
Cả bài thơ có bốn câu, giọng điệu hóm hỉnh vui tươi, tràn đầy niềm vui và sự thoải mái. Phân tích bài thơ này là phân tích để hiểu niềm vui thú vị, bởi đằng sau niềm vui ấy là vẻ đẹp tinh thần giản dị mà cao quý, chất phác và dũng cảm của Bác.
Câu đầu của bài thơ có giọng điệu thư thái, thoải mái, đọc xong em cảm thấy cuộc sống của Bác thật nhàn nhã, hòa cùng nhịp điệu của cảnh vật:
Nhịp điệu được ngắt ở giữa câu thơ tạo thành hai đợt sóng đôi toát lên vẻ nhịp nhàng, trật tự: sáng ra, tối vào… . Những con suối và hang động đầy, đầy:
Câu này có thể hiểu là: Dù chỉ có cháo và măng, nhưng tinh thần cách mạng đã sẵn sàng. Cách giải thích này không sai về mặt ngữ pháp, nhưng tôi thấy không hợp lắm với giọng điệu vui tươi, nhẹ nhàng của cả bài thơ. Có lẽ nên hiểu thế này: đồ ăn (cháo giò, măng) lúc nào cũng có.
Câu đầu là cuộc sống, câu thứ hai là ăn uống, câu thứ ba là công việc, ba câu đều là tả đời sống vật chất, chỉ có câu kết là bộc lộ cảm xúc và suy nghĩ.
Hiểu như vậy sẽ phù hợp với thể thơ lục bát, kết bài mạch lạc hơn. Ở đây, chú ý đến cách sử dụng vần (âm ang) gợi cảm giác âm vang tươi vui, đồng thời tạo cảm giác thi vị, trống trải trong lời thơ. Vần ở câu thứ ba làm nổi bật hình ảnh trong bài thơ, đậm chất bút pháp mạnh mẽ, sinh động:
Chữ “ngẫu” là vần duy nhất trong cả bài thơ, rất sống động, ba chữ “bản dịch lịch sử đảng” đầy sức hút và hùng hồn, mạnh mẽ như ba câu.
Vần có tiếng vang xa. Đó là nhân vật trữ tình được đặt ở trung tâm bài thơ, con người như vậy là chủ thể của thiên nhiên, không chìm lẫn trong thiên nhiên. Điều thú vị là “Lin Quanke” sống hài hòa với dòng suối và hang động kia lại là một chiến sĩ cách mạng vĩ đại, người đã thực hiện các hoạt động cải cách xã hội dựa vào thiên nhiên. Đằng sau hình dáng cụ thể của chú ngồi dịch lịch sử đảng này là bóng dáng oai phong của một lãnh tụ dân tộc, một nhà cách mạng vĩ đại – một hình ảnh đẹp. Bác Hồ đang làm nên lịch sử trên “đầu nguồn” – trên nền thiên nhiên có suối, có rừng… Khung cảnh ấy, cuộc sống ấy thật “sang”! Cả bài thơ kết thúc bằng chữ “Sang”, có thể nói chữ này đã kết tinh được dấu chữ (chữ khuyết), thắp lên tinh thần của cả bài.
Thơ Bác giản dị, ngắn gọn mà hàm nghĩa sâu rộng, đậm chất cổ điển và thể hiện đầy đủ tinh thần thời đại. Bài thơ này là một ví dụ điển hình của hồn thơ và phong cách đó.
Đề bài: Phân tích bài thơ “Quan niệm nghệ thuật” của Hà Bá Bác
Nhiệm vụ 2
Tức cảnh bình bát’ là một trong những bài thơ tứ tuyệt tiêu biểu của Hồ Chí Minh. Đoạn thơ thể hiện niềm vui, niềm tin vững vàng và nghị lực phi thường của Bác khi sống và làm việc ở núi rừng Việt Bắc sau mấy chục năm xa cách đất nước, con người.
Thơ tứ tuyệt thường ngắn gọn, súc tích, muốn hiểu thơ trước hết phải hiểu hoàn cảnh ra đời của bài thơ.
Tháng 6 năm 1940, tình hình thế giới có nhiều thay đổi. Thực dân Pháp đầu hàng phát xít Đức. Bây giờ, tôi đang hoạt động bí mật ở Côn Minh (Vân Nam, Trung Quốc). Tháng 2 năm 1941, Bác trở về Trung Quốc và chọn Tiểu Bảo làm căn cứ để trực tiếp lãnh đạo phong trào cách mạng giải phóng dân tộc. Hoàn cảnh sống của bạn hiện tại rất khó khăn và nghèo khổ. Lạnh và yếu, nhưng anh phải ở trong một cái hang nhỏ tối tăm và ẩm thấp. Ăn uống rất khó khăn, thức ăn hàng ngày chủ yếu là cháo ngô và măng. Bàn học của tôi là một tảng đá bên suối.
Nhưng nghèo đói và khó khăn không làm phiền bạn. Một lòng một dạ lãnh đạo phong trào cách mạng, Người quên hết gian khổ, luôn phấn khởi và tin tưởng vào tương lai tươi sáng của đất nước.
Ba câu đầu của bài thơ diễn tả hoàn cảnh sống và làm việc của Bác. Câu đầu tiên nói về nơi ở, câu thứ hai nói về thức ăn và câu thứ ba nói về phương tiện làm việc. Câu thứ tư là câu trữ tình, thể hiện cảm xúc của ông về cuộc sống lúc bấy giờ. Trong thực tế khó khăn gian khổ, tâm hồn ông vẫn sáng ngời chí khí cách mạng.
Cái hang em ở gọi là hang cóc bun, đáy chỉ hơn một mét vuông một chút, tương đối bằng phẳng, có thể kê ván thay giường. Vách hang cao và lõm, không khí lạnh và ẩm. Trước cửa hang có một con suối nhỏ, chảy sát chân núi. Tôi đặt tên cho nó là Đài phun nước của Lênin và Đồi Mác. Bàn của tôi là một trong hai hòn đá, và cái dưới cũng gần con lạch.
Không gian sống của bạn được chia thành hai phần: một phần là hang động và phần còn lại là dòng suối. Cũng có hai loại di chuyển là ra suối và vào hang. Thói quen hàng ngày: đi sớm về muộn. Sáng ra suối làm, tối vào hang nghỉ ngơi. Đó là khá nhiều sự thật. Thực ra chất thơ ẩn chứa trong nhạc điệu, vẫn là nhịp 4/3 hoặc 2/2/1/2 của thơ thất ngôn đời Đường, nhưng lồng vào đó là nhịp điệu đều đặn, khoan thai, tuần hoàn. giữa trời và đất… sáng và tối, tối và sáng, trong và ngoài… giản dị, quen thuộc mà dai dẳng, ý nhị.
Những gian khổ của cuộc sống, những hiểm nguy tiềm ẩn của kẻ thù… Trước phong thái điềm tĩnh và không gò bó của chú He, mọi thứ dường như chìm nghỉm và biến mất:
Những bữa cơm đơn sơ, đạm bạc, chỉ có cháo ngô, măng đắng, măng rừng, rau rừng… ngày qua ngày, những thứ ấy luôn thường trực trong tay. Mặt khác, cháo măng còn gợi nhớ về cuộc sống thanh bình của người già:
Hoặc:
Nghèo được thơ hóa thành giàu. Nó đã từng là một quy ước, một biểu tượng và bây giờ nó hoàn toàn có thật. Thoáng chút thơ xưa, sức quyến rũ mạnh mẽ hơn.
Nhưng điều thú vị nhất là giọng thơ. Cháo, măng, sáng và tối, có một nhịp điệu yên bình và hài hòa trong đó. Ba chữ cũng được chuẩn bị để nâng câu thơ này lên hàng bình luận với giọng điệu lạc quan, xen lẫn tự hào, biểu thị một mức độ cao hơn của hòa bình, tự tại.
Hai câu đầu hiện thực, câu thứ ba hiện thực trữ tình, không có bóng người, đến đây người hiện ra sống động, động tác rất rõ ràng:
Nếu trong still ready hàm chứa một chút niềm vui thì đằng sau sự khác biệt về giới từ là một nụ cười hóm hỉnh, sâu sắc. Vốn bất ổn tức là bất ổn không có chỗ dựa vững chắc. Bàn đá của bạn thực sự không ổn định vì nó chỉ là một phiến đá. Đó là cái bàn vụng về. Tuy nhiên, nghĩa của từ bấp bênh không phải để chỉ đặc điểm của một bàn thạch cụ thể mà là ẩn dụ về tình thế khó khăn của cách mạng Trung Quốc và cả cách mạng thế giới lúc bấy giờ. Phát xít đã chiến thắng trên tất cả các mặt trận năm đó. Nhưng trong tình thế bấp bênh đó, Bác Hồ vẫn bình tĩnh dịch lịch sử đảng (Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô, viết bằng tiếng Nga) để cán bộ ta rút kinh nghiệm, rút ra những kinh nghiệm phong phú, quý báu để hoạt động. đấu tranh cách mạng.
Công trình này của đồng chí đã có tác dụng đặt cơ sở lý luận cho Cách mạng Việt Nam. Đây là một điều rất cần thiết. So sánh tính chất nghiêm túc và tầm quan trọng của công việc thì vẻ ngoài giản dị thất thường của chiếc bàn đá nghe có vẻ hài hước, bông đùa nhưng thực chất lại có ý nghĩa cách mạng to lớn.
Khi đó, cả thế giới đang đứng trước nguy cơ rơi vào thảm họa phát xít. Tuy nhiên, Hội nghị Trung ương lần thứ bảy của Đảng ta (5-1941) vẫn khẳng định thắng lợi của cách mạng trong nước. Điều đó chẳng có nghĩa là trong tình thế bấp bênh đó các đồng chí vẫn vững tin rằng sự nghiệp giải phóng dân tộc và sự nghiệp giải phóng dân tộc sẽ thắng lợi sao? Đây là tầm nhìn chiến lược, là tư duy sáng suốt của một nhà lãnh đạo tài ba.
Hãy nghe giai điệu và thấy rõ. Nhịp thứ tư (bàn đá đổ nát) có âm hưởng hơi kỳ quái (ba thanh bằng, một phong vũ biểu), gợi đến một tình thế hiểm nghèo; nhưng đến nhịp thứ ba (bản dịch của Đặng) thì âm thanh chắc và dồn dập, (Ba Thanh Phong ) đã thể hiện một ý chí chiến đấu kiên định và niềm tin. Những câu thơ thể hiện tư thế hiên ngang, vững vàng của ông trước mọi hiểm nguy, điểm thêm nụ cười thanh thoát, cao thượng.
Người xưa không muốn và thường lui vào núi rừng để an ủi tâm hồn mình bằng niềm vui của rừng, nhưng chú thì khác. Bác đến với núi thẳm rừng già không phải để ẩn náu mà để vạch ra từng bước cho phong trào cách mạng giải phóng dân tộc.
Năm xưa ẩn cư ở Côn Sơn, Nguyễn Thúy đã biến cuộc sống thanh đạm của mình thành thơ:
Bây giờ chú He đang làm việc trên công trường:
Trong bóng cô tiên bên suối là cốt cách của một nhà lãnh đạo cách mạng kiên trung.
Nếu ba câu đầu ẩn chứa niềm hân hoan, tự hào thì ở câu cuối, niềm hân hoan ấy đã được bộc lộ rõ qua ngôn từ, nhịp điệu, âm thanh. Sự nghèo khó, thiếu thốn về vật chất đã được chuyển hóa thành sự giàu có về tinh thần. Ông đánh giá hiện thực này bằng nụ cười hóm hỉnh, sâu sắc của một triết gia:
Như vậy suối không chỉ là nơi làm việc, hang không chỉ là nơi nghỉ ngơi mà hang còn thông ra suối, tạo nên một không gian đủ rộng mở để nhịp sống của con người hòa cùng nhịp sống của trời và đất. trái đất… gian nan, gian khổ Làm việc và ăn khớp với nhịp điệu tuần hoàn đó. Cháo măng tuy đắng và đáng thương, nhưng đã nuôi lớn đến khi đủ đầy, thành niềm vui phút chốc. Bản dịch lịch sử đảng trên bàn đá đổ nát cho thấy quá trình cách mạng đứng vững trong thời kỳ khủng hoảng. Cuộc đời cách mạng thật xa xỉ biết bao! Tinh thần của bài thơ này được cô đọng trong từ này. Niềm tin và niềm tự hào của bạn chạy xuyên suốt bài thơ.
Chính sự điềm tĩnh khi ra vào, tinh thần sẵn sàng, khí chất trong mưa gió, tính cách bình dị đã tạo nên sự sang trọng, quý giá trong cuộc đời của một con người hết lòng phấn đấu hy sinh vì sự nghiệp cách mạng, giải phóng dân tộc và nhân loại bị áp bức trên toàn thế giới.
Những bài thơ tứ tuyệt tuy ngắn nhưng đã cho ta biết thêm về thời kỳ Bác hoạt động. Người đã vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, vẫn sống ung dung, thanh thản và tin tưởng tuyệt đối vào thắng lợi của sự nghiệp cách mạng. Ngoài ra, bài thơ này còn là bài học sâu sắc về cách nhìn nhân sinh đúng đắn, tích cực của một chiến sĩ cộng sản chân chính.
Tên đề tài: Phân tích bài thơ “Cảnh Tiểu Bảo” của Hồ Chí Minh.
Nhiệm vụ 3
Năm 1941, sau nhiều năm bôn ba bôn ba bôn ba tìm đường cứu nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã bí mật trở về Cao Bình Bắc Kính. Hang pac bo đã trở thành nơi ở và di chuyển bí mật của con người. Bài thơ tức cảnh pac bộ được Bác Hồ viết tại đây (tháng 2 năm 1941) theo thể thơ thất ngôn, thất ngôn tứ tuyệt Đường luật. Bài thơ này phản ánh những hoạt động phong phú và tích cực của người chiến sĩ vĩ đại này trong một hoàn cảnh bí mật và khó khăn, phong thái điềm tĩnh và hòa bình và tinh thần lạc quan cách mạng của ông.
Bài thơ gợi lại cuộc sống thầm kín của nhà thơ những năm tháng tuổi thơ, khi về quê hương nhóm lửa, ông phải sống và làm việc trong hang đá. Không gian và thời gian chật chội, quay cuồng, đơn điệu. Không có gì ràng buộc hơn ngày, đêm, năm và những người sống tự do phải chịu đựng sự nhàm chán thường xuyên của các hang động và dòng suối quen thuộc. Tuy nhiên, khi sáng đọc lại bài thơ này, chiều ra sông, chiều vào hang, tôi thấy giọng điệu của bài thơ này rất thoải mái và thanh tao. Với nhịp 4/3 tạo nên hai mặt đối lập của làn sóng: sáng ra, tối vào rất nhịp nhàng. Cuộc sống của Bác Hồ đã trở thành quy luật, bổ sung cho nhịp sống của núi rừng. Quy luật vận động thể hiện tinh thần chiếm lĩnh tình thế rất chủ động, lạc quan.
Đoạn hai tiếp nối mạch cảm xúc của đoạn một, thêm một chút vui nhộn: đồ ăn, đồ ăn ở đây đầy quá:
Ba nhân vật có thể chấp nhận được, có nghĩa là cháo và măng luôn có sẵn, và chúng được sử dụng trong hang động này. Đằng sau bài thơ là nụ cười của một con người sống trong đau khổ nhưng vẫn lạc quan yêu đời, tư tưởng ấy vẫn xuyên suốt con người ông qua từng dòng chữ:
Cách nói còn sàng, đi thong dong, ăn mặc say sưa…thật là một cuộc sống sang trọng, hóm hỉnh và yêu đời! Và còn gì thú vị hơn khi cuộc sống đòi hỏi tất cả! Không có gì vui hơn là sống hài hòa với thiên nhiên. Làm việc bên suối một ngày, làm bạn với thiên nhiên, tối về hang (nhà) nghỉ ngơi, lắng nghe tiếng suối trong veo từng bắt gặp trong thơ Bác Hồ: Tiếng suối trong như tiếng suối trong. bài hát từ xa.
Khác với người xưa, đến thành thị thì lui về sống ẩn dật nơi núi rừng. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã sống và chiến đấu vì những lý tưởng cao cả:
Bàn đá, đá ở đây là đá núi, đá tự nhiên. Trên chiếc bàn đá đơn sơ ấy, Bác đã viết “Đường vào Cách mạng”. Phong trào và cán bộ cần thiết, bản dịch lịch sử đảng. Hình ảnh bàn thạch không chỉ thể hiện núi non gian khổ, thiếu thốn mà còn thể hiện tinh thần đấu tranh, hy sinh vì thắng lợi của cách mạng.
Đặt ba điều này trong cùng một hệ thống, thấy sự nghiệp cách mạng khó đến mức nào? Có hiểu như vậy mới thấy được sự hy sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh, từ những việc nhỏ cho đến việc lâu dài. Bác cũng là một người bình thường như tất cả chúng ta, biết đói, rét, thiếu thốn, chưa kể những gian khổ mà Bác đã vượt qua trên con đường cách mạng. Nhưng lạ thay, đoạn cuối của bài thơ lại không đi theo hướng đó :
Sang ở đây có nghĩa là xa hoa, lộng lẫy, đầy đủ, cao quý. Hạnh phúc có thể nói là tột đỉnh khi người ta rơi vào trạng thái cao quý, đặc biệt là sang trọng thực sự. Nhưng với tôi là lỗ đen, cháo măng, bàn đá sao gọi là dâu tằm? Đó là niềm hạnh phúc lớn nhất của người chiến sĩ cách mạng, niềm hạnh phúc vô bờ bến, sau 30 năm bôn ba nước ngoài, ông nằm mơ thấy nước, ngày đêm trông thấy bóng nước (Chế Lan Vi), nay ông sống trong lòng. Tổ quốc thân yêu, trực tiếp lãnh đạo cách mạng cứu dân, cứu nước:
Đặc biệt lúc này, Bác vẫn rất vui mừng, bởi Người tin chắc rằng, kỷ nguyên giải phóng dân tộc mà Người suốt đời đấu tranh sắp thành hiện thực. So với niềm vui to lớn đó, những khó khăn trong cuộc sống là gì? Mọi thứ trở thành hiện thực vì đây là cuộc sống của cách mạng, cống hiến cho cách mạng.
Tức cảnh pac bộ là một bài thơ hồn nhiên, giản dị mà sâu sắc, đẹp đẽ. Thơ là tâm hồn, cuộc đời và hành trạng của Bác Hồ. Bài thơ này như một bằng chứng lịch sử về việc Bác Hồ đã chèo lái những năm tháng khó khăn của cách mạng Việt Nam, gợi cho người đọc bài học về tinh thần lạc quan, hiểu đời và hướng tới lý tưởng. sắc đẹp, vẻ đẹp.
Chủ đề của trang web này: Phân tích các bài thơ của “Pac Bojing”
Bảng tính
Ông không chỉ là một nhà hoạt động cách mạng kiên trung, bất khuất mà còn là một người rất lạc quan trong hoàn cảnh khó khăn. Những bài thơ vui như:
Khách đến rồi, nướng bắp thôi
Tìm chén thịt rừng nướng
Đồi xanh đồi xanh cho bước đi
Rượu ngọt, trà say
Có rất nhiều bài thơ như thế này trong các tác phẩm của bạn. Đặc biệt là trong những ngày đầu của cuộc kháng chiến chống Nhật, dân tộc phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, phải làm việc trên núi cao, nhưng không vì thế mà mất đi tinh thần bình tĩnh, lạc quan. Điều này được thể hiện rõ nhất trong bài thơ Tức cảnh pác bộ.
Mở đầu bài thơ gợi không gian hoạt động thầm kín của người Việt:
Sáng ra suối, tối về hang
Các câu thơ tạo thành hai mặt rất cân đối, thời gian sáng tối, không gian khe suối, hang động, hoạt động ra vào cho thấy nhịp sống rất đều đặn, đều đặn, rất nhịp nhàng của nhà thơ. .Đồng thời cũng cho thấy không gian hoạt động tiềm ẩn và khó khăn còn rất lớn. Những ngày đầu cách mạng còn non yếu, chưa có sức mạnh và động lực, chỉ có thể hành động bí mật, muôn vàn khó khăn nhưng người chiến sĩ cách mạng vĩ đại này vẫn rất ung dung tự tại. Quy luật vận động này cũng khẳng định bản lĩnh làm chủ tình thế, chủ động lạc quan của người chiến sĩ cách mạng.
Không chỉ là khó khăn, thiếu thốn về không gian sống mà khó khăn này còn thể hiện ở chế độ ăn uống, nơi làm việc của tôi:
Cháo măng mùa đông vẫn ổn
Bàn Đá Lịch Sử Đảng
Câu thơ thể hiện sự mạnh dạn, lạc quan của bạn. Thiên nhiên núi rừng Việt Nam luôn sẵn sàng cung cấp cháo, măng cho các chiến sĩ cách mạng. Đoạn thơ vừa nói lên những khó khăn, khắc nghiệt mà anh phải đối mặt, nhưng đằng sau đó là nụ cười hóm hỉnh của một con người sống trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn rất lạc quan, yêu đời.
Và hàng ngày, người vẫn ngồi bên chiếc bàn đá đổ nát viết nên con đường cách mạng, phục vụ cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc. Từ bấp bênh gợi một tình thế bấp bênh, bấp bênh, cho thấy những khó khăn chồng chất trong hiện thực Kháng chiến. Nhưng trong hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy, người chiến sĩ cách mạng ấy vẫn vượt lên chính mình, hoàn thành nhiệm vụ, làm tròn bổn phận, thực hiện lý tưởng cao đẹp của mình, thật đáng trân trọng và khâm phục.
Mặc dù hoạt động cách mạng gian khổ như vậy, nhưng cái kết của toàn văn khiến người đọc không khỏi ngạc nhiên, nhưng nhiều hơn là khâm phục:
Đời cách mạng thật là sang
Sang được hiểu là sang trọng, đầy đủ. Nhưng ăn, uống và vui vẻ có thực sự là một điều xa xỉ trong trường hợp của bạn không? Đối với tôi, đây không phải là điều xa xỉ, mà quan trọng nhất ở đây là dịch được lịch sử đảng, hoạt động cách mạng để thực hiện lý tưởng cao đẹp của mình, đem lại độc lập, tự do cho dân tộc. Giọng điệu của bài thơ tự nhiên, hóm hỉnh nhưng rất thẳng thắn khẳng định tinh thần thép của người chiến sĩ cách mạng.
Bài thơ sử dụng bảy chữ to, nghĩa ngoại ngữ, câu từ cô đọng, giọng văn hóm hỉnh, vui tươi, làm nổi bật hình tượng người chiến sĩ cách mạng. Ông là người dũng cảm, lạc quan, có lý tưởng cao cả cứu nước, cứu dân.