Fan Wulao là một võ tướng trong thiên hạ nhưng lại thích đọc thơ ngâm thơ, được người đời ca ngợi là một võ tướng tài ba. Bài thơ “Tự thú” của ông khắc họa vẻ đẹp của một con người vừa có nghị lực vừa có lí tưởng, có nhân cách cao cả và khí phách hào hùng của thời đại:
“Tết Trung thu đặc biệt”,
<3
Congyu Xiongliu,
Hãy nghe lý thuyết dân gian của Hầu tước Wu”
Trước hết, hình tượng người anh hùng trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên – Mông được hiện lên một cách sinh động. Khi giặc ngoại xâm đã gây nhiều tội ác dã man, dã man. Phải can đảm phi thường để đối phó với một kẻ thù như vậy. Cụm từ “sóc sóc” gợi liên tưởng đến hình ảnh người anh hùng cầm giáo, có tư thế hiên ngang, tự tin và không hề nhỏ nhen. Nhưng trong bản dịch thơ của Trần Trọng Kim, nó được dịch là “múa giáo”—một lối dịch hoa mỹ, tuy hợp với nhịp thơ nhưng không thể hiện được nội lực. Kết hợp với đó, nó còn thể hiện hình tượng người anh hùng, hiên ngang qua không gian “giang sơn” – đất nước, và thời gian “chớm thu” – ước lệ, chỉ khoảng thời gian ấy, thời gian vô tận. Từ đó, tác giả khẳng định người anh hùng thời trần sánh ngang với vũ trụ, vượt thời gian và không gian. Họ giống như những chiến binh dũng mãnh. Không chỉ vậy, Fan Wulao còn cho thấy tiềm lực mạnh mẽ của đội quân khỏa thân trong phần tiếp theo “tam quân” là ba quân (tiền quân, trung quân và hậu quân). Quân tinh nhuệ, đông về số, mạnh về chất. Tinh thần của đội quân đó cũng rất cao. Hình ảnh tương phản độc đáo giữa “Tam quân” và “Hổ phụ”. Hổ được coi là chúa sơn lâm, dũng mãnh và dũng mãnh. Hình ảnh so sánh càng nhấn mạnh sức mạnh của đội quân người trần đã trở thành nỗi khiếp sợ của quân thù. Không chỉ vậy, Fan Wulao còn dùng hình ảnh “con bò làng” để minh họa cho sức mạnh này. Đây là một hình ảnh gợi ý hai cách giải thích. Tinh thần của ba đội quân mạnh đến mức nuốt chửng cả trâu rừng, hay khí thế oai phong của đội quân cởi trần làm mờ đi ánh sáng của con bò đực trên bầu trời. Dù bằng cách nào, chúng ta có thể thấy vẻ đẹp của Naked Army. Vì vậy, qua hai câu đầu, người đọc có thể hiểu rõ hơn về sức mạnh và tinh thần chiến đấu của đội quân cởi trần, ý chí quyết thắng và những phẩm chất chân chính của một người anh hùng.
Tiếp theo, Fan Wulao đã khéo léo mượn truyền thuyết về người hầu trung thành nhất trong lịch sử Trung Quốc là Wuhou để bày tỏ ý định của mình. Thật là xấu hổ khi không thể trả được món nợ vinh quang của cuộc đời. Chữ “nợ” trong bản dịch thơ dường như đã khắc sâu tình cảm sâu nặng trong lòng tác giả. Ông luôn ý thức rõ trách nhiệm của mình đối với Tổ quốc, Đất nước. Từ đó, ta thấy được nhân cách cao đẹp của Fan Wulao – một con người đầy lý tưởng, hoài bão, cống hiến cho quê hương, đất nước.
Có thể thấy rằng “Lời tự thú” của Fan Wulao thực sự là một bài thơ hay, khiến người đọc cảm nhận được niềm tự hào về thế giới, tư thế anh hùng của quân đội thế giới và sự quyến rũ của nhân cách cao quý của nhà thơ.